Từng loạt đạn theo những nóng súng bay ra đều hướng đến những mục tiêu cần thiết. Nhóm người dự bị của Huyết Long đội hai không ít người bị bắn trúng những viên đạn từ Vô Ảnh bắn ra.
Không ít thì nhiều những người đứng gần nhất giữa ranh giời của khung cửa hẹp từ bật thang vào trong phòng là nhóm người bị hạ gục đầu tiên không ít phát súng theo đường bay hướng từ bên dưới bay lên cắm thẳng vào đầu đối phương đem một bộ phận yếu ớt không có sức chống trả nhất làm cho nó bị thương vĩnh viễn.
Những vết máu bắn ra dưới mặt đất kèm theo đó là những người ngã xuống. Tên Chỉ Huy của đội dự bị Huyết Long không ngờ rằng có một ngày mình cầm nắm quân lính lại đi đến mức thiệt hại quân số nhiều như thế này.
Hắn bất chấp loạt đạn đang bay sượt qua cơ thể của mình lập tức nép vào một góc gần đó có thể hạn chế tầm nhìn của đám người Vô Ảnh bên dưới. Hắn để cho băng đạn trên súng rơi xuống đất cầm trong tay một băng đạn khác lắp vào súng của mình.
Vừa lên đạn định hướng về ranh giới giữa hắn và Vô Ảnh thì một phát súng không bình thường được bắn ra. Viên đạn nhanh chóng bay thẳng hướng của tên chỉ huy mà không hề báo trước. Một loạt viên đạn được nối tiếp theo viên đạn ban đầu cắm ngay vào bàn tay và cánh tay phải của hắn.
Nhìn về hướng phát ra viên đạn bắn mình một hình ảnh mà hắn hoàn toàn không quên được. Một người thiếu niên mà từ khi hắn nhận nhiệm vụ phải ghi nhớ thật kỹ rằng nhất định phải giết cho được đối phương.
Vô Ảnh lúc này cũng xuất hiện hai người trong đội bị chống trả bị thương nhưng những thành viên của đội dự bị huyết long hiện tại đều không còn khả năng chống trả.
Nhóm người của Jackson ngoài việc hiện tại cố định chiến truờng thì cố gắng giúp đỡ hai người thành viên của mình nhóm người của Vô Ảnh từ bảy người hiện tại đã có ba người mang vết thương trên người tính luôn cả Thiếu Kiệt thì chỉ còn lại năm người có thể chiến đấu.
Thiếu Kiệt cầm súng đến trước tên chỉ huy đưa nòng súng về trước mặt hắn một ngón tay đặt ở còi súng sẵn sàng để đạn bay ra bất cứ lúc nào nói.
- Hiện tại nơi này chỗ nào là lối ra. Nếu không tôi không ngại tiễn ông lên đường. Đừng nói dối bởi vì ông có nói dối thì người của ông cũng sẽ nói thôi. Chúng tôi lên tới đây được vì trong nhóm vẫn còn một người của ông biết thời thế một chút.
Jackson bây giờ cũng đứng cạnh tên chỉ huy ngồi xuống trước mặt hắn. Đối với việc Thiếu Kiệt vẫn chưa hạ sát thủ đối phương Jackson cũng không hiểu lắm tại sao lại làm như vậy. Vì nếu nhân từ với đối phương thì sau này sẽ trả cái giá đắt. Trong một ngày Thiếu Kiệt lại làm điều này đến hai lần.
- Thì ra là thế. Vì vậy mà mày biết tao là người chỉ huy còn đề mọi người trong nhóm không thể sống mà để lại tao.
Thiếu Kiệt ngồi xuống trước mặt hắn mỉm cười một cái rồi nhìn hắn nói.
- Có trách thì trách đội viên của mày không phải lúc nào cũng nghe lời. Họ cũng sợ chết giống như mọi người thôi. Nhưng mà không có hắn thì tôi cũng nhận ra ông. Đơn giản một điều ông đứng phía sau tất cả đám người họ. Trước giờ luôn thế từ chiến tranh xa xưa đến hiện đại. Người chỉ huy luôn là người lâm trận cuối cùng. Bản thân đừng tưởng mình ở xa là được. Giờ thì nói đi đường nào dẫn lên tô gia. Nơi nào giam giữ những người bị mấy người bắt.
Thiếu Kiệt vừa nói chuyện cũng không từ chối rằng mình được sự chỉ dẫn của thành viên đội dự bị huyết long tới đây. Đến lúc này Jackson cũng không lên tiếng. Bởi từng việc làm của Thiếu Kiệt đều có mục đích riêng của hắn.
Tên đôi viên không được áp giải đứng ở một góc xa hoàn toàn không nghe thấy cuộc đối thoại của Thiếu Kiệt với người chỉ huy của hắn nhưng có một ánh mắt làm lộ ra sát khí hướng về phía mình làm hắn cố nhìn theo về phía Thiếu Kiệt.
- Thì ra là như thế bây giờ thì tao hiểu tại sao tao lại thất bại rồi. Mọi kế hoạch bị bại lộ không thua cũng uống. Nhưng mày muốn moi tin từ tao không có cửa đâu.
Ngay lúc này hắn hành động bất ngờ đem tay trái của mình cầm lấy một khẩu súng lục phía sau lưng của chính mình. Hành động của hắn làm cho Thiếu Kiệt với Jackson né ra hai bên nhưng đường đạn hắn bắn đi không phải về phía hai người mà là về người mà hắn cho rằng đã để lộ thông tin cho Thiếu Kiệt biết.
Trong lúc này súng trong tay Jackson cũng bắn về đối phương. Hai loạt đạn bay ở hai hướng. Viên đạn từ trong khẩu súng lúc của tên chỉ huy lúc này cắm thẳng vào cơ thể và một viên ngay trán của tên đã cho Thiếu Kiệt biết thông tin cần thiết.
Một loạt đạn còn lại là từ súng của Jackson bay về phía của tên chỉ huy. Thiếu Kiệt sau khi né quá một bên thấy đối phương không tấn công mình mà lại bắn đạn đi một hướng khác cũng đứng lên phủi bụi trên áo mình.
Nhìn đối phương trên khóe miệng chảy ra một dòng máu đỏ tươi. Cơ thể vài vết đạn ghim vào từ những phát súng của Jackson hắn lắc đầu nói.
- Mọi việc xong! Mọi người xem lục xoát cả ba con đường cần thiết. Đem những người bị bắt giải cứu đem ra khỏi nơi này. Những thành viên bị thương không đủ năng lực chiến đấu tiếp lui về tuyến hai hộ tống những người bị bắt sau khi tìm được lối ra thì hộ tống họ rời đi. Chắc chắn trên con đường này sẽ còn một lối thoát khác. Tô gia sẽ không để duy nhất một con đường mà chúng ta đã lên đây để làm đường thoát thân độc đạo.
Mệnh lệnh của Thiếu Kiệt đưa ra đến lúc này Jackson mới hiểu được ý đồ của Thiếu Kiệt. Cả ba con đường hiện tại trong đó sẽ có một nơi ẩn thân được dùng để giam giữ người. Một nơi là con đường trở lại tô gia và một đường dùng làm lối thoát thứ hai.
Thu lại súng của mình Jackson bây giờ mới đến bên cạnh Thiếu Kiệt nhìn thi thể tên chỉ huy bị mình bắn chết đạp lên một cái rồi mắng.
- Mẹ đến cuối cùng hắn cũng kéo thêm một người chết cùng mình. Xem ra toàn quân của hắn bị diệt là điều chắc chắn chúng ta tổn thất gần bảy người từ lúc cậu bị tập kích đến bây giờ hiện tại còn Blake với chúng ta nữa là sáu người có thế chiến đấu. Với mười người của Huyết Long thế lực dường như không cần bằng cho lắm.
Thiếu Kiệt gật đầu nhìn Jackson đáp lại lời hắn.
- Hi vọng ở trên Blake có thể triệt tiêu bớt ít người mấy người của Hồng Thanh Bang hi vọng không quá yếu. Có thể cầm chân được vài người.
Thấy Thiếu Kiệt không nhắc gì nhiều về tên bị tên chỉ huy giết Jackson cũng cười cười nói với hắn.
- hi vọng là Blake với mấy người trên đó làm được việc. Mà anh hỏi thật ngay lúc đầu em đã định không để tên kia sống rồi đúng không? Việc vừa rồi là em mượn tay hắn giết người để khỏi mang tiếng thất tín đi.
- Có những thứ cần phải thanh trừ. Nếu chúng ta không mạnh mẽ. Chưa biết chừng lúc này người nằm xuống không phải bọn họ mà là chúng ta. Đối với người đã có thể gây tổn thương cho đồng đội của mình cần phải loại trừ không bằng cách này thì bằng cách khác.
Ngay lúc này Thiếu Kiệt đang đợi mấy người thành viên Vô Ảnh báo cáo việc lục soát tìm nơi đang giam giữ người cũng giật mình vì một tín hiệu được kết nôi thống qua hệ thống truyền tin bên tai hắn. Mọi người trong Vô Ảnh lúc này cũng dừng lại vài giây.
Với giọng nói của Blake xuất hiện bên tai của mình Thiếu Kiệt lúc nghe rõ ràng từng chữ một.
- Thiếu Kiệt hiện tại Hồng Thanh Bang bắt đầu công lên Tô gia. Bên ngoài phạm vi tô gia hai trăm mét quả thật có không ít người mai phục ở hai bên đường. Chỉ cần nếu đi từ trong tô gia ra không để ý có thể lọt vào mai phục bất cứ lúc nào. Tình hính của em bên dưới thế nào rồi. Có cần ở đây bọn anh chậm lại không?
Thiếu Kiệt đặt một tay đè vào phần tai nghe nói lớn để cho Blake bên kia nghe thấy dù tín hiệu của Blake truyền xuống hắn nghe được rõ ràng nhưng không biết liệu đường truyền đi từ bên dưới mặt đất này lên phía trên có được rõ ràng như ở gần lối vào hầm hay không.
- Bên dưới này mọi chuyện vừa giải quyết xong đang tìm kiếm người bị bắt giữ. Anh trên đó phải kiểm soát tình hình cho tốt. Ở đây chỉ cần tìm được lối ra thì sẽ nhanh chóng tiến đến hỗ trợ đội viên hiện tại chỉ còn lại sáu người tính cả anh em với Jackson thôi. Bên dưới bị thương ba người sẽ để họ hộ tống người cần cứu ra ngoài.
Bên kía đường dây liên lạc lúc này không có tiếng trả lời của Blake. Thiếu Kiệt tưởng rằng hệ thống liên lạc thật sự có vấn đề nên mới tiếp tục nói,
- Blake anh nghe rõ không vậy?
- Ừ anh nghe rồi. Chỉ là suy nghĩ một chút. Vấn đề thực lực Hồng Thanh Bang có thể không bằng người mình cho lắm. Nhưng đối phương vẫn còn bốn người có thể ngang bằng với chúng ta. Nếu cầm chân được đám người Tô Gia đối phó với những người kia chúng ta thật sự có cơ hội thắng chỉ là năm mươi năm mươi mà thôi.
Blake nhanh chóng đưa ra nhận định của mình cho Thiếu Kiệt biết. Việc Blake có thể đánh giá thực lực của đám người Huyết Long Thiếu Kiệt không thấy có gì khó hiểu. Ở góc độ của Blake đánh giá huyết long như thế Thiếu Kiệt dù không hiểu liệu những người đó có thực lực giống như người của đội chín mà hắn đã thấy hay không nhưng cái tên của họ cũng không thể xem thường.
- Được rồi! Ở dưới này người của mình cố gắng lấy lại thực lực tốt nhất. Chỉ cần ở trên đó Hồng Thanh Bang công được vào trong Tô gia thì bên dưới bọn em sẽ tấn công lên phối hợp một cách triệt để.
- Hiện tại tuy nói khoảng cách không xa nhưng còn tới tận mười phút bọn anh mới giải quyết xong hết những người vòng ngoài cứ xem đây là thời gian hồi phục cần thiết cho mọi người để đối đầu với Huyết Long. Anh sẽ nói Hồng Thanh Bang dây dưa tiêu hao cầm chân họ đủ để thực lực của mấy người giảm xuống một khoảng cách đáng kể.
Nghe được lời Thiếu Kiệt nói như thế giữa quân số và thực lực không đông đề Blake liền lựa chọn các thức cần thiết nhất cho toàn cục. Hiện tại bên dưới Thiếu Kiệt mọi việc đã giải quyết xong hắn cũng hiểu rằng vừa rồi bên dưới đã có một trận ác chiến thể lực của nhóm người Vô Ảnh không phải là sắt thép cũng cần có khoản thời gian nhất định để bổ sung một ít trước khi trực diện chiến đấu với Huyết Long.