Siêu Việt Tài Chính

Chương 512: Một Người Xoay Chuyển Cục Diện




Khung Chang bây giờ nhảy xuống đất định hướng cái micro để phát động hiệu lệnh tấn công. Thiếu Kiệt bên này định lên tiếng thì Hà Vi vỗ vai hắn. Đưa mắt nhìn vào màn hình camera của Connor. Hình ảnh di động vốn đang hiển thị tưởng chừng như khung cảnh đây do đội viên của Connor làm ra thì bên tai nghe của Thiếu Kiệt vang lên âm thanh làm cho tất cả những người của Vô Ảnh vui mừng.

- Con Mẹ Mày Khung Chang. Cũng may mạng ông mày lớn nếu lệch chút nữa chết rồi.

“ Hay Lắm! ”

Âm Thanh các đồng đội của mình vang lên trong bộ đàm. Những người của Vô Ảnh tiếng hoan hô vang vọng trong bầu không khí. Những binh sĩ của Khung Chang lúc này cũng đứng im bất động vì những gì chứng kiến.

Ai mà bị bắn bất ngờ lại như thế dù trên người lúc này của Connor có giáp các thứ nhưng họ vẫn đang thắc mắc làm sao Connor có thể thoát chết hi hữu như thế.

“ Mọi người thấy đấy! Đây là cách mà Khung Chang đối sử với những người đã từng cống hiên cho quân doanh này đấy. Bố hắn muốn vực dậy trở thành một nước ông là một Anh Hùng. Nhưng thằng con lại là tiểu nhân người như thế có đáng phụ trợ.”

Âm Thanh của Connor được thông qua loa phóng thanh vang đi. Một số người binh sĩ của Khung Chang suy nghĩ gì đó đem súng của mình ném ra ngoài đưa hai tay lên bước ra khỏi chỗ núp.

Họ tin những gì mình thấy. Phát súng đối diện hướng thẳng vào Connor đã nói lên tất cả, Có người đầu tiên thì cũng có những người tiếp theo.

Khung Chang lúc này quan sát qua ông ngắm cũng biết mình vừa làm ra một sai lầm không thể cứu vãn.

“Chạy! giữ được núi xanh còn không lo không có củi đốt sao. Tất cả những gì gia đình tao tích góp cũng đủ sống ba đời rồi.”

suy nghĩ chạy nhanh trong đầu của Khung Chang. Đại thế mất hắn nhanh chóng hướng phía sau dinh thự của chính mình. Nơi đó hắn vẫn có một chiếc máy bay dùng để di chuyển giữa hai nơi thủ đô và căn cứ ở đây.

“ Tiến Đánh vào dinh thự của Khung Chang nhanh hắn chắc chắn thấy tình thế bất ổn sẽ bỏ chạy.”

Thiếu Kiệt nói vào trong bộ đàm làm cho mọi người Vô Ảnh đang vui mừng nhìn những người binh sĩ của Khung Chang đang đầu hàng giật mình chợt nhớ ra còn có tên cầm đầu đang ở phía dinh thự trong kia.

“ Không Được! Trong Dinh thự có trực thăng. Jackson cho người hướng không trung theo dõi xuất hiện máy bay bỏ chạy bắn hạ ngay.”

Connor bây giờ mới lên tiếng nói vào trong bộ đàm. Thiếu Kiệt nhắc nhở làm hắn chợt nhớ ra Khung Chang vẫn còn có thể trốn đi bằng chính máy bay của mình.

“ Còn ba viên SA-24 đem tản ra nhắm lấy ba hướng trên không ai khóa được việc chạy trốn của Khung Chang thì bắn hạ nhanh.”

Thiếu Kiệt bây giờ mới lên tiếng nói vào trong bộ đàm khi nghe được lời Connor nói thế thì việc để Khung Chang chạy thoát chẵn khác nào nuôi họa.

Người binh sĩ vừa rồi. Bắn lấy viên SA-24 mở đường. Vội chụp lấy cái tên lửa được chuẩn bị sẳn. Chạy một mạch thẳng vào bên trong quân khu.

“ Con mẹ nó ông mày hồi nãy mém hại anh em giờ phải lấy công chuộc tội.”

Hắn bức tốc. Đuổi theo bước chân những người nhóm Bảo Huân và Tú Trinh đang chạy trên đường vào Dinh Thự của Khung Chang. Những đội viên Vô Ảnh thấy hắn ôm trái tên lửa cắm đầu cắm cổ chạy.

Đoạn đường giờ thông thoáng thấy rõ. Những người binh sĩ ở đây cũng không phải ngốc. Họ đã nghe thấy tiếng cánh quạt của máy bay trực thăng khởi động thì cũng biết rằng. Khung Chang đang tìm cách chạy thoát thân. Giờ có chạy vào trong dinh thự theo hắn cũng không được mà đi theo một người sẵn sàng loại bỏ hết những người có công liệu có đáng giá.

Đầu hàng nhường đường để cho những người này đuổi theo cũng là cách tốt nhất họ có đuổi kịp hay không là việc của họ. Còn bản thân mình đầu hàng chắc chắn sẽ không có chuyện gì. Đây là tâm lý vốn có của những binh sĩ của Khung Chang đang có mặt tại hiện trường.

“ Cẩn thận! Ở cổng dinh thự có mìn ”

Connor bây giờ mới nhớ ra điều gì đó nói vào bên trong bộ đàm làm một số người đang chạy phía trước như Tú Trinh chỉ còn cách chừng ba mét trước cổng dinh thự cũng giật mình.

“ Thế thì làm sao mà vào đừng nói đứng ngoài này để hắn chạy mất đấy.”

Bảo Huân bây giờ bực tức nói vào bên trong bộ đàm. Hắn với Tú Trinh chạy trước vốn chỉ để tấn công vào nơi này sắp tới giai đoạn cuối cùng lại như bóng xi hơi trơ mắt nhìn Khung Chang bỏ chạy thì không thể nào.

“ Vào Được chỉ sợ hắn chờ chúng ta đem người vào kích nổ thôi. Hắn lúc này đã cá chết không ngại kéo thêm một ít người đâu. ”

Thiếu Kiệt nghe thế mới lên tiếng nói vào trong bộ đàm gắt lời của Connor.

- toàn bộ những người đang ở cổng lui lại hết phạm vi mười mét. Kích nổ trước khi Khung Chang làm nó. Connor, Blake Những đang chạy ở tuyến sau còn bao nhiêu lựu đạn bứt chốt ném vào cổng với trong sân đi.

Âm Thanh của Thiếu Kiệt vang lên đưa ra chỉ dẫn. Cả Bảo Huân với lại Tú Trinh gật đâu. Cầm ra những trái lựu đạn còn lại của mình bức chốt ném ngược vào trong sân. Đây không phải là việc mà chỉ có hai người làm mà toàn bộ các thành viên tuyến đầu thực hiện.

Blake với Connor nhóm phía sau cũng nhắm thẳng phía trong sân ném lựu đạn từ xa vào.

“ Ầm! Ầm! Ầm…

tiếng nổ liên tiếp xuất hiện đợt đầu tiên của nhóm người Tú Trinh và Bảo Huân chưa dứt đã đến nhóm thứ hai đất đá văng tung tóe lên. Những boom mìn được đặt phòng ngừa trong sân và ngay công bị công kích của Lựu đạn phát nổ theo.

Tú Trinh và Bảo Huân cùng những người nhóm đâu nằm rạp hết ngoài đất phía trước dinh thự của Khung Chang tâm mười mười lăm mét nhưng vẫn cảm nhận thấy sự rung chuyển lắc lư của mặt đất.

Nhóm đầu như thế nhóm thứ hai cũng không có khá hơn. Khi đất đá văng ra để tránh tổn thương không cần thiết. Tất cả mọi người nằm xuống chỉ có một người chạy trên đường đang mở lấy cái SA - 24 vừa chỉnh tọa độ vừa chạy.

Cánh quạt của máy bay trực thăng đá nhú ra khỏi đằng sau dinh thự. Khung Chang đem máy bay do chính mình lái cất cánh lên. Người đội viên Vô Ảnh lúc này chạy nhanh đến mức hắn không để ý những gì xung quanh. Trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ không để Khung Chang chạy thoát.

Ngay cả nhóm người của Tú Trinh với Bảo Huân chỉ kịp thấy một đôi giầy xuất hiện trên đất rồi chạy thẳng vào trong dinh thự. Hai người cố gắng ngước nhìn theo cái bóng lưng của người binh sĩ kia há hốc mồm.

Bên trong dinh thự những bom mìn đang nổ căn cả mặt đất vậy mà hắn lại liều mình của mình chạy vào. Thiếu Kiệt bây giờ cũng chỉ kịp nói lên một câu.

“ Không được hi sinh vô ích! ”

Hắn thấy được người này không để ý phía trước mà chỉ lo tinh chỉnh lấy tên lữa phòng không vác vai. Trên tay bời từ màn hình hắn thấy được người này thậm chí còn không nhìn xung quanh. Âm Thanh của Thiếu Kiệt vang lên bộ đàm như xung quan lại bị át đi tiếng boom mìn.

Trong không trung chiếc máy bay đơn độc của Khung Chang xuất hiện màn hình camera lúc này thay đổi nhìn về một hướng. Đem đầu tên lửa hướng thẳng vào trong máy bay. Đất đá rớt xuống nhưng vẫn không làm với đi quyết tâm của người binh sĩ này.

Hà Vi cũng chưa từng thấy người nào liều mạng như thế há hốc trợn trừng mắt. Ngọc Nhi nhìn chằm chằm vào màn hình. Tay che miệng,Đến cả cô cũng không hiểu được người này làm sao có định lực kiên cường không sợ chết như thế.

Hình Ảnh một cái tên lửa hướng thẳng vào máy bay của mình từ một người đang khụy gối trong cả cái sân xung quanh là boom mìn đang nổ cũng làm cho Khung Chang không thể tin được.

“ Khai Hỏa”

Chiếc tên lửa bị bắn đi từ phía mặt đất hưởng vào máy bay một luồng sáng đem Khung Chang cũng chiếc may bay nổ vang tạo ra một ánh sáng trên không. Người binh sĩ này vẫn không dừng lại ở đó. Anh Xoay người cầm SA-24 không còn đạn rời khỏi cái sân một cách nhanh nhất.

Tất cả mọi người đều nhìn thấy một bóng người được in xuống mặt đất đang chạy ra ngoài. Hình ảnh ấy như một trong những cảnh ăn khách của phim hành động. Bên trong nhà ăn mọi người im lặng Thiếu Kiệt bây giờ cũng không hiểu được là nên vui hay là nên buồn. Hắn thấy toàn bộ mọi chuyện nhưng cũng không hiểu được bản lĩnh ở đâu để cho người lính của Vô Ảnh này làm như vậy. Một người xoay chuyển toàn bộ cục diện sắp thấy Khung Chang thoát khỏi mọi người trong cuộc chiến.

Khi chiếc máy bay từ trên không rời xuống dinh thự phát ra một tiếng nổ đem xung quanh hừng hực lửa và những thứ khác văng lên đi kèm theo tất cả phải đến vài phút sau mới kết thúc.

Mọi người im lặng. Binh sĩ của Khung Chang cũng chỉ biết chấn động nhìn theo hình ảnh bốc cháy của dinh thự vi bị máy bay nổ làm ra không một tiếng động. Nhà ăn trung tâm chỉ huy cũng im lặng không một tiếng động nào vang lên. Những người có mặt ở đây vừa chứng kiến thấy một đế chế hùng mạnh của những thập niên chín mươi mà tất cả các quốc gia ở xung quanh tam giác vàng đều e ngại. Hiện tại nó chỉ còn lại ánh lửa đó của màn đêm và tro bụi từ vụ nổ tản mát ra.

“ Báo Cáo nhiệm vụ bắn hạ máy bay bỏ chạy của Khung Chang hoàn thành lấy việc này chuộc tội vụ khai hỏa hồi nãy hi vọng Các Chỉ Huy không trách tội!”

Âm Thanh của người binh sĩ ấy vang lên trong bộ đàm làm cho Thiếu Kiệt cùng tất cả mọi người ngẩn ra. Đúng vậy Khung Chang bỏ chạy bị bắn hạ. Người vừa làm người hùng của mọi người chỉ muốn lập công chuộc tội vụ khai hỏa vừa rồi khiến mọi người bỏ chạy.

- Được! Được! Công nhiều hơn tội! Việc khi nãy xí xóa. Mọi người xem xét xem Khung Chang có chết thật chưa. Thu dọn tàn cuộc xem thử tình hình thương vong ra sao rồi báo cáo tiếp.

Lời Thiếu Kiệt nói trong bộ đàm lúc này mới kích phát hết sự vui mừng của những người Vô Ảnh. Một tiếng hoan hô vang dội để cho Thiếu Kiệt phải nhanh chóng gỡ cái tai nghe đang đeo ra. Nếu không thì lỗ tai hắn chịu không nổi hơn một trăm người hét vào tai cùng một lúc.