Đêm đã dần về khuya mà tin tức về nhóm người Ngô Trực vẫn chưa có, ngồi trong nhà Ngọc Nhi mọi người đang ăn những đồ ăn mới được mua về. Thiếu Kiệt vừa ăn vừa chỉnh lý lại những tập tin hồ sơ cần thiết, và thao tác một vài thứ trên tài khoản của Ngô Trực.
Ngay lúc mọi người đang ăn uống sau một ngày hầu như không còn gì trong bụng, bất chợt điện thoại của Hà Vi vang lên. Tất cả mọi người đều đổ dồn nhìn vào màn hình, trên đó hiển thị hai chữ Lưu Chính. Thiếu Kiệt biết sắp đến lúc cần thiết phải giao những thứ mà hắn lấy được từ ngân hàng Thụy Sĩ.
Hà Vi lúc này cũng nhận điện thoại, đầu bên kia vang lên âm thanh của Lưu Chính nói.
- Chú đang ở bên dưới địa chỉ mà cháu đưa, vì có thứ phát sinh nên chú phải vào đây sớm hơn một chút.
Ngọc Nhi lúc này bước gần đến cửa sổ, vèn tấm màn lên và nhìn xuống. Thấy được người đứng bên dưới chỉ một mình Lưu Chính nên cũng gật đầu.
Thế Hải lúc này mua đồ trở về đang ăn cùng với mọi người cũng đứng lên xuống mở cửa cho Lưu Chính.
Thiếu Kiệt bây giờ cũng sao chép toàn bộ hồ sơ mà hắn có được vào trong một cái USB, từng tài liệu một được chuyển qua một cách nhanh chóng. Chỉ có hồ sơ của Ngọc Nhi là hắn không thể chuyển sang dạng file tài liệu vì hầu như không có thời gian để làm việc đó.
Lưu Chính ăn mặc tương đối bình thường như một người du lịch. Ngồi xuống bàn trước mặt của Thiếu Kiệt, Lưu Chính mới lên tiếng nói,
- Tình hình ở đây như thế nào rồi, nghe Hà Vi gọi về mọi người cũng khá lo lắng sợ cháu làm sai điều gì, sẽ ảnh hưởng không nhỏ à. Hồ sơ của Nhã Kỳ có phát sinh, mà đến bây giờ chú mới biết.
Nghe Lưu Chính nói về sự phát sinh trong hồ sơ, không như lúc đầu Thiếu Kiệt cũng bất ngờ phải có sự việc gì đó, khiến cho hắn phải tới đây sớm hơn dự kiến và điều này chắc chắc ảnh hưởng của Nhã Kỳ không nhỏ.
- Hồ sơ của Nhã Kỳ làm sao mà có phát sinh thế chú. Nếu có phát sinh phải có ghi chú chứ, cháu lần trước xem qua cũng đâu thấy được đâu?
Hà Vi cũng thắc mắc không kém, cô đã từng xem qua hồ sơ của Nhã Kỳ việc có phát sinh trong hồ sơ thường sẽ có ghi chú và điều này khiến cho hồ sơ dễ nhận định về đối tượng hơn. Mà bây giờ Lưu Chính lại nói hồ sơ của Nhã Kỳ có phát sinh thì cô hoàn toàn không thể tin được.
- Chuyện này vốn sẽ không ai biết và hồ sơ cho đến bây giờ cũng sẽ không chỉnh sửa nhiều, nhưng khi tìm hiểu kỹ lại thì nó cần phải được thay đổi. Bởi nguyên do dẫn đến chuyện Nhã Kỳ làm nội gián rất có thể do chính ông cháu gây ra. Hai đứa xem hồ sơ đi rồi sẽ rõ.
Thiếu Kiệt lúc này cũng cầm bộ hồ sơ của Nhã Kỳ được lôi ra từ trong cái ba lô của Lưu Chính. Nhìn nó như một bộ sơ yếu lý lịch thông thường không có gì là nỗi bật. Từng thông tin về Nhã Kỳ hiện ra, những gì đã xảy ra với cô ta đều được ghi lại cẩn thận. Thiếu Kiệt chăm chú đọc rất kỹ và hắn hầu như không bỏ sót một chữ, một thông tin cần thiết nào liên quan đến cô ta trong hồ sơ.
Hà Vi cũng muốn kiểm chứng lại hồ sơ của Nhã Kỳ nhưng hiện tại Thiếu Kiệt đang xem nên cô cũng im lặng, đợi cho đến khi hắn đóng lại bộ hồ sơ đưa cho Hà Vi mới thở dài nói.
- Không ngờ lại như thế. Nếu không phải vì sợ ảnh hưởng đến danh tiếng của quân đội chắc hẳn Nhã Kỳ sẽ hiểu được cô bị lợi dụng như thế nào đi.
- Ừ! Chú đã hỏi Hà Thúc chuyện này, năm đó chính xác là có những đối tượng quân nhân có thẩm quyền liên hệ không nhỏ. Mà bố mẹ của Nhã Kỳ cũng chỉ là con cờ để họ Ngô thâm nhập vào quân chính. Cháu thấy đó hầu hết gia đình cô ta đều theo Ngô Kỳ, mà cháu cũng hiểu rồi đấy cây đổ bầy khỉ tan. Họ muốn mưu quyền cao hơn phải chuyển hướng, gia tài của bố mẹ Nhã Kỳ được dùng để lo lót không ít đi.
Hà Vi lúc này đọc xong hồ sơ cũng chuyền tay cho Ngọc Nhi với Nhã Oanh để hai người họ hiểu điều gì đã xảy ra với Nhã Kỳ.
- Sao ông lúc đó không làm rõ nguyên do mà lại làm như thế. Hiện tại nếu biết được sự thật này, liệu Nhã Kỳ có sống tốt hơn không. Khi bản thân cô chắc chắn rằng mọi chuyện của bố mẹ cô chết hầu hết là do ông cháu gây ra.
- Chuyện này không thể trách được việc lúc đó quá mập mờ xử lý cũng không muốn để người khác chú ý, nên cô ta có nghĩ như vậy cũng là điều bình thường. Ai mà không thế với ý thức lúc đó cô ta cũng đã có, nhưng vẫn chỉ là thông tin bị làm sai lệch đi nên nhiều thứ sẽ phát sinh.
Thiếu Kiệt lúc này mới đem nhận định của mình nói ra với Hà Vi. Bởi sau khi hắn đã hiểu nguyên do tại sao Nhã Kỳ lại hợp tác với Ngô Trực thì bản thân Nhã Kỳ chỉ làm theo những gì mà cô nhận định từ những thông tin mà mình có được bị làm sai lệch. Nhã Oanh sau khi đọc hết những gì rõ ràng trong hồ sơ cũng lắc đầu thở dài nói.
- Nhưng em thấy như thế Nhã Kỳ cũng không biết bố mẹ cô ta thật sự bị Ngô Kỳ hãm hại hay sao? Nếu thế sao lúc đó Hà Thúc không để người cho cô ta biết chuyện này.
- Em nghĩ làm sao cho biết? Cô ta lúc đó bị người nhà của mình bảo vệ theo đúng nghĩa, bởi họ cần cô ta để làm việc khác em không thấy sao. Việc tiếp xúc với Nhã Kỳ lúc đó từ các phương diện đều bị gián đoạn, Hà Thúc lại bận trăm công nghìn việc đâu thể lúc nào cũng nhớ đến việc này được. Thời điểm đó nhạy cảm mà đến khi ổn định thì, những người kia thấy Nhã Kỳ không còn khả năng lợi dụng nữa và đưa cô ta vào trại trẻ mồ côi. Như thế họ cũng đỡ phải gánh một cục nợ. Đã có người cho Nhã Kỳ hận rồi thì họ có làm thêm việc đó cũng chỉ làm cho cô hận Hà Thúc thêm thôi.
Phân tích lại tình tiết diễn biến qua hồ sơ của Nhã Kỳ. Thiếu Kiệt nói cho Nhã Oanh biết tại sao việc này lại diễn ra như thế, bắt buộc mọi thứ lúc đó Hà Thúc phải ra quyết định trảm tướng của mình là điều không thể tránh khỏi.
Bằng chứng được tạo ra cho thấy, một người có ý định mưu đồ bán thông tin bí mật quân sự cho nước khác là một việc mà bất cứ ai ở cương vị của Hà Thúc cũng phải đau đầu. Việc giữ lại sẽ bị các bên công kích mà chứng cứ thì quá rõ ràng để buộc tội bố mẹ của Nhã Kỳ.
- Nhã Kỳ cố gắng trả thù nhưng bị thù hận che mắt rồi. Thật đáng thương cho cô ta mà. Đôi khi thù hận phải biết tìm đúng người đúng việc như thế này thì chỉ có Thiếu Kiệt nhà mình trở thành người chịu thiệt thôi, mà nghĩ cũng ngộ nếu liên quan với Hà Thúc tại sao Nhã Kỳ lại kết hợp với Ngô Trực làm khó dễ Thiếu Kiệt.
Nhã Oanh vừa than thở vừa thắc mắc tại sao Nhã Kỳ lại đối phó với Thiếu Kiệt mà không phải là Hà Vi, vì cô ta là cháu của Hà Thúc còn Thiếu Kiệt vẫn chỉ là người ngoài.
- Vấn đề này không khó hiểu, bản thân Nhã Kỳ nghĩ Thiếu Kiệt hoạt động mới làm cho Hà Thúc có được như ngày hôm nay. Chắc cô ta cũng biết một ít liên quan giữa Thiếu Kiệt và Hà Thúc nên cho rằng việc này là như thế. Chỉ cần hợp tác với Ngô Trực chặn đường được Thiếu Kiệt thì tất cả những sắp xếp của Hà Thúc sẽ rồi loạn như thế nhà họ Ngô sẽ có cơ hội ra tay công kích.
Ngọc Nhi bây giờ mới lên tiếng đem những bố cục liên quan giữa Thiếu Kiệt và Hà Thúc trong những chuyện hắn làm trước đây, sẽ cho người ta cảm giác được tất cả những gì Thiếu Kiệt có bây giờ đều là một tay Hà Thúc chỉ đạo Thiếu Kiệt âm thầm làm việc.
- Chưa nói đến những việc khác Nhã Kỳ đi trên con đường này đã là sai lầm rồi các em tự đọc đi. Nội dung cuộc nhắn tin của hai chú cháu bọn nó này.
Đưa điện thoại của Ngô Trực ra cho mọi người xem những tin nhắn của Ngô Long và Ngô Trực. Mọi người đều lắc đầu với những gì mình vừa đọc. Thở dài một hơi Nhã Oanh mới nói với Thiếu Kiệt.
- Em nghĩ việc này nếu Nhã Kỳ biết được hết mọi việc thì chắc chắn cô ta sẽ không làm như thế đâu, bọn người này không phải là người nên tiếp xúc, và cũng là người không thể làm việc chung được.
- Quan trọng là cô ta sẽ nghe mình giải thích hay không mới là điều đáng nói, nếu trước giờ tư tưởng của Nhã Kỳ đã như thế liệu có thể thay đổi không? Với những gì trước giờ mình tin vào đều là một sự dối trá cô ta sẽ chịu đã kích như thế nào mới đáng phải bàn.
Lời của Ngọc Nhi làm mọi người im lặng, bởi việc này không ai nói trước được điều gì. Tính tình của Nhã Kỳ thay đổi hay không một phần là do chính bản thân của cô ấy có thể tiếp nhận ra sao, về những thứ này. Bây giờ Lưu Chính mới lên tiếng thở dài nói.
- Trước khi chú đến đây. Anh Hùng có gọi điện cho chú! Anh ta nhớ chú nói với Thiếu Kiệt. Việc của Nhã Kỳ cháu nể mặt Tăng Anh Hùng một lần tha cho cô ta, bởi vì bố của Nhã Kỳ từng là đồng đội cấp dưới của anh ấy. Còn do chính tay anh ấy phải đến nhà bắt đi cấp dưới của mình đưa ra xét xử. Giờ Nhã Kỳ lại bị như thế chú ấy không đành lòng, nên nói với cháu để tự cháu quyết định.
Hà Vi lúc này cũng im lặng, bởi vì bản thân cô cũng hiểu việc. Từng kề vai sát cánh chiến đấu với bạn hữu, đồng đội, người anh em vào sinh ra tử để rồi tranh đầu trên chính trường, lại phải tự mình đến bắt người người đồng đội, người anh em của chính mình. Đó là một nỗi niềm không bao giờ quên.
Thiếu Kiệt lúc này cũng trầm mặt, Tăng Anh Hùng là một người bên cạnh Hà Thúc dù không gặp ông ta thường xuyên nhưng chắc rằng chuyện của Thiếu Kiệt ít nhiều cũng có sự giúp đỡ âm thầm của ông ta trong bóng tối, việc bán nhân tình cho Tăng Anh Hùng là một việc không hề dễ dàng.
- Cháu sẽ suy nghĩ về việc này! Có thể còn tùy theo mức độ tình hình của Nhã Kỳ đến lúc nào khi đó cháu mới thật sự quyết định.