Siêu Việt Tài Chính

Chương 474: Điều Tra Lâm Huân Di.




Hai người ở lại dùng cơm. Trong bữa cơm cả ba người bàn bạc cụ thể hơn về những bước đi sắp xếp sau này. Còn Hà Vi với Ngọc Nhi thì âm thầm đánh giá Lâm Huân Di một chút. Dù không nói ra lúc bây giờ nhưng hai người thấy bà chị này không phải là khờ khạo. Bước tiến và kế hoạch được đưa ra khá trọn vẹn chỉ là cách thực hiện còn đợi những bước tiếp theo sẽ biết được là hiệu quả hay không.

Lâm Huân Di ra về cũng hỏi Ngọc Nhi muốn về cùng mình không nhưng Ngọc Nhi đã từ chối nói để chút nữa mới về. Lâm Huân Di trước khi ra về cũng căn dặn Ngọc Nhi không báo cáo lại tin tức này cho Lâm gia. Còn bắt cô hứa chắc chắn rồi mới chịu về.

Nhã Kỳ thì bàn bạc với Thiếu Kiệt một ít chuyện ở công ty tin học rồi mới ra về sau. Hà Vi với Ngọc Nhi đợi cho hai người về không ai nói ai ngồi xuống phòng khách cùng với Thiếu Kiệt. Ngọc Nhi bây giờ mới hỏi Thiếu Kiệt.

- Anh thấy Lâm Huân Di này như thế nào? Việc hợp tác này với cô ta có ổn không đấy. Nhìn trước mắt thì không có vấn đề nhưng mà về lâu dài chắc chắn không đảm bảo đâu.

- Cũng không hẳn. Lâm Huân Di chúng ta chỉ hợp tác hai bên cùng có lợi. Nếu cô ta thật sự làm việc cho Lâm gia cũng không tự mình ra ngoài kiếm tiền như thế này. Trước mắt chúng ta chỉ có thể xem xét việc này thôi.

Thiếu Kiệt trả lời Ngọc Nhi một cách không dám chắc trong chuyện này không có gì gọi là chắc chắn cả đối với hắn cũng vậy. Việc của Lâm Huân Di hắn chỉ có thể hợp tác ở một số mặt mà thôi.

- Vậy là cái công ty kia của Lâm Huân Di sẽ không thể dọn dẹp trong ngày một ngày hai rồi. Nếu có chắc chắn cũng không phải bây giờ. Tính ra cô ta cũng có chủ ý riêng của mình. Nếu không phải là người Lâm gia thì tốt quá.

- Việc này cũng không sao mà. Đối với em người thật sự nắm quyền điều hành Lâm gia cũng không phải là Lâm Huân Di. Người nào làm thì người đó chịu. Mười sáu năm trước Lâm Huân Di cũng bằng em như bây giờ cô ta cũng đâu thể nào nhúng tay vào việc giúp đỡ nhà em. Chưa biết chừng lúc đó cô ta cũng chỉ biết ngồi ghế nhà trường. Hãy chọn cho mình đúng người gây ra sai lầm đừng thấy họ mà ghét bỏ. Những người như Lâm Huân Di không có lỗi. em làm thế là vơ đũa cả nắm đâu được.

Thiếu Kiệt thấy Ngọc Nhi có thành kiến quá sâu với Lâm gia trong khi đó đối với Thiếu Kiệt người có lỗi với cô không hẳn là toàn bộ Lâm gia. Đây đâu chỉ là quyết định của một số người cao tầng. Mà những người bên dưới dù cho có quyền nói cũng không có quyền can thiệp. Thiếu Kiệt biết rõ điều này qua việc Lâm Huân Di đến đây thương lượng với hắn chẵn qua là để không cho cao tầng Lâm gia phát hiện ra việc cô tự ý mở công ty Ngọc Minh lấy tiền bỏ túi riêng mà thôi.

- Thiếu Kiệt nói đúng đấy Ngọc Nhi. Lâm gia tuy người nhiều thế lực cũng không nhỏ nhưng tập trung mọi quyền hành về tay của cao tầng ngay cả gia chủ cũng không thể nào tự ý làm loạn. Việc đã của cậu cũng chỉ là do họ quyết định thôi. Đừng kéo người khác vào chuyện mà họ không làm.

Hà Vi cũng hiểu để Ngọc Nhi thật sự quên hết những gì ở quá khứ rất khó cô đã trải qua khá nhiều chuyện để cô thích ứng ngày lập tức thì không thể nào. Vì việc này cần có thời gian dài lựa chọn giữa những người liên quan và không liên quan trong một lúc nhất thời thì càng khó.

- Nhưng mà cứ thấy sao sao ấy nhà họ ai cũng sống cho riêng mình không như cuộc sống của gia đình Thiếu Kiệt. Nhìn như không ai chú ý điều gì nhưng một khi có chuyện xảy ra mọi người đều quây quần lại trợ giúp lẫn nhau.

Thiếu Kiệt chỉ lắc đầu. Hắn hiểu rất rõ tuy đôi lúc thấy việc nhà hắn và những người xung quanh khá tốt nhưng đó chỉ là ở mức bình dân nếu như thoát ly ra khỏi phạm trù này vẫn có thể giống như Lâm gia hoặc các nhà khác. Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh không cuộc sống nào giống cuộc sống nào.

- Cũng không hẳn thế đôi khi nhìn như vậy nhưng nó lại không như thực tế. Việc Lâm Huân Di tự ra làm riêng cũng là một minh chứng. Cô ta không thấy được quyền lợi từ Lâm gia và sống làm một phần tử chỉ theo lệnh của gia tộc thì cô ta không muốn nên mới có việc xây dựng nên công ty Ngọc Minh như thế này.

Hà Vi cũng gật đầu nếu mà Lâm Huân Di muốn sống cuộc sống bình thường ở Lâm gia thì đã khác. Chỉ cần học xong họ kiếm cho cô một chức vụ nào đó nắm lấy từ từ đi lên. Còn lên được bao nhiều thì tự bản thân cô xem như thế nào. Vì họ cũng sẽ không giúp đỡ gì nhiều. Thế lực trung lập là như thế ít thay đổi tự thân sắp xếp cá vi trí trọng yếu mà không muốn phát triển nó quá mạnh sẽ làm có các bên dòm ngó.

- Nếu hợp tác với cô ta lâu dài chúng ta sẽ biết thêm nhiều thứ. Ngọc Nhi ở Lâm gia vì bên cạnh anh nên có một địa vị nhất định. Còn các đối tượng giống như Lâm Huân Di nữa thì lại khác. Những tầng thấp không có tiếng nói. Dựa vào việc sống trung hòa của Lâm gia đứng giữa mọi chuyện cũng lam cho những người này bị gò bó ít nhiều. Nên họ luôn có ý nghĩ riêng cho mình.

Thiếu Kiệt trầm ngâm suy nghĩ Hà Vi nói không phải không có lý. Nếu đã có một thành phần của Lâm gia giống như Huân Di thì chắc chắn sẽ có người thứ hai, người thứ ba. Chỉ cần tiếp cận đủ tốt làm các thao tác hành lang lôi kéo những người này vẫn có thế tồn tại. Chỉ đánh vào ảnh hưởng cao tầng thôi thì mọi chuyện vẫn còn có thể suy tính được.

- Ngọc Nhi em thấy việc này như thế nào. Giờ chúng ta còn nhiều thời gian cần phải có một người nào đó hiểu rõ vấn đề của Lâm gia từ những tầng thấp. Nếu là em anh nghĩ chỉ có thể nhận về những thông tin của các bật trung. Mà không hiểu được nhiều mối liên hệ ở những người bên dưới đi

Thiếu Kiệt muốn để cho Ngọc Nhi tự mình quyết định. Dù sao đối với Lâm gia hắn cũng không có liên quan gì nhiều. Bố cục hiện tại hắn không chạm mặt trực tiếp với Lâm gia nhưng nếu có thể thả vài vệ tinh trong hệ thống không giống như Ngọc Nhi thì sau này những vệ tinh được cài vào chắc chắn là một trong những điểm yếu cần thiết.

- Việc này rất có thể trước đây em chưa từng nghĩ đến những người của Lâm gia ít tiếp xúc. Chỉ qua lại và viết báo cáo gửi cho Lâm gia mà rất ít khi nói chuyện liên quan đến vấn đề gia tộc nên cũng không nắm chắc.

- Theo em thấy nhất định là có. Người nghĩ xem đâu phải ai cũng được như Lâm Huân Nhi tự tạo lập cho mình cơ sở riêng còn không bị phát hiện. Chắc chắn đã có người thử và bị bại lộ. Lâm Huân Nhi biết được kết cục này là gì. Nên trước khi về cô vẫn căn dặn Ngọc Nhi đùng cho cao tần biết chuyện này. Chứng tỏ cô ta sợ. Sợ bị phát hiện chắc chắn sẽ không tốt lành gì. Thậm chí có thể anh hưởng đến cả bố mình. Ngọc Nhi bạn thử dò hỏi Lâm Huân Di thử xem.

Ngọc Nhi nghe được phân tích từ Hà Vi cũng gật đầu. Chắc chắn Lâm Huân Di biết gì đó mà Ngọc Nhi không biết. Nên từ lúc gặp mặt tới lúc về Lâm Huân Di mới nhắc đi nhắc lại đừng báo cáo việc này lên cao tầng. Mới đâu Ngọc Nhi cũng tưởng Lâm Huân Di sợ bị mất quyền lợi là trưng dụng những gì cô đã làm ra. Nhưng giờ Hà Vi nói như thế này cô thấy có điều gì đó khá bất thường.

- Ngọc Nhi mình hỏi thật điều này Lâm Huân Di trước giờ là sao với cậu. Khi nhỏ cô ta đối sử với cậu như thế nào? Tại tớ thấy ánh mắt của cô ấy đối với cậu hơi khác. Có vẻ buồn buồn những không biết lý do gì.

- Ừ khi mà em nói anh không chỉ có một người bạn gái cô ta có chút gì đó không đúng. Nếu không cô ta không nói mấy câu châm ngòi thổi gió như thế. Em cứ qua lại nhiều với Lâm Huân Di chắc chắn sẽ có câu trả lời đấy.

Thiếu Kiệt cũng nhớ ra một vài chi tiết khác thường của Lâm Huân Di trong lúc nói chuyện về mình và những người xung quanh hắn. Ngọc Nhi suy nghĩ một chút về những chuyện lúc nhỏ của mình. Trong trí nhớ của cô khá ít tiếp xúc với Lâm Huân Di như cũng có vài lần bà chị này thăm hỏi. Nếu Không Lâm Huân Di cũng không có số điện thoại của Ngọc Nhi khi cần thiết mà gọi.

- Để em điều tra thử. Nếu được ý kiến của anh em sẽ xem xét. Vấn đề ngầm ở Lâm gia chắc chăn có. Nhưng để xem nó ở mức độ nào. Những người Lâm gia chắc cũng không dám hoành hành như Ngô Long nên việc này cần thời gian khá lâu mới có kết quả được.

- Cũng không cần gấp giờ chỉ cần qua tết mọi thứ đi vào khuôn khổ rồi. Ngô Long chỉ cần cắn câu là anh cũng thoải mái những việc khác không cần phải lo lắng nữa trong khi mình chưa học xong thì cứ bố cục các việc cần thiết là được. Không cần nhắm đến đối mặt như thế chúng ta vẫn an ổn để tạo ra những quân bài sau này.

Mọi việc đối với Thiếu Kiệt hoàn toàn đã chuẩn bị xong chỉ chờ mọi thứ đi vào khuôn khổ như kế hoạch là hắn sẽ án binh bất động để tập trung cho việc học. Những chuyện khác đã có những người bên dưới theo sự sắp xếp mỗi ngày mà làm việc hiệu quả hơn. Còn hơn hiện tại chay tới chạy lúi các chỗ làm hết việc này đến việc khác.

- Anh nói hay ghê lúc nào cũng sắp xếp để có thời gian. Nhưng từ lúc về nước tới giờ anh đã có thời gian thật sự nào đâu. Lần này tết Hà Vi về lại Ngọc Châu. Anh không định đi qua bên đó nhìn ngắm thử mấy thứ à.

Ngọc Nhi bỉu môi trách Thiếu Kiệt. hắn luôn nói tranh thủ để rảnh rỗi nhưng chưa bao giờ thấy hắn rảnh rỗi thật sự. Không việc này thì cũng việc khác kéo chân Thiếu Kiệt. Hâu như từ cuối năm đến giờ hắn chưa thật sự rảnh ngày nào. Những ngày bị thương thì hết phân công mọi việc đến làm bản kế hoạch có hôm cũng ở trong cả phòng máy vi tình mà không bước ra khỏi cửa.

- Thôi cho anh xin đi Ngọc Châu lúc này không thích hợp muốn đi thì phải ở lại lâu kia. Chứ vài ngày thì có ít gì, Thăm hỏi xã giao sao. anh không quen với những việc này. Đợi đi Ngọc Châu sẽ đi nhưng đó là hai năm nữa.