Công Toại bây giờ mới thấy Nhã Oanh rời khỏi nhà vệ sinh hắn bây giờ vẫn còn đang đứng phía trước Nhã Oanh thì một người phụ nữ tuổi trẻ từ đâu đi về phía nhà vệ sinh thấy Công Toại với Nhã Oanh đang đứng trước buồng vệ sinh đi ra. Vẻ mặt của người này thật sự không được tốt lắm nhìn qua Nhã Oanh nói.
- Con bé kia biết chị đây chờ mày lâu lắm không định ở luôn trong đó sao? Còn cái tên này nữa đứng bên ngoài làm gì rình mò nhà vệ sinh nữ sao.
Nhã Oanh bây giờ cũng cau mày một chút nhưng ngay lập tức trở lại bình thường nhìn người phụ nữ kia nói.
- Xin lỗi chỉ có chút việc nên hơi lâu một chút. Còn người này là người nhà đi cùng với tôi vì lo lắng nên mới đứng bên ngoài. Mong chị thông cảm.
- Nói dễ nghe một mình chiếm cả một cái nhà vệ sinh không cho ai vào thế mà gọi là thông cảm. Có biết là mọi người trên máy bay này cũng cần phải đi vệ sinh không. Con cái nhà ai không biết dạy người lớn nói chuyện mà lại trả treo.
Người phụ nữ bây giờ nói ra những lời tương đối khó nghe Nhã Oanh chỉ cười cười. Nhìn người phụ nữ kia lên tiếng nói.
- Vâng có những người như thế nên miệng thì luôn đòi lý lẽ nhưng lại đang kiếm chuyện với người khác. Nếu chị không đi vệ sinh thì cũng đừng cản trở người khác. Chị có biết chị đứng đây làm chiếm lối ra vào. Tôi muốn ra cũng không được mà những người đang muốn đi vệ sinh cũng không vào được. Nếu thật sự chị nhịn được như thế thì tôi cũng không có ý kiến xem như bàng quang của chị mạnh.
Vì ngồi ở khoang thương gia nên việc có một xích mích nhỏ trên máy bay làm cho mọi người dừng lại công việc của mình. Tiếng nói của người phụ nữ không phải nhỏ nên khá nhiều hành khách nhìn bà ta, Còn Nhã Oanh trước một người như thế vẫn nhỏ nhẹ đối đáp còn đem đối phương mặt mũi mất sạch làm cho mọi người cũng âm thầm cười.
- Mày! Mày nói gì đó. Mày không đi ra thì làm sao tao vô.
Lời nói kèm sự tức giận của người phụ nữ vì bị Nhã Oanh chửi xéo với một giọng từ tồn bình tỉnh. Lúc này một người đàn ông mới đứng lên đi về phía của Nhã Oanh và người phụ nữ.
Nhìn người phụ nữ ông ta lên tiếng nói.
- Này cô kia. Nếu cô không tránh ra thì để tôi vào nhà vệ sinh. Đừng đứng đây cản trở cô bé cũng cần phải về chỗ ngồi của mình. Chỉ có cô là đang gây sự thôi. Cả cái khoang hành khách này ai cũng thấy cô mới là nguyên nhân gây rối chính.
Người phụ nữ nghe người đàn ông này nói như thế mới hậm hực lên tiếng.
- Tôi cần vào nhà vệ sinh. Ông đến sau thì chờ đi. Tránh ra!
Nói rồi người phụ nữ bước lên đi thẳng qua đường đi hành lang. Nhã Oanh cũng nghiên người tránh đi. Công toại cũng thế hắn nhìn phụ nữ này thật sự không vừa mắt chút nào. Bởi vì ngồi ở khoang thương gia như thế này chỉ toàn là người có học thức dù cho không nói mọi người cũng phải giữ cho nhau sự riêng tư nhất định đó dường như là điều thường thấy ở khoang thương gia đối với những khoang thông thường.
Nếu trên máy bay là một cấp bật chúng ta có thể thấy được một cấp bật phân hóa hình thành theo môi trường ở bối cảnh xung quanh. đối với khoang hành khách phổ thông thường là những người đi máy này sẽ xem phim, nghe nhạc, cầm điện thoại hoặc chơi game.
Ngược lại với khoang phổ thông bình thường thì với khoang phổ thông đặc biệt nó hoàn toàn thay đổi cách nhìn của bạn. Ở đây bạn sẽ thấy một số người đang miệt mài làm việc trên máy tính thậm chí họ đọc những cuốn tạp chí về kinh tế hoặc thị trường trong ngày, và đang chuẩn bị tài liệu cần thiết của mình.
Còn ở khoang thương gia thông thường đập vào mắt mọi người đều là một kiểu cách duy nhất đó là những người ở đây đều đọc sách, Những cuốn sách dày về tri thức và họ luôn cho rằng đọc sách là thứ tốt nhất để di chuyển từ nơi này đến nơi khác mà không phải quá chú tâm vào thời gian đang trôi qua. Bởi với họ những gì họ đã trải qua và những gì họ có được đã tích lũy đầy đủ cái họ thiếu vẫn là tri thức và nghệ thuật từ những cuốn sách hay trên thế giới.
Việc làm của người phụ nữ kia nếu đặt ở một khoang phổ thông hoặc khoang đặc biệt có thể sẽ không là vấn đề quá lớn nhưng nếu đặt ở vị trí hiện tại thì dường như không thích hợp với thân phận. Dù sao thì khoang thương gia cũng có đôi lúc sẽ lẫn vào một vài người như thế. Nhưng nếu là một người có suy nghĩ người phụ nữ kia sẽ không làm như vậy.
Công tọa cảm thầy việc bà ta không có ánh mắt nhìn mọi người xung quanh, và cái cách hành xử của bà ta hoàn toàn không thích hợp với một người ngồi ở khoang thuong gia như thế này.
Người đàn ông lúc này mới nhìn Nhã Oanh và Công Toại cười cười nói.
- Đôi khi cũng lẫn vào đây những thành phần không tốt.
- Không sao cám ơn ông chúng tôi về chỗ. Tôi được dặn là không được tiếp xúc với người lạ mặt.
Thấy người đàn ông đưa tay ra theo cách bắt tay xã giao Nhã Oanh cũng trả lời thẳng thừng từ chối rồi bước đi qua khỏi người này về lại ghế ngồi của mình.
Hành động của Nhã Oanh cũng làm Công Toại bất ngờ không kém. Bởi vì bắt tay xã giao là một hình thức giao tiếp tương đối không mấy xa lạ với những người ở tầng lớp cao. Hà Vi được người khác chủ động lại không làm ra lễ tiết đối đáp.
Việc cư xử của cô như vậy cũng không khác gì người phụ nữ là bao nhiêu. Với cuộc sống của Nhã Oanh từ nhỏ đến lớn tiếp xúc không ít người quan chức và giới kinh doanh thì việc này không thể nào xuất hiện mới đúng.
Ngồi xuống ghế của mình Công Toại bây giờ mới đem thắc mắc mình vừa mới suy nghĩ của hắn hỏi lý do vì sao Nhã Oanh lại làm như vậy,
- Nhã Oanh vừa rồi hành động của em hình như không đúng. Người ta đã giúp mình để khỏi gây xích mích với người phụ nữ kia.
- Anh không thấy điều bất thường trong chuyện này sao. Có thể em không giỏi như Thiếu Kiệt nhưng có những điều cơ bản em học được từ anh ấy rất nhiều. Xem ra anh vẫn chưa thấy được việc bất thường trong này đâu nhỉ
Công Toại liền cau mày một cách thấy rõ vì những gì Nhã Oanh nói. Hắn biết cô bé này biết được một thứ gì đó mà hắn không nhận ra được.
- Có bất thường. Anh thấy duy nhất điều bất thường là người phụ nữ kia ngồi nhầm khoang thương gia thôi mọi thứ chắc chắn sẽ không có gì bất thường hơn người phụ nữ kia.
- Đúng là chị ta bất thường nhưng đó chỉ là một phần. Bây giờ thử nghĩ lại đi anh sẽ thấy từ lúc chị ta lớn tiếng đến lúc mình rời đi cho tới giờ có một người tiếp viên nào đến để xin lỗi hoặc là đứng ra can ngăn việc tranh cãi hay không? Em không nghĩ rằng tiếp viên ở đây chưa được đào tạo. Mà có một lý do gì đó họ phải làm như thế.
Công Toại giật mình nhờ ra từ lúc hai bên tranh chấp dù cho chỉ chưa tới vài phút. Nhưng với nghiệp vụ mà mình được đào tạo. Ít nhất cũng phải có một người tiếp viên đến xoa dịu hai bên hoặc sau khi kết thúc phải có người đến xin lỗi vì họ thất trách. Nhưng những điều vừa rồi lại không diễn ra.
- Ý em nói là những tiếp viên trên máy bay đều biết việc sẽ có cãi nhau ngay cửa vệ sinh và hơn hết là nó không kéo dài lâu.
Suy nghĩ tập trung cho những gì Công Toại thấy cho là đúng nhất. Nói ra để xem suy nghĩ của hắn có trùng với suy nghĩ của cô bé này hay không. Công Toại bây giờ mới mơ hồ làm sao một người bạn gái nhìn như bình thường không gì nổi trội của Thiếu Kiệt lại có thể nhìn ra những việc này.
- Đúng họ được đưa tiền hoặc là đe dọa sẽ bị nghĩ việc nếu can thiệp vào chuyện vừa rồi. Như thế có hai điều kiện một là đối phương có thực lực cực kỳ mạnh bố cục chuyện này hai là giống như anh nói người phụ nữ kia bị vào nhầm khoang. Nhưng em thấy điều thứ nhất có vẻ khả thì hơn. Bởi với cách ăn mặc và đi đứng của chị ta không thể nói chị ta là một người vừa mới chen chân vào tầng lớp thượng lưu được.
Công Toại nghe Nhã Oanh nói thật sự há hốc mồm trong long nhưng trông trận gõ vang từng hồi bởi vì Nhã Oanh vừa cho hắn biết có thể việc này là người của Lâm Gia bố cục trong đó. Ngay cả người phụ nữ kia có điều gì bất thường Công Toại cũng không nhìn ra được vậy mà Nhã Oanh lại có thể thấy.
- Sao em lại đánh giá người phụ nữ đó như thế anh thấy cô ta cũng chỉ là như những người vừa mới giàu sang thôi.
Qua đánh giá khách quan về vẽ ngoài của người phụ nữ và cách hành xữ của cô ta vừa rồi. Công Toại thấy đây vẫn thuộc những tuýp người nhà giàu mới phất lên không lâu nên mới làm ra những hành động như thế.
Nhã Oanh lại không như thế cô từ từ mở ra cuốn sách mà mình đem theo lất ra từng trang từ tốn nói với Công Toại.
- Không hắn thế có thể nhìn bên ngoài không khác nhưng bên trong lại khác. Nếu là anh mới bước chân vào giới thượng lưu anh muốn mọi người phải luôn chú ý đến mình, Xem mình là người có hiện diện thì đó là khi họ đã có được thành tựu nhất định. Còn đối với người một đêm giàu lên họ sẽ không làm điều này mà họ nhìn thấy không khí thay đổi. Họ cũng không thể nào muốn người khác nói mình là nhà giàu mới nổi. Như thế thuận theo tự nhiên là điều chắc chắn. em chưa thấy một người nào từ lúc đầu vào khoang thương gia lại trầm lắng đến giờ phút kia lại như nhưng người ở khoang phổ thông cả. Suy ra cô ta có vấn đề mà là vấn đề nghiêm trọng.
Căn mắt nhìn cô bé trước mặt không biết từ lúc nào Công Toại thấy Nhã Oanh dường như toát lên một thần thái không khác gì Thiếu Kiệt cả cách lập luận vấn đề cũng như thế giống như là một bản sao chép hành động và suy nghĩ của một con người.