Nghe Thiếu Kiệt nói thế. Hà Vi với Chu Tương cũng gật đầu. Đẩy Thiếu Kiệt đến ngay bật thềm lối lên. Chu Tương cúi người lấy tay năm lấy hai bên tay vịnh. Ngục để phía sau xe tựa vảo người Nhất lên bổng Thiếu Kiệt cùng chiếc xe lên khỏi mắt đất đặt lên trên Thiếu Kiệt cố định giữ lại xe lăn không cho nó do chuyển bằng cách cài thắng tay lại.
Đợi cho xe cố định lại trên bề mặt của thêm Thiếu Kiệt nhìn Chu Tương cười cười nói.
- Xem ra anh cũng khỏe đây chứ. Không như lời đồn vẫn nói về dân tin chúng ta yếu ớt là được rồi.
Thiếu Kiệt đợi cho Chu Tường nắm lấy hai tay đầy phía sau hắn mới gạc mở thắng tay ra. Ngô Long thấy hành động của Thiếu Kiệt như thế cũng cười lớn nói.
- Xem ra sử dụng khá thành thục nhỉ phù hợp ngồi xe lăn đấy tiếc là chỉ được hơn một tháng không nhiều nhì. Có khi nào bị cả cuộc đời thi lại đỡ phải phí tiền mua xe lăn này rồi.
- Phí hay không phí thì không cần mày quan tâm. Tiến hành nhanh đi rồi tao còn về. Ở đó đứng nói không cũng chẳng thêm được đồng nào đâu.
Ngô Long thấy Thiếu Kiệt nói thế hiện tại hắn có lợi thế nên cũng cười lớn. Đi thẳng tới đại sảnh trung tâm. Mọi người xung quan ngồi xuống ghế đã chuẩn bị trong hội trường. Chu Tường đẩy Thiếu Kiệt đến bàn trên cùng ở đó được trải khăn đỏ, và một dãy bàn dài.
Thiếu Kiêt được Chu Tường dời đi một cái ghế để có thể đặt xe lăn của Thiếu Kiệt vào thì Diệp Nhi lên tiếng nói.
- Thật khó chịu cái mùi thuốc nồng nặc này. Người đâu tách bàn ra để cho ba người họ ngồi riêng một chỗ đi. Chẳng hiểu thân phân thế nào mà lại ngồi ngang hàng. Không phân lớn nhỏ
Âm thanh của Diệp Nhi lọt vào trong tai của Hà Vi khiên cô tức giận nắm chặc tay mình lại. Chu Tường bây giờ cũng âm thầm siết chặc tay mình lại. Nhưng Thiếu Kiệt đã lên tiếng.
- Bà! muốn thế thì cũng được. Ngồi với người như bà cũng một dãy bàn cũng không tốt. Biết đâu sau này có người bị bắt vì một số lý do nào đó. Có hình chụp ngồi chung với bà lại bị liên luy không tốt à. Làm người thi đừng nên ép người thái quá. Nhân quả tuần hoàn không biết trước được đâu bà thím à.
Hà Vi nghe Thiếu Kiệt nói thế cũng thêm vào cho xôm tụ.
- Anh nói thế người ta nhà giàu trên mặt có đánh một lớp phấn dày lắm nên cũng không nhận ra được bên ngoài bà thím đó ra sao đâu. Mà cũng ngộ không hiểu tại sao Ngô Long ký hợp đồng với anh mà lại phải mang theo cả mẹ mình. Chắc hắn còn nhỏ lắm.
Diệp Nhi nghe Thiếu Kiệt và Hà Vi dùng mình ra châm chọc con bà cũng âm trầm đáp trả.
- Đúng là Ngô Long ký hợp đồng với những đứa không đâu. Không phải cứ đến không. Trên danh nghĩa hôm nay dù sao bà đây cũng là người đầu tư con có một số người đến có mặt cũng không xuất hiện.
- Có nhiều người phụ nữ lại không biết địa vị vủa mình. An gia nội trợ lại lúc nào cũng chường cái mặt dày đem ra nơi đông người. lại nói lời hoa mĩ thì cũng chỉ dát vàng lên mặt thôi. Bổn phận người phụ nữ là ở phía sau chồng con ủng hộ chứ không phải lúc nào cũng ra mặt.
Ngô Long thấy Thiếu Kiệt với mẹ mình hơn thua trên lời nói cũng tức giận hắn hiện tại nếu không vì Thiếu Kiệt nắm giữ sàn giao dịch mà chưa ký kết hợp đồng đã đuổi Thiếu Kiệt đi mất từ lúc nào.
- Tách Bàn cho ba người họ ngồi riêng! Nhanh lên chậm chạp lề mề làm gì! Còn phải làm nhiều việc nữa.
Nhìn một người phục vụ của bên tổ chức sự kiện Ngô Long quát tháo. kiếm nơi giận cá chém thớt.
Thấy con mính nói thế Diệp Nhi cũng bước đến một chỗ trên dãy bàn ngồi xuống trút giận một câu.
- Miệng lưỡi! Đúng là dân xã hội!
- Thôi chấp nhất với thứ đó làm gì mẹ ơi hôm nay dù sao hắn cũng chỉ là nhân vật làm nền cho con thôi mà. Đối với những hạng người này nói chuyện chỉ tốn hơi thôi.
Ngô Long cố gắng xoa dịu mẹ mình. Hắn thấy nếu còn cãi qua cãi lại như thế này sẽ không đi đến đâu.
Cái bàn dài, được nhân vien tách ra. Chỗ ngồi của Diệp Nhi không được động đến khi mà Ngô Long ngồi vào đó còn một cái bàn thì đem qua đối diện với nơi của ba người Thiếu Kiệt. Chiếc bàn được đặt xuống Thiếu Kiệt ngồi giữa. Hà Vi và Chu Tường ngồi hai bên.
Bây giờ mọi thứ đã xong. Người dẫn chương trinh bắt đầu ổn định mọi người một chút rồi mới nói vào trong micro.
“ Xin Chào mọi người! Hôm nay chúng ta ở đây để tham dự một buổi lễ long trong về việc trao đổi quyền quan trị và kinh doanh của sàn giao dịch xxxx. Xin giới thiệu người đại diện của buổi ký kết trao đổi hôm nay là Anh Ngô Long. Cùng với Anh Hoàng Thiếu Kiệt. ”
Ngô Long đứng lên trong sự vỗ tay của những người bên dưới. Còn Thiếu Kiệt vẫn ngồi đó. Khi tên Thiếu Kiệt vang lên chỉ có hai ngươi Hà Vi và Chu Tương vỗ tay. Âm thanh đó chưa đủ phát lên thành tiếng thì người dẫn chương trình lại nói tiếp.
“ Không để mọi người đợi lâu sau đây xin mời anh Ngô Long lên phát biểu vài lời để chúng ta hiểu được tầm quan trong của việc ký kết hôm nay.”
Ngô Long bây giờ đứng lên đưa tay chào mọi người một cái rồi mới bước lên trên đài cao. Đi về trên một cái bục phía góc phải của sân khấu đã chuẩn bị. Ngô Long dừng lại đứng ở giữa bục diễn thuyết. Nhìn xuống Thiếu Kiệt ngồi bên dưới nụ cười trên khóe môi hiển thị như mang vẻ châm chọc.
Nói vào trong micro để trước mặt mình. Từng âm thanh của Ngô Long thông qua hệ thống loa phát ra để mọi người trong phòng nghe thấy.
- Xin chào mọi người. Tôi là Ngô Long rất hân hạnh được đón tiếp mọi người ở đây hôm nay để có thể cùng tôi chưng kiến buổi ký kết này!
Nói rồi Ngô Long cúi đầu nhẹ một cái trước hội trường đông đút nhưng người ngồi bên dưới. Diệp Nhi thấy được nội dung và hành động của con mình cũng gật gù tán thưởng. Ngay lúc đó một tràn vỗ tay vang lên như được lập trình sẵn vang lên.
- kình thưa quý vị quan khách! sau một thời gian đi vào hoạt động. Vốn sàn giao dịch vẫn đang trên đà phát triển. Nhưng dạo gần đây vì một số việc ngoài ý muốn. Quá trình quản lý sàn giao dịch lúc này của anh Hoàng Thiếu Kiệt đây không thể tiếp tục. Nhưng vốn là một người kinh doanh tôi hiểu được sự khó khăn ấy như thế nào. Và tôi cũng hiểu mình phải làm một điều gì đó.
Hà Vi một bên nghe Ngô Long đừng ở trên cao nói những lời này lắc đầu bỉu môi nói với Thiếu Kiệt.
- Hắn thật sự tốt như thế à? em nhớ đâu có!
- Em quan tâm làm gì người ta đóng kịch thì phải diễn đạt các thứ nên cứ cho rằng hôm nay mình đi xem kịch là được rồi cần gì phải nói ra.
Thiếu Kiệt thấy Hà Vi nói như thế cũng cười cười đáp lại cô và tiếp tục xem kịch theo như hắn nói.
Ngô Long vẫn trên sân khấu với những đạo nghĩa và nhưng thứ mà hắn đã được viết sẵn học thuộc lòng mấy ngày qua.
- Mọi người thấy đấy. Nếu cứ như thế việc đình trệ của sàn giao dịch sẽ xảy ra. Anh Hoàng Thiếu Kiệt cũng không thể quản lý hết. nguồn nhân lực và sức khỏe cùng một số thứ khác không thể cho phép anh tiếp tục. Nêu tôi đã thương lương với anh ta. Hiện tại nhân lực tôi có. Đội ngũ chăm sóc khác hàng và đội ngũ nhân viên IT luôn túc trực 24/24 sẵn sàng giải quyết các vướn mắt khách hàng. Nên tôi đã đệ nghi đi đến buối ký kết này. Và cũng được sự đồng ý của Hoàng Thiếu Kiệt với giá thành là bốn tỷ. Con số này đối với tôi nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ. Nhưng làm sao để phát triển nó một cách tốt nhất mới là điều quan trọng.
Chu Tường lúc này ngồi bên cạnh Thiếu Kiệt mới khúc khích cười vì không nhịn được nữa. Hà Vi thấy thế mới hỏi nhỏ nhỏ hắn.
- Chu Tường có gì mà anh cười vậy! Hắn nói cái gì mà anh lại buồn cười thế.
- Không! anh chỉ đang thắc mắt mội đội ngủ IT của hắn là bao nhiêu người mà không giải ra cái mã nguồn của Thiếu Kiệt lại còn để bị thả bot hack cả gần hai tháng thiệt hại khủng bố nữa chứ.
Hà Vi lúc này như nhớ ra điều gì cũng run run bờ vai những lời của Chu Tường nhớ ra Thiếu Kiệt lấy của Ngô Long không ít tiền. Để cho hắn phải dẹp cả sàn giao dịch cạnh tranh.
- Hai người thật là để cho người ta hãnh diện một chút chết ai đâu. Mà công nhận thằng này ai viết diễn văn cho nó mà sao dài thế. toàn là viết tốt không nghe tới nghe lui cũng một nội dung. Lát nữa phải hỏi hắn thuê ai vậy! Để mai mốt có đi diễn văn nhờ người đó viết dùm một bài rồi học thuộc thôi.
Nhìn Ngô Long say sưa diễn thuyết Thiếu Kiệt chỉ biết lắc đầu nếu không phải hắn là người trong cuộc có thể hắn sẽ tưởng rẳng mọi việc Ngô Long đang nói trên sân khâu đều là sự thật.
Hà Vi với Chu Tường lúc này cũng gật đâu hai người không hiểu ở đâu mà Ngô Long lại có thể nói ra những đạo lý và những lý do hết sức thuyết phục. Ha Vi lúc này cũng cười cười nói với Thiếu Kiệt.
- Thì không phải anh nói để cho hắn uy phong. Người ta bỏ công học thuộc lòng như thế phải cho hắn thể hiện chứ. Lâu lâu mới được đứng ở chỗ đông người làm xiếc khỉ mà anh cũng phải cổ vũ mới đúng.
- Ví hắn với con khí có tội cho nó quá không thế. Dù sao nó cũng là động vật bật cao gần với con người nhưng phần con nhiều hơn phân người thôi. Tên này cả phần con cũng mất rồi ở đó mà còn là khỉ sao.
Thiếu Kiệt đáp lại lời của Hà Vi. Dù hiện tại chỉ có ba người họ nghe được đối thoại lẫn nhau nhưng Diệp Nhi ở một bên lúc này nhìn về phía ba người mặt hầm hầm khó chịu Vì bà biết ba người đối với những gì con mình nói hầu như là không quan tâm gì mà còn cười đùa với nhau rất không ra thể thống gì.