Sinh Nhật Thích Bánh Bao

Chương 2




Dương quang ấm áp hiến hoi giữa đông chiếu vào da thịt trắng nõn, vẽ phác ra khuôn mặt thanh nhã nhu hòa, Cố Tích Triều miễn cưỡng  ỷ ở cửa sổ, quyển sách trên tay đã lâu không có lật qua tờ mới. Tâm tư sớm lại bay tới ngoài xa ngàn dậm ( kỳ thật cũng là ngay tại xó xỉnh nào đó trong tòa lâu này thôi  ), nhớ tới cái tên da mặt dày kia, luôn phải nếm đi nếm lại tư vị bị hắn đá xuống giường, Cố Tích Triều buồn cười,đôi môi duyên dáng khẽ nhếch, kỳ thật hắn cũng không có ý định đối xử với Thích Thiếu Thương như vậy, mỗi một lần cùng hắn thân thiết quả thực là hết sức thoải mái. Chính là sáng sớm  hôm sau luôn luôn bị mệt như vậy, hơn nữa xương sống thắt lưng lại đau,  thật sự không có biện pháp tiếp tục cùng hắn làm. Lại nhớ tới cặp mắt to tinh tinh lượng lượng kia, không nghĩ tới một đại nam nhân đã ngần ấy tuổi, còn luôn thích dùng  ánh mắt đáng thương hề hề như con chó nhỏ nhìn người ta, thật sự là làm cho người ta vừa tức vừa buồn cười. Trầm tư một chút, môi lại hướng về phía trước câu lên, có lẽ, một ngày nào đó tâm tình của y đặc biệt tốt, tái tiện nghi hắn một chút cũng được.

Mới vừa lấy lại tinh thần, chợt nghe đến ngoài cửa sổ dưới lầu một trận ồn ào, nhìn đi xuống, nguyên lai là mấy người tôi tớ mang một vài thứ đi qua vừa đi vừa nói chuyện huyên thuyên:

“Đã lâu không náo nhiệt như vậy, mấy người tặng lễ  cũng thật nhiều!” Tôi tớ Giáp nói.

“ Đúng vậy a, nghe nói hôm nay có rất nhiều đại nhân vật đến, cuối cùng có thể kiến thức được một chút.” Tôi tớ Ất nói.

“Hôm nay là sinh nhật của lâu chủ chúng ta, lâu chủ  như thế nào thì năm đó cũng là Cửu Hiện Thần Long đại anh hùng  danh chấn nhất phương, đương nhiên nhận thức rất nhiều đại nhân vật.” Tôi tớ Bính.

…...

Tiếng bước chân dần dần đi xa, người đang lắng nghe khẽ vươn một bàn tay trắng nõn thon dài nhẹ nhàng chậm chạp vuốt ve lọn tóc rũ ở trước ngực, thủy mâu đen như mực nhìn về phía xa xa.

“Nguyên lai hôm nay là sinh nhật của hắn …”