Trong khi Thiếu Kiệt đang nói chuyện với Blake thì một đội viên của Vô Ảnh đã tìm ra những con tin bị bắt giữ đưa họ trở ra. Jackson nhận thấy không ít gương mặt nằm trong nhóm người đã thấy ở Tô gia. Mã Hóa Đằng cùng với Doanh Doanh. Hơn nữa còn có Phan Thế Anh và Tống Vũ.
Cả bốn người lúc này đều đi theo sau thành viên Vô Ảnh của Thiếu Kiệt. Tống Long bây giờ mới vội vàng lên tiếng hỏi Thiếu Kiệt.
- Sao con biết mọi người bị bắt giữ mà đến cứu. Người của con đâu hết rồi. Sao chỉ có bây nhiêu người thôi làm sao mà được.
Vừa nói vừa nhìn xung quanh những thanh viên Vô Ảnh chỉ có vài người và Thiếu Kiệt. Mã Hóa Đằng cũng không lên tiếng. Hắn thấy được cứu lúc này từ người của Thiếu Kiệt hơn nữa đối phương còn có thể tranh bị súng ống trên đất còn không ít thi thể còn sót lại.
- Ông không nói không ai nói gì đâu. Việc lần này họ nhắm vào tôi nên tôi cũng chỉ tiện tay. Còn nữa mấy người lần này được cứu Mã Hóa Đằng ông nói họ trước khi rời khỏi đây cam kết sau này sẽ hỗ trợ Tencent vô điều kiện. Còn làm bằng cách nào tùy thuộc vào ông. Tốt nhất có ghi hình càng tốt tôi nghĩ sóng điện thoại không sử dụng được nhưng điện thoại vẫn có thể quay phim lại đi.
Mã Hóa Đằng nghe Thiếu Kiệt nói như thế cũng gật đầu hắn hiểu Thiếu Kiệt muốn đưa cho mình một cái cần câu sau này để các thế lực của Thẩm Quyến muốn làm khó Tencent cũng không được. Đã là việc cần làm lại ổn định về sau Mã Hóa Đằng sẽ phải làm theo ý kiến này của Thiếu Kiệt.
- Được tôi sẽ sắp xếp mọi thứ tốt nhất. Doanh Doanh cô giúp tôi đi nói chuyện với những người đó đi.
Thấy Mã Hóa Đằng với Doanh Doanh rời đi chỉ còn Phan Thế Như với Tống Vũ Thiếu Kiệt bây giờ mới nhìn Tống Vũ nói.
- Lần này có chút rủi ro. Người của tôi có vài người bị thương đối phương lại còn khá nhiều có thực lực. Ba người của tôi dù bị thương như hộ tống mấy người rời khỏi đây không vấn đề gì. Sau khi rời khỏi đây hai đến nơi có thể gọi điện liền lập tức nhờ hỗ trợ giúp tôi một chút. Chỉ cần như thế là được rồi. Nếu không thì tình hình rất khó kiểm soát.
Phan Thế Như lúc này cũng chỉ đáp lại bằng cái gật đầu. Đối với việc được Thiếu Kiệt và nhóm người của mình giải thoát. Phan Thế Như vẫn chưa hết bàng hoàng vì có một ngày bà bị người khác nhắm vào như thế này. Nếu hôm nay không có người của Thiếu Kiệt bà không biết những tên kia sẽ làm ra những hành động gì.
- Tông Vũ ông ở dưới này lúc bị đem xuống nơi giam giữ bằng con đường nào? Nơi đó đi ra ở đâu của Tô gia chắc chắn ông còn nhớ chứ.
- Vẫn còn con đường đó bên trái và dẫn vào phía sau hòn non bộ ở lối đi phia sau của Tô gia. Không ngờ rằng họ chuẩn bị đầy đủ như thế cho một ngôi nhà lâu năm như vậy. Dường như kế hoạch được xây dựng từ rất lâu rồi. Chỉ đợi thời gian có thế ứng dụng được nó mà thôi.
Tống Vũ lúc này đưa tay chỉ về phía con đường bên trái nơi mà cách đó một cánh cửa họ và những người đến dự đám tang bị bắt vào.
- Nếu vậy thì con đường còn lại là con đường rời khỏi nơi này. Vậy đi ông với mấy thành viên của Vô Ảnh lập tức đưa người rời khỏi đây. Hi vọng việc này ông làm đến nơi đến chốn.
Thiếu Kiệt vừa nói vừa ra hiệu cho một vài thành viên của Vô Ảnh. Chủ yếu hướng về những người bị thương được trang bị nhẹ để hộ tống mấy người bị bắt rời khỏi đây theo lệnh của Thiếu Kiệt. Căn dặn ba ngươi một chút Thiếu Kiệt gật đầu để họ tiến hành công việc của mình.
Tống Vũ nhìn Thiếu Kiệt bận rộn sắp xếp mọi thứ cũng không nói gì nữa. Hắn thấy đây không phải là lúc làm phiền nhiệm vụ của hắn là cần đem tới viện trợ nhanh nhất cho Thiếu Kiệt khi rời khỏi đây. Dù không muốn như hắn phải làm vì càng chậm trễ mọi việc có thể phát sinh nhiều thứ ngoài ý muốn.
Mấy người Jackson cùng với những thành viên còn lại chốt chặn ngay lối đi khi đã xác định được nơi này sẽ dẫn lên được Tô Gia. Họ cần lấy lại thể lực cùng với trang bị đầy đủ mọi thứ cần thiết.
Ngồi xuống bên cạnh Jackson cầm lấy băng đạn chưa được lên đạn. Thiếu Kiệt nhặt lên những viên đạn được nhóm người Vô Ảnh mình tịch thu của mấy người đội dự bị huyết long bắt đầu đem từng viên đạn bỏ vào băng đạn nói.
- Hi vọng là Blake với Hồng Thanh Bang trên đó làm ra được đột phá.
Mọi người xung quanh Thiếu Kiệt cũng không trả lời họ chỉ tập trung lấy những gì mà mình thiếu. Từ đạn súng Ak cho đến đạn súng lục cần thiết cho việc phòng vệ cự ly gần. Ai nấy cũng im lặng vẻ mặt trầm trọng. Thiếu Kiệt lại vui vẻ như không có chuyện gì vừa cầm mấy viên đạn bỏ vào trong băng đạn nói.
- Cần gì phải trầm trọng như thế không. Mấy anh cũng không tin tưởng được Blake sao. Dù cho người không phải của chúng ta nhưng nên nhớ họ cũng là một bang phái giang hồ. Không được một chút kỹ năng nhưng vẫn có cái gọi là biết đánh nhau đi. Không trâu bắt chó đi cày vẫn được mà.
Jackson dù không hiểu nhưng thấy mấy người Vô Ảnh cũng mỉm cười thì trong lòng hắn cũng nhẹ nhõm hơn. Hiện tại đối phương ra sao chưa chạm mặt nhưng nếu như thành viên ở đây có người nản chí nữa thì xem như thất bại từ trong tư tưởng.
- Thiếu Kiệt cậu nói cũng đúng đi. Đám người kia dù sao cũng lăn lộn được trong xã hội nếu đã là bang phái đông người như vậy họ cũng không đến nỗi mới đụng vào là đã mất mạng. Họ Sống trên lưỡi đao làm bạn với máu. Họ không sợ chúng ta sợ gì.
Một thành viên ở đây xốc lại tinh thần của mình cùng với mọi người. Với hắn được chiến đấu như thế này cùng với Thiếu Kiệt và mấy người còn lại đã là điều đáng trân trọng hiện giờ.
- Đúng rồi! không thể uổng công anh em đã để chúng ta đi đến đây được dù cho đến cuối cùng chỉ còn một người cũng phải để cho mấy người Huyết Long đó biết chúng ta không dễ chọc.
Một người khác cũng thêm vào ý kiến của mình. Thiếu Kiệt bây giờ chỉ nhìn họ đáp lại một lời vui vẻ.
- Phải như vậy chứ.
- Chúng ta còn ngồi nghĩ được hơn năm phút. Không biết trên đó Blake với mấy người kia như thế nào rồi.
Jackson nhìn về phía lối lên của Tô gia rồi nói ra suy nghĩ của mình. Trong khi đó hiện tại ở phía mặt đất bên trên. Nhóm người Hồng Thanh Bang cùng với Blake đang phải đương đầu với không ít người của Tô Gia.
Đứng bên cạnh người chỉ huy của Hồng Thanh Bang lúc này Blake cũng lo lắng không ít bởi vì ngoài những gì hắn đang thấy. Nhóm người phòng thủ của Tô gia thật sự không ít. Dù chỉ mới bắt đầu nhưng tình huống dường như hắn cũng không đoán trước được. Tô gia lại chuẩn bị người nhiều như vậy.
- Đối phương không ít người như thế liệu người của cô đối phó được hay không đây. Tôi thật sự hoài nghi mấy người nói có chuẩn bị mà lại rơi vào tình huống nãy giờ không tiến thêm được một bước nào.
Blake lúc này đưa ra suy nghĩ của mình cho người phụ nữ đứng bên cạnh. Hắn cũng tò mò người nào tổ chức bang phái giang hồ lại để một nữ nhân có quyền hành điều động người như thế này.
- Không cần anh phải lo. Người của tôi ra sao tôi hiểu rõ. Anh cứ đứng đó mà xem đi.
- Cô nói phải có bằng chứng gì đó thuyết phục chứ hiện tại người Tô gia còn chặn đứng mấy người được ở vòng ngoài thì làm sao mà có thể đối phó được với thanh viên chính thức của Huyết Long đây.
Thấy đối phương quá tự tin vào thực lực của mình lại chưa thấy được thành quả Blake cũng muốn để cho đối phương tập trung hơn để công phá vòng ngoài tô gia. Hiện tại bên ngoài phạm vi trước mặt Blake không ít người còn sữ dụng những hình thức đánh nhau bằng vũ khí lạnh như kiếm các thứ.
Nếu những thứ này bị Huyết Long đem súng ra càng quét một lần đến lúc đó Blake không biết phải ăn nói với Thiếu Kiệt như thế nào.
- Vẫn chưa đến lúc. Quên nói cho anh biết những người đang ở trước mặt anh thật ra cũng chỉ là một đội bình thường đánh nhau chém giết giành địa bàn thôi. Bang chủ tôi đang dẫn người cần thiết yểm trợ nhưng ở mức độ nào thì các anh từ từ xem đi rồi biết.
Đối phương nói tiếng anh lưu loát lại làm cho Blake bất ngờ khi người phụ nữ này lại nói người cô ta đem đến cũng chỉ là những người bình thường. Trong khi đó vẫn còn một người chủ chốt đang ở phía sau điều hành một nhóm người làm điều gì đó.
- Vẫn còn một đội nữa! Bang chủ của mấy người rảnh nhỉ không tấn công ngay từ đầy mà lại để những người bình thường ra chịu chết như thế này.
- Việc đó anh không cần quan tâm miễn sau chúng tôi đúng lúc đúng thời điểm có thể giúp các anh đấu lại huyết long là được.
Ngay khi người phụ nữ này nói ra lời của mình. Ngó lơ những gì Blake nói với cô mà nhìn về phía những thành viên của Hồng Thanh Bang của mình đang chém giết những người của Tô Gia lấy hao tổn đổi lấy hao tổn.
Blake không biết nói gì hơn trong tình cảnh lúc này mặc dù trong lòng nôn nóng không ít nhưng hắn cũng không thể làm gì. Người là của đối phương hắn chỉ dạng thuê mướn. Thương lượng lẫn nhau nói chuyện được thì chỉ có thể để Thiếu Kiệt ra mặt. Người trước mặt hắn cũng không phải người có thể nắm toàn quyền quyết định của Hồng Thanh Bang.
Lúc này một âm thanh phát ra từ trong tay đối phương một tiếng tin tin giống như âm thanh báo hiệu tin nhắn của điện thoại. Người phụ nữ trước mặt Blake bổng chuyển biến một trăm tám mươi độ. Khi để cho thanh viên mình đang đánh nhau với người của Tô gia hạ lệnh.
- Mọi việc xong rồi! Dốc toàn lực đánh đi không chơi nữa Bang Chủ sắp đến rồi. Đánh nhanh thắng nhanh con tin cũng được giải cứu rồi không lề mề nữa.
“ Rõ ”
Một âm thanh hùng hồn không có vẻ gì mệt mõi vì bị đám người của Tô gia dây dưa. Nhóm người của Hồng Thanh Bang lúc này bỗng nhiên tràng đầy sinh khí khắc hẳn cảnh tượng đánh nhau theo kiểu cả hai bên đều ngang bằng.