Con phố mọi ngày vắng lặng lúc này tập trung đông những người hiếu kỳ xung quanh. Cảnh sát lúc này cũng phân luồng tránh cho có người xâm nhập hiện trường.
Một người cảnh sát đang lấy lời khai của người phụ nữ và mời bà về sở cảnh sát để ghi biên bản. Dù sao bà cũng là người phát hiện ra vụ việc và hai người chết trong nhà.
Lâm Phong bây giờ mới đến sau khi nhận diện được người chết là ai hắn cũng trầm ngâm đôi chút. Hắn lúc này đứng một bên đem điện thoại của mình lấy ra gọi vào một số được lưu bằng ký tự trong danh bạ.
Bên kia điện thoại đổ chuông từng hồi. Thiếu Kiệt đang chăm chú đọc những tài liệu nhận được cũng thoát chốc giật mình. Nhìn trên màn hình điện thoại hiển thị số điện thoại gọi đến là Lâm Phong hắn chỉ cau mày đem tài liệu ẩn xuống rồi mới nghe máy.
- Có chuyện gì thế? Mới sáng sớm mà? Ở Ngọc Châu lại có chuyện gì sao?
- Đúng vậy chuyện lớn nữa là khác. Sáng nay một phụ nữ phát hiện một cái án mạng có hai người bị chết vì bị một con dao đâm chết thời gian vào khoảng lúc nửa đêm.
Lâm Phong nói như thế làm Thiếu Kiệt nhíu mày bởi vì án mạng thì đâu liên quan gì đến hắn mà phải gọi điện nói những điều này.
- Ông tập trung vào chuyện chính đi đừng đi ngoài vòng án mạng thì đâu liên quan gì đến tôi một ngày có biết bao nhiêu vụ án xảy ra ông nói thế tôi cũng không hiểu phá án là chuyện bên ngành các ông đâu phải tôi.
- Tôi biết nhưng mà người bị giết có chút đặc thù nên mới gọi điện cho cậu. Hai người đó là Ngô lão với Diệp lão. Cậu nói xem tôi không gọi cho cậu thì gọi cho ai. Hiện tại đang xác minh xem hiện trường vụ án sở hữu là của người để tiến hành điều tra đây.
Thiếu Kiệt đứng ngẩn người ra hắn không ngờ người chết lại là hai người kia. Suy nghĩ nhanh chóng trong đầu Thiếu Kiệt mới hỏi lại Lâm Phong.
- Chuyện này thật. Hiện trường có thấy cái gì khả nghi hay không?
- Xem ra cậu cũng không biết. Hiện trường thì giống như một cuộc ẩu đả cướp tài sản. Vì trên sàn nhà còn lưu lại một số tài sản. Nhưng mà đang xác minh chủ nhà là ai. Mọi người nói chủ nhà ở đây rất ít khi tới nơi này dạo gần đây có vài lần đến rồi thôi. À Có kết quả rồi đây.
Lâm Phong vừa trả lời cho Thiếu Kiệt biết với tình hình nhận thấy từ hiện trường. Bộ phận điều tra chỉ có thể đưa ra kết luận tạm thời cho đến khi điều tra được toàn bộ vụ việc được gỡ bỏ những bí ẩn điều này Thiếu Kiệt cũng không lạ. Hắn vẫn đợi máy vì Lâm Phong mới nhận được thông tin gì đó xem ra khá quan trọng.
- Thiếu Kiệt hình như chủ nhà có vài vấn đề thì phải. Chủ nhà cái tên không xa lạ với chúng ta đâu. Nhưng mà xem ra vụ việc này không phải là cướp tài sản bình thường mà có chú đích rồi.
- Để tôi đoán nhé chủ sở hữu căn nhà là Văn Dương đúng không?
Thiếu Kiệt lên tiếng hỏi làm cho Lâm Phong cũng bất ngờ một chút nhưng nghĩ lại hắn cũng không nói gì. Nếu Thiếu Kiệt đã đoán được chủ sở hữu là ai thì hắn cũng sớm có manh mối lập công nhanh hơn.
- Đúng vậy trong việc này cậu biết điều gì à? hay là người ra tay là người nào cậu biết không tôi sợ việc này tạo ra dư luận không hay đâu nên phá án càng sớm càng tốt.
- Không dám chắc nhưng tôi nghĩ vụ án này không còn nằm trong thẩm quyền của anh đâu. Có dư luận thì anh cũng không cần phải chịu báo cho Hà Thúc đi. Hà Thúc sẽ biết phải làm như thế nào nhưng mà thông qua bên Tăng Anh Hùng báo đừng báo trực tiếp như thế Lâm Gia cũng không biết đâu.
Lâm Phong nghe được chỉ dẫn của Thiếu Kiệt nghĩ cũng đúng việc này hắn cũng không thể nào điều tra được ở cấp bậc hắn có những người đúng là điều tra không đến được. Hiện tại Thiếu Kiệt đưa ra cách dường như đã giải quyết hết mọi chuyện hắn cũng không cần quan tâm việc này vì đám người Hà Thúc có cách để đem chuyện này hạ thấp xuống.
- Được vậy tôi sẽ báo cho Tăng Anh Hùng đến đây tiếp nhận vụ án này. Cái vũng nước đục này tôi cũng không muốn nhảy vào.
Trả lời thẳng thắng có Thiếu Kiệt biết. Lâm Phong hắn cũng không muốn mình là người đi điều tra vụ án khó nhai này. Khi mà tất cả cao tầng đều biết hai người này là ai và bị chết như thế nào thì thật sự là một bí mật cần được che giấu. Mà bộ phận cảnh sát bình thường thì chắc chắn sẽ để lại một chút gì đó không hay.
- Được rồi. Xem như mọi thứ cũng không con sự uy hiếp cần có nữa ông cứ lo chuyện đó sau này có những việc khác thì tôi sẽ gọi cho.
Thiếu Kiệt cúp máy rồi bước lại máy tính tắt máy hắn. Hắn đi ra phòng khách ngồi suy nghĩ một mình.
Bởi vì việc này có chút gì mà Thiếu Kiệt thấy không ổn. Việc đầu tiên không ổn là ngày hôm qua họ chỉ vừa mới đoán ra Văn Dương là người chứa chấp hai người kia. Hiện tại hai người chết trong nhà Văn Dương. Nếu là đám người của Hà Thúc chắc chắn chuyện sẽ không để người ngoài phát hiện như thế này.
Điều Thiếu Kiệt hắn nghi ngờ là trong nhóm người biết chuyện có một người đưa thông tin ra ngoài nhưng người đó là ai. Và tại sao họ lại xác định được nơi ở của hai người kia một cách dễ dàng như vậy.
Hà Vi bây giờ thức dậy trên người vẫn còn bộ đồ ngủ đang đi xuống nhìn thấy Thiếu Kiệt ngồi ở phòng khách cũng ngạc nhiên. Cô định đi xuống lấy chút nước uống rồi mới trở lại phòng trong khi đó giờ này Thiếu Kiệt rất ít khi dậy.
- Đừng nói với em là hôm qua anh thức cả đêm đấy? Mà sao anh trầm tư suy nghĩ điều gì vậy không phải mọi chuyện đã giải quyết xong hết rồi sao?
- Hai người kia chết rồi!
Thiếu Kiệt đáp lại một câu không đầu không đuôi. Hà Vi nhìn hắn cũng chưa hiểu chuyện gì. Mới sáng sớm Thiếu Kiệt lại nói chết chóc ở đây cô cũng chưa định hình được người hắn nói là ai?
- Ai chết? Mà mới sáng sớm cái gì chết với chóc thế?
- Ngô Diệp hai lão già kia chết lúc nửa đêm hiện trường được làm giả như cướp tài sản. Lâm Phong mới cho anh hay tin. Sáng nay có người phát hiện anh nói hắn báo cho Hà Thúc rồi.
- Cái Gì!
Hà Vi nghe tin tức này đúng thật như sét đánh bởi vì họ vẫn đang đợi Hà Thúc bắt được hai người thì giờ Lâm Phong lại đưa tin này cho Thiếu Kiệt. Nhìn biểu hiện của hắn đúng thật không phải là giả. Hà Vi bây giờ suy nghĩ điều gì đó mới mỉm cười.
- Vậy cũng tốt đỡ phải lo lắng mấy người đó trả thù anh. Việc này anh phải vui mới đúng chứ sao lại trầm ngâm như thế này không giống anh chút nào.
- Có lý do cả đấy. Hiện trường là nhà của Văn Dương trong khi đó chúng ta vừa phát hiện ra Văn Dương hắn có thể chứa chấp hai người kia. Giờ thì mọi chuyện đã rõ rồi đấy. Nhưng việc anh nghi vấn là sớm không sớm muộn không muộn lại đúng lúc chúng ta vừa tìm ra manh mối quan trọng này. Em thấy chuyện này thật sự không có gì bất thường sao?
Hà Vi lúc này mới nhỏ giọng nói với Thiếu Kiệt. Bởi cô thấy Thiếu Kiệt chỉ nhìn một phía nghi vấn không chính xác cho lắm.
- Em thì lại nghĩ khác hai người đó xét bên ngoài không thấy gì nhưng bên trong làm nhiều điều. Việc họ bị giết như thế cũng có cách nhìn khác. Nếu như tin tức từ bên minh lọt ra ngoài thì tại sao những người kia lại biết chắc địa điểm của hai người ở đâu mà ra tay. Việc này có thể không phải bên mình có người nằm vùng như anh nghĩ đâu. Đến giờ ông em còn chưa có động tỉnh chứng tỏ vẫn chưa biết nơi hai người ẩn náu mà.
- Thôi kệ đi xem như em nói đúng đi việc này không liên quan đến mình cho lắm còn điều gì thì sau này ông em điều tra cũng có kết quả lúc đó chúng ta sẽ có đáp án cho chính mình thôi.
Thiếu Kiệt thấy nếu để việc này làm bận lòng cũng không phải cách dù sao trước sau gì thì đám người Hà Thúc cũng sẽ cho hắn biết kết quả việc hai người kia chết như thế nào. Hắn có bận tâm đến cũng chỉ tốn thời gian suy nghĩ không đâu.
- Thôi em đi thay đồ đi rồi anh với em đi ăn cái gì đó rồi đến nơi giải đấu game luôn anh nghĩ hôm nay ở đó khá thú vị đấy.
Hà Vi cũng biết Thiếu Kiệt sẽ ra tay với con của Văn Hạ và Văn Dương. Việc hiện tại ở Ngọc Châu phát hiện thi thể hai người tại nhà của Văn Dương chắc chắn sẽ là một bước đơn giản hơn để phá vỡ phòng tuyến của hai người con cháu của họ ở Lưu Minh này.
- Được vậy đợi em một chút.
Hà Vi bây giờ mới quay trở lại phòng mình để thay đồ Thiếu Kiệt thì đứng lên bước ra ban công phía trước nhà nhìn lên bầu trời thở dài một hơi cái hơi se lạnh của buổi sáng sớm. Cái không khi mát mẻ buổi sáng luôn làm cho người ta có chút thoải mái trong người.
Tại Quân Doanh của Hà Thúc lúc này một chiếc xe việt dã chạy cấp tốc vào quân doanh những người canh gác cũng không ra hiệu lệnh dừng xe hay chạy chậm lại. Bởi họ biết chiếc xe này đang chở người nào. Chiếc xe dừng lại trong sân mà không cần tắt máy.
Tăng Anh Hùng từ trên xe nhảy xuống chạy nhanh theo một hướng cố định. Hắn gấp bởi vì hắn nhận được tin từ Lâm Phong hắn cho người chạy ngay tới hiện trường còn hắn chạy trở về đây muốn báo cáo thông tin vừa nhận được cho đám người Hà Thúc đang bàn bạc mọi việc với nhau trong phòng.
Tiếng bước chân nhanh chóng của hắn làm cho đám người Hà Thúc phải ngưng lại nhìn về phía cửa khi mà Tăng Anh Hùng vừa đến nơi đã vội vàng nhìn trực diện Hà Thúc đi thằng vào vấn đề.
- Thủ Trưởng! hai người Ngô Diệp đã bị giết chết tại một ngôi nhà của Văn Dương. Lâm Phong mới báo tình hình cho tôi biết hiện tại một nhóm đã qua bên đó tiếp nhận hiện trường Thủ Trưởng có đến bên đó không.
Lời nói của Tăng Anh Hùng như quả bom ném thẳng vào giữa bàn. Mọi người đầu đứng bật dậy.
- Cái Gì!