Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 289: Kỳ Lân thăng vân đại pháp (3)




Giải Trĩ nói:

- Tôi cũng không biết thăng vân đại pháp này có thể khiến tốc độ tu luyện của cậu đề cao bao nhiêu. Bất quá, cậu lúc tu luyện tốt nhất nên cẩn thận một ít. Tuy rằng tiêu hao tiềm lực đối với tương lai của cậu không có ảnh hưởng gì, nhưng chỉ cần cậu tiêu hao một lần, thân thể sẽ phải cần một khoảng thời gian mới có thể khôi phục. Loại phương pháp tu luyện này rất cực đoan, có thể nói là tổn thương thân thể của mình để tiến hành tu luyện. Chỉ có dưới tình huống ngươi không gặp phải phiền toái, hoặc là có người hộ pháp tu luyện thì hiệu quả của nó mới có thể phát huy ra với trình độ lớn nhất

- Tốt, tôi hiểu được. Giải Trĩ đại ca, chỉ cần có công pháp này, tôi cũng không vội mà tu luyện, trước tiên chậm rãi nếm thử là được.

Lập tức, Giải Trĩ nói pháp môn tu luyện Kỳ Lân thăng vân đại pháp một lần, phương pháp tu luyện rất phức tạp, cũng may tinh thần lực Tề Nhạc đủ mạnh mới miễn cưỡng ghi xuống.

- Giải Trĩ đại ca, vừa rồi anh nói công pháp che dấu cũng không chỉ có cái này đúng không.

Tề Nhạc cười hắc hắc nói.

Giải Trĩ nói:

- Đương nhiên, cậu cho rằng huy hoàng lúc trước của Kỳ Lân tộc là làm sao có được, đó là trí tuệ tích lũy của nhiều đời đấy.

Tề Nhạc cười nói:

- Đại ca cái kia anh có phải nên dạy tôi mấy cái không. Cùng lắm thì tôi không dễ dàng tu luyện là được. Đợi có trụ cột lại luyện thêm. Như vậy cũng tránh khỏi lại phải làm phiền anh chạy đến dạy tôi.

Giải Trĩ hừ một tiếng, nói:

- Tề Nhạc, tôi đi qua cầu còn nhiều hơn cậu đi đường, cậu cũng đừng nghĩ nữa, mệnh lệnh của Kỳ Lân Vương ta cũng không dám vi phạm, trừ phi thực lực của cậu có thể đạt tới trình độ Kỳ Lân Vương, vậy tôi sẽ thực sự trở thành người hầu của cậu, còn giờ sao, cậu vẫn nên thành thành thật thật tu luyện đi. Chỉ cần cậu đạt đến điều kiện, tôi dĩ nhiên sẽ dạy cậu.

Tề Nhạc cười khổ nói:

- Không thể dàn xếp chút sao?

Nhớ kỹ Kỳ Lân thăng vân đại pháp, Tề Nhạc càng ngày càng cảm thấy có hứng thú với Kỳ Lân bí kỹ. Trí tuệ mà Kỳ Lân nhất tộc lắng đọng nhiều năm cho dù trong xã hội khoa học kỹ thuật hiện giờ vẫn là chuyện nhân loại không cách nào tưởng tượng nổi.

- Không thể. Đúng rồi, vừa rồi ta đã nói với cậu tới tìm cậu là vì hai chuyện, một kiện khác không phải là vì ta, là vì Minh Xà.

Tề Nhạc nói:

- Minh Xà đại ca? Hắn làm sao vậy?

Giải Trĩ nói:

- Vài ngày trước khi ngươi đột phá ba vân, Thủy Vân lực, Lôi Vân lực thoáng một phát vọt tới cảnh giới Tứ Vân, năng lượng của Lam Hải lôi châu đã mất hết, Minh Xà tiền bối để cho tôi tới hỏi cậu, có thể cho hắn hạt châu đó không, bởi vì trong đó đã không có năng lượng, đã không hề bị khí tức liên hệ bản thân cậu hạn chế nữa, chỉ cần cậu đồng ý, là có thể cho hắn.

Tề Nhạc nói:

- Thứ này dùng để làm gì? Hơn nữa, Minh Xà đại ca vì sao lại không tự mình nói với tôi?

Giải Trĩ cười hắc hắc nói:

- Hắn không phải là không muốn tìm cậu chỉ có điều gần đây hắn đang tu luyện tới chỗ quan trọng, không thể phân thần, cho nên trước khi bắt đầu tu luyện mới nhờ ta lúc đi ra tiện tay nói cho cậu một tiếng. Lam Hải lôi châu kia cậu cũng không nên coi thường. Tuy rằng đã trống không, nhưng cậu biết không? Lúc Thâm Hải Minh Xà tu luyện ra nó phải chế tác xác ngoại hạt châu trước, nó hoàn toàn chỉ dùng năng lượng ngưng kết mà thành, cho dù là Thâm Hải Minh Xà, muốn ngưng kết ra một xác hạt châu có thể thừa nhận được năng lượng trùng kích, lại khiến cho nó có đủ loại năng lực đặc thù, cũng không phải một chuyện dễ dàng. Cậu nếu chịu giao hạt châu không cho hắn, tốc độ khôi phục thực lực của hắn sẽ nhanh hơn, nếu như cậu có thể cho hắn chín cái hạt châu không, một khi có cơ hội điên cuồng tích súc năng lượng, nói không chừng hắn còn thật sự có thể khôi phục đến trình độ như trước kia đấy.

Tề Nhạc không cần suy nghĩ liền nói:

- Tốt, cái này không có vấn đề, chỉ cần là hạt châu bị tôi hấp hết năng lượng tôi liền cho hắn. Đã có thể sử dụng, anh dùng tinh thần lực trực tiếp mang hạt châu cho nó là được.

Giải Trĩ có chút kinh ngạc mà nói:

- Cậu không muốn biết không châu tử này đối với cậu có tác dụng gì sao?

Tề Nhạc nói:

- Không cần biết! Tôi cũng không phải cái loại chính nhân quân tử gì, vạn nhất chỗ tốt đặc biệt lớn, chỉ sợ tôi không nỡ bỏ a! Minh Xà đại ca cũng đủ đáng thương được rồi, năng lượng tu luyện nhiều năm như vậy lại bị trộn lẫn với tôi, lây dính khí tức lôi điện, ngược lại trở thành đồ đạc của tôi. Bây giờ có thể bù đắp cho hắn một ít, em đương nhiên là nguyện ý rồi. Huống chi hắn vốn là tay đấm của tôi nha.

Giải Trĩ nói:

- Hảo tiểu tử, Minh Xà này có thể cao hứng rồi a. Kỳ thật hạt châu không này cho cậu cũng không có tác dụng quá lớn. Bởi vì năng lượng Minh Xà thiên về âm nhu, cùng bản thân cậu có chung một điểm chân âm chi khí, mà xà châu vốn là đại bổ thuần dương, cậu đã có nó, không khác nào tăng thêm một địa phương cất giữ, ví dụ như người bình thường là một hòn dái, cậu nhiều hạt châu, tựa hồ...

- Bà mẹ nó, như vậy cũng nói được!

Tề Nhạc cười mắng một tiếng.

- Không cần, tôi có hai cái đã đủ rồi. Chờ tôi về sau nếu ứng phó với lão bà không nổi, lại hướng Minh Xà đại ca mượn một cái để dùng nha!

Giải Trĩ ha ha cười cười:

- Hắn chịu mới là lạ đó. Dùng xà châu làm trò, cái này cũng chỉ có Kỳ Lân dâm đãng ngươi mới có thể làm được a! Được rồi, tôi trở về đây. Ah, đúng rồi, gần đây tôi trước sau cảm giác được có chút không đúng. Chuyện bên ngoài của cậu tôi không biết, bất quá trong thân thể cậu, ta dường như cảm giác được một cổ khí tức phi thường quen thuộc, cùng khí tức của cậu rất giống, nhưng lại không giống hoàn toàn, vốn ta còn tưởng rằng là lại có Kỳ Lân xuất hiện.

- Nhưng sau khi cẩn thận cảm thụ cổ khí tức kia, phát hiện cái kia không phải là Kỳ Lân, huyết mạch của hắn tinh khiết xa không bằng cậu, cảm giác giống như Giải Trĩ Vương tôi vậy, huyết mạch Kỳ Lân tựa hồ có chừng năm phần. Bất quá khí tức kia chỉ xuất hiện hai lần mà thôi, hơn nữa hắn tựa hồ tận lực lén ẩn đi, khí tức rất hư ảo, tôi không cách nào cảm giác được là do ai phát ra. Có thể có năm phần huyết mạch Kỳ Lân, cơ hồ nhất định là thần thú rồi, về sau cậu có cơ hội đụng chạm, nhất định phải thu về cho mình sử dụng. Có huyết mạch thần thú chi Vương nồng như vậy, nhất định là thần thú cường đại!

Tề Nhạc nhẹ gật đầu, nói:

- Tôi sẽ tận lực a, bất quá ngoại trừ lúc trước sau khi gặp được anh và Minh Xà tiền bối, tôi đã không gặp được một hung thú hoặc là thần thú nào rồi.

Giải Trĩ một lần nữa về đi ngủ, mới có được Kỳ Lân Thăng Vân đại pháp, Tề Nhạc trong nội tâm rất là hưng phấn, hắn cơ hồ không chút do dự đã cải biến phương pháp tu luyện của mình.