Siêu Việt Tài Chính

Chương 574: Người tám lạng kẻ nửa cân.




Đoàn người của Thái Quốc Đào đang đi phía sau của nhóm người của Thúy Miêu. Vốn từ đầu đến giờ hoàn toàn không có việc gì có thể làm ảnh hưởng đến tâm tình của hắn. Nhưng mọi việc cứ nghĩ đơn giản là chỉ theo sau Thúy Miêu là sẽ ổn nhưng mà Thái Quốc Đào lại không nghĩ rằng bọn hắn cũng bị một nhóm người đuổi theo phía sau.

Qua thời gian khá chậm rãi hơn một giờ đồng hồ hiện tại nhóm người Thúy Miêu đã đến được với nơi tập kích đầu tiên để chuyển đổi xe máy. Thái Quốc Đào vốn muốn ẩn nấp vào một nơi gần đấy đợi chờ cơ hội. Thì Thúy Miêu dừng lại điểm tập kết của mình tầm hai trăm mét.

Ngô Long thấy bốn bên là rừng phía trước mặt hắn không rõ địa hình. Hắn dường như đã quen với việt bị đẩy đi trên đường hiện tại bổng nhiên dừng lại một khoảng cách không xa. Ngô Long ngần người ra nói với người bên cạnh hắn.

- Đây là đâu! tự nhiên dừng giữa chừng vậy!

- Im mày thì biết gì chị Miêu đợi người! mày ở yên đấy cho tao!

Người này trừng mắt nhìn Ngô Long nói. Đem hắn dẫn ra phía sau Thúy Miêu. Hiện tại đứng phía sau lưng Thúy Miêu. Ngô Long mới nhận thấy phía sau đang tiến tới về phía nhóm người bọn họ là một nhóm nhỏ chừng chục người.

- Thái Quốc Đao theo lâu như vậy rồi không định ra gặp mặt sao. Đường dài đi được còn khoảng cách bao nhiêu đây không được sao. Cần gì phải lén lén lút lút như thế.

Nghe âm thanh giọng nói của Thúy Miêu. Thái Quốc Đào sầm mặt xuống. Hắn vốn nên nghĩ đến chuyện này xảy ra ngay từ đầu. Giờ đã gọi đích danh thì muốn trốn cũng chỉ là mất mặt.

- Ấy! Sao Thúy Miêu lại ở đây? Trùng hợp thế đi dạo mà cũng gặp người quen sao?

Thúy Miêu nghe Thái Quốc Đào nói như thế cũng mỉm cười. Ai đời đi dạo mà theo sau cô cả hơn một giờ đồng hồ. Hơn nữa da mặt còn dày đến như thế nói được cả việc theo sau cả giờ thành đi dạo nên Thúy Miêu mới cất lời châm chọc.

- Anh Quốc Đào đây đi dạo cũng làm cho người ta khâm phục thật. từ đây cách đại bản doanh của anh hơn ba trăm cây số vậy mà anh đi dạo tới tận đây. Xem ra sức lực dưa thừa quá nhỉ.

- Ấy nói thế là không phải rồi. Thúy Miêu nhà ta không phải là cũng đến đây sao. Nếu cô đến được tại sao tôi không được. Đơn giản dễ hiểu mà phải không. Với lại tôi đem theo ít người như thế này chủ yếu bảo vệ mình thôi đâu như cô đâu.

Thái Quốc Đào bây giờ nhìn Thúy Miêu bộ dạn nhàn nhạ nói ra những gì mình thấy thích hợp.

- Cũng không có gì nhiêu tôi xuất hiện ở đây có lý do của tôi, còn anh với lý do đi dạo một vòng thì cũng hơi phi lý rồi đấy. Nói đại đi mục đích của hai bên đều hiểu rõ anh cũng không cần vòng vo nữa đường đi hôm nay anh thật sự khó qua à.

Thúy Miêu không muốn vòng vo với Thái Quốc Đào. Hiện tại đôi bên ai cũng hiểu Thái Quốc Đào tại sao ở đây mà Thúy Miêu tại sao lại trực tiếp thực hiện cuộc dẫn độ này.

- Chúng ta đều hiểu người nào nắm giữ thằng nhóc kia chắc chắn sẽ được quyền lợi khá lớn. Dù sao cũng là người trong vùng lãnh thổ chung với nhau tôi nghĩ cô nên chia một chút phần. Như thế không phải mọi nhà đều tốt hay sao?

Thúy Miêu nghe Thái Quốc Đào nói thế cười lớn. Bởi những gì Thái Quốc Đào nói hết sức buồn cười. Làm cho Thúy Miêu không thể nào nhịn được.

- Quốc Đào anh nói chuyện nghe rất buồn cười. Nếu như thằng nhóc này vào tay anh. Khi đó quyền lợi anh lại chia cho mọi người sao. Anh đừng xem ai cũng như kẻ ngốc hết thế. Anh được lợi lại chia cho người khác. Vốn bản tính anh đã chẵn tốt lành gì anh nói như thế không sợ lương tâm bị chó tha mất à. Nhưng mà dù sao thì anh cũng tốt đi. Hiện tại nếu chỉ đi dạo thì dễ nói. Còn không thì tôi không ngại để anh ở lại đây.

Thái Quốc Đào bây giờ mới phát hiện phía sau mình đang có một nhóm người trên tay súng ống đầy đủ chỉ cần đợi lệnh của Thúy Miêu là ra tay là toàn bộ nã đạn.

- Xem ra cô chuẩn bị cũng đầy đủ nhỉ. Nhưng mà tôi nghĩ việc này không cần đâu. Cô có chuẩn bị thì tôi cũng có chuẩn bị. Cô nghĩ tôi chỉ đi bao nhiêu người như thế này à. Dù sao cũng phải phòng ngừa bị tập kích bất ngờ từ phía sau nên tôi cũng chuẩn bị đôi chút.

Bây giờ từ trong rừng xuất hiện không ít người với trang phục đen và súng ống đi kèm tạo thành một vòng tròn lớn. Ngay cả Thúy Miêu cũng giật mình. Nhìn những người vừa mới xuất hiện cô không khỏi thấy nguy cơ. Điều này giải thích cho thắc mắc của cô tại sao Thái Quốc Đào chỉ đem theo mười người mà dám đi theo cô đến đây hơn một giờ.

- Kẻ tám lạng người nữa cân thôi. Dù sao cũng phải phục anh vì có thể ẩn giấu người của mình lâu như thế. Đến cả những người của tôi ở xung quanh đều không biết.

Thúy Miêu bây giờ cũng cảm thấy khá phục việc Thái Quốc Đào có thể bố trí người như thế này. Bản thân cô cũng không biết được Thái Quốc Đào đã sắp xếp những người này như thế nào nên mới hỏi.

- Không biết anh Quốc Đào nhà ta sắp. Xếp những người này như thế nào đây? Đối với việc kiểm tra phụ cận tôi nhớ đã dặn người bên dưới kiểm tra rất kỹ mà.

Thái Quốc Đào bây giờ cũng mỉm cưới. Hắn cũng muốn lấy lại một chút phong độ cho mình. Dù sao hiện tại tình thế cân bằng không ai hơn ai hết chỉ cần một mồi lửa hai bến sẽ tử thước không ít hắn và Thúy Miêu cũng không chạy được.

- Cũng không có gì. Đến trước cô một ngày thôi. Đối với việc làm của cô họ báo cáo về đầy đủ. Dù sao tôi biết cô cũng không dễ chơi. Chỉ cần trong phạm vi cần thiết tiềm phục là được. Dù sao đám người này thông thuộc chỗ này hơn cô nhiều. Họ đi hàng hàng tuần có nơi nào mà họ không biết.

Thúy Miêu lúc này mới hiểu con đường này không ngoài Khung Chang mà nhóm người của Thái Quốc Đào cũng sử dụng. Việc này giải thích cho cô hiểu tại sao hắn lại có thể bố trí người mà nhóm người của cô không phát hiện.

Những con đường như thế này vẫn thường có một nơi trang bị nơi ẩn náu khi chuyện hảng. Mà điều này đã lý giải tại sao tất cả những người của mình tìm kiếm hoàn toàn không có dấu vết người nào.

- Sao nào! Tình hình như thế rồi hiện tại cô muốn sao đây Thúy Miêu? Chia sẽ lợi ích hay là người chết ta sống. Thật tôi cũng không muốn thấy cảnh này nhưng mà bắt buộc thôi. Ai bảo thằng nhóc đó mang lại nhiêu lợi ích như thế.

Thúy Miêu biết hiện tại nếu làm căn đôi bên cũng không ai được lợi. Trên tuyến đường này vẫn còn mối nguy hiểm cần thiết.

- Hiện tại anh xuất hiện vậy chắc là phía trước là nhóm người Độc Bảo đi không biết bên đó sao rồi. Việc lọi ích quan trọng bao nhiêu tôi cũng không biết phải từ chính người đó nói mới có hiệu lực hiện tại anh nghĩ xem tôi hứa hẹn đến lúc đó không đạt được thứ cần thiết thì tôi lấy gì đắp vào.

Cố gắng nhượng bộ. Ngay từ đầu Thúy Miêu biết chắc là sẽ không thể thực hiện được việc ôm lợi ích một mình. Nhưng loại được người nào Thúy Miêu sẽ loại bỏ. Tùy theo tình hình mà có thể thay đổi. Ai cũng hiểu thêm một người thì thêm một phần lợi ích bị chia nhỏ ra. Mà việc này hầu như không ai muốn.

Thái Quốc Đào lúc này mỉm cưới một cái lắc đầu nhìn vào trong điện thoại của mình dù chỉ là màn hình đen trắng khá thông dụng nhưng nó lại đem đến thông tin là cho Thúy Miêu chùng chân.

- Độc Bảo hắn sẽ chơi với cô ván này thật lớn đấy. Nghe nói bên kia của cô giết không ít người của hắn đâu. Hắn đang tập trung người đấy. Cô nhắm với những bố trí của cô với đám người của Độc Bảo đang chuẩn bị cô làm được không?

Vừa nói hắn đưa điện thoại của mình cho Thúy Miêu tự đọc. Hiện tại đôi bên không có hành động gì thì cứ để những người đó với trạng thái phòng bị như thế. Thúy Miêu lúc này nhận lấy điện thoại từ tay của Thái Quốc Đào đọc dòng tin nhắn trên màng hình rồi cau mày một chút.

- Việc này hơi khó. Có bố trí như thế nào đi nữa thì hiện tại nếu chính diện giao phong cũng sẽ nằm ở thế yếu. Chưa nói đến việc gì sẽ sảy ra nhưng chắc là sẽ không ổn chỉ còn bước phòng bị cuối cùng chắc có được một chút ít lợi thế.

Thái Quốc Đào nghe Thúy Miêu nói như thế cũng cười lớn. Hắn thấy cô nàng này dường như không hiểu được những gì Độc Bảo định làm. Hắn thường xuyên đấu với Độc Bảo nên hiểu rõ. Tên này mà điều động người thì một chết ta sống hai bên trừ khi nào thiệt hại quá nhiều có thể suy yếu thế lực cực lớn hắn mới chịu ngưng hoặc là có một bên thứ ba can thiếp vào khi đó Độc Bảo mới chính thức buôn tha chuyện này.

- Vậy là cô lầm rồi. Thằng này nó định ăn thua đủ với cô đấy. Nghe nói là nó bị nhóm người của cô phục kích tử thương thảm trọng đối với nhóm người bên dưới hắn mang theo nen việc này trên danh nghĩa là báo thù chung nhưng mục đích lại riêng. Nếu cô không hợp tác thì tôi cũng không can thiệp. Tôi không muốn tự nhiên mình bị kéo vào chuyện này mà không được gì.

Thúy Miêu lúc này mới vội suy nghĩ thật lâu. Hiện tại tình thế ở đây đôi bên đã ngang bằng nếu không hợp tác Thái Quốc Đào làm ra hành động cướp người. Còn cô thì bị Độc Bảo truy sát đường trường. Như thế cũng không bảo toàn được điều gì. Mà nếu Thúy Miêu hợp tác với Thái Quốc Đào. Dù gì cũng là hai thế lực. Độc Bảo hắn có thiếu suy nghĩ như thế nào cũng không thể manh động được trong chuyện này.

- Được! Chuyện này tôi đồng ý hợp tác. Lợi ích thế nào thì chia đôi còn nữa. Nếu muốn có lợi anh phải hổ trợ tôi trong việc này. Nếu gặp chuyện anh bàng quan đứng nhìn thì không ai có được gì hết.

Buộc phải bàn điều kiện với Thái Quốc Đào đó là một việc làm duy nhất hiện tại Thúy Miêu có thể làm. Không vì những việc phát sinh của Độc Bảo thì chắc chắn Thúy Miêu cũng lựa chọn hợp tác. Bởi cô cũng không biết ngoài Độc Bảo còn có Thi Lang đang có ý định như thế nào.