Siêu Việt Tài Chính

Chương 397: Đặt chân đến mỹ




Những ngày tiếp theo đó là một khoảng thời gian bình lặng nhất của Thiếu Kiệt. Hắn bổng nhiên trở thành thầy giáo hướng dẫn. Ngay cả Anh Hào vốn không muốn biết những vấn đề này cũng đứng nghe say sưa bởi kiến thức này là nhập môn công nghệ và là con đường ngắn nhất. Chưa kể đến mỗi người còn được tự thực hành tại chỗ. Vấn đề nào không hiểu được Thiếu Kiệt giải đáp thắc mắc một cách hoàn thiện nhất.

Từng kiến thức về công nghệ sơ bộ cách tháo lắp máy cách kiểm tra từng bộ phận của máy chủ. Thêm vào đó là những lỗi thường thấy và cách khắc phục Thiếu Kiệt đều hướng dẫn chi tiết. Dù là vừa giảng về kiến thức cần thiết về tin học cho mọi người ở Vô Ảnh nhưng trên tay hắn lại là những cuốn tập chép bài học từ khi hắn nghĩ học đến giờ. Hầu như ở lớp học mỗi người chia nhau ghi cho hắn một môn học thông qua sự sắp xếp của Lý Bân.

Cũng đã hơn một tuần trôi qua kể từ ngày sắp xếp lại chuyến đi và làm những bước phòng bị chu toàn. Thiếu Kiệt trong thời gian này cũng làm được nhiều điều hơn, hắn trang bị cho chuyến đi này một bộ trang web bảo mật cực kỳ cao gồm năm thành phần chia nhỏ nhất của hệ thống bảo mật của các công nghệ, sau này hắn hiểu muốn có một đội ngũ nhân viên lập trình bảo mật tốt cho mình cách đơn giản nhất là tuyển dụng những hacker xâm nhập tốt.

Bởi khi họ hack được vào hệ thống thì họ cũng biết cách bảo vệ những lỗi này, tránh sự tấn công từ một người khác. Đem việc khảo nghiệm này tạo thành một cuộc thi với giải thưởng lên đến một trăm nghìn đô. Tin này thu hút khá nhiều người trong thời gian Thiếu Kiệt cần nên vô số người ở từ khắp nơi trên thế giới hướng về Mỹ để đợi chờ sự kiện.

Đúng như lịch trình cần thiết Thiếu Kiệt đến với sân bay LaGuardia. một sân bay của thành phố New York hoa lệ trên đất Mỹ. Hắn đến đây đã đặt trước bốn phòng ở khách sạn tất cả đều đứng tên và được hoàn thành thủ tục qua tài khoản của hắn. Đối với một khách hàng như Thiếu Kiệt người điều hành tìm tới cho hắn một xe chuyên dụng đưa rước ở sân bay. Thời gian ngồi máy bay nhiều nên cả bốn người đi cùng lúc này ai cũng có cảm giác mệt mỏi. Họ phải quá cảnh ở khá nhiều nơi mới đến được thành phố hoa lệ này.

Ngồi trên xe ba người Tú Trinh, Bảo Huân và cả Công toại đều nhìn về con đường họ đang đi với ánh đèn rực rỡ và đường phố tuyệt đẹp nơi đây. Tăng Anh Hào dường như đã được bố mình cho biết Thiếu Kiệt đang giữ thứ gì đối với quốc gia. Nên từ lúc lên máy bay tới giờ hắn luôn luôn cảnh giác, kể cả khi ngồi trong xe như thế này cũng rất nghiêm chỉnh. Thiếu Kiệt thấy thế nhìn hắn cười nói.

- Không cần phải căng thẳng như thế đâu. Đối với việc lần này ở lại nơi này chừng bảy ngày chúng ta làm việc với những người cần thiết là được không cần căng thẳng quá.

- Cậu nói thế chứ trên đất nước này tôi cảm thấy khá nhiều bất an. Nó không có quy chế quản súng ống nghiêm ngặt nên những người của Khun Chang mà theo chúng ta đến đây với tiền trong tay bọn chúng có thể mua được bất kỳ vũ khí hạn nặng nào với giá rẻ và đem công khai trên đường ở một vài tiểu bang là điều bình thường thì đúng là đáng lo ngại.

Cả ba người Tú Trinh đang nhãn nhã ngắm cảnh khi nghe Anh Hào nói thế lúc này cũng vội vàng nghiêm chỉnh lại. Họ quên mất ở đất nước tự do này người nào cũng có thể mua được súng chỉ cần là đủ mười tám tuổi như thế thì vấn đề súng ống mà người của Khung Chang mua được để đối phó họ là chuyện rất bình thường.

- Cũng không nhất thiết là phải như thế. Hiện tại chúng ta tới khách sạn nghỉ ngơi ngày mai đi đến bên Carolina sau đó sẽ chuyển máy bay đi Washington không biết Brandon Beck nghĩ gì lại nói tổ chức cuộc thi ở nơi này là tốt nhất.

Thiếu Kiệt không hiểu tại sao Brandon Beck lại đề xuất làm cuộc thi ở đây nhưng hắn thấy nơi nào cũng được miễn là chỗ đó thuận tiện là được. Nhìn và đồng hồ trên điện thoại hiển thị thời gian không còn sớm hiện tại đã là gần hai giờ đồng hồ. Xe của khách sạn đưa hắn đến trước cửa. Thủ tục nhận phòng cũng không khó lắm hắn chỉ cần đưa hộ chiếu là có thể nhận được các chìa khóa mà theo cùng ở gần nhau theo như yêu cầu của mình.

Nhân viên mang theo hành lý của mọi người trong đó có cả Thiếu Kiệt về phòng nằm ra giường mình hắn suy nghĩ điều gì đó mới lấy máy tính xách tay của mình ra đăng nhập vào tài khoản chát nhóm của mình. Nhóm chát lúc này đang khá nhiều người online Thiếu Kiệt mới ghi vào trong đó nói.

“Mọi người có gì mà giờ này vẫn còn thức thế tôi đang ở New york mà chán quá này. ”

Nhanh chóng những dòng chữ trong khung chát lại nổi lên.

“ Lão TK ông chưa khai thác bitcoin à nó đi vào hoạt động rồi lão Hal là người nhận được đầu tiên. Lúc 3 giờ 3 phút 25 giây ngày 12 tháng 1 vừa rồi.”

Thiếu Kiệt lúc này cũng chỉ cười. Bởi từng dòng tin nhắn hiển thị cho biết thời gian cụ thể của việc hắn tạo ra những đồng bitcoin đầu tiên gửi cho Hal nhưng người này lại ghi nhớ một cách chính xác như thế. Vội đưa tay gõ bàn phím trả lời lại mọi người cho mình biết thông tin.

“ Ô vậy chúc mừng ông nhá Hal! À mọi người lần này có tham gia cuộc thi đang phát tán trên diễn đàn không. Số tiền thưởng lớn đấy. Tôi cũng vì nó mà ngoi lên đây.”

“ Ừ nghe nói là 16 tổ chức ở Washington. Ông làm kinh doanh mà cũng định tham dự à TK ”

“ Không định đi cho biết! Mà không hiểu sao họ lại tổ chức ở đó nhỉ? Tôi thấy chỗ đó ngoài lấy tên vị tổng thống đầu tiên ra đâu có liên quan gì đến công nghệ nhiều tại sao họ lại tổ chức ở đó nhỉ?”.

Thiếu Kiệt cũng muốn thông qua những người ở đây để biết xem tại sao Brandon Beck lại muốn tổ chức cuộc thi ở đây trong khi đó công ty trụ sở của Riot lại nằm ở California.

“Lão TK? Lão Kinh doanh mà lại không biết Washington có gì à. Boeing, Microsoft, Amazon, Nintendo, mấy cái hãng đó đều có liên quan với nhau cả đấy, chắc là những người của Microsoft tổ chức việc này để xem coi ai là người phát tán virut đấy mà. Bên ngoài thì treo giải thưởng hai triệu đô cho ai tìm ra được người phát tán con Conficker bên trong lại ngầm tổ chức cái này tìm ra thủ phạm thật đúng là kinh doanh có khác.”

Nghe người kia trả lời bằng những dòng chữ như thế Thiếu Kiệt cũng chỉ biết lắc đầu hắn không ngờ Brandon Beck lại chọn một nơi nhạy cảm như thế đối với chuyện này. Làm cho mọi người tưởng rằng Microsoft muốn tìm ra người tạo ra Conficker. Trong khi đó hắn mới đúng là người chủ mưu sau lưng việc này.

“ Thôi biết thế được rồi nhưng mà tôi cũng muốn đi xem, xem như thế nào. Mai tôi bay qua đó góp vui đây, tôi đi khai thác bitcoin đây. Các ông có tham gia thì alo tôi số này mọi người gặp mặt nói chuyện chơi.”

Thiếu Kiệt để lại dòng tin nhắn cần thiết với số điện thoại của mình rồi ra khỏi nhóm chát. Cùng lúc này từ Singapore hai nhóm người đang trên máy bay trong đó có một nhóm người là Mã Hóa Đằng cùng với hai người thư ký của mình. Hắn muốn nhân cơ hội nay bay đến nơi đang muốn tổ chức cuộc tranh tài hacker để có thể thuê về một ít người làm việc cho mình.

Một nhóm khác thì ngồi phía sau khoang bình dân với một người đang ngồi bên ngoài lối đi trên máy bay nhìn người bên cạnh mình nói.

- Người theo dõi đã xác định đường đi của thằng nhóc đó. Phía bên này có một số người sẽ hỗ trợ mình còn việc ra tiền lần này thì bên gia đình kia sẽ ra tiền.

- Ừ! Theo hồ sơ thì thằng nhóc này cũng không phải thường có được võ công cũng như sự thông minh nhất định. Nếu được bắt sống về địa bàn mình để nó phục vụ. Vừa lấy được tiền vừa làm lợi cho mình cũng là khá tốt.

Người ngồi ngay cạnh cửa sổ máy bay nói với tên bên cạnh. Nhưng người phía sau cũng gật đầu, lần này tổng cộng bọn hắn đi gần mười người chia đều ở các nơi trong máy bay. Tuy không phải là khủng bố đem theo súng để cướp máy bay nhưng với bọn chúng chỉ cần đặt chân đến nước Mỹ theo người đã đặt đi cùng với Thiếu Kiệt. chắc chắn bọn nó sẽ có manh mối lộ trình và thời gian.

Vì để có mối liên hệ với Ngô gia bọn họ bỏ không ít tâm tư theo dõi Thiếu Kiệt từ Lưu Minh đi một chuyến bay nữa vòng trái đất. Bởi chỉ cần giết chết Thiếu Kiệt tất cả các đường dây buôn bán sản xuất ma túy thông qua Ngô Gia đều có thể đi ra nước ngoài. Mà lần này Thiếu Kiệt xuất hành rời khỏi đất nước đến một nơi tự do như nước Mỹ thì càng là cơ hội hiếm có khó tìm.

- Cũng không biết thằng nhóc này có gì mà họ lại để giải thưởng tận một trăm ngàn đô cho nhóm mình giết được thằng nhóc đó nhỉ.

Người bên cạnh hắn lúc này cũng nói ra thắc mắc của mình bởi số tiền đó khá lớn cho một cái mạng của một thằng nhóc chưa được mười tám tuổi.

- Đừng chủ quan nó có giá trị cao bởi Ngô Trực chết trên tay nó. Bọn Bạch Hải đi không trở về cũng vì nó một trăm ngàn đô đáng chứ sao không. Chú mày nghĩ xem nếu nó không giết Ngô Trực đường dây của mình phải trì trệ như thế này à. Lần này trước mắt cứ bắt sống không được thì giết bên cạnh nó có bốn người vệ sĩ nhưng chắc trên nước này họ cũng không dễ dàng kiếm súng ống cần thiết đi. Nhưng cứ cẩn thận là được, đi một vòng nói anh em cứ nghỉ ngơi đi. Tới bên đó thì liên hệ người của mình lấy đồ chơi. Đợi cơ hội thích hợp thì ra tay.

Người đàn ông lúc này cũng nhắc nhở người bên cạnh mình báo tin cho đồng bọn biết còn hắn thì với lấy cái gối kê đầu cái tai nghe của máy bay mở một chút nhạc nghỉ ngơi chuẩn bị cho những gì sắp tới hành động theo những gì Khun Chang giao phó.