Sinh Hoạt Nhàn Nhã Của Hạ Ninh

Chương 13: Chương 13





Chỉ chốc lát sau đã đến điểm dừng chân, từ chỗ này còn phải leo lên núi một đoạn đường nữa.

Xuống xe, Cố Kỳ liền giới thiệu Lăng Phi cùng Lâm Mạch cho Hạ Ninh biết.

Hạ Ninh cảm thấy làm bạn với Cố Kỳ là đang khảo nghiệm trái tim yếu đuối của hắn.“ Lăng Phi là anh họ của ta, đây là chồng tương lai của anh họ Lâm Mạch, Lâm đại ca.” Hạ Ninh cảm thấy nhân sinh của mình một mảnh u ám, các ngươi có thể cách xa ta ra một chút được hay không!Ủa mà không đúng nha, Lâm Mạch không phải thích Bùi Tuyết Nhi sao? Lăng Phi là ai vậy? Cũng là nhân vật hi sinh sao? Không đúng nha, Cố Hủ còn chưa đính hôn, Bùi Tuyết Nhi cũng chưa xuất hiện! Lâm Mạch nên độc thân mới đúng! Tình huống gì đây nhỉ? Là bởi vì ta xuyên qua nên mọi người đều bỏ qua kịch bản tự do phát huy sao?Hạ Ninh đánh giá Lâm Mạch, Lâm Mạch cũng đang đánh giá Hạ Ninh, thiếu niên xinh đẹp nhưng không nữ tính, quanh thân có một loại hơi thở bình đạm, làm người ta vô tri vô giác mà thả lỏng, đây là người bất động dù vật đổi sao dời, thật sự không có việc gì có thể làm cho hắn tâm tình gợn sóng.


Cố Hủ con đường theo đuổi còn dài lắm.

Bất quá việc vui của Cố Hủ cũng không dễ dàng xem được đâu!(Đây là bộ truyện đầu tiên mình dịch nên có gì sai sót mong đọc giả góp ý.

Cùng đọc truyện ở để ủng hộ người dịch chân chính, mỗi lượt view của đọc giả là động lực lớn để editor ra chương mới, cảm ơn tất cả đọc giả đang theo dõi bộ truyện này.)Hạ Ninh chảo hỏi xong xem như làm quen.

Cố Hủ đã xách hộp đồ ăn còn muốn giúp Hạ Ninh cầm ba lô nhưng bị Hạ Ninh cự tuyệt.


Cố Kỳ một trận bi thương, anh của mình không có thương anh em, Hạ Ninh cõng ba lô hành quân chạy hơn 30km còn có thể giúp người khác làm niềm vui, lại không nhìn người em trai yếu đuối của mình.

Đáng tiếc Cố Hủ một ánh mắt cũng không bố thí cho hắn, xách lên đồ liền đi về phía trước.Toàn núi đều là hồng diệp làm người ta có cảm giác như đang ở trong tiên cảnh, mọi người một đường đi vừa xem vừa vui đùa náo nhiệt vô cùng.

Đường nhỏ trong rừng phủ kính hồng diệp, đi đường dẫm lên nghe âm thanh sạt sạt làm người rung động.Cố Kỳ lôi kéo Hạ Ninh cùng chụp ảnh lưu niệm, Lăng Phi cầm di động chụp cho bọn họ tấm ảnh chung, chụp xong mọi người lại tảng ra tìm nơi tự mình chụp, Hạ Ninh không thích chụp ảnh nên đứng một bên xem mọi người, Cố Hủ đi tới hỏi “ Sao ngươi không đi chụp ảnh?” Hạ Ninh quay đầu lại, ý cười còn chưa biến mất làm lung lay ánh mắt của Cố Hủ.(Sstruyen, truyenfull, wattpap.vn,..................!là mấy trang ăn cắp)“ À, ta không thích chụp ảnh mà thôi.” Hạ Ninh trả lời, hắn không thích ảnh chụp, những hình ảnh ghi lại thời điểm con người vui vẻ nhất để lại cho hắn đều là bi thương, mỗi lần nhìn đến hình chụp chung của gia đình bốn người đều làm Hạ Ninh yếu ớt muốn rơi nước mắt.Cách đó không xa, Lăng Phi giơ di động chụp được một màn kia, Hạ Ninh mang theo ý cười quay đầu lại nhìn Cố Hủ, Cố Hủ ánh mắt ôn nhu như muốn hòa tan mà nhìn Hạ Ninh, thật là tốt đẹp đến làm cho người ta muốn trân trọng lưu giữ.“Bảo bối, ngươi luôn nhìn chằm chằm người đàn ông khác sẽ làm cho ta ghen tị đó.” Lâm Mạch đem cằm của mình gác lên vai của Lăng Phi.“ Đi qua một bên đi, ta không có thói quen ăn cỏ non, thật là đáng tiếc cho Hạ Ninh .” Lăng Phi rung đùi đắc ý.

“ Anh họ thật là cầm thú, nhỏ như vậy mà cũng dám hạ miệng.”“A, Cố Hủ cũng thật là tài , nhìn ánh mắt kìa, ôn như như muốn ra nước vậy.” Lâm Mạch vẻ mặt đều là khinh thường.“ Đói quá, ăn cơm thôi.” Lăng Phi lao gọi một đám hài tử cùng nhau ăn cơm.Editor: Trâm Rừng ( Hãy đọc truyện ở trang để ủng hộ editor nhé ).