Ngọc Nhi cũng đồng ý với cách nghĩ này. Những thành viên đầu tiên của Vô Ảnh xét về thực lực khá đồng bộ, Vì được huấn luyện chính quy lâu dài.
Công Toại đưa ra một ý kiến đến cả Hà Vi cũng không thể từ chối hắn. Vô Ảnh những thành viên ban đầu đều có thân phận riêng cho mình. Điểm xuất phát không giống nhau cho dù điều tra cũng không thể nào xác minh được hết các thân phận này là thật hay giả.
Có nghi ngờ nhưng tim kiếm hết hai ba mươi người về thân thế xác minh từng người một việc làm này chắc chắn sẽ tiêu tốn không ít thời gian. Hơn nữa chỉ cẩn lựa chọn những người đã từng luân chuyển ở Tam giác vàng thì thân thế của họ càng hợp lý hơn với nghĩa vụ là người của Thiếu Kiệt.
- Ý kiến này khá tốt. Ngọc Nhi bạn lên danh sách những người đã từng được luân chuyển ở Tam Giác vàng rồi. Báo với họ nhận lệnh tập kết ở bên kia và phương thức liên lạc với người của Thiếu Kiệt Còn về phần vũ khí thì mình sẽ nói với ông mình lo. Trong vòng hai mươi bốn giờ chúng ta cần gấp rút trang bị những thứ này cho Thiếu Kiệt để tránh phát sinh việc ngoài ý muốn.
Ngọc Nhi không nói gì chỉ khẻ gật đầu. Đối với việc Vũ Khí cô cũng có thể cung cấp nhưng vấn đề ở chỗ con đường vận chuyển không thể nhanh bằng quân đội. Nếu để chính tay Hà thúc cho người điều chuyển sử dụng chưa biết chừng khi mọi người họp mặt đủ trình diện Thiếu Kiệt. Đã có đầy đủ cơ sở vật chất cần thiết.
- Việc hợp quân và những thứ cần thiết xem như xong nhưng có một việc mà anh thắc mắc Huyết Long dính dáng vào việc này vì lý do gì. Do chúng ta đụng chạm lợi ích của họ. Nếu không một việc xung đột hai khía cạnh một mặt ủng hộ mặt khác lại cho người sắp xếp ảnh hưởng đến kế hoạch của Thiếu Kiệt chưa biết chừng còn muốn lấy cả tính mạng cậu ấy thì việc này khá mơ hồ.
Bảo Huân sau khi mọi người sắp xếp xong hết những thứ cần thiết chỉ cần một lệnh điều chuyển hắn mới đưa ra suy nghĩ của mình. Huyết Long không tự nhiên ủng hộ. Cũng không tự nhiên tranh chấp đến cả tính mạng Thiếu Kiệt như vậy. Hắn cũng không hiểu hai khía cạnh cùng một tổ chức nhưng lại mơ hồ không thống nhất với hành động lẫn nhau.
- Cái này thật sự chúng ta không biết rõ ràng cho lắm. Cần phải xác minh nhiều thư. Nhưng nếu Huyết Long muốn đấu. Thì chúng ta cũng không thể nào lép vế. Các thế lực quốc gia đấu với họ chỉ là công khai ám đấu. Chúng ta thì khác tổ chức cá nhân có đấu cũng không dính dáng vào một quốc gia nào. Họ đã không muốn công khai thì chúng ta cũng sẽ không công khai. Họ mạnh thì mạnh thật nhưng cũng phải có điểm yếu nào đó.
Công toại đưa ra giải đáp cho mọi người theo lập luận của mình. Nhã Oanh với Ngọc Nhi hiện tại cũng không có lời giải cho việc này nên chỉ trầm tư suy nghĩ. Hà Vi thì biết đôi chút nhưng đã hứa với Hoàng Lâm Nhu giữ bí mật chuyện này nên cô cũng không nói ra.
- Như vậy đi. Trước mắt cứ để toàn bộ Vô Ảnh vào trạng thái vũ trang cần thiết. Đề phòng việc Huyết Long đánh bất ngờ hoặc có điều gì đó phát sinh. Còn việc xác minh vấn đề này để sau đi. Tin tức của Thiếu Kiệt bác gái đã biết chưa thế?
Hà Vi cũng muốn biết rõ việc này thông qua Hoàng Lâm Nhu. Nên mới hỏi Công Toại xem đối với tin tức của Thiếu Kiệt đưa về bà có ý nghĩ gì.
- Bác gái hình như chưa biết được tin tức này. Việc Thiếu Kiệt cần viện trợ là tình huống cấp bách nên chưa để cho cô biết sợ cô lo lắng không khéo lại hỏng chuyện.
Ngọc Nhi đáp lại lời của Hà Vi. Với những tin tức của mình nhận được. Tình hình của Thiếu Kiệt bên kia phía trước hổ phía sau là soi. Cô nghĩ rằng nếu một người mẹ nào biết con mình ở hoàn cảnh đó sẽ thật sự lo lắng và lơ là công việc it nhất hiện tại Hoàng Lâm Nhu cần phải chỉnh đốn không ít công ty. Nếu bà biết tin này chưa biết chừng mấy cái công ty đó cần phải mất thêm thời gian để sắp xếp nó đi vào định hướng nhất định.
- Hiện tại cô khá bận. Hầu hết những công ty con đều được xử lý với sự điều động của cô. Những ngành hàng hoặc cơ sở nào kinh doanh không hiệu quả đều được chuyển qua một phương thức khác. Những thành viên còn lại của mấy công ty đó đa phần là xa thải để thay máu.
Nhã Oanh đi sát với sự điều chuyển và ổn định những công ty đã đấu giá được nhất cũng nói ra tình hình cụ thể cho mọi người. Hà Vi trầm ngâm một chút. Cô thấy việc không để cho Hoàng Lâm Nhu biết việc của Thiếu Kiệt có điều không đúng lắm vì trước sau gì bà cũng có được tin tức cần thiết chưa biết chừng lúc đó lại còn trách họ.
- Không được đâu. Việc này trước sau mẹ Thiếu Kiệt cũng biết tốt nhất nên nói ra. Nếu lỡ như sau này bà có được tin tức lại trách chúng ta biết mà không báo. Qua mặt bác ấy thật sự không tốt chút nào. Như thế này giờ Ngọc Nhi đi điều động người. Nhã Oanh báo cho cô biết là mình có tin tức của Thiếu Kiệt. Mình sẽ tìm cách nói cho cô biết. Thay vào đó Nhã oanh thay cô quản lý công việc hiện tại. Mình nghĩ đây là cách tốt nhất.
Ngọc Nhi bây giờ cũng gật đầu đồng ý. Nhã Oanh thì không từ chối với ý kiến này. Cả hai người cùng với Bảo Huân và Công Toại sau khi bàn bạc một chút sắp xếp cần thiết liền rời đi.
Hà Vi bây giờ cầm điện thoại của mình lên bấm ngay một dãy số nội bộ từ điện thoại bàn trong quân khu ngay phòng của ông mình. Bên kia điện thoại phải đến ba bốn hồi chuông mới có tín hiệu nhận cuộc gọi.
- Alo ông hả sao giờ ông mới bắt máy. cháu có chuyện gấp cần báo với ông đây.
Vì nôn nóng Hà Vi khi nghe tính hiệu nhận cuộc gọi điện thoại của mình lập tức lên tiếng nói. Không cần biết người bên kia có phải là Hà thúc hay không.
- Cái con bé này còn ra thể thống gì không. Đã không gọi về hỏi thăm cái thân già này thế mà gọi đến lại có chuyện.Thật chả hiểu cháu là cháu ông hay của người ta nữa. Sao nào có chuyện gì.
- Cháu không đùa giỡn việc lần này nghiêm túc ông thì lúc nào cũng khỏe mạnh rồi nếu không thì cũng nhàn nhã uống trà đọc báo làm gì cần cháu gọi hỏi thăm sức khỏe chứ.
Hà Thúc giọng điệu vui vẻ trách móc không phải là thật sự cần lời hỏi thăm từ Hà Vi. Hà Vi biết thế nên lặp tức đáp lại Hà Thúc bằng một giọng điệu nghiêm túc. Bên kia điện thoại nghe thấy giọng điệu này Hà thúc cũng không tiếp tục đùa giỡn với cô nàng nữa mà nói.
- Được rồi chuyện gấp gì! Nói ông nghe xem nào.
- Cháu vừa nhận được tin tức của Thiếu Kiệt có một số thứ bên kia thật sự nguy hiểm hơn chúng ta tưởng tượng nhiều. Ông nghe cháu đọc hết nội dung tin nhắn đi rồi sẽ hiểu.
Hà Vi nhanh chóng cầm lấy tin nhắn đút kết lại những sự việc đã diễn ra của Thiếu Kiệt ở nước ngoài cho Hà Thúc nghe. Mới đầu Hà Thúc khá vui vẻ khi Thiếu Kiệt đã chính danh cho mình một thân phận tương đối nặng ở một gia tộc lớn của quốc gia đó. Nhưng càng nghe về sau khuôn mặt của Hà Thúc thật sự trầm trọng đi ít nhiều. Cho tới khi Hà Vi đọc hết dòng tin nhắn cần việc trợ để đối đầu với Huyết Long Hà Thúc cũng không đáp lại lời cô mà im lặng khá lâu.
Tính hiệu vẫn được kết nối thông qua màn hình điện thoại của mình vẫn đếm thời gian cuộc gọi. Hà Vi vốn tưởng bị mất sóng hay điều kiện gì đó khác nên nhìn vào màn hình. Khi thấy những con số vẫn còn tăng dần cô cảm nhận được sự im lặng bên kia của ông mình là để đưa ra các giải quyết cần thiết.
- Mẹ của Thiếu Kiệt đã biết việc này chưa?
Hà Thúc cất tiếng nói sau một lúc im lặng thật lâu cũng là câu hỏi này. Ông cũng giống như Hà Vi vừa rồi khi nói chuyện cùng với mọi người. Hai ông cháu đều biết Thiếu Kiệt liên quan đến Huyết Long.
- Cô ấy chưa nhận được thông tin này. Nhưng ông thấy trong việc này có vấn đề ở đâu. Vì cháu thấy dường như Huyết Long làm hành động lần này đối lập với sự ủng hộ lần trước lại còn cả muốn lấy mạng của Thiếu Kiệt thật khó hiểu. Nếu như tranh chấp lợi ích thì họ cũng không dẫn đến việc muốn trừ khử Thiếu Kiệt. Không phải cậu ấy là cháu người nắm giữ Huyết Long sao ông.
Hà Vi đưa ra suy luận của mình đã đúc kết được cho ông mình biết theo khía cạnh của cô. Hà thúc cũng chỉ thở dài một hơi âm thanh của hơi thở này bên điện thoại làm cho Hà Vi cũng nghe thấy rõ.
- Không phải cứ mọi chuyện như suy nghĩ của cháu là nó sẽ như thế. Huyết Long chia quân đội mình ra thành nhiều nhóm. Mỗi nhóm với nhau luôn có một sự cạnh tranh khốc liệt. Nếu nói đúng hơn là họ luôn muốn nhóm của mình là nhóm đứng đầu của Huyết Long. Nên cho dù Thiếu Kiệt có được sự ủng hộ của một đội nhưng không được các đội khác công nhận cũng không đại biểu được gì.
Hà Vi lần đâu nghe thấy cách dùng quân của mình như thế này. Đúng là có cạnh tranh mới có tiến bộ. Nhưng đặt ở chiều hướng như thế này dường như có chút gì đó không hợp lý lắm. Vì nếu sự cạnh tranh của các đội quá mức thì họ ít khi nào hợp tác với nhau trong một công việc nào đó cần sự tập thể. Như vậy chả khác nào một quân đội được chia năm xẻ bảy. Không đoàn kết dễ tan ra mạnh người nào người đó bảo toàn lấy mình.
- Không phải như vậy là điều tối kỵ trong quân đội sao. Ông Thiếu Kiệt lại tổ chức quân đội như vậy. Mà các quốc gia khác không thể nào hạ gục được họ là không thể nào.
- Có thể đối với ông ta thì việc này chắc chắn. Ông từng biết Lý Tế Minh cũng tranh đấu không ít lần chỉ có ông ta mới dám áp dụng cách này. Quân của ông ta muốn đánh có dựa vào tình huống chia rẽ đó đánh vào cũng không được. Vì nếu cháu đánh một đội. Những đội khác đều tấn công một mình cháu. Nó giống như những cái đầu hydra. Cứ đánh đầu này thì cháu phải đối phó với những cái đầu khác. Chưa kể những đội viên của các đội luôn dùng phương thức người cấp dưới thay cấp trên. Nên một người đội trưởng mất đi sẽ có người khác ngay lập tức lên thay.