Chuyện nhóm người Cao Thịnh sắp xếp người Thiếu Kiệt không hề hay biết vốn hắn chỉ đi quậy phá một tý giải trí và gọi Cao Thịnh với bốn người Tước Phàm. Thế Long, Ngọc Hổ, Vũ Minh để biết được ở địa bàn bọn học có một công ty cần phải chú ý về hình thức kinh doanh. Hắn thừa biết có can thiệp dẹp một cái này, thì những cái khác lại mọc lên. Đôi khi nói càng phát triển hơn cái trước.
Lòng tham của con người thì không thể biết được hết sẽ như thế nào. mà đánh vào lòng tham đó thiệt hại cũng chỉ là túi tiền của người tham gia. Vốn Hà Vi định đi cùng Thiếu Kiệt như nghe nói đã có Cao Thịnh và người của anh ta đi cùng nên Hà Vi cũng không muốn đến làm gì.
Thiếu Kiệt sáng nay dậy rất sớm hắn vẫn còn nhớ rõ giờ hoạt động của những công ty nay. Thường nó bắt đầu khá sớm để chuẩn bị cho buổi thuyết trình. Và những người mời đối tượng cho rằng có thể sẽ tham gia vào chương trình này cũng được mời đến đúng giờ. Việc sử dụng thời gian ở đây có thể nói là khá nghiêm túc.
Bởi khi buổi thuyết trình diễn ra những người này rất quan ngại vấn đề người đến sau sẽ làm ảnh hưởng đến sự chú ý tập trung nghe nói về những gì phát triển trong tương lai. Đó cũng là cách gián đoạn suy nghĩ đang mơ về một giấc mơ giàu có của người được mời đến tham gia buổi thuyết trình. Mọi thứ đều phải được im lặng tuyệt đối và không có một sự trở ngại nào đến những người ở đây.
Thúy Vy đến đúng như đã hẹn cùng Thiếu Kiệt ngày hôm qua. Khải Huy lúc này mới lấy xe ra chở hai người. Trên đường đi Thiếu Kiệt đã gọi cho Cao Thịnh và hẹn gặp nhau trước chợ. Vì đã sắp xếp người của mình ở xung quanh trước đó. Nên Cao Thịnh cũng không cần phải tốn thời gian di chuyển. Chỉ đợi chờ cho Thiếu Kiệt có mặt là được.
Không bao lâu sau Khải Huy theo địa chỉ mà Thúy Vy đã đưa vì nơi này không phải là một nơi khó tìm nên rất nhanh xe đậu lại ở một chỗ gần đó để cho Thiếu Kiệt và Thúy Vy xuống xe. Đi bộ lại đến trước ngôi chợ. Thiếu Kiệt đã thấy Cao Thịnh và bốn người khác đứng đợi ở một quán cà phê gần đó.
Bước vào trong quán Thiếu Kiệt mới lên tiếng giới thiệu với nhóm người Cao Thịnh.
- Đây là Thúy Vy! Cô bé học cùng trường bạn của Hoàng Ngân. Hôm qua chính Thúy Vy đã nói cho em biết về tình hình ở đây các anh xem sao trên địa bàn mình lại có công ty như thế này thì phải nhìn thật kỹ vào.
Thiếu Kiệt nói ra những gì mình muốn đối với Cao Thịnh làm hắn cũng cười cười gật gù đáp lại.
- Nói thật với em là anh cũng không biết ở đây nó hoạt động ra sao. Chỉ là hôm qua nhận được tin của Tước Phàm anh có cho tìm hiểu một chút mới biết được. Nhưng mà việc này em định thế nào?
Cao Thịnh cũng chỉ nói ra những việc đơn giản là có tìm hiểu sơ qua nhưng không định nói những việc theo suy nghĩ của hắn bởi ở đây còn có người lạ là Thúy Vy.
- Không hôm nay chủ yếu đi giải khuây một tý từ hôm về đến giờ hầu như là phải ở trong nhà hoài nên hôm nay chúng ta đi dạo chơi xem những người đó nói chuyện thế sự thôi. Em cũng cho một số người ở đây thấy được bộ mặt thật của những công ty như thế này.
Thiếu Kiệt vốn chỉ định đi phá. Hắn ở kiếm trước phá không ít những buổi hội thảo như thế này. Giờ muốn tìm về cảm giác đó nên khi Thúy Vy xuất hiện kể rõ tình hình của mình hắn cũng nổi máu anh hùng như những thời điểm kiếm trước.
- Vậy hôm nay chúng ta đi nghe Thiếu Kiệt vạch trần công ty này như thế nào.
- Ừ lát nữa mình đi năm người Thúy Vy sẽ là người dẫn em với hình thức một kèm một chắc mấy anh không lạ gì. Hôm nay xem ra họ sẽ chuẩn bị năm người phụ nữ đủ tài ăn nói để nói chuyện với các anh và chúng ta đi chung sẽ bị tách riêng ra nên cứ tùy cơ ứng biến. Nên nhớ một câu bằng bất cứ giá nào. Không để tiền của mình vào tay của họ. Cho dù họ có nói thế nào đi nữa cũng tuyệt đối không cho biết ví tiền của mình mang theo trong người là bao nhiêu tiền.
Thiếu Kiệt căn dặn điều then chốt nhất trong những việc này cho toàn bộ nhóm người Cao Thịnh. Trong chuyện này có thể nói Thiếu Kiệt biết được chiêu số của những người này khá nhiều. Kể cả cách thuyết trình sẽ như thế nào. Vì hầu hết những thành phần như thế này đều có một cái sườn bài được làm ra và thay đổi các hình thức công ty hoạt động và sản phẩm mà họ giới thiệu thôi.
Cả bảy người lúc này rời khỏi quán cà phê tiến về nơi công ty kia đang chuẩn bị bắt đầu cho ngày tuyển dụng thành viên bên dưới. Bên ngoài khu chợ trước đó là một tấm biển hiệu khá lớn ghi tên công ty trách nhiệm hữu hạn Ngọc Minh khá lớn bao quát cả tầng trên của chợ. Còn phía ngoài là một bãi giữ xe với một số quán nước. Những tiệm bán đổ trang sức phụ kiện và những tiệm tạp hóa bán bánh kẹo.
Bước thẳng vào trong chợ một lối câu thành được xây dựng theo dạng chữ y. Một lối vào nhưng hai lối lên. Cả bảy người đi lên một lối họ xuất hiện trên tầng hai này với khuôn viên khá rộng hơn cả ngàn mét vuông chợ được sử dụng chỉ mỗi tầng hai là riêng một công ty này.
Bức tường ngày chỗ cầu thang được đặt một cái bàn thờ ông địa ông thần tài. Có vẻ như nó mới được ai trong công ty đốt nhang nên những cây nhang vẫn còn có khói bốc lên.
Cao Thịnh cũng không ngờ được ở nơi này lại có một công ty như thế này hắn đặt chân lên đây ánh mắt trên khuôn mặt cau lại thấy rõ. Bên phải là một quán cà phê bán khá nhiều thứ nước uống và đồ ăn nhanh có cả phục vụ thức ăn nóng và đã có không ít người ở đó với bên ngoài giống như những vị giám đốc hoặc người có địa vị.
Hầu hết những người này đều mang một tấm thẻ màu cam. Nam giới thì ăn mặt chỉnh chu áo vét thắt cà vạt và giầy tây bóng loáng. Nữ thì mặt đồ công sở cũng áo khoác vét mặt váy ngắn chạm gối hoặc cao hơn. Nhìn qua những cấp bật được phân biệt rõ ràng với những phù hiệu từng loại khác nhau được đính trên chiếc áo khoác.
Những nhân viên bình thường chưa phát triển mấy cũng mặc cho mình tối thiểu là áo sơ mi trắng quần tây giầy tây và cũng một bộ cà vạt nhìn chung rất giống một công ty ăn nên làm ra và có quy củ.
Những người được mời tới tham gia như Thiếu Kiệt cũng được cấm một cái thẻ màu trắng với tờ giấy phô tô được in hai chữ “ Khách mời ”. Việc này cũng không lạ họ làm vậy để biết được người nào là người cần phải nói những lời nào để những khách mời này chịu móc túi của mình ra trả cho hợp đồng cần thiết để có mã số khách hàng.
- Sao không ngờ chứ gì! Đợi chút đi việc này vẫn chưa xong đâu! Đây chỉ mới là bắt đầu. Hôm nay các anh sẽ tận mắt thấy tập đoàn lừa đảo là như thế nào. Thôi đi theo Thúy Vy đi xem việc em nói họ sẽ để nhân viên nữ giới thiệu sản phẩm cho anh là đúng hay sai nhé.
Thiếu Kiệt vừa đi vừa nói với Cao Thịnh. Thúy Vy đi gần đó cũng nhịn cười không được mà che miệng lại cười khúc khích. Cô Thấy Thiếu Kiệt dường như đến đây không phải ngày một ngày hai mà còn hiểu cả cách dụ dỗ của những người này đối với việc họ sẽ để người nào dẫn khách mời và nói chuyện với khách mời trong buổi họp.
Thúy Vy dẫn Thiếu Kiệt đến một nơi có một nhóm người đứng riêng một góc. Trong sảnh lúc này khá nhiều người tụ lại mỗi một nhóm như thế có chừng mười hai mươi thành viên có nhóm thì nhiều người hơn. Họ tập trung bên một chiếc bàn đang nói gì đó.
Thúy Vy dẫn Thiếu Kiệt đến trước mặt một người mặt bộ com lê áo vét xám cà vạt màu xanh dương. Khá nổi bật, trên ngực trái có một cái huy hiệu màu đỏ nói.
- Chào anh! Đây là anh Trần Văn Chung một trong những trưởng phòng của công ty. Còn đây là Thiếu Kiệt, một bạn học của em trong trường. Còn mấy người này là mấy người anh của em hôm nay đến đây tìm hiểu công ty.
Thiếu Kiệt vẫn nhìn lấy người đàn ông trước mặt mỉm cười thân thiện. Người này bây giờ mới đưa tay ra trước mặt Thiếu Kiệt nói.
- Ừ hôm này em đến tìm hiểu công ty. Thì để Thúy Vy dẫn em đi tham quan và làm quen với mấy anh chị ở đây đi biết đâu sau này em hợp tác với công ty lúc đó chúng ta sẽ quen biết hơn.
Thiếu Kiệt cũng đưa tay ra bắt tay đáp trả lại với người này gật đầu trả lời lại.
- Còn phải xem công ty mình hoạt động như thế nào đã em mới quyết định được.
- Ừ em cứ tìm hiểu là được. À mà Thúy Vy mấy người anh em để anh nhờ người dẫn đi tham quan dùm cho một mình em giới thiệu làm sao mọi người hiểu hết được.
Bọn người Thế Long với Ngọc Hổ nghe người này nói thế cũng tủm tỉm cười. Mọi thứ dường như đúng với Thiếu Kiệt đã nói với họ. Nhanh chóng mọi người được tách ra bởi những thành viên nữ của nhóm người đang đứng xung quanh bàn.
Thúy Vy cũng cười cười mỉm đi cùng với Thiếu Kiệt. Hầu như là cô dẫn hắn đi mà không nói gì lâu lâu lại giả vờ đề cho những người gần đó thấy được như đang dẫn người đi tham quan công ty một trong những yếu tố của công việc cần có.
- Thật nếu là người khác chắc hôm nay em phải nói nhiều rồi. Anh xem bạn anh ai nấy ngơ ngác nhìn nhìn người dẫn mình một cách thích thú kìa. Chỉ có anh là bất biến thôi.
Thiếu Kiệt nhìn qua bọn người Thế Long và Ngọc Hổ đang cười đùa vui vẻ cũng lắc đầu nói.
- Kệ họ đi những người đó thường xuyên như vậy! Nhưng mà để bỏ ra số tiền lớn không có anh gật đầu họ không dám.
Nhìn qua Cao Thịnh hắn chỉ im lặng đi theo người phụ nữ dẫn hắn đi tham quan vừa suy nghĩ vừa trầm ngâm một điều gì đó chỉ có hắn biết. Thiếu Kiệt thấy Cao Thịnh thái độ như thế cũng hiểu được một phần. Trong địa bàn của mình có một công ty như thế này để kiểm soát được cũng không phải cứ nói làm là sẽ làm được.