Từng cuộc gọi của Diệp Nhi mang đến nhưng tin tức của Ngô Trực. Làm cho mọi người trong nhà đều hối hả chạy về nơi Ngô Minh đang ở. Cùng lúc đó Ngô Long đã nhận được tin của mẹ mình gửi đến. Trong căn nhà riêng dành cho hắn.
Ngô Long sau khi nghe xong điện thoại hai mắt đổ lửa đồ đạc trong phòng dường như trải qua một cơn giông bão. Tất cả đồ đạc trên bàn đều bị hất tung xuống đất, cái ti vi treo trên tường bị thủng một lỗ trên đó còn ghim cái điện thoại của hắn vừa mới gọi điện đi.
Miệng hắn không ngừng lẩm bẩm về việc này, bởi những gì mẹ hắn nói hắn không tin vào sự thật. Những người làm trong nhà đều có một cảm giác sợ hải. Họ chưa bao giờ thấy Ngô long có trạng thái này, những chai rượu được ném bễ tan tành những mãnh chai vỡ nằm rải rác tứ phía.
Ngô Long ngồi xuống giường nhìn về những gì mình đã làm ra, hắn như một người điên mất kiểm soát lúc này.
- Tại sao! Vẫn không thể nào! Lịch sử cho thấy Ngô Nam qua tết đi Lưu Minh mới bị biên chế vì tác phong làm việc có vấn đề, giờ đã thay đổi tại sao việc này lại diễn ra. Đáng lý ra nó phải thay đổi theo chiều hướng khác chứ. Nơi nào? Sai lầm của ta ở nơi nào. Thằng đó làm sao có thể thay đổi được. Chú Trực đã có người của mình. Thêm vào đó người của mình giúp sức tại sao nó lại thoát còn đem chú ấy hại chết tại sao?.
Từng âm thanh của Ngô Long vẫn chỉ có thể mình hắn nghe thấy bên ngoài những người giúp việc không dám lên tiếng chỉ đứng bên ngoài, đôi tay của Ngô Long siết chặt lại hắn hiện tại không hiểu tại sao hắn đã bố cục dọn đường cho Ngô Trực và thay đổi những thứ cần thiết để hạ gục Thiếu Kiệt nhưng nhận lại kết quả còn đau đớn hơn là không chuẩn bị.
- Phải có việc gì đó đã xảy ra mà mình không biết. Phải có điều gì đó mà kiếp trước mình không hề nắm bắt được!. Mình thay đổi về sự tiếp diễn của Ngô Nam. Cũng đem số phận của chính mình sửa đổi không ít, nhưng tại sao việc này lại diễn ra. Thiếu Kiệt mày giỏi lắm. Tao không tin mày thoát được việc này mãi mãi. Nhã Kỳ được mày cứu! Xem ra tao vẫn còn quân cờ để sử dụng. Tao không tin mày có thể phá nát nhà tao một lần nữa. Tao có thể thay đổi lịch sử còn mày thì không.
Bên ngoài người giúp việc đứng thành một nhóm. Một người mới hướng trong phòng nhìn Ngô Long lắp bắp nói.
- Cậu … Cậu Chủ có chuyện gì không?
Ngô Long lúc này hướng một cái gối trên giường ném về phía người giúp việc kia quát lớn.
- Đi ra ngoài!
Cái gối trúng vào vách cửa rơi xuống đất lúc này người giúp việc cũng xanh mặt. Nếu không phải là cái gối mà là một chai rượu còn nguyên thì những mảnh vỡ của chai rượu có thể văn trúng bà. Nhưng bà chỉ nép vào một bên như những người giúp việc khác.
Ngô Long suy nghĩ điều gì đó đứng lên đi tới đi lui trong nhà. Một lon bia bị hắn mạnh chân đá một cái làm bể cả tấm kính của tủ đồ. Âm thanh loãng xoảng vang lên.
Bước đến tủ đồ không còn ngăn kéo cửa kính. Ngô Long lấy tay cầm lấy một cái áo khoác của mình mặc vào. Bước ra khỏi phòng nhìn những người giúp việc bên ngoài cửa phòng hắn để lại một câu.
- Đứng đây làm gì dọn dẹp hết đi! Tài xế đâu đưa tôi về bên nhà ông!
Một người đứng trong đám người giúp việc cũng nhanh chân chạy đi trước ra phía ngoài. Lấy xe khởi động để cho Ngô Long bước vào trong xe hắn mới vào số lái đi. Trên cả đoạn đường người tài xế không dám nói một lời nào.
Hắn sợ người thanh niên phía sau mình trong cơn nóng giận chỉ một lời không hợp ý sẽ sa thải hắn. Công việc này tiền lương khá cao mà lại an nhàn chỉ chở người đi những lúc cần thiết. Lại làm trong nhà quan to có mối quan hệ bên ngoài nhà hắn kinh doanh một số thứ vẫn là tốt.
Ngô Minh trong nhà lúc này mới đem những gì mình có thể hoạt động được đem thi thể của Ngô Trực chuyển về Ngọc Châu. Đối với hắn sử dụng những thứ nắm trong tay là việc hoàn toàn có thể. Với việc điều tra của Ngô Trực tất cả dường như chỉ trong phút chốc bị dập tắt đi. Đám người Bạch Hải mà hắn gọi về trở thành bia đỡ đạn.
Vì trên người có sẵn bản án truy nã và hoạt động bắt cóc tống tiền với người trong nước có yếu tố bạo lực cao dù bên Myanmar có can thiệp cũng không khá hơn nên đành từ bỏ nhóm người này. Ai cũng biết đối tượng sử dụng vũ khí nóng gây nguy hiểm trong dân chúng như thế nào. Bỗng nhiên bản án thay vì Ngô Trực là chủ mưu lại thành Ngô Trực bị ép phải làm nên khi thấy cảnh sát sợ tội mới dẫn đến bị bắn chết.
Với áp lực của cao tầng phía trên những quan chức của Lưu Minh đều phải chấp nhận với những gì được biên soạn sẵn. Người cũng đã chết dù có điều tra cũng không thể làm gì khi bên trên luôn có người dẹp đường giúp.
Trong phòng lúc này tập hợp hầu như đầy đủ người, chỉ có mỗi mình Ngô Long. Nhưng mọi người đều cho rằng có hắn cũng được không có hắn cũng xong. Ngô Minh mặt mũi âm trầm nhìn Ngô Kỳ nói.
- Ai! Ai cho thằng Trực đi Lưu Minh lúc này! Không phải bọn mày nói nơi đó đang bất ổn sao. Tại sao nó lại đi vào giờ phút này hả!
Diệp Phàm bên cạnh lúc này mới uống một ngụm trà nhìn xui gia mình trấn an.
- Ông cứ từ từ! Chuyện này đã lỡ rồi! Việc quan trọng không phải là truy cứu trách nhiệm của ai trong nhà. Mà là tại sao Ngô Trực lại bị như thế. Mọi người đều biết trong quốc nội nếu như Ngô Trực có điều gì nguy hiểm chỉ cần phát ra thân phận người nhà lãnh đạo của hắn vẫn có thể qua chuyện. Nhưng đối tượng này là ai mà dám làm như vậy!
Lời Diệp Phàm làm cho Ngô Nam nhìn về phía Ngô Kỳ, một ánh mắt lướt qua rồi vội tránh đi nơi khác. Thấy được động thái của Ngô Nam, Ngô Minh mới hỏi hắn.
- Ngô Nam mày nói đi, chuyện này đừng nói với tao là Ngô Trực đi Lưu Minh mà mày không biết.
- Chuyện này! …
Ngô Nam nghe thấy bố mình hỏi như thế cũng lúng túng hắn chưa biết trả lời như thế nào thì một âm thanh vang lên.
- Con biết tại sao chú Trực đi Lưu Minh! Là con nói chú ấy đi đó …
Ngô Long lúc này bước vào trong phòng này. Nói ra những lời đó làm mọi người nhìn hắn. Ngô Kỳ tức giận muốn mắng hắn nhưng vì có cả hai người Diệp Phàm với bố hắn là Ngô Minh ở đây nên hắn chỉ nén lại. Diệp Nhi mới nhìn Ngô Long nói.
- Con biết cái gì mà nói vậy chuyện này không đùa được! Để mọi người họp.
- Không! Chuyện này con biết thì con nói biết! Những thứ gì nên nói thì phải nói.
Ngược lại lúc này Ngô Long mới ngồi xuống. Hắn nhìn mọi người bắt đầu kể lại mọi chuyện cho mọi người trong phòng đều rõ những sắp xếp của hắn cho Ngô Trực. Từng lời nói của hắn làm cho mọi người đều trố mắt nhìn bởi bố cục chặt chẽ mà hắn đã tạo ra cho Ngô Trực trước khi đi đúng là rất an toàn. Việc trao đổi tình hình hai bên của Ngô Trực và diễn biến mọi thứ hắn biết được đều đem ra nói cho mọi người trong phòng nghe.
Một lúc lâu sau những gì Ngô Long nói đều được mọi người im lặng đánh giá. Ai cũng biết nếu bố cục đã bày ra như thế chắc chắn Ngô Trực sẽ phải đi. Ngô Kỳ lúc này sau khi biết được tại sao Ngô Trực lại đi mà không phải người khác mới nhìn Ngô Long mắng.
- Có chuyện như thế mà mày để cho chú mày đi sao. Mày đã có đầy đủ sao không đi đi hả.
Diệp Phàm một bên mới hắng giọng một chút nhìn Ngô Kỳ. Bởi kết cục đã có nếu Ngô Long đi chẳng khác nào như Ngô Trực, mà hắn chỉ có Ngô Long là cháu trai. Ngô Kỳ cũng cảm nhận được ánh mắt sắt bén của Diệp Nhi nên cũng im lặng.
- Ngô Long nó không sai trong chuyện này. Đối với đối thủ yếu hay mạnh đều phải xuất toàn lực. Nó Không sai nhưng có vấn đề trong đây là bọn người Thiếu Kiệt. Nếu như cháu nói nằm vùng của cháu báo về tin tức hắn đang ở nước ngoài thì ông nghĩ có hai điều kiện xảy ra nhưng xem ra ở điều thứ hai có vẻ là khả thi hơn.
Diệp Phàm lúc này mới nói ra ý kiến của mình khiến mọi người nhìn về ông. Ngô Minh cũng ra vẻ lắng nghe xem xui gia với mình có ý kiến gì với chuyện này nên cũng im lặng nhìn ông. Diệp Phàm lúc này mới nói tiếp.
- Thứ nhất là Nhã Kỳ đó làm phản. Hai là bố cục của Thiếu Kiệt nhầm dụ người muốn đối phó hắn ra mặt. Qua sự việc hắn làm với đường dây của Ngô Trực. Tên Chí Hùng mất tích không biết tăm hơi. Hắn lựa dịp này tung ra tin đi du lịch một tháng lại kéo dài thêm hai tuần. Vốn là dụ Chí Hùng ra nhưng cháu với Ngô Trực không chờ được lại ra tay sớm mới dẫn đến chuyện này. Bởi vì hắn không rời khỏi Lưu Minh đi đâu hết mà ẩn núp chỗ nào đó theo dõi mọi thứ.
Ngô Minh lúc này cũng gật gù. Bởi Diệp Phàm phân tích rất chính xác nếu dựa theo những gì nhận được từ những đối tượng liên quan trong việc này. Nhã Kỳ vẫn không có gì khác thường chỉ là bị giữ lại lấy lời khai điều tra về việc bị bắt cóc. Còn bảo lưu cả chức vụ của cô đối với công ty của Thiếu Kiệt. Nếu Nhã Kỳ bị phát hiện chắc chắn sẽ sa thải cô hoặc bắt cô lại vì đã tiếp tay bắt cóc Hoàng Ngân.
- Việc tạo ra bố cục phải ở nước ngoài lâu dài không khó. Chỉ cần đi xong quay về trong ngày với một hãng máy bay khác là được. Xem ra cả cháu với Ngô Trực đều bị giăng bẫy ngay từ lúc hắn có tin đi du lịch làm việc. Tạm thời cháu cứ liên lạc với nằm vùng của mình. Dù không đánh giá sau việc này ra sao. Nhưng vẫn còn có thể sử dụng được. Giờ ra sân bay đi! Bố đã nhờ người chuyển Ngô Trực về đây rồi. Trước mắt làm đám tang cho nó cái đã, còn những việc khác sau đám tang hãy tính.
Ngô Minh thở dài một hơi dựa lưng vào ghế. Mọi người thấy được ông như già thêm một vài tuổi. Một bên là cháu, một bên là con. Dù cho cháu mình với con trai đánh giá đối thủ không quá thấp nhưng nếu gặp phải người mưu tính sâu xa như Thiếu Kiệt, nếu hai đưa cùng đi chưa biết chừng lúc này ông nhận về chỉ là hai thi thể. Không phải chỉ một mình Ngô Trực.