Siêu Việt Tài Chính

Chương 915: Mời đi đám tang




Thiếu Kiệt thấy một người như Hall sớm sẽ biết được một số chuyện liên quan hơn nữa ông lại là người đi theo sát với đồng tiền kỹ thuật số này. Ông ta sẽ có thể suy luận ra được nhiều điều liên quan.

Màn hình bên kia hiện lên những dòng đang trả lời một lúc sau mới đưa lên được câu đáp lại với những gì mà Thiếu Kiệt đã cho ông biết.

- TK cậu giấu tôi thật kỹ đấy. Hèn gì đám satoshi lại tin tưởng cậu thế. Cậu dùng tiền để đập chết đối phương như thế này thì đúng là hiệu quả hơn việc phải thay đổi một số thứ. Chỉ cần biết được lỗ hổng là gì vá lại sau đó nâng cấp máy chủ gấp hai gấp ba lần chế độ đọc trên gigabyte thì hacker trừ khi cũng bỏ ra số tiền thật lớn như thế mới theo kịp.

- Điều khó khăn nào cũng nên giải quyết bằng cách đơn giản. Như thế không phải tiện hơn là chúng ta mày mò khắc phục lỗi xong lại để cho hệ thống của đối phương có thể tấn công mình sao.

Thiếu Kiệt trả lời lại cho Hall bằng một sự tự tin bởi cho đến những năm sau đó trong giới hacker vẫn lưu truyền một câu bitcoin có thể hack được nhưng bạn phải có một máy chủ gấp hai lần của hệ thông hàng không vũ trụ nasa lúc đó bạn mới có thể ddos hệ thống của bitcoin.

- TK tôi tò mò muốn biết cậu vốn nói mình là dân kinh doanh. Hiện tại trên bản phú hào forbes tôi không biết giá trị tài sản của cậu là bao nhiêu và đứng hàng thứ mấy?

- Này Hall ông đừng kiếm cớ tìm ra lý lịch của tôi nếu nói hiện tại à. Giá trị tài sản của tôi tầm khoản mười ba mười bốn tỷ. Con số này chắc đủ để cho ông có cơ sở biết được tôi có thể bỏ tiền cho dự án của satoshi như thế nào đi. Tôi tin sau này sẽ không có gì làm trở ngại đồng tiền này phát triển.

Hall nghe Thiếu Kiệt đáp lại lời của mình. Chỉ nói ra khoảng số tiền mà hắn đang có. Như vậy cũng đã có thể đoán được một chút nhưng hắn không nghĩ rằng Thiếu Kiệt sẽ không bao giờ xuất hiện trên bảng tỷ phú hào ở thế giới. Dù tài sản hắn đúng thật có thể lọt vào danh sách này, Ở những năm 2009 khi mà người đứng đầu bản tỷ phú hào forbes là bill Gates với con số bốn mươi tỷ khi ông bước vào tuổi năm mươi ba.

- Tốt. Đã biết được điều này sau này tôi cũng yên tâm hơn không ít. Hôm nay cậu online lên cũng đã để tôi biết được nhiều điều. Nhưng mà thời gian bên này cũng không còn sớm tôi đi ôm giấc mộng đẹp là sau này mình sẽ giàu đây. Khi khác gặp lại cậu sau.

Thiếu Kiệt nhìn vào đồng hồ tính sự chênh lệch múi giờ của Hall nghĩ đúng thật cũng không phải còn sớm gì ở phía bên kia nên hắn thoát khỏi phần mềm chat trực tuyến yahoo.

Vừa đứng lên xoay mình vài cái. Một người của Vô Ảnh đã đến bên cạnh Thiếu Kiệt nói.

- Tống Vũ với Phan Thế Như đã thức giấc muốn gặp cậu có việc. Hiện tại họ đang ở phòng khách. Cậu xem có đi gặp họ không.

- Ừ cũng nên gặp hai vợ chồng họ một chút. Đến đây họ đi theo chúng ta cho dù không muốn nhưng hiện tại cũng ở chung một nhà. Đi thôi.

Thiếu Kiệt rời gara xe đi lên phòng khách luc này Tống Vú và Phan Thế Như đã ngồi ở đó. Hai người vừa mới dùng bữa sáng do mấy người của Bách Quân để lại. Nếu nói việc Hoách Khang phải gọi đến đồ ăn nhanh cho đám người Vô Ảnh và Thiếu Kiệt. Thì Phan Thế Như lại là em gái của Bách Quân đối với việc này có sự chênh lệch rõ ràng người nào là chủ của bọn họ.

- Hai người xem ra ngũ dậy muộn thật đấy đợi mặt trời cao quá cây sào rồi mới chịu dậy.

- Cũng không trách được ngày nghĩ mà phải tranh thủ nghĩ ngơi đến lúc vào làm thì mọi thứ đều rối rắm không có thời gian suy nghĩ. Được rồi con giải quyết hết mọi chuyện xong chưa Tống Long.

Tông Vũ thấy Thiếu Kiệt nhìn hai vợ chồng mình trách móc về giờ giấc liền phân trần. Còn hỏi han thử tình hình mọi việc của hắn đã êm xuôi hay chưa.

- Không cần hai người quan tâm quá vấn đề này đâu. Cái gì muốn xong thì nó xong rồi. Còn mấy cái ngoài ý muốn thì đến lúc đó tính sau. Hai người gọi tôi ra đây có chuyện gì không nói luôn đi để khỏi tốn thời gian của nhau.

- Cũng không có gì vốn định nói với cậu cùng với vợ chồng tôi đi tham quan dạo chơi một chút chứ tôi thấy cậu không công việc thì cũng ở trong nhà như thế hình như không tốt lắm. Với lại có người bạn ở Thẩm Quyến này vừa mới mất cậu đi tới đó biết đâu gặp được một số người có thể hợp tác với mình sau này.

Phan Thế Như nói ra điều này làm Thiếu Kiệt cau mày nhìn bà, Người ta thường mời tiệc họp mặt ăn giỗ,hoặc cưới sinh dựng vợ gã chồng. Không ai lại đi mời người khác đi đám tang bao giờ. Dù quan niệm phương đông có thay đổi như thế nào thì việc đi đám tang luôn xuất phát từ sự tự nguyện đến viếng người đã quá cố.

- Bà có bị gì không vậy? Hết chuyện rồi lại đi mời tôi đi đám tang. Bộ hết chỗ để đi rồi à.

- Tống Long thật sự dì con cũng không có ý nghĩ gì đâu. Đối với việc này thật sự có lợi. Người đó dù không còn tại chức. Nhưng những người ở phe cánh của người này có phần giúp sức cho chúng ta rất nhiều. Nói đám tang thật chất chỉ đến xem bố cục người nào đứng về phía nào thôi.

Tống Vũ lập tức giải thích dùm Phan Thế Như vì cảm giác như Thiếu Kiệt không hài lòng. Đối với việc Đám Tang thật chất người đến chủ yếu là quan chức kết nối lại với nhau để tạo ra một thế cục mới mà họ cảm thấy cần thiết.

- Thì ra là như thế. Nhưng mà không vì vậy mà hai người lại rủ tôi đi theo đi chứ. Vốn những việc này tôi không có mặt cũng được hai người muốn đi thì cứ đi tôi không cản. Cần gì phải rủ tôi theo. Mà cũng ngộ cái người kia chọn lúc nào không chọn lại lựa đúng thời điểm hai người đến thẩm quyến này mà chết à?

Thiếu Kiệt có phần nghi ngờ trong chuyện này có cái hố không nhỏ. Việc gì mà Tống Vũ lại Phan Thế Như muốn để cho Thiếu Kiệt đi cùng đến một nơi mà hắn hoàn toàn không quen biết một người nào. Lại không phải là tiệc hỉ hoặc họp mặt bạn bè có thể bắt chuyện làm quen.

Trong Đám tang của người khác mà giới thiệu khách rủ theo hắn cũng không chẵn được gì.

- Tống Long đừng nói vậy. Ở đây chúng ta biết với nhau nhưng nếu đi ra ngoài những người không biết sẽ hiểu lầm. Đâu ai có thể chọn giờ mình mất bao giờ. Ông ấy bệnh cũng lâu rồi. Chỉ là mới đây không chịu nổi nữa qua đời mà thôi. Hơn nữa nếu bố và dì nếu đang ở Bắc Kinh cũng phải sắp xếp đi dự đám tang này. Điều này là bắt buộc rồi.

Tống Vũ nghe Thiếu Kiệt nói cái đám tang dường như không thích hợp trong mắt hắn khiên cho Tống Vũ chỉ biết nói lời êm tai. Thật sự thì con người chỉ hận mình không thể sống lâu hơn một chút chứ ai lại muốn đúng thời điểm mình chết đi bao giờ. Điều này Thiếu Kiệt cũng biết nhưng hắn muốn hiểu rõ liệu cái đám tang như thế này lại chọn đúng dịp hai vợ chồng Tống Vũ đến Thẩm Quyến thì khá trùng hợp.

- Việc này không phải muốn chỉ mời mình cậu. Nhưng tôi chắc chắn nếu không mời cậu thì Trương Hạo không đi. Mục đích của hai vợ chồng tôi muốn để cho người mới nổi như Trương Hạo đánh lừa đám người ở đó về khả năng chống lưng của họ. Để dành mục đích phát triển con đường chốn quan trường. Mà người được lợi trong chuyện này không phải chỉ mình chúng tôi còn có cậu nữa. Nếu biết Trương Hạo, sau này cậu có thế tùy tiện làm việc hơn Tencent có đi đâu phát triển cũng không bị làm khó.

Phan Thế Như không dấu giếm mục đích thật sự của bà. Vì với Thiếu Kiệt có thể tính kế người khác thì muốn tính kế hắn không bằng nói ra lựa chọn để hắn quyết định.

- Xem ra hai người sáng nay cũng coi kênh tài chính đi. Việc Trương Hạo xuất hiện đi cùng hai người sẽ nói cho tất cả người của các phe phái đang chờ có một chỗ dựa thấy được Tống Vũ không chỉ có bối cảnh còn có tiền tài cần thiết. Tôi nói không sai đi. Xem ra cả buổi trời hai người nghĩ ra việc này cũng tính toán dữ lắm à.

Phan Thế Như chỉ mỉm cười. Khi họ đang ngũ nhận được điện thoại của Phan Thế Anh gọi đến bắt họ xem chương trình lại thêm phân phó hai người đi dự đám tang thay ông ta. Phan Thế Như thấy bố mình đang cố gắng muốn nói điều gì đó. Cho đến khi nghe được hết kênh tài chính thì bà mới hiểu tại sao, Phan Thế Anh lại muốn bà đi thay ông ta. Đơn giản đây là cơ hội mà ông đưa đến để cho Tống Vũ lôi kéo bè phái. Chỉ cần bà hiểu rõ cần lôi kéo người nào vào trong cái chuyện này là được.

- Nói cũng đúng tôi ở trong nhà thì cũng không làm gì. Trương Hạo hắn cũng chỉ ở đây vài ngày. Nếu để Trương Hạo thật sự có thể giúp được thì tôi sẽ giúp thôi. Nhưng tôi nói trước. Hiện tại Trương Hạo như thế nào hai vợ chồng ông đều biết. Nếu đi như vậy không tôi thấy không thích hợp lắm. Nên sẽ đem theo người bảo vệ cần thiết. Tránh phát sinh chuyện không đáng có.

Thiếu Kiệt suy nghĩ một lúc rồi mới đưa ra kết quả cần thiết của mình. Đối với việc chấp nhận ở trong nhà gò bó không bước chân ra đường. Thiếu Kiệt hắn có phần nào khó chịu. Hiện tại hắn thấy để cho Trương Hạo và hắn xuất đầu lộ diện xem chừng sử dụng kế dụ rắn ra khỏi hang vấn là hơn xa việc đoán già đoán non mục đích của đối phương đang ở bên ngoài.

- Được! nếu cậu chấp nhận thì tốt rồi. Trương Hạo hiện tại dù trong giới không ít người cũng muốn biết cậu ta là người nào đi có vệ sĩ theo cũng là bình thường cậu ta đã trở thành người giàu có trong mắt họ rồi thì có đem theo bao nhiêu người để bảo vệ sự an toàn vẫn là chuyện thường thấy của mấy người có tiền mà.

Phan Thế Như nghe được Thiếu Kiệt đồng ý còn đi kèm điều kiện không cao ngay lập tức liền gật đầu. Tống Vũ bên cạnh cũng nở một nụ cười vui vẻ trên khuôn mặt của mình. Nếu như nói hắn trông mong nhất vẫn là sự xuất hiện của Trương Hạo đi cùng mình đến dự đám tang của người quan chức này. Khi đó hắn thật sự lôi kéo được những người cần thiết thì thế lực của hắn sẽ được phát triển thêm một bước lớn hơn.