Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 429: Lục Lân Liệt Thụ Tích (4)




Vì trái cây kia, Tề Nhạc áp chế công kích đến cực hạn, điều này khiến năng lượng tự nhiên có thể thu liễm, dù sao thì Lục Lân Liệt Thụ Tích cũng đang ở trên trái cây kia.

Tề Nhạc mỉm cười, trong mắt toát ra một tia hàn quang nhàn nhạt, lôi điện màu tím trong không trung đồng dạng với tưởng tượng của hắn, chỉ trong khoảnh khắc đã thôn phệ thân thể Lục Lân Liệt Thụ Tích. Đồng thời, dưới sự khống chế của Tề Nhạc, Lôi Vân lực mang theo vài phần năng lực hút và xả, tận lực hút Lục LÂn Liệt Thụ Tích khỏi cành cây mà không gây tổn thương cho quái thụ kia. Năng lượng được khống chế thập phần xảo diệu, ngay cả Tề Nhạc cũng cảm thấy hết sức hài lòng.

Một âm thanh chói tai theo lôi điện lập tức phát ra, Tề Nhạc vốn cho rằng thân thể Lục Lân Liệt Thụ Tích đã hoàn toàn tê liệt không khỏi lắp bắp kinh hãi, hắn cảm giác rõ ràng, bên trong điện quang màu tím ngưng kết thành một màn hào quang đường kính 3m, thân thể Lục Lân Liệt Thụ Tích vẫn có thể di động.

Đúng lúc này, năng lượng trên người Lục Lân Liệt Thụ Tích bạo phát, cơ hồ chỉ trong nháy mắt, hào quang màu xanh sẫm đã xuyên thấu hào quang lôi điện của Tề Nhạc, phóng tới trước mặt hắn. Kinh nghiệm thực chiến của Tề Nhạc cực kỳ phong phú, đột nhiên gặp phải tập kích, vô ý thức làm ra phản ứng. Tay trái lập tức đặt ngang ngực, Kỳ lân kính bỗng nhiên xuất hiện, hai màu đen bạc lập tức ánh lên trên mặt kính khiến công kích của Lục Lân Liệt Thụ Tích không có chút tác dụng nào.

Bất quá, Tề Nhạc phát hiện cường độ công kích của Lục Lân Liệt Thụ Tích này so với trước thì rõ ràng đã tăng lên. Cũng chính vì một kích này mà Tề Nhạc đã mất đi khống chế với Lôi Vân Lực, vô số lôi điện màu tím tràn ngập trên không trung, thân thể Lục Lân Liệt Thụ Tích lại trở về vị trí cũ mà thân thể của Tề Nhạc thì lại hướng lên không trung thêm 3m.

Vì cái gì? Vì cái gì mà Lôi vân lực của mình bá đạo như thế vẫn không gây được tổn thương cho đối phương? Đại não Tề Nhạc vận chuyển rất nhanh, hắn có thể cảm giác được cường độ năng lượng của Lục Lân Liệt Thụ Tích rõ ràng kém mình rất nhiều, hơn nữa trước kia bị uy áp của mình tản ra tác động, nó đã hoàn toàn lâm vào hoàn cảnh xấu, nhưng dưới tình huống mình bộc phá ra lôi vân lực có lực phá hoại cường đại thì đối phương có thể toàn thân trở ra, cái quả thực có chút khó tin. Coi như mình không dùng toàn lực thì ít nhất cũng bộc phát tám phần năng lượng a!

Trải qua suy nghĩ ngắn ngủi, Tề Nhạc rất nhanh tìm được mấu chốt vấn đề. Trước kia Văn Đình giới thiệu qua Lục Lân Liệt Thụ Tích, hắn nghĩ đến cũng không phải công kích của đối phương cường đại mà là vấn đề thuộc tính của đối phương. Lục Lân Liệt Thụ Tích này ưa thích ở cùng một chỗ với thực vật, năng lượng của nó tràn đầy khí tức tự nhiên, từ góc độ năng lượng mà cảm thụ thì năng lượng của nó có thể nói là đặc thù nhất mình từng thấy.

Chẳng những rất tinh khiết, hơn nữa lúc bộc phát còn có thể toát ra một loại cảm giác trước nay chưa từng có, cái này tất nhiên có quan hệ với thực vật. Đối với lôi điện thì có lẽ thực vật cũng bị phá hư nhưng nếu tầng lân phiến bên ngoài kia của Lục Lân Liệt Thụ Tích không có đặc tính dẫn điện, ví dụ như cao su thì tác dụng Lôi Vân lực của mình cũng rất bình thường rồi.

Hiểu rõ ràng nguyên nhân, Tề Nhạc lập tức quyết định trong nội tâm, đối phương là thực vật, có khả năng không dẫn điện nhưng thực vật lại sợ một loại năng lượng, đó chính là lửa. Nghĩ đến đây, Tề Nhạc chậm rãi giơ tay phải lên, nhìn Lục Lân Liệt Thụ Tích phía dưới, Vân lực trong cơ thể lập tức chuyển đổi, Kỳ Lân Châu màu tím trước ngực đã chuyển hóa thành màu đỏ.

Tuyết Nữ cách đó không xa quan sát bọn hắn, lúc này trong ánh mắt đã trở nên lạnh như băng rồi. Nhìn bộ dạng Tề Nhạc và Lục Lân Liệt Thụ Tích đang giằng co với nhau, hai tay của nàng lặng yên không một tiếng động tản mát ra hào quang màu xanh da trời pha lẫn màu xanh lá cây, hơn nữa thân thể đang cẩn thận từng li từng tí tiến về phía Tề Nhạc từng chút một, mà hết thảy những cái này, Tề Nhạc đều không phát hiện ra.

Oanh một tiếng, Kỳ lân giáp trên người Tề Nhạc bỗng nhiên toát ra một đoàn hỏa diễm cực lớn, thân thể của hắn giống như bị thiêu đốt trong ngọn lẳ. Nhìn Lục Lân Liệt Thụ Tích phía dưới, trong mắt Tề Nhạc toát ra một tia hào quang khinh thường, nguyên một đám hỏa cầu lớn khoảng trái bóng bàn bay hàng loạt về phía Lục Lân Liệt Thụ Tích.

Lúc hỏa diễm đột nhiên xuất hiện, khoảng cách Tuyết Nữ và Tề Nhạc không đến 20m, nàng đột nhiên nhìn thấy hỏa diễm, thân thể lập tức dừng lại, trong mắt xuất hiện giãy dụa mãnh liệt, thâm thể mềm mại run rẩy, đồng thời hào quang trên hai tay cũng trở về trạng thái bình thường, Tề Nhạc tự nhiên không biết, dưới tác dụng của vận khí hắn đã trốn thoát khỏi một nguy cơ.

Mặc dù thể tích của hỏa cầu nhỏ nhưng không có nghĩa uy lực của nó cũng nhỏ, lúc Tề Nhạc thúc dục hỏa vân lực, đồng thời tựa theo phong vân lực tăng tốc độ hỏa cầu lên cực hạn, trên không trung phát ra từng tiếng rít chói tai, từng quả hỏa cầu giống như đạn pháo nhỏ oanh kích về phía Lục Lân Liệt Thụ Tích.

Lục Lân Liệt Thụ Tích đột nhiên nhìn thấy ánh lửa, ánh sáng màu đỏ trong mắt đột nhiên co rút lại một chút, Tề Nhạc đoán không sai, hung thú thuộc tính tự nhiên như nó sợ nhất chính là lửa. Cơ hồ không chút do dự, cái đuôi Lục Lân Liệt Thụ Tích giống như một khẩu súng máy hạng nặng, không ngừng bắn ra đạo đạo hào quang màu xanh sẫm, chuẩn xác chặn những tiểu hỏa cầu bắn đến. Cái này kỳ thật là tình huống Tề Nhạc muốn nhìn thấy nhất, sở dĩ hắn ngưng kết Hỏa vân lực thành nguyên một đám hỏa cầu nhỏ mà không phải công kích mãnh liệt một lần là vì sợ hủy hoại cây quái thụ kia, nhất là trên cây kia còn có trái cây năng lượng thần bí.

Tề Nhạc hiển nhiên không muốn giằng co, theo từng quả hỏa cầu nhỏ bị Lục Lân Liệt Thụ Tích ngăn trở, thân thể đang trôi nổi giữa không trung của Tề Nhạc dần dần ép xuống phía dưới. Hắn rất rõ ràng, vì tính tương khắc thuộc tính nên Lục Lân Liệt Thụ Tích muốn ngăn cản công kích của mình thì năng lượng tiêu hao sẽ vô cùng lớn.

Từ góc độ năng lượng chỉnh thể mà nói thì bản thân nó không bằng mình. Nhưng từ kinh ngiệm chiến đấu phong phú, Tề Nhạc biết rõ những hung thú tu luyện hơn 3000 năm này tuyệt đối có được tuyệt kỹ bảo vệ tính mạng, hắn tuyệt không hi vọng vì nhất thời chủ quan mà lâm vào nguy cơ. Cho nên sau khi suy nghĩ một chút hắn mới quyết định dùng loại phương thức tiêu hao năng lượng của đối phương trước, sau đó khiến Lục Lân Liệt Thụ Tích suy yếu rồi mới hành động.

Tề Nhạc dần dần tiến lại gần, không chỉ thân thể mà uy áp khổng lồ kia cũng bao phủ Lục Lân Liệt Thụ Tích hơn. Dưới tác dụng của áp lực, năng lượng hộ thân của Lục Lân Liệt Thụ Tích đã có chút giảm bớt, và vì khoảng cách lại gần hơn mà công kích hỏa cầu cũng càng lúc càng trở nên dày đặc. Kỳ thật, hiện tại Vân lực mạnh nhất của Tề Nhạc là hỏa vân lực, năng lượng của hắn do thân phận Cự Thú Hoạt Xá Lợi của Văn Đình ủng hộ.