Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống

Chương 281: Kiêu ngạo




Cả đám rời khỏi hang động phía Nam với 1 con Tam Hắc Miêu con. Nhóm Hạo Thiên thong thả rời khỏi hang động, trở về chỗ đóng lều của nhóm người Tố Như Kha. Vì không có người ngoài nên tốc độ được đẩy lệ cao nhất, thoắt cái là tới nơi.

Nhóm Hạo Thiên trở về, nhiều người lập tức ra đón. Trong đó người đầu tiên chạy ra là Tử Kiệt, theo sau là nhóm người Ninh Chiến và Tố Như Kha. Tử Kiệt lo lắng, ánh mắt càng biểu lộ rõ, vội vàng hỏi liên tục

" Chủ nhân, ngài về rồi. Ngài không sao chứ? Có bị thương ở đâu không? Sao tận bây giờ ngài mới về vậy, Tử Kiệt rất lo lắng cho các ngài đấy! Các ngài có gặp bất trắc gì không? Có.... "

" Thôi! "

Hạo Thiên nhướn mày, lại khẽ thở ra, mỉm cười bảo

" Ta không sao cả. Hiện tại chẳng phải rất khỏe mạnh sao? Còn có, ta mang về một con Tam Hắc Miêu làm quà cho ngươi đây "

Tam Hắc Miêu trên vai Hạo Thiên, duỗi người một cái, phóng qua chỗ Tử Kiệt, khiến cậu bất giác phải đưa tay ra đỡ. Tam Hắc Miêu nằm gọn trong tay cậu, nằm rất thoải mái. Tử Kiệt nhẹ nhàng vuốt ve nó, không mạnh bạo mà là dịu dàng vuốt ve, khiến Tam Hắc Miêu rất là thoải mái mà chìm vào giấc ngủ. Lúc này An Lam Nguyệt và Lăng Giang Tuyết có thể khẳng định, Tam Hắc Miêu con này chắc chắn là mê trai rồi! Gặp trai đẹp liền sáp vô, ngủ rất an tĩnh, không sợ người ta sẽ làm hại nó hay sao a!?

Nhóm người Ninh Chiến thấy Tam Hắc Miêu, hứng thú cùng phấn khích vô cùng, vì vốn dĩ Tam Hắc Miêu rất hiếm và rất khó bắt gặp, đây là lần đầu tiên cả bọn thấy được, trước đó chỉ thấy qua trong sách mà thôi. Hiện tại nhìn rõ và gần thì rất khác nhau, hai chị em Linh Anh và Linh Lam thích thú muốn đưa tay sờ thử, nào ngờ vừa mới đưa tay tới liền bị cào vào tay, để lại 3 vệt đỏ tươi trên tay.

Tam Hắc Miêu cào xong, mặt kiêu ngạo " méo " một tiếng rõ to, méo xong liền quay mặt vào ngực Tử Kiệt, tiếp tục ngủ ngon lành.

Hạo Thiên có hơi kinh ngạc, tuy nói Tam Hắc Miêu này chưa từng có kinh nghiêm chiến đấu nhưng phản xạ lại cực nhanh, có thể trong lúc ngủ cảm nhận được có người tới gần, liền đưa tay cào người đó. Phản xạ như vậy không phải yêu thú nào cũng có đâu, chuyến đi này lại hốt được một bảo vật rồi!

Linh Anh bị cào vào tay, " a a " vài tiếng, lùi về sau, nhăn mày bảo

" Con Tam Hắc Miêu này sao lại hung dữ như thế chứ? "

An Lam Nguyệt và Lăng Giang Tuyết lúc này chính là cười thầm trong lòng, đến chúng ta còn không đụng được nói gì đến ngươi. Chưa bị cào nát mặt là may rồi.

Ninh Chiến vội vàng tới xem vết thương, tìm thuốc xoa xoa cho cô, nhướn mày bảo

" Sao con Tam Hắc Miêu này lại hung dữ như thế nhỉ? Trong sách ghi tính tình rất trầm ổn mà? "

Hạo Thiên cười nhạt, bảo

" Còn rất kiêu ngạo nữa! Không phải ai muốn đụng là đụng đâu. Tam Hắc Miêu không giống Nhất Tiểu Miêu mà ta thường gặp, Nhất Tiểu Miêu hiền lành dễ gần nhưng Tam Hắc Miêu lại kiêu ngạo khó gần, lại hay lẩn trốn cho nên ta rất khó gặp được nó. "

Linh Lam một bên thích thú nhìn Tam Hắc Miêu trong tay Tử Kiệt, rất muốn sờ thử nhưng sợ bị cào, liền rụt tay về chỉ vui vẻ nhìn ngắm, lại nói

" Tuy lẩn trốn rất nhanh và rất khó tìm nhưng chẳng phải hội trưởng ngài rất may mắn sao? Đã tìm thấy một con đây này, lại còn là Tam Hắc Miêu con con nữa chứ, con con lại khó tìm hơn cả con trưởng thành nữa đấy "

Hạo Thiên gật đầu, cười đáp

" Quả thật vận may không tồi nha. Đã tìm được một con nhỏ như vậy "

Tử Kiệt thích thú ôm Tam Hắc Miêu vào lòng lùi về đứng cạnh Hạo Thiên. Quên cả việc lúc nãy còn lo lắng như thế nào, hiện tại chỉ vui vẻ mà nhìn Tam Hắc Miêu nhỏ nhắn ngủ trong lòng mình mà thôi. Tố Như Kha lúc này chen lên được, vội vàng nói

" Sao lúc nãy ngài lại không cho tôi ở lại? "

Hạo Thiên ánh mặt lạnh, cười nhạt nói

" Vướng tay vướng chân. Tố tiểu thư cô tốt nhất vẫn là ở lại Thương hội phụ giúp cha mình đi, kinh nghiệm chiến đấu không có, dù lv có cao thì cũng sẽ bị người khác bẫy chết mà thôi. Tốt nhất là ở lại phụ cha mình quản lí thương hội đi, Tố tiểu thư à! "

Nói xong liền lướt qua, đi chưa được vài bước lại bảo

" Phải rồi, nhiệm vụ đã hoàn thành. Nhóm Ninh Chiến có biểu hiện rất tốt, trở lại công hội thưởng cho mỗi người 2 viên Tăng Cấp đan cấp 5 bậc 2, thưởng mỗi người 1 vạn linh tệ. "

Nhóm Ninh Chiến ai nấy mắt mở lớn, nhìn trân trân nhóm Hạo Thiên. Nghe bảo hội trưởng là người rất hào phóng, vung tiền vung rất mạnh tay, tiện tay liền là mấy trăm vạn, chỉ cần ngươi ở trước mặt hội trưởng làm ngài ấy hài lòng liền nhận được phần thưởng. Lần này vô tình ở cùng nhóm với hội trưởng, không ngờ được ngài ấy khen lại còn được thưởng mặc dù chẳng làm được gì nhiều. Hội trưởng ngài ấy quả là hào phóng mà!!!

Tố Như Kha ánh mắt bần thần, tinh thần bị đả kích mạnh. Chỉ là nói một câu sao lại trả lời người ta như thế chứ? Rõ ràng chỉ lo lắng nên mới đi theo thôi mà, hứ, lần sau ta đếch thèm theo ngươi nữa đâu. Hứ!

Hạo Thiên nói xong liền nhanh chân rời đi, cả đám Ninh Chiến cùng nhóm người Tố Như Kha đưa mắt nhìn, như vừa mới ngước nhìn liền không thấy người đâu nữa rồi. Đây là cái tốc độ gì chứ? Thoắt cái liền không thấy người đâu nữa rồi, haizz, người ta mạnh, người ta có quyền có thế, còn ngươi có các gì? Có cái đít không a!

Cả nhóm Hạo Thiên ôm theo Tam Hắc Miêu trở lại thủ đô. Đến công hội dặn dò phần thưởng cho nhóm người Ninh Chiến, lại thẳng tiến về lại học viện Hoàng Long, làm một đường thẳng trở lại KTX của cậu.....

Hạo Thiên ngồi trên ghế, ngáp một cái. Lăng Giang Tuyết tiến đến, liền nói

" Thiên ca, huynh mệt rồi. Mau đi ngủ một chút, sau khi thức dậy liền nướng thịt cho huynh "

Hạo Thiên gật đầu, sau đó cười lạnh một cái. Thoắt cái tiến đến bế Lăng Giang Tuyết trên tay, cười nhẹ nói

" Được, ca đi ngủ. Nhưng muội phải ngủ cùng, thịt nướng để sau đi "

Nói xong liền bế Lăng Giang Tuyết tới giường, đặt cô nằm cạnh cậu. Vừa nằm xuống chưa được 5 phút liền ngủ mất tiêu, An Lam Nguyệt nhẹ nhàng tiến tới, đắp chăn cho cả hai. Còn cô và tiểu Siêu cùng Tử Kiệt thì lặng lẽ rời phòng, cũng lại đi chuẩn bị một chút thịt để nướng ăn. Dù sao trời vẫn chưa tối lắm, đi mua về rửa sạch sẽ rồi để sẵn đấy, chờ Hạo Thiên dậy sẽ nướng ăn.

Cả 3 người cùng 1 mèo rời phòng, đi xuống thủ đô. Lượn vài vòng mua vài thứ cần thiết, đi thêm vài nơi, An Lam Nguyệt liền hỏi

" Hai đứa có đói không? "

Tiểu Siêu bảo

" Không đói lắm. Nhưng nếu tỷ đói rồi thì chúng ta tìm gì đó ăn tạm vậy "

An Lam Nguyệt gật đầu, cả 3 người nhanh chóng tìm một quán ăn vào đó, gọi vài món ăn nhanh. Ăn xong liền trở về KTX, ngồi đọc sách một chút rồi đi ngủ, chờ đến sáng háo hức được ăn lại món thịt nướng của Hạo Thiên.....

( P/s: Loa loa loa, cả một tuần bận rộn lại trôi qua nữa rồi. Tác lại thông báo về số chương bạo và chương bù hiện tại của mọi người đây. Chương bạo còn lại 11 chương, chương bù có 1 chương. Ngày mai thứ 2 tác sẽ đăng chương bù cho ngày chủ nhật nha.

Haizzz, còn bù dài dài cho mọi người nữa đây... )