Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống

Chương 278: Lăng quăng...




" Khè.... Khè.... Khè.... "

Ánh sáng của đốm lửa khiến hai con mãng xà thức giấc, ánh mắt chúng to tròn và đầy ác cảm nhìn Hạo Thiên và Lăng Giang Tuyết đang đứng trước mặt.

Hạo Thiên bất động thanh sắc, nhăn mày nhìn chúng. Hai con mãng xà này.... Là Lam Độc Xà! Có độc tính cao, thường đi theo cặp 1 đực và 1 cái. Trong sách nói độc của Lam Độc Xà rất mạnh, 1 phát cắn liền giết người trong 10 bước chân. Có độc của hai con Lam Độc Xà này rồi, mình có thể thử nghiệm với rất nhiều loại độc khác nhau, còn có thể chế tạo ra rất nhiều thứ nữa chứ. Tuyệt vời!

Lam Độc Xà - như trên gọi, hình dáng nhỏ chỉ bằng 1 ngón tay rưỡi, chiều dài khoảng 30 cm, toàn thân màu xanh lục. Thân hình nhỏ nhắn nhưng độc tính lại không nhỏ một vết cắn của nó có thể giết chết cả 1 con yêu thú to hơn nó gấp ngàn lần, tùy theo mức độ chênh lệch lv. Thân hình nhỏ nhắn nên di chuyển rất nhanh nhẹn, thường không nhắm vào những con mồi quá to, vừa đủ và cũng vừa để nó ăn được một hai ngày thì nó sẽ săn con mồi khác. Lam Độc Xà không sống theo mùa, cách mấy ngày lại rời tổ đi kiếm con mồi khác. Lam Độc Xà đi theo cặp, sau khi sinh con sẽ bỏ lại con chúng ở tổ, tìm sẵn chút thức ăn đủ ăn 2, 3 ngày thì lập tức rời khỏi. Lam Độc Xà là 1 trong những loài có trí thông minh cao!

Hạo Thiên nhăn mày nhìn một lúc, lối đi vào đây khá nhỏ, căn bản không vừa với mấy con Huyết Lang ngoài kia. Mà đám Huyết Lang ngoài kia đã đóng đô ở đây ít nhất là hai mùa Thu và Đông, cũng tức là hai con Lam Độc Xà này cũng đã nhịn đói suốt hai mùa rồi. Mà hai con Lam Độc Xà chỉ dài mới chỉ tầm 20 cm mà thôi, chứng tỏ là con non mới sinh ra được mấy tháng mà thôi. Do còn nhỏ nên không có kinh nghiệm chiến đấu nhiều, lại gặp phải bầy Huyết Lang nên không ra khỏi tổ được, đành ở hoài trong này mà thôi. Lv hiện tạo của chúng cũng chỉ 160 cấp mà thôi, trong khi bầy Huyết Lang lv đã hơn 200 cấp. Lv chênh lệch 1 cấp thôi cũng tính là cao rồi, huống hồ chênh lệch hơn 40 cấp, làm sao chúng đánh lại cơ chứ.

Hạo Thiên tiến lên phía trước vài bước cặp Lam Độc Xà lùi lại phía sau cũng khoảng vài bước chân. Lăng Giang Tuyết kéo tay Hạo Thiên lại, vội nói

" Huynh đang làm gì vậy? Lam Độc Xà độc tính rất mạnh, ngộ nhỡ sơ ý tránh không kịp bị cắn trúng thì biết làm sao đây? "

Hạo Thiên mỉm cười, nụ cười làm cho Lăng Giang Tuyết có ý nghĩ mọi chuyện sẽ không sao đâu, không có gì phải lo lắng cả, phải tin tưởng vào Thiên ca ca tuyệt đối.

Hạo Thiên tiến lên ngày càng gần, vươn tay muốn bắt lấy hai con Lam Độc Xà, nắm lấy người nó. Bỗng...

" Khè.... Bốp... "

Lam Độc Xà " khè " một tiếng, đưa miệng cắn vào tay Hạo Thiên, nhưng..... Không thủng! Cắn mạnh đến thế nào cũng không thủng, tựa như cắn vào sắt thép vậy, cứng cáp vô cùng. Hai Lam Độc Xà non mắt to lại mở càng to hơn, muốn vươn mình cắn thêm một phát nữa. Hạo Thiên cũng mặc sức để nó cắn, nhưng nó càng cắn càng tê răng của mình, căn bản cắn không thủng a.

Hai Lam Độc Xà tuyệt vọng, không cắn nữa, rũ người mặc sức để Hạo Thiên cầm nắm. Hạo Thiên lúc này lại cười nhạt một tiếng, hai ngươi nghĩ ta là ai, lv 500 như ta mà các ngươi muốn cắn thì cắn sao!? Mơ cũng đừng nghĩ!

Hạo Thiên đặt trúng vào lòng bàn tay mình, cười bảo

" Các ngươi hẳn nghe hiểu lời ta nhỉ? Nếu nghe hiểu thì nháy mắt một cái! "

Lam Độc Xà bất lực, lại hoảng sợ vì không cắn được này, chứng tỏ người này mạnh hơn mình, mà nếu muốn sống thì phải làm theo lời người này. Hai Lam Độc Xà đồng loạt nháy mắt một cái, Hạo Thiên lại mỉm cười nhìn chúng, bảo.

" Các ngươi có đói không? "

* Nháy *

Hạo Thiên lại bảo

" Đi theo ta, ta cho các ngươi ăn no mỗi ngày! "

Lam Độc Xà hai mắt to tròn sáng rực lớn, đầu chúng gật liên tục, mắt cũng theo đó mà liên tục nháy. Lăng Giang Tuyết và Hạo Thiên thấy vậy, cười ha ha vài tiếng, lại bảo

" Hai ngươi con nào là con cái? "

Hai Lam Độc Xà một trái một phải trên tay Hạo Thiên, con bên phải nháy mắt một cái, Hạo Thiên nói

" Vậy sau này ngươi đi theo Tuyết nhi nha! Nhờ ngươi bảo vệ cô ấy khỏi kẻ thù! "

Con bên phải liền gật đầu, khè lưỡi và cố làm mặt cười nhìn Hạo Thiên với Lăng Giang Tuyết, lại nghe Hạo Thiên nói

" Ngươi hẳn là con đực đi, vậy ngươi sẽ đi theo ta! "

Con bên trái gật đầu một cái, lại nháy mắt một cái nữa. Lăng Giang Tuyết lúc này lại nói

" Chúng ta cũng không thể cứ gọi " ngươi... Ngươi.. " mãi được. Chúng ta đặt cho chúng một cái tên đi! "

Hạo Thiên gật đầu, nói

" Vậy đơn giản hóa đi, của ta sẽ đặt tiểu Xà, của muội sẽ là tiểu Lam. Thế nào? "

Lăng Giang Tuyết nói

" Không được, sao có thể như vậy. Huynh nghiêm túc chút đi chứ! Của muội sẽ là tiểu Manh Manh "

Ách, muội đặt tên cũng thật là... Haizzz, Hạo Thiên khẽ thở dài một tiếng, gật đầu bảo

" Được rồi, muội muốn vậy thì vậy đi. Của huynh sẽ là tiểu Lâm Lâm, được chứ? "

Lăng Giang Tuyết gật đầu, lại nghe Hạo Thiên nói

" Vậy bây giờ các ngươi có thể đi ăn rồi! "

Hạo Thiên vừa dứt câu, tiểu Manh Manh và tiểu Lâm Lâm lập tức biến mất không thấy đâu nữa. Thay vào đó thì hai Lam Độc Xà xuất hiện trong không gian hệ và ngay trong phòng của Song Long,...

Trong không gian hệ, Song Long đang ăn những Huyết Lang rất ngon lành, đùng một phát thấy hai Lam Độc Xà xuất hiện. Giật mình một phát, Lam Độc Xà thấy Song Long cũng là giật mình, la lên vài tiếng, luồng lách tìm chỗ núp. Song Long tiến lại, lật những xác của Huyết Lang lên, song Lam Độc Xà hoảng sợ co rúm lại, cuộn tròn dưới đất. Hắc Long ánh mắt thoáng khinh thường, bảo

" Hai con lăng quăng ở đâu tới đây? "

" Hai người các ngươi đừng có mà ăn hiếp chúng! Chừa ra vài con cho tiểu Lâm Lâm và tiểu Manh Manh của ta đi. Để ta biết được các ngươi ăn hiếp chúng thì..... Ta thiến! "

Giọng nói lạnh lùng cùng đáng sợ vang lên. Âm vang cả căn phòng, Song Long hoảng sợ, nhìn lại bộ vị phía dưới của bản thân mình, rùng mình vội vàng nói

" Ực... Vâng... Chúng tôi rõ rồi! "

Khẽ thở phào một hơi, Song Long nhìn xuống hai Lam Độc Xà, bảo

" Hai con lăng... À nhầm, tiểu Lâm Lâm và tiểu Manh Manh, chia cho các ngươi vài con, mau ăn đi! "

Tiểu Lâm Lâm và tiểu Manh Manh dần dần duỗi ra, ánh mắt hoảng sợ vẫn đọng lại trên mặt, nhưng đói khát nhiều ngày, thức ăn trước mặt kia, hoảng sợ đều bị lấn át bởi cơn đói. Song Long nhìn hai Lam Độc Xà trườn trên đất, bò tới xác Huyết Lang mà bắt đầu ăn ngấu nghiến. Liền suy nghĩ, hai con lăng quăng này sao có thể ăn quá nhiều cơ chứ, cao lắm thì một con là cùng!

....... Thời gian trôi qua chưa đến 10 phút, hai con Huyết Lang đã bị ăn sạch sẽ và tiểu Lâm Lâm cùng với tiểu Manh Manh vẫn chưa có ý định dừng lại. Song Long trợn mắt nhìn, dạ dày các ngươi không đáy à? Nhìn như que củi mà sao ăn ghê thế?

Bất lực nhìn hai Lam Độc Xà ăn ngấu nghiến mà không được đánh chúng, Song Long nhanh chóng ăn thật mau để chốc nữa lại bị ăn hết không còn con nào cho mình..

Hạo Thiên bên ngoài, dòng suy nghĩ trở lại hiện tại tay nắm lấy tay Lăng Giang Tuyết, mỉm cười bảo

" Chúng ta qua bên phía Nguyệt tỷ xem sao! "

Lăng Giang Tuyết gật đầu, cả hai rời khỏi lối đi này, ánh sáng tắt dần....