Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống

Chương 109: Một ngày nhàn rỗi




Làm một giấc tới sáng ngày hôm sau, Hạo Thiên tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài. Ngồi dạy trên ghế sofa, dụi mắt nhìn quanh. Tiểu Siêu đang nằm ở ghế đối diện, đang ngủ say. Cậu nhẹ nhàng bước xuống ghế, rửa mặt cho tỉnh táo lại, chỉnh trang lại quần áo. Khi trở ra thì tiểu Siêu đã thức dậy rồi, Hạo Thiên mỉm cười nói

"Chào buổi sáng, tiểu Siêu!"

"Chào buổi sáng, cậu chủ! " 

Tiểu Siêu cũng mỉm cười, đứng dậy vươn mình vài cái. Sau đó đi vệ sinh cá nhân rồi trở ra. Cả 2 ăn nhẹ chút gì đó rồi cùng trở lại học viện. Trước khi đi Hạo Thiên ghé qua xem Vũ Miên, ông ta đã tỉnh dậy và rời đi từ sáng sớm nên Hạo Thiên không có gặp. 

Trở về học viện, đi ngang qua khu ngoại viện. Trước khi chuẩn bị đi tập huấn, học viện sẽ cho học viên về nhà xin phép cũng như xin tiền cha mẹ để đi. Nên hiện tại ngoại viện rất vắng, yên bình với những làn gió thoảng, Hạo Thiên đang tận hưởng thì

"Ca ca, ca ca"

Một giọng nói vang lên, quay lại nhìn thì thấy Thiên Tuyết và 2 người bạn của cô. Một người là Mạc Vân Châu còn một người là Hoắc Phong Lam, cả 3 đang hướng phía Hạo Thiên mà chạy tới. Hạo Thiên và tiểu Siêu mặt dịu lại, nở nụ cười nhẹ, Hạo Thiên nói

"muội không về nhà sao? "

"Tuyết về nhà rồi, cha mẹ cũng đã cho Tuyết đi rồi ạ! " 

Thiên Tuyết đi lại, dừng ngay trước mặt Hạo Thiên, cười hì hì. Đưa 2 tay ra. Hạo Thiên bế cô bé lên, ôm hôn cô bé rồi truyền cho tiểu Siêu

"Chào ngài, tư lệnh, đại tư lệnh! "

2 đứa nhóc bạn Thiên Tuyết mở miệng nói, cúi thấp đầu

"Chào!" 

"oh, 2 nhóc này mấy tháng không gặp, tăng lên cũng khá đấy"

Hạo Thiên nói, nói như vậy thôi. Chứ tốc độ tăng lên như vậy thì có được tính là gì. Mấy tháng trời không gặp mà mới tăng lên được có 3 cấp. Tệ quá rồi! (tác: m đừng có lấy cái thiên phúc kinh khủng của m mà đi so với con người ta) 

"Đại tư lệnh quá khen rồi! "

Cả 2 đồng thanh. Cô bé Mạc Vân Châu, cứ mỗi lần xuất hiện là lại cứ nhìn mê say Hạo Thiên, có vẻ mê Hạo Thiên rồi. Còn Hoắc Phong Lam, khi thaya ai tới gần hay ôm Thiên Tuyết lại tỏ ánh mắt ghen tị, hình như cũng đã mê Thiên Tuyết rồi. Haizzz, nhóc Lam này, không dễ ăn em gái ta đâu! 

"Thế, bây giờ muội định làm gì đây?"

"Không làm gì cả ạ, đợi tới ngày mai rồi đi thôi ạ"

"Vậy thôi sao, nếu rảnh ta đưa muội đi chơi nhé!"

"Thật chứ ạ? "

"Thật"

Hạo Thiên nở nụ cười hiền dịu, quay lưng hướng phía ngoài học viện mà đi, tiểu Siêu bước theo sau. Hai người 2 bên nắm tay Thiên Tuyết. Hoắc Phong Lam và Mạc Vân Châu lon ta lon ton chạy theo sau. Được một đoạn thì Hoắc Phong Lam nói

"Đại tư lệnh, có thể cho 2 bọn em theo được không? "

"chẳng phải cũng theo nãy giờ rồi sao? "

Hạo Thiên trả lời, 2 nhóc nhận ra gì đó, cười vui vẻ tỉnh tò theo sao. Cả ngay hôm nay, Hạo Thiên dành cho Thiên Tuyết, dắt em ấy đi khắp nơi. Ăn đủ thứ món, chơi đủ thứ trò chơi, lại còn mau rất nhiều thứ nữa,... Vân vân và mây mây. Chơi vui vẻ, ăn no phủ phê tới chiều mới về, 2 nhóc kia cũng được hưởng ké không ít thứ. Đưa Thiên Tuyết về tới KTX, hẹn gặp lại vào ngày mai. Hạo Thiên và tiểu Siêu tiến thẳng về KTX khu nội viện. Trở lại phòng. 

Đám nhóc cũng đã học xong, hiện tại đang chơi với nhau trong phòng, thấy cả 2 về thì vui vẻ ra đón, cười đùa nói chuyện với nhau, bàn với nhau về việc đi đến khu quân sự vào ngày mai. Hạo Thiên hỏi

"các ngươi cũng bị bắt phải đi à? "

"dạ không, chúng tớ không có bắt buộc phải đi. Nhưng chúng tớ đã xin hiệu trưởng Doãn để đi theo đấy! "

Minh Kỳ cười hì hì đáp lại

"Rảnh rỗi quá nhỉ, đã xin phép lão sư chưa đấy?"

Tiểu Siêu lên tiếng

"Đã xin phép rồi ạ, không giờ này chúng em đâu có vui vẻ như vậy! "

Gia Linh cười cười nói

"Được rồi, làm gì thì làm đi. " 

Nói rồi, Hạo Thiên và tiểu Siêu cùng biến mất. Trong không gian hệ, Hạo Thiên đi trước, tiểu Siêu đi sau, tiến thẳng về phía phòng của 4 yêu nô. 

Đứng trước cánh cửa, âm thanh gầm gừ vọng ra từ bên trong, cùng với đó là tiếng nói chuyện

"Không biết khi nào chúng ta mới được ra ngoài chơi nhỉ? " giọng nói thanh thúy, êm dịu dễ nghe vang lên, như tiếng của 1 thiếu nữ

"Cũng chẳng biết nữa, khi nào chủ nhân cần tới chúng ta thì chúng ta sẽ được ra thôi! " giọng nói khàn khàn, hơi bay bổng

"Mồ~, chán chết đi được" lại là giọng của người thiếu nữ 

"Cạch"

Cánh cửa bậc mở ra, Hạo Thiên và tiểu Siêu bước vào phòng, 4 yêu nô lập tức phóng dậy, quỳ 1 gối xuống đất. Đồng loạt nói

"Mừng chủ nhân trở lại"

Hiện ra trước mắt Hạo Thiên là 4 yêu nô cậu thu phục được, hay nói chính xác hơn là cưỡng ép bắt buộc 4 yêu nô này, chúng lần lượt từ trái qua phải tên là Hồ, Sư, Hùng, Tinh. Hồ là nữ còn lại là nam. Cả 4 mang thân hình vóc dáng của con người y như đúc, chỉ có điều đôi tai hơi nhọn hơn so với người thường mà thôi. Hạo Thiên nhìn chúng rồi nói

"Mấy con người ta đưa vào, ăn được không?"

Cậu nói rất bình thường, giết người rồi cho thua cưng của cậu ăn như thể việc này chẳng có gì to tát cả, chỉ là biệc cỏn con mà thôi. Đây có thể còn là lời nói từ miệng một đứa trẻ sao? 

Cả 4 yêu thú mắt sáng rực lên, hớn hở nói

"Ăn rất ngon ạ, thịt chúng mềm mà lại thơm nữa ạ"

"ăn được là tốt, cảm giác cơ thể có biến hoaa gì không? "

Hạo Thiên gật đầu nhẹ, lại hỏi

"hừm.... Có ạ, cảm giác cơ thể như tăng thêm một tầng thực lực ấy ạ! "

Sư nói

"Ohhh, rất tốt rất tốt. Vậy các ngươi chờ ở đây đi, ta sắp có việc nhờ đến các ngươi rồi đây" 

Hạo Thiên gật đầu hài lòng, quay lưng cùng tiểu Siêu biến mất. 4 yêu nô đồng thanh

"Vâng, chủ nhân!"

Khi ngước mặt lên nhìn thì đã không thấy Hạo Thiên với tiểu Siêu đâu nữa rồi. 

Bên ngoài, đám nhóc đã leo lên giường và chuẩn bị đi ngủ. Hạo Thiên thì không, cậu ngồi trên ghế, lấy vài quyển sách ra đọc. Tiểu Siêu cũng vậy, 2 người cứ thế đọc sách cho tới sáng sớm ngày hôm sau. Khi trời mới tờ mờ sáng, sương sớm còn đọng lại trong không khí, trời se se lạnh và thời gian mới chỉ có 5h30p, Hạo Thiên và tiểu Siêu đi vệ sinh cá nhân, thay ra một bộ đồ mới. Chải chuốt đầu tóc lại, Hạo Thiên đơn giản tóc búi cao, để lại 2 bên mặt là 2 lọn tóc mày xanh biển của cậu. Tiểu Siêu thì tóc xõa ra, tém 2 bên tóc rồi cột vòng ra phía sau. 

Hạo Thiên khoác lên mình chiếc áo trắng tinh, áo khoác màu đen với những chiếc lông vũ trắng khoác quang cổ áo. Chiếc quần bó màu xanh đen bó sát vào chân lộ ra cặp chân thon dài mà rắn chắc của cậu.

Tiểu Siêu một thân áo đen, quần đen. Mặc một cách đơn giản hết mức có thể nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp trai soái khí ngời ngời chẳng thua gì Hạo Thiên cả. Cả 2 một đen một trắng như Hắc Bạch Vô Thường vậy. Xong xuôi, thì ngồi lại ghế, bọn nhóc từ từ từng đứa một dậy. Vệ sinh cá nhân rồi soạn đồ đầy đủ cả. Hành lý của cả bọn hết sức gọn nhẹ, tất cả đều được bỏ vào nhẫn trữ vật của mỗi người cả rồi. Nói chuyện một lúc tới 6h30p thì cùng nhau rời khỏi phòng, đi về phía ngoại viện để chuẩn bị đi!