Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1173: Anh hùng quốc gia (1)




Tề Nhạc nhẹ nhàng lắc đầu, nói:

- Con cũng không biết muốn tiếp tục bao lâu. Nhưng mà có thể khẳng định là trong vòng một năm, nhất định sẽ có chuyện trọng đại phát sinh. Nếu như chuyện lần này chúng ta qua được thì có lẽ cuộc sống của chúng ta có thể đượcyên tĩnh, con cũng có thể ở bên cạnh cha và mẹ nhiều hơn.

Tề Thiên Lỗi tự nhiên minh bạch Tề Nhạc hàm nghĩa sau lưng những lời này, hắn gật nhẹ đầu, kiên định mà nói:

- Ta đợi ngày đó đến. Con trai, ta tin tưởng con, bất kỳ khó khăn nào con cũng nhất định có thể vượt qua. Đúng chứ?

- Đương nhiên có thể vượt qua, con trai ông ưu tú như thế, ngay cả tiểu hành tinh cũng đánh bay được thì còn điều gì làm khó được nó?

Cửa văn phòng đột nhiên mở ra, một đoàn người từ bên ngoài nối đuôi nhau tiến vào. Chứng kiến đoàn người này xuất hiện, mọi người tại đây kể cả Tề Nhạc, tất cả đều ngơ ngác.

Kỳ thật trước đó, Tề Nhạc đã cảm giác được bên ngoài có người ở tiếp cận văn phòng, nhưng bởi vì khí tức của đối phương không có địch ý, hơn nữa lại người bình thường, vì thế hắn cũng tưởng là công nhân, của tập đoàn Kim Cốc. Nhưng lúc này hết thảy lại không đơn giản như hắn tưởng tượng.

Xuất hiện trước mặt phụ tử Tề Nhạc là tám quân nhân, quân trang chỉnh tề, bề ngoài uy vũ. Áp lực vô hình tuy rằng không phải về mặt năng lượng nhưng vẫn có thể làm cho người ta nghiêm nghị và kính nể. Bởi vì trên bờ vai đoàn người này đều đeo số lượng ngôi sao giống nhau.

- Cha, sao cha lại tới đây?

Minh Minh duyên dáng gọi to một tiếng, rồi đi tới bên cạnh Tề Nhạc.

Đúng vậy, một chuyến tám người này trên vai có ba ngôi sao là tám vị thượng tướng. Phải biết trong nước cộng hòa Viêm Hoàng, số lượng thượng tướng cũng sẽ không vượt qua mười lăm vị ah! Mà giờ khắc này, xuất hiện ở trong văn phòng tổng giám đốc của tập đoàn Kim Cốc lại có hơn một nửa. Nhìn quân trang của họ, khó trách nhân viên công tác bên ngoài tập đoàn Kim Cốc không có ngăn trở. Ai dám ngăn các tướng quân tượng trưng cho cao tầng quân sự của nước cộng hòa Viêm Hoàng?

Thượng tướng Cơ Trường Minh đứng ở phía trước nhất nhìn Tề Nhạc, trong mắt của hắn tràn ngập quang mang vui mừng.

Nhìn Cơ Trường Minh, Tề Nhạc có chút xấu hổ, lúc này năm vị hồng nhan tri kỷ của hắn đều ở đây, Cơ Trường Minh cũng coi như là một trong những nhạc phụ là của mình, ông mà biết mình hoa tâm như thế thì vị thượng tướng này sẽ đối đãi chính mình như thế nào đây?

Vượt quá ý liệu của Tề Nhạc chính là, Cơ Trường Minh phảng phất không nhìn thấy những nữ nhân khác. Ánh mắt hắn chỉ nhu hòa nhìn chăm chú Tề Nhạc với vẻ vui mừng, hắn mỉm cười nói:

- Bởi vì Tề Nhạc trở lại, vì thế chúng ta mới tới đây?

Tề Nhạc sững sờ hỏi:

- Sao? Cháu vừa mới về nhà thôi mà. Bác trai à. Tin tức của bác đúng là quá linh thông.

Cơ Trường Minh nghiêm mặt nói:

- Bởi vì tầm quan trọng của cháu đối với quốc gia nên thực xin lỗi, ở biệt thự Long Vực có một vệ tinh chuyên môn giám sát, vì thế lúc cháu trở lại, chúng ta đã biết trước tiên. Bất quá cháu yên tâm, khi cháu đã trở về thì vệ tinh giám sát cũng không cần, chúng ta chỉ muốn biết rõ tung tích của cháu mà thôi. Hy vọng cháu lượng thứ.

Tề Nhạc cười khổ nhìn cha mình, Tề Thiên Lỗi cũng đang đưa mắt nhìn Tề Nhạc. Hắn biết rõ, con trai nói không sai, trừ khi giải thích nó là vua của thủ hộ giả phương đông ta thì thật không còn gì lý giải nổi nữa. Có thể để cho quốc gia dùng một cái vệ tinh đến gáim sát, cho dù là mình cũng cũng tuyệt đối không có khả năng ah! Xem ra, địa vị của con trai tại quốc gia chỉ sợ đã đạt tới trình độ khó mà tưởng tượng nổi.

Tại thời điểm Tề Nhạc muốn nói điều gì, Cơ Trường Minh cùng bảy vị thượng tướng khác đột nhiên đứng nghiêm. Tuy rằng bình quân tuổi của các thượng tướng cũng đã vượt qua 60 tuổi, nhưng mà khi bọn hắn đồng thời đứng nghiêm, một cỗ sát khí đánh tới trước mặt, sắc mặt họ trịnh trọng dọa cho mỗi người ở đây nhảy dựng lên.

Cơ Trường Minh trầm giọng quát to:

- Chào anh hùng của quốc gia chúng ta, cúi chào.

Tám cái bàn tay phải của tám thượng tướng đồng thời dùng tư thế tiêu chuẩn nhất xiên chéo lên mũ quân đội mình.

Yên tĩnh. Cả gian phòng trở nên yên tĩnh, vô cùng yên tĩnh. Sắc mặt tám vị thượng tướng đều phi thường trịnh trọng, trong con mắt của bọn họ toát ra vẻ tôn kính.

Ứng Tiểu Điệp giật mình bưng kín miệng của mình, ngũ nữ mà Tề Nhạc mang đến kể cả Cơ Minh Minh đều vô thức mở to hai mắt nhìn.

Tề Thiên lỗi trợn mắt há hốc mồm nhìn tám vị thượng tướng, hắn đã không biết nên nói cái gì cho phải rồi.

- Bác trai, bác làm sao vậy?

Tề Nhạc tuy rằng bị rung động làm toàn thân nhiệt huyết sôi trào, nhưng hắn dù sao trải qua sóng to gió lớn, vẫn là người thứ nhất kịp phản ứng.

Cơ Trường Minh không buông tay phải của mình xuống, hắn trầm giọng nói:

- Chúng ta đại biểu quốc gia gửi lời chào tới cậu. Vì ích lợi của quốc gia, cậu đã bỏ qua an nguy của cá nhân, mấy lần cứu vãn quốc gia tại thời điểm nguy nan. Lúc này còn cứu cả thế giới, sau khi tiểu hành tinh rời khỏi quỹ đạo thì nước Mỹ đã chính thức nói chuyện của cậu cho nước ta biết. Vì để thể hiện hành động tôn kính của mình, nước Mỹ đã biểu thị sau này vĩnh viễn là minh hữu của nước cộng hòa Viêm Hoàng chúng ta.

- Tề Nhạc, cái cúi chào của chúng ta, cậu nên thừa nhận. Đương nhiên là quốc gia còn xa xa không thể hồi báo cho cậu, nhưng được chủ tịch quốc gia đặc phê, một khắc này khi cậu trở lại nước cộng hòa Viêm Hoàng thì cậu chính là đệ nhất khách khanh (*) của nước cộng hòa Viêm Hoàng. Từ nay về sau, ở trong nước có được đãi ngộ ngang với phó chủ tịch. Bất kể là tướng lãnh quân đội có cấp độ này khi nhìn thấy cậu cũng đều tự động thấp một cấp. Ngoại trừ không thể chỉ huy quân đội ra thì bây giờ cậu đã trở thành lãnh đạo tối cao nhất cùng cấp với chủ tịch quân ủy.

(*) khách khanh: một chức thời xưa dùng để chỉ những người ở các nước chư hầu làm quan ở bản quốc.

Sao? Chủ tịch quân ủy? Tề Nhạc cười khổ nhìn Cơ Trường Minh, những thứ hư danh này hắn không hề nghĩ tới.

- Bác trai. Điều này thực ra không cần, thực ra những trường hợp đặc biệt đó của quốc gia chúng ta, cháu làm hết thảy cũng là vì mình, vì bằng hữu và mọi người trong nhà, không hề vĩ đại như mọi người tưởng.

Một bên Minh Minh chặn lại nói:

- Đúng vậy a! Cha à. Làm gì có đạo lý con cha vợ hành lễ với con rể, mau đặt tay xuống đi.

Uy thế trong mắt Cơ Trường Minh bắn ra bốn phía, hắn trừng mắt nhìn Minh Minh. Với thực lực cường đại của Minh Minh như vậy mà bị ánh mắt của cha mình nhìn tới cũng bị làm cho sợ đến cúi đầu.

Cơ Trường Minh trầm giọng nói:

- Chúng ta không chỉ hành lễ với một người Tề Nhạc, mà còn với phụ thân của Tề Nhạc Tề Thiên Lỗi tiên sinh, cùng với mẫu thân của Tề Nhạc Ứng Tiểu Điệp phu nhân, cám ơn họ đã sinh ra một nhân tài xuất sắc như thế. Vừa rồi lời nói của Tề Thiên Lỗi tiên sinh ta cũng nghe được rồi. Tề tiên sinh, ta đại biểu quân đội, biểu thị kính ý cao nhất đối với ngài.