Siêu Việt Tài Chính

Chương 69: Mời hòa giải




Khi Thiếu Kiệt hằn còn đang trong bệnh viện, Tại một nơi khác khá căn thẳng. Hiện tại Cao Thịnh đang họp bàn với bốn người con lại.

- Tổn thất lần này xem như là nhỏ nhất, mà cũng đầy rùi ro nhất. Hiện tại có hơn bay an hem đã bị thương nặng và hơn mươi người bị thương nhẹ. Lần này công kích Cửu Hùng Bang do tình thế bất ngờ nên anh em có phần thắng lợi. Một số địa bàn đang năm trong vùng giao tranh, khá gắc gao. Một số hoạt động về buôn bán chất cấm bị đình trệ trên diện rộng.

Vũ Minh là người vừa báo cáo tình hình cho Cao Thịnh sau khi suy nghĩ thật nhiều về vấn đề này, hắn cũng đã họp bàn với bốn người tử tước. Điều được sự nhất trí cho lần này hắn cũng mới tiến đánh Cửu Hùng Bang. Thở dài một hơi hắn mới nói.

- Lần này chúng ta chủ yếu dây dưa, nên việc này chắc chắn sẽ làm một số anh em tổn hại. Nhưng không còn cách nào khác. Nếu muốn phát triển hơn thì bắt buộc phải làm thế.

- Đúng là lần này dây dưa có thể khó hắn hơn nhiều. Nhưng đây là cách tốt nhất để phát triển hơn. Mọi người cũng biết tại Lưu Minh này địa bàn anh em ta ở Thiên Hoa tuy rộng nhưng nó đang đi vào hướng cố định không phát triển nữa. Nên muốn mở rộng bắt buộc chúng ta phải đánh ra được một phần mới nguôn thu. Mà đối đầu với Cửu Hùng Bang là việc sớm hay muộn.

Vũ Minh nhìn Cao Thịnh trả lời những suy nghĩ của hắn. Khi Cao Thịnh đưa ra ý kiến lần này Minh Long, và Ngọc Hổ cũng thắc mắc nhưng đối với việc này hai người cũng toàn lực ra tay. Bởi dạo gần đây quá yên bình không hợp tính cách của hai người cho lắm. Thế Long cũng đưa ra suy nghĩ của mình.

- Thật ra lần này chúng ta cũng không mất gì nhiều, Nếu Cửu Hùng nhúng tay vào BEOu6YS chất cấm bị bắt là hiển nhiên, chúng ta chỉ tác động đôi chút cho việc này nhanh hơn. Chưa kể đến sau này công việc của anh em trong bang có phần được dễ hơn.

- Em thấy quan hệ của Thiếu Kiệt cũng không tầm thường đâu. Mọi người nghĩ xem. Tuy anh em mình trước giờ lăn lộn, cũng gọi là có máu mặt trong giới. Nhưng chúng ta với cảnh sát, vẫn có một phần khó. Với một phần chúng ta không kinh doanh nguồn thu lớn như Cửu Hùng Bang. Nên cũng chẳng có ai làm chổ dựa. Giờ nếu làm tốt quan hệ này thì sau này chúng ta trong Lưu Minh bọn cảnh sát cũng phải cho chút ít mặt mũi. không phải sao!

Cao Thịnh cũng biết, không dễ gì có được mối quan hệ này. Mà lại do một tay Thiếu Kiệt tạo thành cho hắn, thở dài một hơi hắn nói

- Thôi lần này ráng cho anh em chịu ít cực khổ sau này sẽ tốt hơn, Còn vấn đề Cửu Hùng tạm thới cứ đánh du kích, chủ yếu phá rối là chính. Đừng để anh em tổn thương quá nhiều. Để chờ hắn chính thức hòa giải, rồi mới tính tiếp các bước tiếp theo.

Thiếu Kiệt sau khi về phòng bệnh của mình, Thiếu Kiệt được kiểm tra xong các vết thương. Hà Vi quay lại trên tay nhiều hơn một ít đồ ăn. Thấy Hà Vi đến Hoàng Lâm Nhu mới nhìn cô nói.

- Hà Vi con ở đây với Thiếu Kiệt! cô hôm nay phải lên ủy ban phường, để làm một số việc?

Nghe như thế Thiếu Kiệt cũng hỏi mẹ mình.

- Ủa trên phường lại mời mẹ chuyện gì à?

- Ừ hôm nay là lần đầu kể từ khi nộp đơn kiện tới giớ. Bên phương sẽ đem ra tổ hòa giải trước,không được mới đưa lên quận. Nếu mà quận cũng không giải quyết được, mới bắt đầu chính thức ra tòa.

Thiếu Kiệt suy nghĩ một lúc rồi nhìn mẹ mình nói.

- Con chắc rằng họ cũng không đến đâu! nhưng mẹ cứ đi lên đó, cũng vẫn có được phần lý nhiều hơn.

- Mẹ thì lại hi vọng họ lên, nếu được như thế thì có thể hòa giải một các tốt nhất. Con cũng hiểu đem ra đến tòa án thì mọi việc không thể phản hồi lại được. Hi vọng hai người họ không muốn làm ra chuyện như thế.

Hoàng Lâm Nhu vẫn muốn mở cho mọi người trong nhà, hòa giải với nhau một cách tốt nhất. Nhưng bà không nghĩ đến rằng việc này Thiếu Kiệt biết chắc là sẽ không xảy ra. Hơn ai hết hắn hiểu hai người kia tính cách như thế nào, mà để họ chịu thua ở vấn đề giấy tớ là hắn đã thắng, nhưng chắc chắn hai người cũng không dể gì, ra mặt chịu thua, đem mình lên đối diện với Hoàng Lâm Nhu và mọi người trong nhà.

- Con nghĩ điều này chắc chắn sẽ không xảy ra, nếu có thì Hoàng Chí Kim đã là người qua thương lượng với mẹ, mà không để Hoàng Chí Hùng đi. Mà thôi không còn sớm, mẹ cứ lên phường đi.Con trong này cũng không có việc gì phải lo đâu.

Hoàng Lâm Nhu rời đi để lại Thiếu Kiệt với Hà Vi. Định nói điều gì đó với Hà Vi thì điện thoại lại vang lên. Thấy hiển thị số máy là Nhã Kỳ Thiếu Kiệt mới nghe máy.

- Alo Thiếu Kiệt à em đang ở phòng nào thế chị đến bệnh viện có chuyện muốn nói.

- Ừ! em ở lầu 1 phòng 25.

Thiếu Kiệt cúp máy nhìn Hà Vi đang đem những đồ ăn để ra tô, nhìn cô đem trút hết tô này đến chén khác hắn cũng nhắn mày.

- Bạn làm gì mua nhiều đồ ăn vậy? ai mà ăn cho hết.

- Bạn đó! Còn nói, sáng không ăn gì! Cứ như hôm qua, để lâu dài không ổn đâu. Chưa kể không ăn đúng giờ làm sao mà bạn uống thuốc mau khỏe, để rời khỏi đây.

Hà Vi đem những đồ ăn đó bày ra cái bàn nhựa. Thiếu Kiệt ngồi xuống cùng Hà Vi. Vì là phòng riêng, nên lúc nào trong phòng cũng có một cái bàn nhựa được để sẳn, cho người nhà bệnh nhân để đồ hoặc dùng trong ăn uống.

Gõ cửa đi vào. Nhã Kỳ thấy Thiếu Kiệt đang ngồi trên bàn ăn. Cũng hơi ngại nói.

- Thiếu Kiệt dùng bửa đi chút nữa chị vào!

Nhã Kỳ thấy khi người khác đang dùng bửa, mình lại đi làm phiền cũng không nên. Định tránh đi thì Thiếu Kiệt xua tay nói.

- Không sao! Ăn uống không quan trọng! Công việc trên hết chị cứ nói đi em nghe.

Trong chốc lát hắn cảm thấy như ai đó muốn giết mình. Hà Vi lúc này đang dùng một cặp mắt hình viên đạn nhìn hắn. Nhưng trong phút chốc lại trở về dáng vẻ bình thường.

Nghe được Thiếu Kiệt nói thế Nhã Kỳ cũng ngồi xuống nhìn hắn và Hà Vi rồi gật đầu.

- hôm nay đáng lý ra tập trung họp. Nhưng do em đang ở bệnh viện, mà mọi người hôm qua đã báo cáo với Trương Hạo chỉ còn chị là chưa nên chị mới phải lên đây.Hợp đồng thuê lại mặt bằng hôm qua đã được ký. hạn thuê là mươi năm, mỗi năm tiền thuê tăng năm phần trăm. Chị cũng đã kiếm được kiếm trúc sư đã bắt đầu vào thiết kế công trình. Việc Còn lại là có lẽ là đợi các nhà đấu thầu xây dựng nữa thôi. Trước mắt thì việc đưa thông báo đấu thầu sẽ bắt đầu vào thứ hai. Theo em thì nên chọn tiêu chuẩn đấu thầu ra sao?

- Chuyện đấu thầu chị cứ lấy chuẩn theo thực lực từng công ty mà đánh giá! còn việc chọn công ty nào thì đợi đầy đủ hồ sơ rồi đưa em một lượt.

Nhã Kỳ không biết đối với ngành xây dựng này, Thiếu Kiệt hắn hiểu biết khá sâu. nhưng tạm thời hắn chưa đánh giá được hết, hắn phải đợi có những công ty đấu thầu sau đó mới tự bản thân mình đi khảo sát.

- Chị chỉ lo là bên thi công mình không biết được nhiều, mà ngành này chị cũng không rành. Nếu như bên thi công có ăn bớt vật liệu, hay làm không đúng theo thiết kế thì chị cũng chịu thôi.

- Chuyện bản thiết kế, khi nào có chị cứ photo cho em một bản, còn việc các công ty xây dựng để em xem xong sau đó báo với chị.

Thiếu Kiệt hắn lúc này cũng không cách nào khác hơn, là phải đưa cho người khác thiết kế bản vẽ, vì nếu là hắn vẽ ra theo như nhứng gì hắn muốn, thì sẽ không đạt được vấn đề bối cảnh kiến trúc cấp thiết. Chưa kể sẽ không hợp lệ bên vấn đề pháp lý xây dựng. Với hắn cũng không thể nào, vẽ được cho mình một bản thiết kế hoàn chỉnh như ý được.

- Vậy được rồi! chị đi về lo tiếp các công việc. Đến khi nào có đầy đủ hồ sơ chị sẽ gửi em. Giờ thì nghĩ ngơi cho mau ra viện,chị không làm phiền nữa.

Khi Nhã Kỳ rời khỏi Hà Vi mới nhìn Thiếu Kiệt nói.

- Xem ra cậu cũng không ít bí mật mau khai ra mau cậu giấu mình việc gì nào.

Thở dài một hơi, Thiếu Kiệt hắn cũng biết cô gái này bắt đầu tò mò. Hắn cười cười đáp.

- Đâu việc gì mà phải giấu đâu. Nếu giấu nãy giờ không ngồi nói chuyện cho bạn nghe đâu.

- Hư mình mới không thèm nghe.

Hà Vi tuy là tò mò nhưng cô cũng hiểu không nên biết quá nhiều điềm mà người khác không thích. Bởi Thiếu Kiệt cho cô nghe được hai người nói chuyện, thì hắn đã tin tường cô và không xem cô như người ngoài.

- Thôi không nhàm chán nữa, bạn dùng đồ ăn đi không hết ngon.

- Ừ! Phải ăn thôi dù sao bạn cũng đã tốn công đi mua về mà.

Lý Bân sau khi rời khỏi bệnh viên, đưa thông tin cho Lâm Vũ lan truyền trên diễn đàn lúc này cũng là lúc diễn đàn nhiều người đăng nhập nhất. Tin Tức về Hồ Hưng bị bắt đi, nhanh chóng lan truyền bời các học sinh trong trường. Một số học sinh còn bình luận những câu như ngày mai sẽ bắt đầu đi học lại. Cũng đâu đó một số bình luận hỏi về Tần Tiến. Nhưng mọi người đều biết sau lưng thúc đẩy việc này là ai, và một số giáo viên ở trường, cũng không ngờ đến. Người có chổ dựa như Hồ Hưng lại đi đến bước này.