Siêu Việt Tài Chính

Chương 861: Khu tác chiến tạm thời




Ngay khi người này vừa quay đi thì hai chiếc xe tải cũng chạy tới dừng lại bên cạnh xe của Trương Hạo. Người bảo vệ con lại vốn thấy sự việc bất ngờ cũng giật mình lo lắng sợ rằng nhóm người này lập tức làm điều gì đó bất lợi.

Hai chiếc xe tải tắt máy hẳn từ phía trước một chiếc xe nhảy xuống một người đàn ông trung niên lúc này Trương Hạo bỗng nhiên mỉm cười với đối phương nói.

- Ông mà cũng đích thân đến đây nữa sao Thi Lang bên kia ổn không mà ông bỏ đi du lịch như vậy?

- Cậu cũng ở đây sao. Tôi cứ tưởng cậu đang ở công ty bên đó điều hành phụ giúp cậu ấy mới đúng. Lần này cũng không phải du lịch gì.Chủ yếu vẫn là liên hệ các con đường đem đến thiết bị cần thiết cho Blake hoạt động thôi xong hôm nay tôi bay về lại bên kia liền. Ở đó nếu vắng mặt quá lâu chưa biết chừng xảy ra chuyện không đáng có đấy.

Thi Lang có hơi bất ngờ với việc gặp được Trương Hạo ở chổ này. Theo hắn thấy với những gì Thiếu Kiệt làm thì ở phía sau đó nếu có thể tìm ra người chủ chốt thì Trương Hạo là phòng tuyến cuối cùng trước khi danh tính của Thiếu Kiệt bị bại lộ. Một người với thân phận nhạy cảm như Trương Hạo cũng xuất hiện ở nơi này cho thấy Thiếu Kiệt lần này muốn chơi lớn. Nên xuất động hết những thứ cần thiết để làm tiền vốn cho mình.

Người bảo vệ của Bách Quân khi thấy hai người Trương Hạo với Thi Lang nói chuyện cũng thở phào nhẹ nhõm đôi chút. Nhưng thần kinh của hắn thật sự căn thẳng khi mà ở nơi này chỉ có mỗi mình hắn. Trong khi đó hắn càng không hiểu Thi Lang đem đến cái gì mà cần đến hai chiếc xe tải tận mười tấn.

Bên trong Blake cũng không biết rằng ở phía ngoài hiện tại đang có một nhóm người đứng đợi. Vì bất đồng ngôn ngữ với mấy người bảo an của Bách Quân nên hầu như cả Blake với Jackson đều không hiểu đối phương nói gì.

Tống Vũ thấy bên ngoài có chút ồn ào vì Blake với người Bảo an của Bách Quân nói chuyện có phần nào đó phát ra âm thanh không nhỏ nên cũng đi ra.

Nhìn người Bảo An vừa diễn tả vừa cố nói từng lời tiếng anh cho Blake hiểu Tống Vũ mới lắc đầu nói với Blake.

- Hắn ta nói bên ngoài có người muốn gặp Tống Long. Chắc là mấy người mà thằng nhóc đã cho địa chỉ đến cậu có biết mấy người đó không ra xem thử đi.

Blake được Tống Vũ nói bằng tiếng anh làm cho hắn có thể hình dung được những gì mà người bảo an vừa nói. Blake ngay lập tức hướng về phía cửa chính đi cùng với hắn là Jackson. Với việc nhận định người đến đây với câu nói muốn gặp Tống Long thì chỉ có cái người trong cái vòng tròn nhỏ mà Thiếu Kiệt muốn thấy ở nơi này.

Ngay Khi Blake vừa bước ra khỏi cửa chính thì bên ngoài một chiếc xe cũng dừng lại bên cạnh nhóm người Trương Hạo. Chiếc xe đậu sát vào bên trong lề đường rồi tắt máy. Bước xuống xe là Hoách Nam cùng với con của mình.

- Mọi người đến giờ lại vẫn đừng bên ngoài sao? Không phải cậu ấy gọi chúng ta đến mà sao tất cả lại đứng đây thế này?

- Không cần thiết phải đợi nữa đâu Blake ra rồi kìa. Muốn nói gì thì đợi chừng nào gặp cậu ấy rồi nói. Ở đây có vẽ không tiện lắm đâu.

Vừa nói vừa nhìn về phía góc đường đang có một chiếc xe ô tô dừng lại nơi đó. Hoách Khang để cho Thi Lang chú ý không ít. Hắn bây giờ cũng chỉ hỏi hai bố con Hoách Nam.

- Hai người bị theo dõi?

Hai người chỉ gật đầu mà không đáp lại lời của Thi Lang. Bởi có nói gì thì đây cũng là sự thật biện minh cũng không được gì. Nhất là việc họ có thể theo mấy người Hoách Nam với Hoách Khang là bình thường.

- Xem ra cũng không ổn lắm. Blake ông xem có nơi nào để hai chiếc xe này đưa vào trong nhà không người nào thấy không.

Thi Lang nhìn Blake nói ra ý kiến của mình. Blake nhìn qua Thi Lang nhướn vai một cái lại nhìn Tống Vũ. Vì nghe những người này đến đây theo lệnh của Tống Long nên hắn cũng muốn biết những người này là ai và đến đây với mục đích gì. Giờ lại bị Blake xem như người thông dịch viên hắn chỉ biết mỉm cười mà không thể nói gì hơn.

Quay qua nói chuyện gì đó với người bảo an đứng gần mình phải một vài phút sau Tống Vũ mới nói với Thi Lang.

- Cậu ta nói có cửa gara ở phía sau nơi này ở đó có thể để được khá nhiều xe hai chiếc xe này cũng được.

- Vậy Thi Lang ông xem để cho hai chiếc xe tải của ông vào gara đi rồi chuyển đồ cần thiết sau.

Blake thấy Thi Lang đã tiến về chiếc xe tải mà hắn bước xuống lên xe đóng cửa lại ra hiệu cho chiếc xe khởi động đi theo người bảo an. Còn lại Trương Hạo với hai bố con Hoách Nam. Blake bây giờ mới gật đầu ra hiệu cho cả ba đi vào trong nhà.

Vốn không thấy Thiếu Kiệt đâu hết Hoách Nam cũng không nhịn được lên tiếng hỏi Trương Hạo.

- Có khi nào cậu ấy chưa đến đây không nếu đến rồi sao nãy giờ không thấy cậu ấy đâu hết nhỉ.

- Tôi không biết cứ theo Blake rồi hỏi sau. Ông cũng không cần gấp như thế cậu ấy đã nói đến thì sẽ đến cho dù có trễ cũng không trễ giờ họp mặt kia đâu.

Trương Hạo không biết sao Thiếu Kiệt vẫn chưa xuất hiện nhưng hắn hiểu rằng có lý do nào đó. Khi cả ba người cùng với Blake bước vào trong nhà đóng lại cửa.

Phòng khách lúc này không có người nào Trương Hạo bước đến một cái ghế ngồi xuống bực mình nói.

- Cái thằng này gọi mọi người đến rồi đâu không thấy nữa. Để gọi điện hỏi nó đang ở đâu mới được.

- Mày khỏi gọi tao ở đây này. Vì có một số thứ nên không ra mặt được. Hiện tại mới có thể xuất hiện. Chưa gì đã rủa tao rồi. Mày muốn ăn đòn mà.

Trương Hạo ngay khi nghe được lời nói của Thiếu Kiệt ở phía sau lưng mình cũng nhổm người lên quay lại nhìn hắn. Thấy Thiếu Kiệt không có việc gì lại ra vẻ thần bí. Trương Hạo liền mắng một câu.

- Thằng này mày không làm khó anh em không được sao. Tự nhiên không ra tao với cái thằng kia ông nói gà bà nói vịt chả hiểu ất giáp gì bực muốn nổ phổi vậy mà mày ở trong này lại không chịu ra.

- Mày thì biết gì. Hai bố con Hoách Nam đến đây có người theo dõi tao biết thừa. Tao muốn tên theo dõi kia báo lại với Mã Hóa Đằng rằng hai người họ đến nơi này. Bản thân tao phải phòng ngừa hắn chụp ảnh được mình một chút chứ. Đâu thể nào lộ diện được.

Vừa nói Thiếu Kiệt vừa ngồi xuống đối diện với Hoách Nam với Hoách Khang. Trương Hạo ở bên cạnh gật đầu xem ra Thiếu Kiệt đã biết những gì cần thiết và đã có phương án dự phòng.

Tống Vũ bây giờ đứng một bên không biết nên nói hay rời đi thì Thiếu Kiệt đã giới thiệu hắn cho mọi người.

- Ông ta là Tống Vũ. Có chút liên hệ với tôi. Mọi người đã gặp mặt rồi thì làm quen sau này có gặp thì cũng không phải khó xử cho lắm.

Hoách Nam nhanh chóng đứng lên đưa tay ra bắt tay lấy Tống Vũ hắn tự giới thiệu mình cho Tống Vũ biết.

- Chào ông tôi là Hoách Nam còn đây là con tôi Hoách Khang chúng tôi làm việc cho Thiếu. à Tống Long đây.

Hoách Nam vì vội vàng nên mém chút nữa nói nhầm chữ Thiếu Kiệt cũng may giữa chừng hắn đổi lại kịp. Thiếu Kiệt cũng mém nữa bị hắn làm giật mình.

- Sau này trước mặt người khác đừng cứ gọi tôi là thiếu chủ gì đó tôi không thích.

Thiếu Kiệt nhìn Hoách Nam đỡ lời cho việc lỡ gọi kia của hắn. Tống Vũ thấy thế chỉ cười cười. Nhưng trong nội tâm hắn lại không hiểu với một người lớn tuổi như Hoách Nam lại chịu gọi con hắn là thiếu chủ chứng tỏ đã thừa nhận người trong vòng tròn lại là cấp dưới của con mình. Dù hắn không nể mặt mình cũng chả làm được gì bởi hắn nghe được Tống Long ( Thiếu Kiệt) chỉ nói có quan hệ mà không nói rõ ràng.

Phan Thế Như lúc này mới đem một bình trà lên vừa đặt trên bàn. Từ phía sau nhà xuất hiện một nhóm người. bước lên phòng khách ai nấy trên người đều thấy rõ trang bị mang theo là những phụ kiện của một người lính thật thụ. Jackson cùng với Thi Lang lúc này theo người bảo an đang đổ mồ hôi đầy trán đi lên trước nói.

- Thiếu Chủ Tiểu Đội đã chuẩn bị sẵn sàng đang lắp đặt các thiết bị công nghệ cần thiết làm trạm tác chiến tạm thời.

Thấy Thi Lang có mặt ở đây Thiếu Kiệt cũng có chút ngoài ai ý muốn. Nhưng nghe Thi Lang đối đáp với mình như thế xem ra ông ta cũng vừa nghe được câu nói kia của Mình nên mới mỉm cười gật đầu đáp lại.

- Tôi vừa mới chỉnh Hoách Nam xong giờ lại tời ông. Được rồi cứ để anh em làm việc của mình ông ngồi xuống đây luôn đi. Jackson chuyện khu tác chiến tạm thời anh lo liệu đi. Blake anh xem theo dõi đối tượng đi đến đây cùng với hai người họ.

Thiếu Kiệt nhanh chóng đưa ra mệnh lệnh cần thiết. Phan Thế Nhu nhìn qua Tống Vũ lúc này cũng nhíu mày một chút lên tiếng nói với hắn.

- Tống Vũ ông xem xuống bếp phụ tôi một chút ông ở đây làm gì. Có việc gì của ông ở chỗ này đâu mà ở lại.

Phan Thế Như hoàn toàn một vẻ trách móc Tống Vũ nhưng làm cho Thiếu Kiệt mỉm cười với cách làm này của bà. Khi Tống Vũ còn ở đây đúng là Thiếu Kiệt hắn khó có thể nói chuyện với hai bố con Hoách Nam và Hoách Khang.

Tống Vũ không phải ngốc khi biết mình trở thành người thừa ở đây. Phan Thế Như đã đưa cho hắn cái than để leo ra khỏi nơi này việc làm của hắn để tránh bị gây phản cảm làm sao có thể từ chối đáp lại.

- Được rồi để tôi đi phụ bà, Thôi mọi người cứ ngồi đây trò chuyện có cần gì thì cứ gọi tôi sẽ cho người lên phụ. Vừa nói hắn cũng kéo theo hai người bảo an của Bách Quân rời khỏi.

Cả hai người Bảo An bây giờ như thoát khỏi gánh nặng. Khi đưa hai xe tải xuống gara trong nhà cả hai mới biết trên xe có những gì, Với những người đi xuống không nói chỉ với những thiết bị và súng ống được đem đến quả thật đụng vào chỉ sợ nếu có gì khổng họ là người chết trước.