Siêu Việt Tài Chính

Chương 599: Ông Cấp Tiến Hơn Tôi Nghĩ




Mọi người đều im lặng. không ai nghĩ được Thiếu Kiệt lại muốn phát triển toàn bộ khu vực tam giác vàng trở thành nơi hái ra tiền theo đúng sự quy hoạch cần thiết. Hắn tính toán qua xa với tới tận những năm sau nữa chứ không đơn giản là nhất thời.

Theo ý kiến của Thiếu Kiệt chắc chắn điều này có thể thực hiện được nhưng theo một quy trình nhất định và thời gian cho nó phải là lâu dài không thể ngày một ngày hai. Mà sợ rằng kinh phí để phát triển trước khi đưa ra được những doanh thu cần thiết.

Những điều này mọi người vẫn không hiểu được. Thiếu Kiệt đã thấy quá nhiều những hoạch toàn về công trình. Tầm nhìn chỉ vỏn vẹn vài năm tiến độ chậm chạp. Làm phát sinh ra quá nhiều chi phí khác.

Có những công trình. Hoạch toán dự án của nó nằm ở phân khúc thời gian quá ngắn trong khi thời gian thi công lại quá dài ngày này qua ngày khác mỗi năm tỉ lệ phát triển và lạm phát kinh tế tăng lên từ mười đến ba mươi phần trăm. Dẫn đến những công trình đó theo như hoạch toán ban đầu cần phải bù vào không ít tiền.

Ngọc Nhi suy nghĩ một chút vấn đề gì đó mới nói với Thiếu Kiệt. Vì nhưng thứ này nhìn như có vẽ khả thi nhưng hiện tại điều thiếu nhất ở Tam Giác Vàng là điện. Nếu chỉ sử dụng năng lực tự có như hiện tại chắc chắn sẽ không ổn định. Việc không có điện cũng là một vấn đề cần thiết các máy móc không thể nào hoạt động nếu không có nguồn năng lượng này.

- Thiếu Kiệt! Muốn hoạt động được những thứ này cần phải có điện. Mà nguồn điện thì không phải đơn giản có. Máy phát điện cũng chỉ có một chút công suất cần thiết của nó thôi. Làm như thế chẵn khác nào vận dụng toàn bộ nguồn lao động chân tay. Rất khó mang lại hiệu quả.

Lời Ngọc Nhi làm mọi người gật đầu. Nói trên giấy thì ai cũng làm được nhưng quan trọng vấn đề ở đây là việc khơi xướng thi công toàn bộ những thứ này cần nguồn năng lượng để hoạt động được những thứ khác. Máy phát điện thì cũng chỉ có thể làm được khi nó với nguồn năng lượng ít ỏi. Còn muốn phát triển như kiểu của Thiếu Kiệt nói thì rất khó.

- Nếu Không có năng lượng điện từ nguồn nước thì chúng ta có thể sử dụng năng lượng mặt trời hoặc là tạo ra nó cũng được. Đâu nhất thiết phải cần đến máy phát điện. Mà mày phát điện cũng có thể mua loại lớn có thể dùng cho cả công trình chứ không nhất thiết là phải sử dụng máy cỡ vừa và nhỏ như hiện tại.

Thiếu Kiệt biết hiện tại ở trên thị trường đã có không ít máy phát điện công nghiệp có thể sử dụng được để thay thể vấn đề cần thiết này. Dù sao thì nó cũng không tốn qua nhiều tiền lại hiệu quả việc sử dụng xăng nhớt cho máy phát cũng không tốn bao nhiêu tiền.

- Trước mắt tôi sẽ để chi ra phần này về vấn đề điện năng tiêu thụ và những thứ cần thiết Connor có thể lên danh sách rồi chuyển lại cho Ngọc Nhi nhưng ngày sắp tới. Còn sắp xếp quân đội và người ra sao mọi người thay nhau bàn bạc. Vấn đề những quân khu này quy hoạch lại đóng quân xem vừa có thể phòng thủ và tính cơ động cao mới có thể bảo toàn khu vực sau này. Nhưng chuyện này xem như xong. Còn những vấn đề khác để tôi vẽ ra một bản quy hoạch tổng thể lúc đó sẽ cho người gửi qua đây mọi người dựa theo đó mà lafmm việc.

Muốn kết thúc chuyện này nhanh chóng để Thiếu Kiệt còn có thể trở về Ngọc Châu. Hắn cần thu xếp công việc của mình nhanh nhất nên vấn đề nào cần được lượt bỏ hắn sẽ lượt bỏ đi. Còn những thứ chi tiết đợi hắn về Lưu Minh sẽ tiến hành thao tác từ xa.

Mọi người không ai nói điều gì. Thiếu Kiệt hắn đã có khả năng tín toán về những thứ này việc của họ cần làm là thao tác. Tiền Có thể không thu nhập được từ việc này thì có thể thu nhập từ chuyện khác. Không nơi nào là không có con đường. Hơn nữa việc kiến tạo nhưng thứ này không tốn quá nhiều tiền đầu tư có thể lấy những khoảng tiền thu nhập từ việc của Thi Lang thao tác ngầm mà tiến hành vận động.

Cả Connor và Thi Lang đều hiểu những vấn đề cần thiết này nên mới cảm thấy việc làm của Thiếu Kiệt kiến tạo lại khu vực này theo mô hình quy hoạch phát triển sau này đều là hợp lý. Vừa đảm bảo an ninh trong khu vực. Vừa đem nó tạo ra nguồn tiền từ những việc khác không chỉ mỗi vấn đề buôn bán ma túy có kiểm xoát mà còn phát triển nó đi theo một đường lối chính quy không lo ngại vấn đề hỗn loạn sau này.

Thấy mọi người không nói gì dường như đã đi đến thông nhất quan điểm trong phút chốc. Thiếu Kiệt chỉ gật đầu nói.

- Thôi mọi việc đến đây thôi. Những thứ còn lại giao cho mọi người tôi giờ còn có việc trở về Ngọc Châu sau đó về Lưu Minh luôn những thứ chi tiết hơn sẽ bàn thảo và đưa ra ý kiến thông qua Ngọc Nhi sau.

Lý Bân nghe thấy chữ đi về dường như mừng rỡ. Cả ba người Hà Vi, Ngọc Nhi, Nhã Oanh đều không nói gì. Học cũng đã thấy tổng thể của quân khu dù chỉ là những thứ mặt ngoài nhưng cũng hiểu được một chút vấn đề. Đem nơi này cải tổ là quyết định họ cảm thấy tốt nhất. Dù sao tham quan cũng đã tham quan rồi thì việc trở về cũng không có gì là không được.

Ngay lúc này đây Lý Bân xung phong chạy nhanh về phía máy bay đang đậu ở trước mặt. Hắn thấy cần tránh xa Thanh Hàn càng sớm càng tốt dù sao vợ chưa cưới nhưng nếu ở lâu thêm chút nữa chưa biết chừng hắn lại phải ăn đòn.

Chưa kịp mừng vì được thoát khỏi Thanh Hàn Lý Bân đã bị Thi Lang dập tắc đi ước muốn trở về Lưu Minh hưởng thụ cái cảm giác thoải mái khi không có người kèm cặp quản thúc.

- Thiếu Kiệt. Tôi có một đề nghị mong cậu cho phép!

Nghe Thi Lang nói đề nghị mình điều gì đó Thiếu Kiệt cũng thấy có chút gì đó không thích ứng. Nhưng dù sao cũng đã lên tiếng nên hắn gật đầu chấp nhận.

- Ông nói đi! Nếu tôi đáp ứng được tôi sẽ đáp ứng.

- Cũng không có gì khó! Tôi định để cho Thanh Hàn đế Lưu Minh cùng với Lý Bân cậu cũng biết rồi đấy. Trước nay thì không có gì. Nhưng hiện tại lại khác. Việc để Thanh Hàn bên cạnh Lý Bân một phần là giám sát nó thêm nữa là bảo vệ an toàn cho Lý Bân. Vấn đề về Khôi Lập phương tôi cũng đã được con gái mình nói sơ qua. Nếu nó cứ như hiện tại tôi sợ sau này có việc đáng tiếc xảy ra. Cậu thì cũng biết rồi Lý Bân là thằng con trai độc nhất của tôi. Hiện tại chị nó thì tôi không nói. Vì chị nó đã được đào tạo đủ để bảo vệ lấy bản thân mình còn nó thì tôi hơi lo.

Thi Lang nói nhưng vấn đề này Thiếu Kiệt cũng nhìn hắn bằng con mắt khác. Lo lắng cho Lý Bân đến như thế thì cũng không có việc gì là đáng trách. Trước thì không nói nhưng trải qua việc bị tấn công vừa rồi sự lo lắng của Thi Lang đối với Lý Bân tâm tính ca lơ phất phơ như thế này thì thật sự cần thiết.

- Việc này tôi thấy không có vấn đề gì! Chỉ cần Thanh Hàn ở cạnh Lý Bân tôi cũng đỡ lo hơn. Cô ta lăn lộn trong tam giác vàng cũng có một phần bản lĩnh hơn nữa xem ra ông rất co con mắt chọn con dâu và cũng không cổ hủ lắm.

Thiếu Kiệt thấy Thi Lang khá hay không phải ai ở những năm tháng này đều có thể chọn cho mình một người vợ tương lai có quá khứ không hay như Thanh Hàn. Nhưng Thi Lang không những biết còn chấp nhận. Định sẵn cho Lý Bân và để Thanh Hàn trở thành vợ tương lai một cách đàng hoàn như thế.

Thi Lang cũng hiểu ẩn ý của Thiếu Kiệt muốn nói gì hắn chỉ cười cười nhìn qua Thanh Hàn đang đứng nói chuyện với ba người thiếu nữ của Thiếu Kiệt nói.

- Tôi hiểu cậu nói gì. thằng nhóc Lý Bân tôi hiểu nó mà trước đây nó vui đùa như thế nhưng toàn bị ức hiếp nó không nói. Chỉ khi tiếp xúc với cậu nó mới thật sự vui vẻ. Còn nói về vấn đề cổ hủ tôi cũng không phải như người khác cần phải con gái về nhà chồng có được cái gọi là trinh tiết gì cả. Hai đứa nó đến với nhau là nhân duyên. Ông bà nước mình thường có câu rồi. Thà lấy gái về làm vợ còn hơn để vợ đi làm gái. Tôi không qua chú trọng điều này.

- Xem ra ông cấp tiến hơn tôi nghĩ. Nhưng tôi đánh giá cao việc đó. Con người không ai hoàn hảo. Ngay cả tác phẩm mỹ thuật được thế giới công nhận là đẹp nhất nhưng bên trong của nó vẫn tồn tại lỗi. Không vì quá khứ mà đánh giá cả một con người ông rất được.

Thiếu Kiệt nói ra suy nghĩ của mình về Thi Lang Connor với Blake nghe thấy cũng nở một nụ cười. Dù cách đây mấy ngày cả hai còn phải đề phòng Thi Lang nhưng hiện tại thì đã chung một chiếc xuồng. Mà cả hai đều biết được một câu đánh giá rất được của Thiếu Kiệt có ý nghĩa gì. đây là việc thừa nhận Thi Lang sau này sẽ trở thành người của mình.

- Thôi không còn sớm nữa về Thôi! Thanh Hàn cô đi cùng chúng tôi đi. Sau này quản lý tên nhóc đó cho tôi là được. Còn vấn đề về căn cước hay những thứ liên quan thì để Hà Vi lo cho cô. Dù sao tôi cũng không biết cô cần cái gì mấy người nói chuyện với nhau hợp hơn là nói chuyện với tôi.

Lý Bân leo lên máy bay nghĩ rằng chắc chắn mình đã được giải thoát khỏi Thanh Hàn. Hắn ung dung ngồi trong máy bay mang sẵn tai nghe chuẩn bị cho hành trình trở về một cách thoải mái nhất.

Đám người Thiếu Kiệt bước lên máy bay theo sau là Thanh Hàn cùng đi. Thanh Hàn vừa xuất hiện trên máy bay làm cho Lý Bân mặt sụ xuống một đống nói.

- Em làm gì ở trên này. Xuống nhanh bọn anh về Lưu Minh. Ở đây quản lý mọi thứ giúp bố đi lên đây làm gì.

Thiếu Kiệt cười cười mang lên tai nghe nói vào trong micro với Lý Bân.

- Thanh Hàn! Sẽ về Lưu Minh cùng với chú! Bố của chú mày giao phó rồi việc này chú mày không chạy được đâu. Sau này anh mày cũng đỡ phải bị chú mày làm phiền. Vậy nhé mọi thứ đã quyết định xong nên ý kiến gì của chú mày cũng không được chấp nhận.

- Cái gì! làm sao ….!

Lý Bân hốc mồm ra la toán lên nhưng được nữa chừng bị ánh mắt của Thanh Hàn nhìn chằm chằm nên đánh im lặng mặt như muốn khóc.

Cám ơn đọc giả TanChieuDe Đã tặng 1 kim đậu sinh nhật mình. thank các bạn. Hôm nay mạng phép cầu đọc giả buff kim đậu cúng bài đại gia buff kim đậu thông thôi tháng sau lương tác không sống nỗi huhu.