Giọng của Tống Thanh Quân như khá vui vẻ vì hắn đã đoán được một phần nào ý nghĩ của Thiếu Kiệt sau vài lần bị thằng nhóc mình xem như cháu này lừa gạc hết lần này đến lần khác ông ta đã rút ra cho mình được một chút kinh nghiệm cần có.
Thiếu Kiệt thấy Tống Thanh Quân với giọng nói đầy tự hào xen lẫn việc thích thú khi bắt thóp được hắn ở một khía cạnh hắn cũng không nỡ dội một gáo nước lạnh vào cảm giác của Tống Thanh Quân.
- Xem như lần này ông làm khá tốt. Được rồi không kéo dài thời gian nữa. Tôi cần phải làm việc của mình. Khi nào việc này xong thì tôi sẽ trở về Bắc Kinh. Phía bên kia Thành Đô hi vọng ông cũng sắp xếp tốt như thế khi nhóm người của tôi đáp xuống đường băng.
- Được rồi mọi thứ sẽ được an bài phía bên kia. Tình hình như thế nào nhớ nhanh chóng cập nhật ở bên đó nếu cần sẽ có đội hỗ trợ. Chỉ cần thằng nhóc chú mày có muốn hay không thôi.
Tống Thanh Quân để một lời ngỏ cho Thiếu Kiệt dù sao ông cũng không hiểu được Huyết Long lần này có bao nhiêu người. Để Thiếu Kiệt đưa người của mình đi đối phó một tổ chức thần bí và có chiến lực mạnh như Huyết Long Tống Thanh Quân cũng có suy nghĩ cho chính mình.
- Khi nào cần thiết thì sẽ gọi như vậy đi.
Thiếu Kiệt lúc này không có thời gian đợi chờ nữa mà kết thúc cuộc gọi ngay. Hắn nhìn về phía Doanh Doanh ra lệnh
- Lập tức cho người làm một bản word in ra với nội dung khảo sát an ninh quốc gia cho tôi trong vòng năm phút nữa nó phải có mặt trên xe khách để thành viên của tôi rời đi. Còn Trương Hạo với Mã Hóa Đằng ở lại tôi có chút việc cần bàn với hai người.
Nhìn về Doanh Doanh phân phó cô đi làm việc hắn cũng không quên ở nơi này có hai người đang thật sự rảnh rỗi không làm gì.
Nhóm người Vô Ảnh bây giờ cũng khó hiểu tại sao Thiếu Kiệt chưa ra lệnh cho họ xuất phát bởi vì mọi thứ dường như đã đâu vào đấy rồi. Thiếu Kiệt lại không cho nhóm người họ khỏi hành trong khi đó thơi gian trôi qua hiện tại càng quý giá.
Blake mới bước lên bên cạnh Thiếu Kiệt hỏi.
- Thiếu Kiệt để mọi người xuất phát luôn chứ. Mọi người đang chờ hiệu lệnh của em đấy.
- Giờ chưa phải là lúc. Hiện tại nhóm người của mình vừa đến đấy đám phóng viên bên ngoài luôn túc trực phải một chút nữa châm mười lăm phút hay nữa giờ không ảnh hưởng đâu. Huyết Long họ cũng phải ở lại cố định địa phương đó ít nhất bảy mươi hai giờ mới rời khỏi. Nên chúng ta có thời gian. Chỉ không muốn mọi người quá mệt vì phải đi xe nên em mới mượn máy bay thôi.
Để Blake và những người Vô Ảnh không phải lo lắng sốt ruột trong chuyện hành động. Thiếu Kiệt nói rõ ràng hắn có lý do phải làm vậy. Vì thời gian không khớp. Nhóm người Vô Ảnh với hắn vửa tới Tencent cũng chỉ tầm nữa giờ. Nếu để xe khách của họ rời đi đám phóng viên bên ngoài với trí tưởng tưởng của mình sẽ suy diễn ra nhiều tình huống không thích hợp.
Hối thúc Doanh Doanh chỉ để cô không phải đứng một chỗ đợi. Hắn muốn để cô trở thành chân chạy việc xem như trừng phạt việc cô đã thuê người ám sát mình. Hình phạt này có chút nhẹ nhưng đối với Doanh Doanh nếu cứ đối mặt với sự im lặng đợi chờ từ Thiếu Kiệt cô sẽ cảm thấy có áp lực lớn vì phải suy đoán xem Thiếu Kiệt hắn đang muốn làm gì.
Hiểu được Thiếu Kiệt chỉ muốn để những thành viên chấp hành nhiệm vụ lần này không phải tốn quá nhiều thể lực cho chuyến đi dài Blake bây giờ cũng gật đầu như hiểu ý của Thiếu Kiệt muốn chuẩn bị cho họ thể lực tốt nhất trước khi lâm trận.
Nhìn Mã Hóa Đằng với Trương Hạo đang lấy ghế gần đó ngồi xuống bên cạnh mình Thiếu Kiệt mới nói với hai người.
- Trước mắt tôi sẽ không hiện diện. Trương Hạo sẽ thay tôi đi dạo một vòng công ty. Cứ làm như thằng này là chủ tịch mới đi thị sát và tìm hiểu tình hình của công ty. Sau đó mở một cuộc họp các thành viên của các phòng trong công ty. Những gì vừa rồi tao nói mày hiểu chứ. Không cần phải thị uy gì hết cứ để họ gặp mặt xem như mày đưa ra cải tổ mới cho chính sách công ty.
Vừa nói Thiếu Kiệt vừa nhìn Trương Hạo. hắn sợ rằng dù đứng ở cương vị chủ tịch nhưng nếu đám người giám đốc các phòng ban không thấy được tiếp xúc của Trương Hạo mà chỉ mệnh lệnh từ Mã Hóa Đằng lại cho rằng Mã Hóa Đằng tiếp tục độc đoán.
Bởi trước đó những chủ tịch hay hội đồng cổ đông dường như không nhúng tay vào việc Tencent khiên cho mệnh lệnh của Mã Hóa Đằng dù muốn có ý kiến họ cũng không dám đưa ra.
Vì sự độc đoán muốn làm mọi thứ theo ý mình của Mã Hóa Đằng khiến cho Tencent nhiều người có ý kiến tốt cũng không được tiếp nhận.
- Được chuyện này không thành vấn đề. Mấy cái này tao hiểu được nguyên lý làm việc cũng một chút. Nếu nói ý kiến thì cần thiết đám người kia có ý kiến gì không mới được. Tao sợ là tao trả lời không lại họ thôi. Với lại tao không hiểu hết họ nói gì. Mày không đi cùng tao như vịt nghe sấm đấy.
Trương Hạo dù tiếp xúc nhiều vấn đề code web hay các mã nguồn nhưng chỉ như một người cưỡi ngựa xem hoa cũng không qua hiểu rõ về nó. Để nói đại khái hắn sẽ làm được nhưng để chuyên sâu đi nói trước mặt những người chuyên môn hắn chỉ sợ mình làm sai nói không đúng lại khiến cho việc Thiếu Kiệt giao không hoàn thành.
- Mày yên tâm! Mã Hóa Đằng biết phải làm gì. Đứng ở khía cạnh là chủ tịch mới mày cứ đưa ra quyền lợi còn Mã Hóa Đằng ông ta sẽ là cây gậy cần thiết., Cứ để cho những người đó sống dưới sự thực thi mạnh mẽ của Mã hóa Đằng còn mày thì chỉ đi xoa dịu đưa ra lợi ích cần thiết. Tăng lương hoặc thưởng tùy theo công việc sau đó để Doanh Doanh cô ta thao tác. Còn tao sẽ vẫn đi theo với cương vị là thông dịch viên. Chuyện này không vấn đề gì chứ.
Vừa nói Trương Hạo nhưng hắn cũng nhìn qua Mã Hóa Đằng chiến thuật vừa đánh vừa xoa như cây gậy và củ cà rốt người cầm gậy đôn đốc công việc là Mã Hóa Đằng hắn đóng vai ác quỷ bên ngoài còn Trương Hạo trở thành người chủ tịch mới hiểu lòng nhân viên cho nhân viên quyền lợi mà họ được hưởng. Và lợi ích khi họ hoàn thành công việc. Hai thái cực khác nhau nhưng đều hướng tới một mục đích duy nhất là công việc đạt được hình thức tốt nhất.
- tôi làm được việc này Nhưng trước giờ thực thi chính sách cá lớn nuốt cá bé của công ty đã trở thành thói quen và sự cạnh tranh cần thiết trong công ty. Nếu như để cho Trương Hạo đưa ra thay đổi sợ rằng phải bỏ chính sách này không?
Mã Hóa Đằng hắn áp dụng một chính sách phát triển công ty không giống Thiếu Kiệt nên cũng lo lắng khi hắn và Trương Hạo làm ra một chế độ mới cho việc này ảnh hưởng dẫn đến khía cạnh nhân viên sẽ lơ là trong những dự án cần thiết.
- Vấn đề này không nhất thiết quan trong vẫn áp dụng chính sách đó như cũ chi thêm vào quyền lợi nhiều hơn. Đối với tập thể tiến hành dự án được duyệt và đưa dự án đó đi vào hoạt động thì doanh thu tháng đầu tiên của dự án đó sẽ được quy về phòng họ để tiến hành phân bổ tiền thưởng cho từng cá nhân từng thành viên. Như thế bất cứ thành viên nào trong nhóm hoặc trong một bộ phận đều cố gắng làm việc mà họ cho rằng tốt nhất.
Mã Hóa Đằng nhìn Thiếu Kiệt. Sự thay đổi này có thể nói là hoàn toàn phù hợp với cá tính muốn có được nhiều tiền hơn của con người cũng đánh vào lòng tham của từng thành viên trong một đội nhóm làm việc. Họ sợ mất quyền lợi, sợ không được thưởng thì sẽ tăng năng suất công việc lên hiệu quả sẽ thấy được qua từng thành viên tự đốc thúc lẫn nhau để cho ra một dự án nhanh và sớm nhất.
Để làm việc này Thiếu Kiệt không tiếc bỏ ra doanh thu tháng đầu của dự án. Trong khi đó bất kể dự án tạo ra tiền bạc nào đối với công ty thì tháng đầu tiên lại là tháng thu về nhiều nhất về giá trị doanh thu.
Kiếm được một người chịu chi cho một khoản tiền lớn đối với nhân viên của mình để giữ chân người làm và nhân tài như Thiếu Kiệt lại là một điều tốt. tất cả người đi làm mục đích đều giống nhau kiếm được tiền và họ luôn muốn có được nhiều tiền hơn.
- Theo tôi thì chỉ cần tặng một tháng lương thôi là được vì nếu giá trị doanh thu quá cao sợ rằng gây mất cân bằng trong việc lương thưởng tỷ suất và còn phải báo cáo khai thuế đối với tiền thưởng phát sinh này. Cậu không thiếu tiền là thật nhưng đám nhân viên có một cục tiền thật lớn thì sẽ đâm ra suy nghĩ không cần thiết.
Mã Hóa Đằng điều hành một công ty lâu hơn Thiếu Kiệt nhiêu hắn cũng có kình nghiệm trong việc quản lý nhân sự của mình thế nào. Nên việc làm của Thiếu Kiệt hắn thấy không thích hợp cho lắm. Dù biết thưởng nhiều đem lại hứng khởi cho thành viên một đội nhóm nhưng quá nhiều lại là một cách không cần thiết.
- Tao thấy thay vì như thế không bằng tặng một tháng lương và nhân viên phòng đó được cùng với gia đình đi du lich vài ngày do công ty chi trả. Như thế vừa hạn chế được thưởng tiền quá nhiều cũng như vừa có được một mức dụ dỗ nhất đối với nhân viên bên dưới đấy Thiếu Kiệt.
Trương Hạo hắn tiếng được tiếng không chỉ nghe được thưởng danh thu của dự án lại trầm mặt im lặng suy nghĩ rất lâu. Dù Mã Hóa đằng có nói gì thì hắn cũng không hiểu hết nhưng nghe được vài câu mấu chốt lại thêm đầu óc tưởng tượng của mình liền đem ra một cái phương án mới cho Thiếu Kiệt không kém mấy với Mã Hóa Đằng.
- Lâu lâu mày cũng có được một ý kiến cho ra hồn đấy nhỉ. Được áp dụng cái hình thức thưởng của mày đi.
Đáp lại Trương Hạo một câu đồng ý. Thiếu Kiệt truyền đạt lại ý nghĩ này cho Mã Hóa Đằng. Thấy ý tưởng cũng không sai biệt với mình là mấy Mã Hóa Đằng cũng gật đầu,
Thiếu Kiệt bây giờ thấy Doanh Doanh trở lại sau khi đã hoàn thành công việc của mình liên nhìn Blake nói.
- Mười phút nữa cho mọi người xuất phát. Em tin mọi người sẽ đem tin tức tốt lành về. Mọi người sẽ có mặt đầy đủ ở đây ăn mừng.