Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống

Chương 166: Luận bàn




Hạo Thiên thư thả ra ngoài, tất cả bám theo sau. Đường Thiên Long kéo con mình lại, vỗ vỗ vai Hạo Thiên mà nói

"Ta muốn xem xem thời gian qua con đã mạnh như nào rồi. Có muốn làm một trận với ta không?"

Hạo Thiên gật đầu. Đường Thiên Long đưa tất cả đi về phía một sân tập rộng lớn, trang thiết bị đầy đủ, sàn đấu cũng rất là nhiều. Ông chọn một sàn đấu to nhất, phóng lên và nói

"Lên đây nào! " 

Hạo Thiên đạp gió phóng lên, cười nói

"Chúng ta đấu đội đi. Con với tiểu Siêu, cha với mẹ. Thế nào? "

Đường Thiên Long gật đầu cười lớn, nói

"Nào nào. Mau lên đây, cho chúng ta xem các con mạnh thế nào rồi! "

Vương Thiên Nhi nhẹ nhàng bước lên, bước đi uyển chuyển nhịp nhàng yểu điệu. Tiểu Siêu đạp gió phi lên, ngay cạnh Hạo Thiên. Còn lại đứng xunh quanh sàn đấu, cổ vũ. Minh Kỳ đứng giữa làm trọng tài, giơ tay, hô

"Tất cả chuẩn bị.... "

"Bắt đầu! "

Hạo Thiên và tiểu Siêu vẫn đứng yên một chỗ, Vương Thiên Nhi cùng với Đường Thiên Long bước chân nhịp nhàng phối hợp với nhau. 

Hạo Thiên vẫn đứng yên mà phân tích thực lực cả hai. Đường Thiên Long lv 399, hệ hỏa và phong. Vương Thiên Nhi lv 380, hệ thủy và lôi. Cả 2 so với mọi người ở Thiên Vũ đại lục được đã được xem là thiên tài trong tất cả thiên tài rồi. Bởi khi lv càng cao tăng cấp càng khó khăn, có khi 7, 8 năm trời mới lên được một cấp, nhưng cha mẹ cậu trong vòng 10 năm thì đã tăng được tận 10 cấp, nói như vậy đã là thiên tài rồi

"Keng"

Đường Thiên Long kiếm chém về phía Hạo Thiên, cậu cũng lấy ra thanh Young Genji của mình, đỡ lấy thanh kiếm của cha mình. Đường Thiên Long ánh mắt sắc bén, nói

"Kẻ thù ngay trước mặt mà dám lơ là sao! "

Hạo Thiên gạt đi thanh kiếm của Đường Thiên Long, lại xoay người chém tới. Bên phía tiểu Siêu, cậu cũng đã lấy ra thanh Senji của mình, chẻ đôi mũi tên của Vương Thiên Nhi ra như chẻ đậu phụ. Vương Thiên Nhi lại lộn vòng, hàng loạt mũi tên bắn ra, đặc biệt nhắm toàn chỗ hiểm mà bắn, tiểu Siêu nhẹ nhàng né tránh, gạt đi, chẻ làm đôi đủ kiểu. 

Hạo Thiên bên này đường kiếm múa mây đủ kiểu, Đường Thiên Long tỏ vẻ hài lòng, nghĩ rằng con trai mình ở độ tuổi này mà có những đường kiếm sắc xảo như vậy, quả là thiên tài mà.... Nhưng ông nào biết đây chỉ là những đường kiếm Hạo Thiên quơ đại cho có mà thôi.  Thực chất cậu vẫn giữ 8 phần thực lực lại, chỉ lấy ra 2 phần xài. 

Còn tiểu Siêu, cũng y vậy. Đúng là huynh đệ với nhau, thực lực giữ lại cũng y chang nhau. 2 phần lấy ra 8 phần giữ lại. Không dám ra những chiêu hiểm mà chỉ quơ đại vài đường, bên dưới đám nhóc đương nhiên nhìn ra được. Hạo Thiên và tiểu Siêu căn bản không dùng toàn lực, những chiêu thức cũng chỉ quơ cho có mà thôi. 

Cứ như thế, ngươi đánh ta đỡ, ngươi đánh ta né,... Kéo dài liên tục,  một hồi sau, Đường Thiên Long nghi ngờ, nói

"Các con sao lại không dùng toàn lực. "

"Bùm"

Câu nói vừa dứt, một tia lửa đỏ bắn ra, Hạo Thiên nhích người né tránh.  Cười ngây thơ nói

"Con đã dùng toàn lực rồi đó thôi, tại cha mẹ mạnh quá nên tụi con đành né tránh chứ biết làm sao bây giờ? "

Vương Thiên Nhi cũng hỏi tiểu Siêu

"Con cũng vậy, sao con không tiến lên đánh trả"

Tiểu Siêu cũng cười nói

"Tại mẹ mạnh quá, con đánh không lại a! "

Vương Thiên Nhi lộn người về sau, trở về cạnh chồng mình. Cả hai cười nham hiểm, nói

"Vậy sao? Thế chịu đòn tiếp đi! "

Câu nói vừa dứt, Vương Thiên Nhi ngay trước mũi tên dần hiện lên quả cầu màu tím, bao bọc xung quanh là tia sét.  Bên phía Đường Thiên Long, mũi kiếm cũng xuất hiện quả cầu lửa, cháy lên phừng phực. Hai quả cầu lớn dần, lớn dần lên cho đến khi to bằng quả bóng. 

"Bùm"

Hai quả cầu bắn ra, hòa nhập làm một với nhau. Bay thẳng về phía Hạo Thiên cùng tiểu Siêu, cả hai mỉm cười gật đầu một cái rồi giả vờ né tránh chậm một nhịp, tay cầm kiếm của Hạo Thiên đập quả cầu xuống đất, nổ ngay tại chỗ các cậu đang đứng. 

"BÙM"

Vương Thiên Nhi và Đường Thiên Long hoảng loạn la lên

"Không. Tại sao chúng không né chứ? "

Vương Thiên Nhi phi mình lên, định nhào vào làn khói có những tia lửa và sét đang bắn ra. Đường Thiên Long đưa tay chụp lấy vợ mình, giữ cô lại, an ủi nói

"Chúng chắc chắn không sao đâu! Nàng đừng quá lo, chúng có thể lấy hai địch vạn cơ mà. Chiêu này nhằm nhò gì chúng cơ chứ. "

Đường Thiên Long nói thì nói vậy thôi, lo thì vẫn rất lo đấy. Bồn chồn nắm lấy vai vợ mình chờ đợi, 1p sau,  làn khói tan dần. Một giọng nói vang lên

"Khụ khụ.... Aaa, suýt chút thì toi rồi!"

Hình bóng Hạo Thiên và tiểu Siêu hiện ra tay trái bịt mặt, tay phải quạt khói bay đi. Tiểu Siêu và Hạo Thiên trên người hoàn toàn không một vết trầy xước nào cả, chỉ dính chút bụi mà thôi. Vương Thiên Long xông lên, ôm lấy hai người con của mình, hỏi han

"Con không sao chứ? Có bị thương ở đâu không, xoay một vòng mẹ xem xem nào"

Đường Thiên Long bên này thở phào nhẹ nhõm, lại chợt nhớ ra cái gì, nói

"Sao các con không dùng toàn lực? "

Hạo Thiên lại nói

"Con đã dùng toàn lực rồi đấy thôi"

Đường Thiên Long lại khăng khăng

"Ta chắc chắn con chưa dùng toàn lực. Lại đây,  một lần nữa đi. Ta muốn thấy con dùng toàn lực!"

Hạo Thiên cũng hết cách, gật đầu nói

"Dùng toàn lực..... "

Câu nói chưa hết, Hạo Thiên biến mất tại chỗ, lại xuất hiện ngay sau lưng ông, tay phải đặt lên cổ, nở nụ cười nói

"..... Ý cha là như này sao!?!"

Đường Thiên Long bất thình lình quay lại, Hạo Thiên lại biến mất tại chỗ. Lại quay sang tiểu Siêu, Hạo Thiên đang đứng cạnh tiểu Siêu, mặt mỉm cười nhìn ông. Đường Thiên Long nuốt nước bọt, mồ hôi lạnh chảy ra. Tốc độ gì thế này, nó đã cấp bao nhiêu rồi vậy. Đùa sao? Ta còn chưa nháy mắt xong nó đã biến mất tại chỗ. Nếu lúc nãy ta mà là kẻ thù của nó, sợ là cổ ta.... Dẹp dẹp. Hên ta là cha nó, không thì nguy rồi. Đường Thiên Long nuốt nước bọt, lại hơi cười cười nói

"Con đã dùng toàn lưc rồi sao? "

Hạo Thiên cười, lắc đầu một cái, thật thà nói

"Vẫn chưa ạ. Mới chỉ có 8 phần thực lực thôi! Hay cha muốn con thi triển 10 phần? "

Đường Thiên Long xua xua tay, nói

"Được rồi, được rồi. Nhiêu đó đủ rồi. Ta hỏi con hai con một câu, phải trả lời thật cho ta biết đấy. Các con lv mấy rồi? "

Hạo Thiên cười nói

"Con lv 470 rồi"

Tiểu Siêu cũng thành thật trả lời

"Còn con mới chỉ 458 thôi! "

Vương Thiên Nhi gương mặt sửng sốt, miệng hơi há lớn nhưng tay kịp thời đưa lên che lại. Đường Thiên Long gương mặt vui mừng nhưng không khỏi đổ mồ hôi lạnh. Chúng mới bao tuổi cơ chứ, chỉ mới 12t mà thôi, một đứa 470 còn một đứa 458. Đùa sao, riết rồi quy luật tự nhiên không áp dụng được trên người chúng sao. 

Vương Thiên Nhi ôm lấy hai người con của mình, ôn nhu nói

"Hai con của ta, đúng là quá yêu nghiệt mà"

Cả hai cười lên, vươn tay ôm lấy mẹ mình.  Ôm xong, Vương Thiên Nhi nói

"Dù sao luận bàn cũng đã luận bàn xong rồi. Mình mẩy ai cũng dơ hết đấy, hay là đi tắm rửa một chút đi. Chỗ chúng ta có xây bồn tắm lộ thiên đấy, có muốn đi ngăm một chút không? "

Đám nhóc phía dưới phóng lên, rộn rã nói

Thống Trung: "thật sao? Con cũng muốn đi nữa! "

Lưu Vân: "cả con nữa! "

Mộc Lâm: "Con nữa, con nữa! "

....................

Vương Thiên Nhi vui vẻ nói

"Được rồi,  được rồi. Ai cũng sẽ đi hết, nên đừng có ồn nhé! "

"Vâng"

Đám nhóc đồng thanh hô

"Vậy chúng ta đi thôi nào! "

Tất cả cùng nhau đi phía sau Vương Thiên Nhi và Đường Thiên Long. Tới khu tắm công cộng của doanh trại này. Nói là doanh trại quân đội nhưng cái gì cũng có, điều này là nhằm phục vụ cho quân lính những gì tốt nhất đó mà. 

Ai nấy vui vẻ ca hát đi tới khu bồn tắm lộ thiên. Chỉ riêng Hạo Thiên và tiểu Siêu thì một chút cũng không vui a!