Trát Cách Lỗ cười khổ nói:
- Bởi vì lần này là lần đầu ta chủ
trì hôn lễ, ta không hy vọng lần thứ nhất chủ trì hôn lễ bị phá hư. Ta
cùng Như Nguyệt còn có mấy vị tân nương khác đều là bạn tốt của chú rể.
Long tiên sinh, có thể nể mặt ta một chút đượckhông?
Trương Tân Vũ do dự một chút, vẫn cảm thấy quả quyết nói:
- Không được, thực xin lỗi, đại sư, vì hạnh phúc của nữ nhi ta, ta phải
muốn dẫn nó đi. Ta không biết nó bị Tề Nhạc lừa gạt như thế nào, nhưng
mà ta tuyệt không cho phép nữ nhi của ta bại hoại gia môn.
Trát
Cách Lỗ nhíu mày, lúc này nhiệt độ trong đại sảnh đột nhiên lập tức hạ
thấp, mà ngay cả Như Nguyệt sắc mặt cũng thay đổi. Lời nói của Trương
Tân Vũ thật sự là quá nặng nề, người khác không biết Tề Nhạc là người
nào, ở đây người nào không biết? Tề Nhạc vì Địa Cầu làm cái gì? Làm bao
nhiêu sự tình? Bao nhiêu lần vào sinh ra tử ngăn cơn sóng dữ mà lại bị
đánh giá như thế.
Trương Tân Vũ tựa hồ cũng cảm thấy không đúng,
đúng lúc này, Tề Nhạc mở miệng, trên mặt của hắn vẫn mang theo vài phần
cười khổ bất đắc dĩ hướng mọi người chung quanh nói:
- Mọi người làm gì vậy? Hôm nay là ngày đại hỉ của ta, không phải muốn quậy phá đó chứ?
Vừa nói hắn chạy tới trước mặt Trương Tân Vũ cung kính thi lễ nói:
- Nhạc phụ đại nhân, ta nghĩ giữa chúng ta có chút hiểu lầm. Không bằng
như vậy đi, hôn lễ tạm dừng tiến hành, ta cùng Như Nguyệt trước giải
thích rõ ràng với ngài được chứ?
Như Nguyệt nhẹ nhàng thở ra, Tề
Nhạc làm như vậy, tạm dừng hôn lễ coi như nể mặt cha mẹ mình. Dùng địa
vị của Tề Nhạc bây giờ ở Viêm Hoàng, trong tiến hành hôn lễ có thể lý
trí như vậy đã rất không dễ dàng rồi.
Như Nguyệt nhìn về phía Tề Nhạc. Tề Nhạc cũng nhìn nàng, hai người trao đổi ánh mắt đều lộ vẻ mỉm cười.
- Không cần, không có gì hay giải thích đấy. Như Nguyệt, chúng ta đi.
Tính tình của Hải Như Nguyệt có thể nói là hoàn toàn kế thừa từ phụ thân
nàng, ngay cả cố chấp đều đồng dạng. Vì thế, lúc này Trương Tân Vũ hoàn
toàn cho thấy một mặt quật cường của hắn.
Hào khí lập tức trở nên lúng túng. Tề Nhạc còn có thể nói cái gì? Hắn cũng không thể đối với
nhạc phụ của mình nói, kỳ thật ta vừa cứu vớt Địa Cầu, vì thế lấy nhiều mấy cái lão bà cũng không có gì.
Đúng lúc này thanh âm bên ngoài đột nhiên vang lên:
- Chủ tịch đến!
Mọi người vây quanh ở cửa hướng hai bên tách ra, đang lúc mọi người mà túm
tụm lại thì một lão nhân hơn sáu mươi tuổi từ bên ngoài đi vào. Lão nhân tinh thần quắc thước. Nhìn bề ngoài tướng mạo đường đường, đúng là chủ
tịch nước cộng hòa Viêm Hoàng.
Chủ tịch cũng không biết trong hôn lễ đã đã xảy ra biến cố, vừa nhìn thấy Tề Nhạc, lập tức ánh mắt sáng
lên, vội vàng đi nhanh đi tới, chủ động cầm chặt hai tay của Tề Nhạc
cười nói:
- Tề tiên sinh, chúc mừng chúc mừng. Hôm nay là ngày
đại hỉ của Tề tiên sinh. Ta biết rõ cậu cái gì cũng không thiếu, vì thế, chỉ có thể đến xem, thuận tiện ăn chực một bữa. Tề tiên sinh sẽ không
để tâm chứ.
Tề Nhạc vội hoàn lễ nói:
- Làm sao lại như thế? Chủ tịch có thể tới là vinh hạnh của ta.
Chủ tịch mỉm cười nói:
- Ngày hôm qua, ta nghe Lạt Ma nói hắn muốn đến chủ trì hôn lễ đến cho
cậu. Không bằng như vậy ta làm chủ hôn cho cậu thì thế nào?
Tề
Nhạc nhìn thoáng qua Trương Tân Vũ bên cạnh đã hoàn toàn ngơ ngác, trong lòng không khỏi đại hỉ, thầm nghĩ, chủ tịch tới quả nhiên là thời điểm, trước gạo nấu thành cơm rồi nói sau.
- Thật tốt quá, vậy phiền toái ngài.
Trương Tân Vũ xác thực ngốc trệ, Lạt Ma xuất hiện đã làm cho trong lòng của
hắn tràn đầy kinh hãi, mà lúc này chủ tịch lại cũng xuất hiện trong hôn
lễ. Hơn nữa nhìn bộ dạng của đối đãi đối đãi Tề Nhạc tựa hồ là kiểu nịnh nọt, tình huống như vậy làm sao sẽ xuất hiện trên người một thanh niên
hơn hai mươi tuổi. Trương Tân Vũ lúc này tỉnh táo lại mới nghĩ đến. Nữ
nhi của mình mắt cao hơn đầu, nàng có thể chọn trúng, như thế nào
người bình thường đây?
- Này lão đệ, chúng ta đi ra ngoài nói chuyện nhé.
Một thanh âm uy nghiêm vang lên bên người Trương Tân Vũ.
Trương Tân Vũ trở lại xem xét, chỉ thấy một lão giả thân mặc quân trang đứng
bên cạnh mình, hắn đầu tiên nhìn qua, chính là viên viên Kim tinh lóe
sáng treo trên bờ vai của vị lão giả này, nhưng nó đại biểu cho cái gì
thì hắn không quá tinh tường.
- Ngài là?
Trương Tân Vũ vô ý thức dùng kính ngữ.
Cơ Trường Minh mỉm cười nói:
- Ta là một nhạc phụ khác của Tề Nhạc, chúng ta sau này coi như là thân
gia, có một số việc để cho ta tới nói cho ngươi biết a. Nếu như ngươi
nghe xong ta nói xong mà muốn mang Như Nguyệt ly khai thì tuyệt sẽ không có người ngăn trở.
Chứng kiến chủ tịch xuất hiện, Trương Tân Vũ
đã sớm có chút ngây ngốc rồi. Lúc này nghe Cơ thượng tướng nói, hắn vô ý thức gật nhẹ đầu.
Hôn lễ chính thức bắt đầu, chương trình
kết hôn cũng không có gì bất đồng cùng người bình thường, chỉ có điều số lượng tân nương thật sự là khủng bố một tí. Khi kính trà tiến hành đến
cuối cùng, vợ chồng Trương Tân Vũ mang theo ánh mắt cực kỳ phức tạp tiếp nhận nước trà trong tay Tề Nhạc, trong hôn lễ thanh âm không hài hòa
duy nhất đã hoàn toàn biến mất. Đúng a! Cho dù nữ nhi của mình là cùng
người khác gả cho người này, nhưng mà, người này xác thực đáng giá ah!
Huống chi, hắn xác thực yêu con gái mình. Tuy rằng trong khoảng thời
gian ngắn Trương Tân Vũ còn không cách nào hoàn toàn tiếp nhận, nhưng
mà, hắn cũng tuyệt đối không muốn đối nghịch cùng toàn bộ thế giới.
Tiếng ca êm tai ở bên ngoài vang lên, tiệc cưới đã bắt đầu, mà diễn xuất mà
chỉ có một người, đúng là tiểu Lâu hồng lượt đại giang nam bắc, chỉ là
không biết vì sao, trong tiếng ca của nàng mang theo vài phần u oán.
Hôn lễ trọn vẹn tiến hành cả ngày, khi màn đêm buông xuống, các tân khách
đã lần lượt cáo biệt mà về, còn lại chỉ có Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ
Thần ở lại Kỳ Lân trong biệt viện.
Dùng thực lực của mọi người tự nhiên là ngàn chén không say, cuối cùng tiệc rượu để cho chiến sĩ Sinh
Tiếu bọn họ làm thành một bàn lớn. Còn lại đều là bọn hắn người trẻ
tuổi, nguyên một đám lúc này đều uống cực kỳ hưng phấn.
Kristy
vừa mới đi, trở về Anh quốc, trước khi đi, nàng nói với Tề Nhạc một câu
nói, em còn sẽ trở về, hơn nữa sẽ không bỏ qua anh.
Ở đâu đấy,
ngoại trừ Tề Nhạc cùng sáu vị thê tử cùng với mười vị Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần ra, còn có một người, người này nhìn bề ngoài rất tuổi trẻ
bộ dạng, tướng mạo cũng phi thường anh tuấn, điển hình là một bộ dáng
của con ruồi làm cho Mạc Đạm Đạm phiền phức, không phải là ai khác, đúng là lão Ngưu.
Nguyên lai, ngày đó Bàn Cổ cùng Nữ Oa nói cho Tề
Nhạc hết thảy về sau, lão Ngưu ở lại. Vì không cho lão Ngưu lại ẩu tả,
đám người mời Tề Nhạc lần nữa đem lão Ngưu thu làm sử lệnh, lúc này đây
là sử lệnh chân chính rồi. Ít nhất, lão Ngưu tuyệt đối không có thực
lực thoát ly Tề Nhạc.