Siêu Việt Tài Chính

Chương 461: Không Uống Trà Người Lạ




Lời của Cao Thịnh lúc này làm một số người giật mình. Bọn họ tưởng Cao Thịnh giống như những người khác, là được mời đến tham gia hội thảo. Nhưng tình trạng này thì có vẻ như Cao Thịnh đi cùng với Thiếu Kiệt.

- Mấy người cùng một bọn với thằng này. Chắc chắn là đến đây phá rồi. Bảo vệ đâu giờ này còn chưa xuất hiện.

Những người bảo vệ lúc này xông tời định bắt lấy Thiếu Kiệt thì Thế Long. Nhảy ra ngăn cản Thiếu Kiệt chỉ ngồi đó ung dung cầm điện thoại ra quay phim còn đùa giỡn nói.

- Đánh nhiệt tình vào tối nay cho lên youtube cho đẹp. Đánh sao coi được đấy nhé!

Những khách mới đến đây lúc này không hiểu sao Thiếu Kiệt vẫn bình tĩnh mà ngồi đó lấy điện thoại ra quay phim lại được. Đặng Quang Tuấn thấy thế quát những thành viên cũ xung quang mình.

- Cướp lấy điện thoại nó!

Nhóm người này giờ đây xông lên nhưng Thiếu Kiệt đã có được hình ảnh bảo vệ của công ty Ngọc Minh đánh nhau với bốn người Tước Phàm. Thiếu Kiệt bỏ điện thoại vô túi ung dung nói với Cao Thịnh.

- Mười phút đủ không! giờ thì rảnh rỗi rồi anh em bảo vệ Thúy Vy chút đi. Hoạt động giản gân giản cốt cái đã.

- Không cần đâu lên tới bây giờ đấy! Anh đã thu xếp hết rồi. Vì Anh nghi ngờ bọn này có người chống lưng phía sau nên phòng ngừa chuyện này.

“ Lên……….! ”

Lời nói của Cao Thịnh vừa dứt. Một đám người từ bên dưới chạy lên theo hai hướng của lối cầu thang ùa lên như vừa công phá được cổng thành. Từ lối lên hai đoàn người chạy thật nhanh qua khỏi hòa lại thành một con số dòng người đánh thẳng vào nhóm người đang vây công bốn người Tước Phàm, Thế Long, Ngọc Hổ, Vũ Minh.

Cao Thịnh vẫn đứng đó bên cạnh Thiếu Kiệt không cho hắn ra tay. Nhìn dòng người ùa lên hắn lắc đầu. Vốn định quậy để được giãn gân giãn cốt một chút nhưng lại bị Cao Thịnh sắp xếp như thế này hắn đành ngồi một bên quan sát trận chiến.

Những người Khách mời thấy tràng cảnh một đám người đông đút lùa lên tấn công lại những người của công ty Ngọc Minh cũng giật mình nép qua một bên.

Không ít những thành phần đang đạo mạo của công ty này trước đây đều là dẫn không vừa gì. Họ đánh đấm cũng ra hồn nên khi nhóm người của Xuân Nghĩa Bang được triệu tập đến tạo ra hỗn loạn trên diện rộng. Thì thúy vy ở một bên chứng kiến được cảnh này cũng bất ngờ không kém.

Thiếu Kiệt ở trường vốn đã là đàn anh. Không ít lời đồn về hắn có liên quan đế hắc bang các thứ. Nhưng cô lại không nghĩ rằng Cao Thịnh lại là người nắm giữ hắc bang nhìn qua lại như là một người thân cận với Thiếu Kiệt chứ không phải là người cấp trên. Bởi Thiếu Kiệt ngồi còn hắn đứng bên cạnh.

Việc này vốn sẽ không xảy ra nhưng Thiếu Kiệt tiếp quản Vô Ảnh cũng là Tiếp quản cả một phần của nó mà trong đó Cao Thịnh và bốn người đầu não của Xuân Nghĩa Bang đều là thành viên. Nên Cao Thịnh cũng tỏ rõ một chút thái độ với Thiếu Kiệt.

Những khách mời đến đây vẫn chưa rời đi phần vì hiếu kỳ phần vì tò mò họ không hiểu Thiếu Kiệt là ai mà dưới tay hắn không ít người. Việc này kết thúc như thế nào và những người của công ty này sẽ ra sao đó là điều họ muốn biết. Chưa kể đó những người mới gia nhập gần đây cũng bất an cho số tiền mà họ đã ký kết làm khách hàng của công ty này.

Cuộc Tranh chấp cứ lan rộng. Người của Cao Thịnh lúc này đã lên trên tầng hai này hết. Họ mặc những đồ bình thường nên vẫn dễ hoạt động hơn là những thành viên của công ty đa cấp. Nên cuộc chiến cũng nghiên hẳn về một phía. Đặng Quang Tuần, Trần Văn Sinh, Trần Văn Chung bị đánh khá thảm. Chưa kể đó những người bảo vệ bị đánh không ít nằm la liệt ở trên đất mà không dám động đậy.

Bây giờ một người phụ nữ từ phía trong đi ra đứng ở sâu bên trong đám người đang bao vệ mình. Nhìn lấy Thiếu Kiệt. Hắn ngồi chơi chơi nhưng vấn thấy được tình nên nói với Cao Thịnh.

- Người cần gặp ra tới rồi cho mọi người ngưng lại đi. Làm quá không tốt đâu.

Cao Thịnh gật đầu ra hiệu với bốn người Tước Phàm, Thế Long, Ngọc Hổ, Vũ Minh. Nhìn thấy ám hiệu của Cao Thịnh. Nhóm người của xuân nghĩa bang cũng rút lại từ từ. về phía sau Cao Thịnh. Chỉ có Thiếu Kiệt ngồi ở ghế nói với Thúy Vy.

- Em chạy ra căn teen kia lấy mấy chai nước giúp anh.

Thúy Vy cũng gật đầu. Còn Thế Long đặt một cái bàn ra trước mặt Thiếu Kiệt cùng một cái ghế đối diện hắn. Thiếu Kiệt cũng đổi một cái ghế dựa lưng cho thoải mái hắn nãy giờ ngồi ghế nhựa không có tựa lưng nên cũng có cảm giác mỏi.

Đám người của công ty đa cấp Ngọc Minh lúc này mới từ dưới đất đứng lên từng người từng người một thê thảm với thương tích trên người bị đấm, bị đạp toàn diện. Không còn vẻ thanh lịch như lúc đầu quần áo có người còn bị rách cả tay áo.

Họ lui dần ra phía sau nhóm người bảo vệ người phụ nữ đang đứng nhìn Thiếu Kiệt.

- Đã xuất hiện rồi thì ngồi xuống đây nói chuyện đứng ở đó cũng không ít lợi gì đâu.

Âm thanh của Thiếu Kiệt lúc này vang lên trong không khí im lặng ở đây khá to, Mọi người nhìn nhau chỉ có người phụ nữ kia rất trấn tĩnh. Di chuyển đến cái ghế đã được đặt sắn. Dòng người bảo vệ phía trước tách ra đi theo sau cô ta. Còn những thành viên của công ty tiếp nối bước từng bước theo người phụ nữ này.

Cô ta dừng lại ngồi xuống ghế đối mặt với Thiếu Kiệt ánh mắt thăm dò hắn một lúc.

Thúy Vy trở lại cầm trên tay mấy chai nước. Đưa cho Thiếu Kiệt hắn nhận lấy một chai nước từ trong túi đặt lên bàn. Đẫy chai nước thật mạnh về phía người phụ nữ kia. Chiếc chai di chuyển trên mặt bàn với một tư thế đứng.

- Mời nói chuyện mà không có cái gì trên bàn biểu thị cũng không đúng nhỉ.

- Không cần! Lấy trà mời khách!

Người phụ nữ đáp lại lời Thiếu Kiệt rồi ra lệnh cho một người nhân viên nào đó. Từ trong phòng làm việc của bà ta một người cầm ra một bộ ấm trà cùng một chiếc bình thủy đem tới. Đặt ấm trà lấy những lá trà trong một túi giấy được bao bọc sặc sở bỏ vào trong ấm. Dùng nước trong bình thủy chế vào ấm trà rồi lắc đều một vòng. Đổ ra một ít trán hai tác trà đặt được mặt Thiếu Kiệt và người phụ nữ kia. Thúy Vy thấy thế mới nói nhỏ với Thiếu Kiệt.

- Cái đó họ gọi là trà đông y dưỡng sinh gì đấy họ nói thanh lọc cơ thể lại thêm rất tốt giải độc gì đó nhưng mà muội chưa từng dùng qua nên cẩn thận.

- Không lo xem bà ta thế nào đã.

Người phụ nữ lúc này mới cầm lấy tách trà của mình ôm trọn trong tay nói với Thiếu Kiệt.

- Không biết cậu là ai đến đây với mục đích như thế nào nhưng tôi đã gọi cảnh sát rồi cậu cứ chờ bị bắt đi.

- Vấn đề là họ dám hay không thôi! Tôi tới đây tôi đã làm gì đâu. Ở đây ai bị tôi đánh qua chưa. Hình như là không có nhỉ. Mà dù cảnh sát tới thì đã sao. Tôi thật sự muốn xem ai chống lưng cho bà ở đây. Đừng tưởng trụ sở chính ở Ngọc Châu là tôi không dỡ được! Với lại tôi không thích uống trà của người lạ

Thiếu Kiệt cũng không hiền hậu hắn bóc chai nước suối ra mà không đụng tới tách nước trà đang bốc khói nghi ngút tỏa ra. Người phụ nữ đối mặt với Thiếu Kiệt cau mày. Bà không nghĩ đến Thiếu Kiệt lại nói ra có thể dỡ bỏ công ty trụ sở chính ở tại Ngọc Châu.

- Xem ra cậu là người có thế lực ở đây đi. Những người sau cậu là Xuân Nghĩa Bang nhỉ. Không ngờ một đại ca bang hội lại nghe lời một người Thiếu Niên.

- Không cần phải nói khích. đây có phải là Xuân Nghĩa Bang hay người của tôi thì tự sẽ có người biết. Không phải cái gì người đông lại quy chụp là xuân nghĩa bang.

Thiếu Kiệt không ngốc người phụ nữ quy chụp nhóm người xuân nghĩa bang để lấy lại lợi thế. Ở Lưu Minh ai mà không biết xuân nghĩa bang là một hắc bang mà người có thể thao túc được hắc bang thì ai cũng ngầm thừa nhận đó là xã hội đen, thế lực ngầm của thành phố.

Một đám người mặt đồ cảnh sát lúc này chạy tời trên tầng hai thấy hai bên hai phe ở giữa là Thiếu Kiệt cùng người phụ nữ kia lập tức một người lên tiếng nói.

- Làm gì ở đây tụ tập gây rối đúng không! Mang tất cả về sở cảnh sát!

Thiếu Kiệt nhìn đám người cảnh sát mới lên chừng hơn mười người lại cứ ỷ vào bộ đồng phục trên người ra oái nên Thiếu Kiệt hắn mới cười nói.

- Tốc độ chụp mũ cũng nhanh đấy. Nhưng ở đây tôi thách ai dám bắt người đấy!

Vừa nói Thiếu Kiệt quăng thẳng lên trên mặt bàn inox một tấm thẻ màu đỏ. Người cảnh sát kia thấy thế tưởng là đồng nghiệp cũng cầm lên tấm thẻ nhưng khi hắn thấy được chức vụ của Thiếu Kiệt lại không phải của cảnh sát mà là quân đội thì lại bực tức nói.

- Thằng nhóc con dám lấy thẻ giả mạo ra hù cảnh sát. Sử dụng thẻ giả để mạo nhận quân nhân bắt về!

Vài người định xông lên thì Thiếu Kiệt mới nói với Cao Thịnh. Vừa gác chân lên bàn inox kia rồi tựa lưng.

- Nhóm người này thật sự muốn chết mà. Để hỏi xem lão Khương Đào hắn dạy lính như thế nào.

Thiếu Kiệt cầm điện thoại nhấn cho số của Khương Đào. Người cảnh sát hùng hổ nghe được tên của Khương Đào cũng giật mình ngờ ngợ ra hiệu dừng lại hành động. Khương Đào thấy số điện thoại của Thiếu Kiệt gọi đến cũng thắc mắc đối chút không biết có chuyện gì nên mới bắt máy nghe.

- Sao đây thằng nhóc! Biết gần tết chú mày bận lắm không sao lại gọi trong giờ hành chính định làm phiền gì à.

- Cũng không có gì! có cảnh sát số hiệu xxx-xxx -xxx nói thẻ ngàng của cháu là giả muốn bắt đem về đồn cảnh sát thôi ấy mà. Chú xem coi hắn lí lịch thế nào. Kiểm tra giúp cháu xem.

Người cảnh sát lúc này nhìn vào bản tên và số hiệu cảnh sát của mình trên trán bắt đầu xuất hiện mồ hôi. Một cơn gió thổi qua mát lạnh cả khuôn mặt. Hắn biết lần này đi đến đây không đúng lúc rồi. Bèn nhanh trí nói.

- Ấy chuyện này hiểu nhầm! Hiểu nhầm thôi ấy mà mọi người cứ tiếp tục. Xem như chúng tôi chưa xuất hiện.

Cám ơn đọc giả leminhhung1007 đã ủng hộ 1 kim đậu. Thank mọi người đã ủng hộ mua chương theo dõi dù dạo này nạp card có vấn đề nhưng vẫn có một số bạn theo dõi truyện và mua chương hàng ngày cũng là động lực giúp mình theo đuổi đam mê