Trong buổi cơm đó khá nhiều câu chuyện được đặc ra để làm cho mọi người đều vui Thúy Vy cũng được Thiếu Kiệt dặn dò một số thứ rồi mới để cô với Hoàng Ngân đi về. Hắn thấy nếu cứ một mình để đến công ty đó như thế thì cũng không ổn. Nên hắn thấy cần phải mượn một ít người đi theo phá đám.
Mà người phù hợp nhất cho mấy chuyện này thì Thiếu Kiệt đã có, Đợi mọi người về hết Thiếu Kiệt. Mới lấy điện thoại của mình ra. Tìm trong danh bạ số điện thoại của Tước Phàm gọi đi. Đợi một lúc sau đó mới có tính hiệu bắt máy của Tước Phàm cười đùa nói.
- Sao hôm nay lại rảnh rang gọi điện cho anh đấy Thiếu Kiệt. Nghe nói cậu bị thương mà dạo này gần tết bên bến xe khác lu bu quá không qua thăm cậu được. Sao rồi hôm nay cần gì đấy.
- Ấy không lẽ lúc nào gọi điện cũng là có việc sao? Định ngày mai ghé gần bên bến xe chơi xem tình hình ra sao mà không được thì đành vậy
Thiếu Kiệt cũng hơi ngại mỗi lần có chuyện gì hắn đều gọi cho người của Cao Thịnh dù biết họ cũng là một phần của Vô Ảnh nhưng đối với những gì Tước Phàm và những người khác thì thật sự không thể thay đổi. Nếu không Thiếu Kiệt cũng không cần phải liên hệ với riếng Tước Phàm mà gọi trực tiếp đem lệnh từ Vô Ảnh đưa xuống.
- Mai cậu qua bên này xem sao. Bên này hiện tại bắt đầu đông đúc lắm. Chỉ sợ là có một số chuyện ngoài ý muốn nên phải túc trực không đi xa được. Nhưng mà nếu ở phạm vi phụ cận chỉ một chút thì không sao.
Tước Phàm nghe Thiếu Kiệt nói sẽ ra bên xe xem xét trong lòng cũng có chút hồi hộp. Nơi này là Thiếu Kiệt mở ra đến này vẫn không quan tâm tới để cho Cao Thịnh quản lý mà giờ Thiếu Kiệt đến xem xét Tước Phàm không biết có nên báo cho Cao Thịnh biết hay không. Nên chỉ có thể đáp lại với lý do hắn sợ tình hình ở đây không ổn định cho Thiếu Kiệt hiểu.
- Ừ cũng không cần thiết lắm cũng là nằm trong bán kính phạm vi bên xe có gì để em gọi cho anh Cao ngày mai đi cùng xem thế nào cũng được. Định gọi các anh đi xem chuyện vui thế mà lại không chịu thì đành vậy.
Vốn đang lo lắng những việc trông coi những ngày ở bên xe có vấn đề ông ổn định buộc cả Tước Phàm cùng với ba người còn lại lúc nào cũng phải phân chia khu vực xung quanh bến xe ổn định tình hình để không có người gây rồi. Giờ nghe Thiếu Kiệt nói có chuyện vui tâm tính tò mò lại nổi lên.
- Ý cái gì vui mà gần chỗ bọn anh thế? Nhớ đâu có cái gì ở đó đâu nhỉ.
- Có chứ nhưng tại vì các anh không biết thôi sao ngày mai đi không. Gần chợ ở bên xe đấy. Có gì đến đó em gọi cho mọi người. Sao đi không mai có gì em gọi.
Thiếu Kiệt chỉ nói ra địa điểm đến mà không nói ra sẽ làm gì. Vốn tính hiếu kỳ của mình khá tò mò nên Tước Phàm ngẫm nghĩ một lúc mới trả lời.
- Ừ vậy đi cũng gần để anh nói với lão đại cho. Ủa mà ở đó có cái gì hay vậy cho anh biết chút chút được không?
- Việc này ấy hả có gì ngày mai anh biết đi. Cần gì cũng gần ở đó mà. Đâu có xa anh cứ tìm hiểu trước chỗ đó rồi nói cho anh Cao biết là được. Ngày mai em sẽ đến đó lúc đó gặp chúng ta nói chuyện sau.
Thiếu KIệt cố tình gây cho Tước Phàm tính tò mò để hắn tự cho người bên dưới tìm hiểu chuyện này cũng là để cho Cao Thịnh biết rằng trong phạm vi của anh ta có một công ty cần phải được theo dõi.
Tước Phàm sau khi kết thúc với Thiếu Kiệt trong đầu cũng đầy những dấu chấm hỏi khó chịu. Hắn hướng một đàn em bên dưới mình kêu lại.
Người đàn em đó cũng bước đến khi thấy hắn gọi và lên tiếng nói.
- Ở gần chợ bên xe có cái công ty gì thế bộ nó có gì hay lắm sao mày. Công ty gì mà sao tao không biết nhỉ.
- À có nhưng công ty đó thì liên quan gì ở đây anh. Cái công ty đó thật ra toàn lừa đảo không thôi. Em cũng vào một lần may mà lúc đó trong túi không có tiền nếu không thì xui rồi. Có người mất rất nhiều tiền cho cái công ty đó đấy anh.
Người này bây giờ mới nói ra những gì mình biết khái quát cho Tước Phàm nghe. Về những gì mà hắn đã trải qua trong cái công ty đó. Tước Phàm cau mặt lại.
Vốn hắn biết không phải rãnh rỗi mà Thiếu Kiệt lại mời cả bốn người bọn hắn và luôn cả Cao Thịnh đi đâu đó. Thật ra thì bên trong tất cả chuyện này là do cái công ty lừa đảo đó gây ra. Tức mình Tước Phàm đánh cái bốp lên đầu người đàn em vừa nói chuyện cho mình nghe.
- Má chuyện như thế mà mày không nói cứ im im nếu không phải tao hỏi thì tới giờ tao cũng không biết. Má ăn hại vừa thôi.
- Tại tại nó đâu ảnh hưởng gì đến chuyện của bên mình làm đâu anh. Mà có chuyện gì thế tự nhiên anh hỏi cái công ty đó làm gì.
Người đàn em bị đánh cũng chẵn hiểu nỗi Tước Phàm hắn vô duyên vô cớ bị gọi đến nói việc mình biết mà cũng bị đánh. Thì có chút hơi thấy làm lại tại sao Tước Phàm lại hỏi về cái công ty lừa đảo này.
- Mày xem coi tình hình ở đây tao đi gặp lão đại có gì thì gọi điện cho tao. Thật lần này họa tới nhà rồi. Không biết ăn nói làm sao với lão đại đây.
Tước Phàm giao lại cho người đàn em trông coi trong khi đó vừa đi vừa than thở làm cho tên đàn em nghe được cũng tưởng rằng người muốn tìm hiểu công ty đó là Cao Thịnh thì đổ mồ hôi hột.
Sau một lúc lâu tại một quán ca phê ở trong bên xe bốn người họp mặt bởi cuộc điện thoại của Tước Phàm đang tập trung. Vì xung quanh toàn là người lạ nên một góc của quán cà phê này được tận dụng triệt để và cũng không ai chú ý nhiều lắm tới họ. Bởi hiện tại ở bên xe mọi người tấp nập bận rộn với hành lý và đang tìm kiếm xe khách mà mình sẽ đưa mình đi về quê. Không ai lại có thể hóng hớt chuyện của bốn người.
- Việc này xem ra không ổn. Không biết Thiếu Kiệt định đi đến đó làm gì đây. Tao mà biết có cái công ty này sớm tao cho người dẹp mẹ nó rồi. Bọn bên dưới không nói giờ tự nhiên Thiếu Kiệt gọi nói ngày mai bốn người mình với lão đại qua đó xem. Giờ tính sao đây.
Tước Phàm sau khi kể rõ mọi chuyện đã được nghe cho ba người cũng mắng một câu. Bởi khu vực này hầu như là bốn người họ dạo này tới lui nhiều nhất vậy mà có một công ty như thế xuất hiện trong địa bàn của họ mà lại không hay biết. Để cho người không liên quan biết được. Mà nói đúng hơn lại là cấp trên của bốn người và cả Cao Thịnh.
- Tao nghĩ không đến nỗi đâu! Thiếu Kiệt cũng biết mình vừa mới ổn định trước đó toàn là chạy tới chạy lui lo mấy cái kho bãi rồi nhiều thứ nữa làm sao nắm hết được tình hình. bọn mình cũng không liên quan gì đến cái đám đó thì bọn bên dưới làm sao chú ý.
Ngọc Hổ đáp lại lời của Tước Phàm hắn thấy gần đây đâu phải ai cũng rãnh rang mà có thể kiểm soát hết mọi chuyện mà Thiếu Kiệt nếu muốn trách móc để họ không kiểm soát được địa bàn thì hắn đã nói thẳng cho Tước Phàm biết mà không phải vòng vo như vậy.
- Đoán cũng có đoán được Thiếu Kiệt muốn làm gì đâu ở đây bôn đứa bọn mình đoán được cậu ta có ý định gì thì không còn là Thiếu Kiệt nữa. Cứ cho người ngày mai ở gần gần đó xem sao. Còn nữa báo cho lão đại biết để lão đại tính như ở đây bọn mình cũng đâu làm được gì
Vũ Minh vừa lắc đầu vừa nói ra ý kiến của minh làm ba người kia nhìn chằm chắm hắn với anh mắt hình viên đạn. Thế Long lúc này mới hầm hầm nói ra.
- Mẹ tao không biết chuyện gì nhưng mà nếu Thiếu Kiệt đã chú ý đến công ty đó thì chắc chắn không chỉ có mỗi vấn đề đơn giản này đâu. Bọn mày nghĩ xem có cái công ty nào lọt vào mắt Thiếu Kiệt từ trước đến giờ. Lần này lại chỉ rõ địa diểm lại còn chính mình đi đến thì chắc chắn có chuyện.
Ba người còn lại bây giờ gậc gật đầu Thế Long nói không phải không đúng đây là lần đâu tiên bốn người thấy Thiếu Kiệt nhắm vào một công ty mà đến họ cũng không chú ý. Dù bản thân công ty đó nằm trong địa bàn bọn họ.
Vũ Minh lúc này cũng dành phần điều tra kỹ lại công ty Ngọc Minh mả hắn đã nghe Tước Phàm nói cho mọi người. Dù sao cũng cần phải cẩn thận. Tước Phàm có nhiều việc tuy làm được những những việc chỉ nghe sơ lượt thôi không thì cũng không biết đúng được bao nhiêu phần.
- Ừ thôi để tao cho người đi hởi những người ở xung quanh đó xem sao. Nếu không lúc lão đại hỏi cũng không biết trả lời. Nếu chỉ công ty thông thường Thiếu Kiệt sẽ không chú ý đến như thế.
- Vũ Minh mày đi tìm hiểu rõ đi rồi có gì báo lão đại luôn đi. Bọn tao trông dùm cho. Đi báo lão đại mắc công lão đại chửi chết.
Tước Phàm hắn hái nhìn Ngọc Hổ với Thế Long đá việc báo cáo lại cho Cao Thịnh cuộc gặp ngày mai của Thiếu Kiệt cho Vũ Minh. Bởi cả ba tên biết họ không giỏi ăn nói bằng hắn. Và cũng lo lắng Cao Thịnh nỗi trận lôi đình với bọn hắn.
- Má bọn mày! Chuyện khó đẩy cho tao là sao. Có nghe chửi thì bốn thằng nghe chửi chung chú bọn mày đá cho tao là không chơi à. Mẹ bất quá tao không đi báo cáo coi thằng nào bị chửi biết liền.
- Thôi tao với Ngọc Hổ đi đổi số điện thoại. không có cớ nói tao được. chỉ có đứa nhận điện thoại của Thiếu Kiệt bị chửi thôi.
Thế Long lúc này nham hiểm nhìn Tước Phàm làm cho hắn trừng mắt lên nhìn cả ba người. Hắn thầm nói qua vụ này cũng đổi số điện thoại mà không cho Thiếu Kiệt biết để có gì Cao Thịnh là người nhận điện thoại lúc đó hắn cũng không bị gì.
- Móa bọn mày làm thế với tao thật à. Bốn người đi chung báo cáo là được cần gì phải làm vậy.