Mọi người bây giờ mới gật đầu đứng lên. Bao quát cuộc họp chỉ đơn giản như thế nhưng mọi nhiều đã nhận được nhiều điều ở trong đó. Họ có thể về xem xét lại công ty của mình có gặp những vấn đề gì trong đó hay không mà thay đổi.
Lần lượt từng người đứng lên rời khỏi phòng. Mọi người đi đều để lại bản báo cáo của mình. Và bàn bạc một chút việc bên ngoài sân. Họ chưa ra về bởi vì sau mỗi cuộc họ Thiếu Kiệt đều chuẩn bị một buổi ăn ở ngoài trời cho tất cả mọi người. Hà Vi và Ngọc Nhi, Nhã Oanh hiểu Thiếu Kiệt cần một khoảng không gian nói chuyện với lại Tú Trinh và Phan Nguyệt.
Hoàng Ngân bây giờ cũng không rảnh rỗi. Trước nay công việc của cô và Nhã Oanh được Phan Nguyệt hổ trợ. Hiện tại Phan Nguyệt nói chuyện với Thiếu Kiệt. Còn người hiểu rõ nhất về những quá trình nhập hàng và các bước liên quan lại là Trương Hạo. Hoàng Ngân nhanh chóng làm phiền đế hắn chủ yếu để nắm bắt được công việc và cách thức vận hành như thế nào. Sau đó cô sẽ hỏi ý kiến của Phan Nguyệt sau.
Từ khi tiếp quản một phần của công ty dù là hai người quản lý thay nhau nhưng Hoàng Ngân thấy được anh mình không đơn giản như trước. Có quá nhiều thứ mà cô rất khó lý giải trong kình doanh và làm sao thực hiện được nó. Thì được những người ở đây hướng dẫn mỗi người nhân viên của Thiếu Kiệt là một người có vốn kiến thức và chuyên ngành rất tốt ở chính xác một lĩnh vực cần thiết.
Không ít lần cô tự hỏi nếu là mình có lựa chọn được những người như thế và đưa họ công việc mà họ cảm thấy phù hợp nhất và phát huy được nhiều nhất có thể hay không. Vì cô biết chắc nếu là mình sẽ không làm được việc này. Phân chia công việc cho đúng chuyên môn của mình chắc chắn sẽ không bao giờ là đơn giản.
Thiếu Kiệt hiện tại ngồi trong phòng với hai người Tú Trinh và Phan Nguyệt. Khi tất cả rời khỏi nơi này Thiếu Kiệt mới nhìn hai người cười nói.
- Hai người ngồi đây một chút tôi về phòng lấy đồ cần thiết đã.
Hắn bây giờ đứng lên bước về phía phòng ngủ của mình.Trong khi Tú Trinh với Phan Nguyệt còn chờ đợi suy nghĩ xem Thiếu Kiệt sẽ lấy ra những gì và hắn sẽ nói gì với hai họ điều gì thì Thiếu Kiệt đã trở lại trên tay nhiều thêm một tập hồ sơ.
Vừa ngồi xuống bàn đối diện với hai người Thiếu Kiệt đưa bộ hồ sơ về cho Phan Nguyệt nói.
- Chị cứ đọc thật kỹ bộ hồ sơ này đừng bỏ sót một điều gì sau đó nói cho tôi ý kiến của chị là được.
Phan Nguyệt thấy Thiếu Kiệt đưa bộ hồ sơ đến trước mặt mình cũng lưỡng lự một vài giây rồi mới gật đầu. Thiếu Kiệt bây giờ mới nhìn đến Tú Trinh.
Bây giờ Thiếu Kiệt mới lấy trong hồ sơ báo cáo của Tú Trinh một tờ giấy a4 ở phía cuối bộ hồ sơ. Hắn lật ra mặt sau của tờ giấy đặt lên trên bộ hồ sơ nói với Tú Trinh.
- Có thể trước giờ chị vẫn đi làm nhưng ở những nơi đó công việc chị cũng không chú trọng quá nhiều về hình thức sắp xếp và hình thành nơi làm việc như thế nào. Đối với việc đi làm nhìn thấy và tạo ra nó là hai khía cạnh khác nhau. Nếu chị nói không biết làm cũng là điều hiển nhiên. Nhưng mà chị lại có một thứ mà người khác không có đó là được làm việc ở nhiều môi trường. Mỗi nơi sẽ có một đặc điểm riêng và một lợi thế vốn có chắc chắn chị vẫn nhớ được những đặc điểm đó chứ.
Thiếu Kiệt hỏi Tú Trinh điều này làm cho cô suy ngẫm một lúc. Cô đúng là phải làm khá nhiều chỗ làm và cũng biết được không ít những điều kiện đó nhưng mà đó chỉ là biết còn để làm thế nào thì cô không nắm chắc lắm vì những việc này đa số ở cấp bậc quản lý và người chủ thật sự của nhà hàng hoặc quán ba mới biết.
- Đúng là có những điều này. Có những nhà hàng trang trí rất tệ nhưng khách đến đây lại vì đồ ăn và giá thành. Có những nơi đồ ăn chỉ tương đôi nhưng cách trang trí vào hoạt động rất tốt. Ở mỗi nơi đúng là có một cách thức riêng để kinh doanh nhưng như thế thì liên quan gì tới công việc. Không phải đặc điểm chung đó với chúng ta hầu như không liên quan sao.
Tú Trinh dựa theo những gì mà mình biết về những chỗ đã từng đi làm qua nói với Thiếu Kiệt. Bởi cô thấy việc giữa nhà hàng, quán ăn bình thường với việc một nhà hàng tiệc cưới kiêm luôn nhà hàng sân vườn rất khác nhau.
- Chị nói không sai nhưng ở chỗ chúng ta là một nơi tập hợp những việc này. Trước mắt là khâu bài trí. Với việc bên ngoài nhà hàng sân vườn thì chị phải có riêng cho mình những người quản lý thật sự để điều phối. Và với bộ phận tiệc cưới chị phải có riêng cho mình một nhóm quản lý từng khung sản cưới riêng biệt và một người chịu trách nhiệm chính cho việc đặt tiệc. Lên lịch sắp xếp thời gian các buổi tiệc sẽ được tổ chức và nắm được rõ ràng những sảnh tiệc cưới đó chưa đựng được bao nhiêu người cho một buổi tiệc.
Thiếu Kiệt bây giờ đem kinh nghiệm quản lý của mình trong việc này truyền thụ lại cho Tú Trinh. Nếu ở những lĩnh vực này hắn có thể hướng dẫn cho Tú Trinh mà không phải sợ cô ta có điều gì sai sót. Tú Trinh bây giờ cũng vội vã kiếm cho mình giấy viết định ghi lại thì hắn đã lên tiếng.
- Không cần đâu lát nữa chị cầm cái tờ giấy này về nghiên cứu làm theo từng bước là được.
- Chị chỉ sợ mình làm không đúng như cậu đã hướng dẫn thôi. Nên cậu ghi rõ giải thích cách thực hiện luôn càng tốt.
Nghe Thiếu Kiệt nói mình không cần phải ghi lại hắn sẽ ghi giúp cô Tú Trinh lại sợ mình không làm được hoặc là có những chi tiết mà cô không hiểu nên muốn hắn ghi rõ ràng ra tất cả những thứ đó.
- Trước tiên chị phải tuyển quản lý thật sự có kinh nghiệm dựa trên kiến trúc của sảnh tiệc cưới mà phân công cho từng người. Riêng việc bên ngoài nhà hàng sân vườn và phòng vip là quan trọng nhất. mới nay phải có hai người quản lý một người trong khu vip và một người bên ngoài sảnh. Việc này nhằm đánh giá đối tượng của nhà hàng sẽ tập trung đi theo hướng phát triển nào.
- Thiếu Kiệt vậy bên phòng vip thì cũng giống như nhà hàng khác hay sao?
Tú Trinh cũng hiểu được một số việc đã là người tham gia vào những điều này thì cô không lạ gì cái gọi là hình thức phòng vip. Bởi có nhiều thứ tồn tại trong phòng vip mà bên ngoài không tồn tại nơi này khá phức tạp vàng thau lẫn lộn không nơi nào giống nơi nào.
- Đúng vấn đề phòng vip thì chắc chắn phải như mọi chỗ khác. Nhưng với điều kiện những nhân viên đó phải tự nguyện ngồi bàn hoặc là muốn làm trong môi trường này phải thật sự chịu được những việc ở đây.
Thiếu Kiệt biết quá rõ môi trường này như thế nào. Những người làm việc ở đây đều với mục đích kiếm tiền nhiều hơn những nhân viên khác. Họ có thể vừa là phục vụ vừa ngồi nói chuyện với khác để kiếm thêm tiền bo tùy theo vị khách đó như thế nào. Thường những nhân viên này thường ít khi nào nhận tiền lương cao. Mà họ sống vào chính tiền bo của khách là nhiều hơn.
- Được chuyện này chỉ sẽ chú ý nhưng mà còn những vấn đề khác nữa. Không phải chỉ có những nhân viên phục vụ mà còn có cả PR nữ bên ngoài liệu là khi mở phòng vip ra thì sẽ phát sinh chuyện PR bên ngoài được gọi vào như thế cũng khá lộn xộn đấy Thiếu Kiệt chị đã thấy không ít việc như thế.
Tú Trinh mới đem suy nghĩ của mình nói ra cho Thiếu Kiệt biết. Việc này cô muốn xem ý kiến của Thiếu Kiệt như thế nào. Việc có PR hay không PR ở nhiều nơi đều có những cách khác nhau. Có nơi PR tập trung theo sự quản lý của nhà hàng. Có nơi thì khi khách cần quản lý phải gọi PR từ bên ngoài vào. Mỗi nơi có một cách thức riêng của mình không nơi nào giống nơi nào.
- Quán sẽ không tồn tại hai từ PR. Đơn giản một điều bản thân nhân viên phòng vip nếu ngồi bàn và trực bàn được thì không để cho người bên ngoài kiếm tiền từ chính khách hàng của quán. Chị cũng hiểu những nhân viên đã chấp nhận vào trong phòng vip làm bởi vì họ cần tiền. Nếu để thêm một đội ngũ PR bên ngoài vào và lôi kéo khách hàng qua những quán khác là điều không thể nào. Nhân viên mình kiếm được tiền thì sẽ trụ lại với quán nếu không kiếm được tiền thì họ bỏ quán mà đi. Mà đã kinh doanh phòng Vip thì hoàn toàn dựa vào nhân viên của mình mới là điều cốt lõi.
Thiếu Kiệt đem cách mình đối xử với chính nhân viên lúc trước truyền đạt cho Tú Trinh hắn hiểu việc thu từ bên ngoài sân vườn sẽ tập trung vào sự phục vụ đối với gia đình và tập thể hoặc có chăng là khách vãng lai là nhiều.
Đối với khâu phục vụ phòng vip mới đem lại doanh thu nhiều nhất. Bởi những người muốn bàn bạc hợp đồng hay muốn đãi đối tác riêng bên ngoài đều chọn không gian là phòng Vip với một người trẻ trung ngồi bên cạnh mình ăn uống có người dân tận miệng hoặc bỏ vào chén những món ăn cần thao tác tỉ mỉ cũng làm tôn lên cấp bật của họ.
Nhất và nơi này không đơn thuần là những loại bia mà nó còn được dùng các loại rượu đắt tiền để chiêu đãi khách, Nhằm hài lòng lấy chính cái tính hư vinh của họ mà đạt được mục đích của mình.
- Nhưng quan trọng hết là đồ ăn của quán nữa. Hiện tại bên công trình vẫn đang thi công thì chị có thể nhắm đến việc đấu thầu bếp. Chúng ta sẽ chia ra hai loại hình đấu thầu chính. Bếp nhà hàng và bếp tiệc cưới. Hai vấn đề này nhìn như giống nhau nhưng thật sự nó khác xa một trời một vực.
Tú Trinh lúc này cũng ngạc nhiên tại sao Thiếu Kiệt lại phải chia ra hai loại hình trong khi cô thấy việc này chỉ cần một nhóm bếp là đã có thể làm được. Bởi cô thấy nhiều nơi vẫn tổ chức tiệc cưới và nhà hàng sân vườn chung với nhau nhưng họ chỉ sử dụng một nhà bếp chung cho cả hai hình thức.
- Mình dùng bếp của nhà hàng vẫn được mà Thiếu Kiệt chị thấy việc này đâu cần phải đấu thầu và có nhiều nhóm bếp làm gì?