Không nói chuyện nãy giờ Mã Hóa Đằng bây giờ được gọi đến phải suy nghĩ vài giây để cho không khí trên xe có phần trầm lại. Ba người đàn ông đang nhìn về phía mình để dò hỏi xem ý tứ của hắn như thế nào.
Mã Hóa Đằng chỉ thở dài một hơi trả lời theo những gì mình vừa mới suy nghĩ.
- Tôi không hẳn là biết cậu ta quá nhiều chỉ trên phương diện kinh doanh có tranh chấp một hai lần. Lần nào cũng thế không đạt được mục đích cần thiết. Việc giờ gặp cậu ta để thương lượng cũng không biết được là đối phương sẽ ra sao. Kinh doanh không ai nói trước được điều gì. Cậu ta cũng thế những suy nghĩ của cậu ta tôi không nắm bắt được. Nếu như có một chút manh mối cần thiết biết đâu tôi có thể còn đàm phán được.
Đem suy nghĩ của mình đổ lỗi vào Thiếu Kiệt. Hắn cũng không muốn bực tức nói ra điều gì không đúng. Nếu ở một hoàn cảnh khác có lẻ hắn sẽ trút mọi tội lỗi cần thiết và cố gắng nói đề cho cả ba người nhắm vào đối phương mà công kích.
Giờ hiểu được người đấu với mình có được thế lực ủng hộ phía sau. Mà những người này lại liên quan trực tiếp với hắn. Còn là người nhà của một trong ba vị lãnh đạo. Hắn nếu không đành lòng cũng phải nhận. Nếu không có sự ủng hộ mạnh mẽ từ trong nội bộ sự phát triển của Tencent sẽ không thể nào uy hiếp được đến một công ty lớn ở tận thủ đô.
- Nếu ngay từ lúc đầu đã thế sao cậu không báo cho chúng tôi mà tự ý làm việc như thế này. Giờ mọi chuyện ngoài tầm khống chế thì cậu lại nói như thế. Nếu việc này không bung bét ra cậu định làm sao mà giải quyết. Chắc đến khi đó cũng không cho chúng tôi biết chứ gì.
Tống Thanh Quân nhìn Mã Hóa Đằng hỏi một cách thẳng thừng. Trước giờ việc hoạt động công ty Tencent họ không quan tâm đến giao mọi việc để cho Mã Hóa Đằng không chế. Giờ họ mới thấy được rằng không chỉ trong vai trò khả năng của Mã Hóa Đằng mà công ty Tencent hiện tại đang vấp phải một vấn đề ngầm khó giải quyết về tài chính.
- Việc này không phải như mấy vị ở đây đang suy nghĩ thật sự thì tôi cũng chỉ là nạn nhân của cậu ta thôi. Nếu không phải cậu ấy làm cho tôi đề phòng trước thì tôi cũng đâu hạ quyết sách này. Các ngai cũng thấy rồi đấy thị trường kinh doanh đã là cá lớn nuốt cá bé. Nếu có mối nguy hiểm nào vừa hình thành mình phải ngay lập tức dìm chết đối phương trước sẽ là điều không phải một mình tôi làm.
Phan Thế Anh lắc đầu nhìn Mã Hóa Đằng giải thích cũng thấy không có chút nào hảo cảm. Điều hắn nói không sai trong tình huống thông thường như đó là hắn phải biết nội tình của đối phương ra sao. Không biết được tài lực đối phương như thế nào mà lại đấu với người khác thì chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.
- Cậu nói thì hay lắm như bây giờ thì sao. Công ty người ta chưa suy chuyển gì còn cậu thì đang đứng trên bờ vực rồi đấy. Còn nói cứng được. Đã chuyện như thế này còn không biết mình sai chổ nào. Cậu có qua khỏi lần này với tính khí như thế ở nước ngoài kinh doanh sẽ còn thiệt hại bao nhiêu nữa. Cậu phải biết tiền trong nước đưa ra nước ngoài giá trị cũng sẽ không bằng người khác. Cậu phải hiểu bản chất của vấn đề không thể lúc nào cũng làm theo lý trí của cậu được.
Triệu Vạn Thần tỏ ra tán đồng với ý kiến của Phan Thế Anh. Giá cả vật chất mỗi nước khác nhau. Đầu tư với nước ngoài phải dùng ngoại tệ. Vấn đề sẽ nảy sinh bởi giá trị chênh lệch của mệnh giá tiền từng quốc gia đều thấy rõ ràng. Bù vào khoản chi ra để không phải thất thu là điều mà những công ty luôn phải làm nếu muốn hợp tác lâu dài với nước ngoài trước khi họ có thể thu hồi vốn với đầu tư đó.
- Nói cho cùng muốn giải quyết việc này thì bắt buộc cậu phải đi gặp nó. Không đi không được làm việc nếu không minh bạch được toàn bộ quá trình làm việc thì sau này cậu cũng không thể ngồi trên cái ghế của Tencent nữa rồi. Có chúng tôi đi cùng mà cậu còn không có can đảm đàm phán thì đi một mình cậu liệu có chắc rằng không thua trên tay thằng nhóc một lần nữa sao. Cậu thật sự sợ bóng sợ gió rồi đấy.
Tống Thanh Quân nhìn Mã Hóa Đằng với giọng gắt gỏng nói ra suy nghĩ của ông. Mã Hóa Đằng cũng chỉ im lặng không đáp. Hắn quyết định không được việc này. Giờ mọi thứ thuộc về ba người muốn để hắn đi thì hắn cũng phải chấp nhận đi gặp Thiếu Kiệt trong khi đó hắn hoàn toàn nằm ở thế bất lợi không biết được sẽ xảy điều gì tiếp theo.
Không như đi đàm phán hợp đồng hay là một còn đường kinh doanh mới. Đối tác của mình ra sao họ sẽ nói những yêu cầu của mình. Hoặc để cho một bên thứ ba truyền đạt lại những điều kiện cần thiết. Còn hiện tại hắn cứ như một người bị trói lại đem lên chịu đòn không đoán được mình sẽ bị hành quyết ra sao.
- Giờ này có nói với hắn cái gì cũng vậy. Thôi cứ đi gặp thằng nhóc đó đi rồi tính. Còn những việc khác đợi chúng ta biết được rồi làm.
Phan Thế Anh kết thúc lời nói của mình bằng cách đập vào vách của chiếc xe nơi ngăn ra hai phần của tài xế xe và những người ngồi ở phía sau. Chiếc xe lúc này được khởi động nổ máy từ từ lăn bánh.
Những chiếc mô tô của cảnh sát ở phía trước được bật lên đèn báo hiệu và còi mở đường. Chiếc xe từ từ lăn bánh trong sự hộ tống của những người cảnh sát giao thông này. Lối đi phần làn đường dành cho họ được mở ra một cách thông thoáng không có một sự cản trở nào xuất hiện làm chậm lại chuyển động của cả đoàn.
Thiếu Kiệt lúc này đã đi bộ về nhà của Bách Quân ngồi trên bộ ghế sô pha của phòng khách. Blake đừng một bên còn Trương Hạo với Hoách Khang thì ngồi đối diện.
- Hoách Khang! Giá trị cổ phiếu trên sàn buổi chiều này chúng ta đã biết rồi đấy. Cậu nói xem chúng ta lời được bao nhiêu từ việc bán đi toàn bộ cổ phần. Nếu với giá thành sau khi đóng cửa sàn giao dịch chiều này chúng ta lợi nhuận được bao nhiêu.
Hoách Khang cầm lấy một tách cà phê nóng được đặt trước mặt mình uống một hớp nhỏ rồi cố gắng tính toán trong đầu mình một cách nhanh nhất về lợi nhuận thu được lúc bán ra và so sánh với giá cổ phiếu ở mức hiện tại một vài giây mới nói.
- Khoảng tầm ba trăm năm mươi đến ba trăm năm mươi sáu phần trăm lúc bán ra giá trị của một cổ phiếu là bốn tệ hơn. Giá thành bây giờ là một tệ còn có xu hướng giảm. So với cân bằng thu chi lúc đầu chúng ta có thể nói lãi ròng khoảng năm mươi phần trăm so với vốn ban đầu.
Thiếu Kiệt suy nghĩ một số thống kê trong đầu về những gì dao động trong ngày hôm này. Đối với số vốn bỏ ra để cho Hoách Khang thu mua cổ phiếu trên sàn, Có thể sẽ có sự chênh lệch nhất định với gia mua bán theo từng thời điểm. Nhưng chốt giá ở phần đỉnh của kim tự tháp và phần đáy của giá cả hiện tại. Thiếu Kiệt thừa hiểu nếu hắn mua vào lúc này vừa có thể gom hết thị trường vừa có thể thu lại hơn năm mươi phần trăm lợi nhuận giá thành bỏ ra sẽ không giống như ban đầu.
- Sáng mai đúng mười một giờ giờ khi sàn giao dịch chuẩn bị ngưng hoạt động buổi sáng cậu khớp lệnh toàn bộ cổ phiếu đã bán ra cho tôi. Đúng thời điểm đó không thể chậm hơn một giây.
Hoách Khang khá bất ngờ bởi vì việc chưa biết Mã Hóa Đằng có thể xoay chuyển tình hình như thế nào lại đưa ra việc mua vào toàn bộ cổ phiếu vào trưa mai. Như vậy ở đầu giờ chiều của sàn giao dịch toàn bộ cổ phiếu trên sàn sẽ không còn hơn thế nữa nó có thể cứu cánh cũng chỉ được nhất thời. Điều Hoách Khang nghỉ là giá thành sẽ còn giảm đến mức buộc Tencent phải rơi vào tâm thái báo động đỏ. Khi đó Thiếu Kiệt ra tay sẽ còn đem lại lợi nhuận nhiều hơn.
- Sao lại mua vào như thế. Như vậy tính ra chưa đến hai mươi bốn giờ sự phục hồi đó có quá nhanh đi khi đó giá cổ phiếu sẽ không làm chúng ta có được thêm lợi nhuận cần thiết. Cậu suy nghĩ kỹ chưa thế.
- Nếu tôi đoán không lầm thì Tencent sẽ đứng giá không rớt nữa đâu. Cậu cũng phải hiểu muốn Tencent sụp đổ trong vài ngày là hoàn toàn không thể. Họ phải cứu cánh lại tình hình càng sớm càng tốt nếu không ảnh hưởng lan rộng họ sẽ không khống chế được. Mà mấu chốt nhất là việc chỉ cần cổ phiếu Tencent đứng giá nó sẽ cho thấy thị trường không bị kéo theo nữa.
Đem nhận định của mình nói ra cho Hoách Khang biết. Ngồi ở chỗ này chỉ có Blake với Trương Hạo hiểu được tại sao cổ phiếu của Tencent đứng giá. Trên đường đi Thiếu Kiệt đã giải thích một chút về cuộc nói chuyện của họ khi bằng tiếng trung cho hai người nghe.
Với những thế lức đứng sau khống chế tình hình cổ phiếu của Tencent hiện tại họ không thể can thiệp ngay lúc đầu như bây giờ chắc chắn sẽ làm. Không để cho Tencent xụp cũng góp phần cho thấy đặc khu kinh tế của họ sẽ vẫn còn hoạt động được. Chỉ với những sai lầm trong kinh doanh của công ty cá nhân Mã Hóa Đằng sẽ không làm cho toàn bộ người đầu tư quay lưng.
- Nếu cậu đã nói vậy thì tôi sẽ chia nhỏ toàn bộ cho người thu mua. Như thế sẽ nhanh hơn khi đó chúng ta dễ dàng khống chế tình hình hơn.
Hoách Khang thấy với số lượng lớn cổ phiếu như vậy thì việc đưa nó trở lại trong tay Thiếu Kiệt cần điều động khớp lệnh bằng nhiều người. Nếu không ủy ban giám sát tài chính sẽ can thiệp đến họ.
- Không cần lát nữa tôi sẽ thương lượng với đám người kia cho cậu quyền lợi được thu mua một lúc như thế này. Bởi tôi không muốn nó tăng giá.Mà tôi muốn lợi nhuận thì phải lấy được cái giá thấp nhất mà không phải có người cạnh tranh. Chỉ cần mua một lần cho tất cả.
Khá bất ngờ với quyết định để cho chính mình thu mua toàn bộ cổ phiếu trong một tiến trước phiên giao dịch đầu giờ chiều.Hoách Khang không hiểu sao Thiếu Kiệt lại đưa cho hắn cái mệnh lệnh vô lý này trong khi đó mọi người đều biết cổ phiếu Tencent đang được theo dõi sát sao chỉ một chuyển động nhỏ cũng làm đám người bên ủy ban vào cuộc.