Ngọc Nhi với Nhã Oanh nhìn vào những gì trong xấp giấy ghi lại hồ sơ của Nguyệt Kiến Xương hai người căn mắt nhíu mày biểu cảm của hai người làm cho Công Toại với Bảo Huân cũng tò mò.
- Không ngờ đây Nguyệt Kiến Xương mở rộng mối quan hệ khá nhanh hèn gì mà anh ta lại nhanh chóng đi vào công việc dễ như thế.
Nhã Oanh bây giờ mới lên tiếng nói ra nhận định của mình sau khi nhìn thấy những gì mà Nguyệt Kiến Xương đã làm được.
Hà Vì thấy hai người Ngọc Nhi với Nhã Oanh có chút ngạc nhiên về vấn đề mà mình đưa ra dường như không làm hai người thấy quá đáng chờ lắm.
- Hai người không thấy chuyện này nghiêm trọng sao? Chỉ vì tạo mối quan hệ bình thường anh ta lại tiêu tốn nhiều tiền như thế sao được.
Ngọc Nhi bây giờ chỉ cười đối với Hà Vì thì những thứ làm việc của Nguyệt Kiến Xương có phần quá đáng vì nó tiêu tốn không ít tiền vào việc ăn uống móc nối quan hệ nhưng đối với Ngọc Nhi và Nhã Oanh thì việc này khá bình thường.
- Chuyện này cũng không có gì nổi bật lắm quan hệ với giới công chức thì điều này nên làm. Cậu thấy lạ vì cậu không quen với điều này thôi. Chứ người kinh doanh thì hiểu vấn đề này không ít.
Ngọc Nhỉ giải thích làm cho Hà Vị không đồng ý lắm bản thân những người họ quên biết không ít nhất là những người cấp trên ở Lưu Mình này luôn ủng hộ Thiếu Kiệt có gì khó khăn thì cứ nói với họ một tiếng thế là xong thì cũng không cần đến bên dưới. Đây là quan niệm của Hà Vi. Cô chỉ cần biết người cao nhất nên hỏi Ngọc Nhi.
- Không phải có những người như Khương Đào, Phàm Chiến,Tuyết Dung … Những người đều là người có tiếng nói và quyền hành ở Lưu Minh sao.
Nhã Oanh cũng lắc đầu nhìn Hà Vi mỉm cười như không có gì ngạc nhiên cho lắm.
- Cậu không hiểu rồi những người đó đúng là có tiếng nói. Nhưng những việc nhỏ đôi khi sẽ không đến họ. Còn việc lớn hiện nữa thì chưa chắc họ giải quyết được ngày lập tức. Làm việc như Nguyệt Kiến Xương nhìn như có chút không ổn nhưng thật sự là lựa chọn tốt đấy Hà Vi.
Thấy Nhã Oanh cũng lên tiếng ủng hộ Ngọc Nhi, Hà Vi cảm nhận được rằng trong chuyện này cô thật sự không hiểu lắm. Công Toại với Bảo Huân đọc qua những giấy tờ của Hà Vi đem ra cũng gật gù.
- Hà Vi em không hiểu trong chuyện này làm việc như Nguyệt Kiến Xương giải quyết được không ít vấn đề đâu. Không nói việc đâu xa Thiếu Kiệt nhất chúng ta làm gì mà ăn nhậu được với mấy thành phần phường quận thế này. Có câu này anh nói em quan trên có to thì bên dưới cũng có người không ưa. Nên quan hệ hết với tất cả thành phần như thế này lại là cách giải quyết rắc rối nhanh nhất và sớm nhất.
Nhìn Hà Vi vẫn còn có một gút mắt không thể mình bạch. Bảo Huân mới giải thích cho cô hiểu tại sao theo góc nhìn của mọi người điều này rất bình thường nhưng với cô lại là thứ không nên làm.
- Đúng đấy Hà Vi em thấy quảng chức họ làm việc như thế miệng đời quan nào mà quan không tham đúng là họ phải làm thế đơn giản em nghĩ nếu ai cũng chức có cao quyền có lớn thì bên dưới cũng phải có người nếu không họ làm bù nhìn không được việc gì sao. Tiền lương của người bên dưới đều dựa theo định mức lương của nhà nước em nghịch xem hài triệu hai một tháng theo nhà nước cũng không đủ tiền xăng xe đi lại. Họ không tham không nhận phong bì lấy gì mà sống.
Công Toại đem cả quyền lợi của giới quan chức đánh giá cho Hà Vi hiểu những việc mà cô có được trong những danh sách dài ở đây về quan hệ giao tiếp của Nguyệt Kiến Xương là hợp lý.
- Làm nhà nước mang cái danh thì tớ thật nhưng nhiều người thật sự không sống nổi với cái số tiền lương nhỏ nhoi đó. Thế nên họ dù có vững tâm một lòng muốn làm quan tốt đi nữa cũng không được. Cơm nhà còn không có mà ăn thì lấy đâu ra làm việc xã hội được tốt. Họ cần chén cơm để sống thôi.
Ngốc Nhi tiếp lời làm cho Hà Vi thấy được trước giờ cô vẫn nhận thức với những người lãnh đạo mà họ thì tiền lương với cả cuộc sống đều khác xa nhân viên bên dưới.
- Xem ra mình nhận định có chút không đúng trong việc này, nhưng ăn uống giao tiếp cận chỉ ra một khoản tiền như vậy để tạo mối quan hệ thì có phần góp tay cho việc tạo thành thói quen qua cáp đút lót hay không?
- Có là điều không thể tránh rồi đấy. Nhưng hạn chế điều này được hay không phải do chúng ta mà những người ở trên cao, nếu như đãi ngộ không vấn đề gì mà người làm ở cơ quan hành chính có một mức lương xứng đáng thì sẽ khác đi rất nhiều.
Công Toại lúc này vui vẻ cười đùa xem như mọi việc không phải vấn đề của họ. Nhìn Hà Vi im lặng không đáp gì Ngọc Nhi mới lên tiếng nói với cô.
- Cậu cứ xem như Nguyệt Kiến Xương làm việc cho Thiếu Kiệt cần phải ngoại giao là được. Số tiền kia tuy nói lớn thì cũng không lớn nói nhỏ cũng không nhỏ. Nhưng nếu một người như Nguyệt Kiến Xương mình nghĩ anh ta cũng không làm ra việc dại dột được một lúc mà anh hưởng con đường sau này của mình.
Thấy mọi người đều có cảm nghĩ như thế Hà Vi cũng tạm thời dẹp qua bộ hồ sơ của mình. Cô tự nói với lòng xe về báo lại với ông cô những việc này để đưa ra một chính sách tốt nhất để không còn cái cảnh sử dụng ăn uống quan hệ để tặng tiền hoặc vật chất có giá trị.
Nhưng đó chỉ là ý nghĩ của Hà Vi cho dù Thiếu Kiệt ở đây hắn cũng mỉm cười. Vì nếu việc này có thể thay đổi được toàn bộ quá trình từ trước đến giờ chắc chắn đo phải là một chính sách cứng rắn không có đường cho những con người hiểu luật phạm luật như thế này.
- Hà Vi cậu đã liên hệ người Huyết Long bên Tam Giác Vàng chưa. Họ nói như thế nào? Chuyện của Thiếu Kiệt sẽ giải quyết ra sao.
Nhà Oanh hiện tại mới đề cập vào vấn đề chính thức. Họ tập hợp ở đây để xem rằng việc Huyết Long đội chính có suy nghĩ gì về nhóm người của Thiếu Kiệt bị tấn công ở Thẩm Quyến hay không.
- Việc này phía bên kia nói đây là do nhóm người cạnh tranh với họ làm ra. Họ sẽ sớm đưa ra những phương án cần thiết còn lại thì không nói bao giờ. Nhưng chúng ta biết được thêm một số việc. Huyết Long là tổ chức nhưng trong từng đội nhóm luôn có sự cạnh tranh khốc liệt. Thậm chí có thể dùng hai từ ác liệt để hình dung.
Bảo Huân bây giờ hết sức ngạc nhiên một tổ chức đưa cạnh tranh lẫn nhau giữa các đội ngũ để ngày càng lớn mạnh thì hắn lần đầu nghe thấy.
- Lại có chuyện này, Không phải họ là một tổ chức sao. Đúng ra phải đoàn kết chứ như hiện tại một bên ủng hộ một bên ra tay đối lập chẵn khác nào rước thêm phiền phức cho người khác. Đem chúng ta làm trái bóng để họ đá qua đá lại như thế này sao được.
- Điều này thì không hẳn như vậy! Chỉ với việc họ có tranh chấp thì không đến nỗi nào nhưng cái đội nhóm tấn công Thiếu Kiệt thì lại khác. Họ là một nhóm người nhỏ không ổn định trong Huyết Long. Nên có muốn đội chín ra mặt cũng không thể đem lại kết quả gì.
Hà Vi giải thích cho Bảo Huân biết không phải cứ tranh chấp giống như cô đã nói là đơn thuần ngây khó dễ cho một đối tượng nào đó. Mà việc Thiếu Kiệt bị tấn công chỉ là chủ ý của một nhóm người không phải toàn bộ một đội ngũ.
- Nếu như thế thì Thiếu Kiệt chắc chắn sẽ đối phó được. Vấn đề này đơn giản hơn là nhóm nguwoif viện trợ phải đối diện trực tiếp với một đội huyết long đúng nghĩ đúng thực lực.
Nhã Oanh đưa ra suy nghĩ của mình. Như cô không hề biết Hà vi đã đưa chuyện này độ nguy hiểm trong lời nói xuống mức thấp nhất. Không ai có thể nói hiện tại đội Hai có hoàn toàn ngoài tầm khống chế của Lý Tế Minh hay không. Còn việc Thiếu Kiệt bị tấn công từ chính những thành phần bất ổn này.
Nếu để cho mọi người biết được sự thật này chắc chắn Công Toại với Bảo Huân là người sẽ phải lo lắng nhiều nhất với sự hiện diện của Tú Trinh. Còn Nhã Oanh với Ngọc Nhi cũng không thể nào an tâm.
- Nếu đã như thế thì người của mình đưa đi chắc chắn sẽ qua được nhiệm vụ lần này. Chỉ còn lại việc đấu trí và đầu sức của Thiếu Kiệt với những tầng lớp trên cao nữa thôi. So với đấu sức lực thì đấu trí hiện tại mới là vấn đề đáng nói.
Ngọc Nhi nghe được sự việc không nguy hiểm Lắm bèn chuyển đề tài bởi vì nhận được tin tức trong đó không chỉ nói về việc Thiếu Kiệt đụng độ phải Huyết Long mà còn có cả những vấn đề cấp thiết của sự xuất hiện này kéo theo những hành động chính trị khó đoán được.
- Ừ hiện tại! Thiếu Kiệt với thân phận Tống Long cậu ấy đối diện gần nhất là việc phải đối phó với hai người cậu thật sự của Ngô Long. Tranh chấp trên chính dòng máu mới là việc khó đoán bởi vì họ làm ra những điều khó có thể phỏng đoán được.
Riêng với việc cùng một dòng máu tranh chấp tài sản như Thiếu Kiệt hiện tại mới thật sự là mối nguy vì những thứ khác đều đã được giải quyết. Cái khó xử lý nhất là Thiếu Kiệt mang danh nghĩa cũng Tống Long. Nếu những người kia chơi trò ném đá giấu tay dù muốn thu thập họ. Thiếu Kiệt vẫn phải chừa một con đường.
Hắn không thể nào làm quyết liệt qua vì không chỉ có Tống gia đang nhìn chằm chằm vào hành động của Thiếu Kiệt mà còn những thế lực khác luôn chực chờ. Nếu như chỉ cần đi sai một bước.
Đối đầu trực diện với những người này một cách không khoan nhượng thì việc thâu tóm quyền hành một cách danh chính ngôn thuận của Thiếu Kiết sẽ gặp phải phản đối rất lớn. Nhìn bên ngoài các thế lực khác có vẽ như đang ủng hộ những bên trong lại ngấm ngầm đợi chờ sự sơ hở của Thiếu Kiệt mà ra tay.
Vì Tống Thanh Quân có tiếng nói trong quân đội. Hơn nữa còn tham chính nên việc muốn ông để lại cho người kế thừa mình những thứ này mà không cho người khác được hưởng một chút lợi ích từ việc này chắc chắn sẽ không đơn giản.