Siêu Việt Tài Chính

Chương 318: Đầm rồng hang hổ




Thiếu Kiệt trước giờ chừa từng để ý đến bối cảnh của những người làm việc với mình chỉ duy nhất Chu Tường do hắn nghe được chuyện nên mới quan tâm đôi chút. Còn lại những người khác hắn chưa từng tìm hiểu qua.

Bởi vì Thiếu Kiệt nghĩ rằng ai cũng có một ký ức cho riêng mình. Can thiệp quá sâu vào đời tư của người khác cũng không phải là chuyện tốt. Người cấp trên có thể tìm hiểu quá sâu vào những việc riêng của người khác cũng không phải là điều nên làm.

- Đối với Nhã Kỳ. Trước khi cô 10 tuổi đúng là đã được sống trong muôi trường giàu có. Nhưng bố mẹ cô bị tai nạn giao thông chết đi tài sản bị cô chú tước đoạt không còn.. Chưa kể đến họ chỉ nuôi cô vài tháng rồi đẩy cô vào trong trại trẻ mồ côi từ đó không liên hệ nữa. Sống trong môi trường đó con người có nhiều cải biến. Nhã Oanh học tập một đường thẳng tới ngày hôm nay ra trường làm việc. Một phần gửi về cho viện còn một phần giữ lại cho mình. Còn về Trương Hạo cũng có vấn đề trong hồ sơ nhưng mà chắc không lớn đi.

Hà Vi cũng biết Thiếu Kiệt đi từ thấp đến cao như thế này Trương Hạo không thể thiếu một phần nếu nói hắn có vấn đề thì cũng không đợi đến hiện tại. Bởi vì ngoài Thiếu Kiệt, Trương Hạo luôn có một tiếng nói nhất định. Hắn có thể ngang hàng với Thiếu Kiệt trong mọi chuyện nhưng hắn hiểu để có được ngày hôm nay cả Thiếu Kiệt và hắn phải cố gắng như thế nào.

Có thể nói Trương Hạo là người được Thiếu Kiệt cải biến vận mệnh hoàn toàn không sai. Vì kiến thức của hắn cũng không có gì nhiều. Cuộc sống nếu không cùng Thiếu Kiệt lăn lộn thì cũng chỉ là một người trông xe trong trường học. Quá khứ của Trương Hạo thì Thiếu Kiệt hắn cũng biết chút ít hai kiếp người gắng bó lúc khó khăn với nhau buồn chán ngồi nốc từng lon bia với một dĩa đậu phộng rang. Như thế cũng không có gì để mà Thiếu Kiệt phải lo nghĩ.

- Sao rối vậy ta. Việc này không phải đơn giản rồi đấy. Thôi đi xuống dưới ăn sáng rồi báo lại với bên đoàn du lịch. Anh sẽ xem mua vé bay về nước. Kỳ này phải thuê khách sạn ở rồi. cái này là có nhà mà không được về này.

- Ấy chuyện này Mình có thể nói Ngọc Nhi chuẩn bị cho chúng ta ở chỗ nào đó thuận tiện như thế cũng đỡ tốn kém hơn. Ngọc Nhi cũng có thể không bị người khác chú ý khi gặp mình.

Nhã Oanh lúc này đưa ra ý kiến của mình cho Thiếu Kiệt. Bởi cô thấy Ngọc Nhi quan hệ với những người trong xã hội. Mà việc đem một chỗ cố định của Xuân Nghĩa Bang làm nơi cho cả ba người ở đó. Nếu Ngọc Nhi có đến thì cũng không ai nghi ngờ.

- Ừ ý kiến hay đấy. Việc này sẽ nói với Ngọc Nhi sau. Hiện tại đi lấp đầy bụng xem đặt chuyến bay thu xếp về nước cái đã.

Thiếu Kiệt nói xong cả ba cùng đứng lên hướng về phía bên ngoài mà rời khỏi phòng. Dù sao muốn bay một chuyến bay dài hay là quá cảnh cũng là thời gian ngồi máy bay tương đối dài. Mà qua lần vừa rồi bay Thiếu Kiệt biết hai cô nàng của chúng ta có chút không thích những món ăn ở trên máy bay là mấy.

Ngay tại một căn phòng khá mờ với anh đèn màu, giờ vào lúc nữa đêm. Trên một bộ ghế của giữa căn phòng Ngô Trực với hai người phụ nữ ăn mặc chỉ còn lại phần nội y che chắn các bộ phận nhạy cảm. Nhưng nó mỏng đến mức có thể thấy được những gì bên trong, chỉ cần kéo nhẹ một nút thắt, mọi thứ sẽ được cởi bỏ khỏi da thịt của cả ba người.

Trước mặt hắn lúc này là Ngô Nam với một người nữ dẫn chương chình truyền hình, cũng không khác gì với hai người đang ngồi cạnh với Ngô Trực. Cô ta năm phủ phục một bên tay của cô ta quàng và cỗ Ngô Nam xem ra rất thân mật.

Cầm trong tay điếu thuốc gạc một ít tàn thuốc tay còn lại xoa nắn bờ mông của người phụ nữ bên cạnh mình một các nhẹ nhàng. Ngô Nam thả ra một luồng khói trắng trên không trung rồi vỗ mạnh vào mông của người phụ nữ kia. Lên tiếng hướng về Ngô Trực nói.

- Mẹ thằng em mày tối nào cũng như thế này hèn gì sáng ngũ ly bì là đúng gặp anh mày đây cùng thích, Nhưng con mẹ nó chị nhà mày mà biết thì chắc phải lấy rái tai cả ngày đấy.

- Anh cứ thế đàn ông sinh ra để hưởng thụ. Càng làm ra nhiều tiền càng phải biết hưởng thụ. Chứ ai như anh cả nhà mình suốt ngày bị gò bó không thoải mái tý nào.

Vừa nói Ngô Trực vừa lấy tay xóa nắng bầu ngực của cô gái bên cạnh minh. Đối với hắn không cần biết những phụ nữ này ra sao chỉ cần hắn có tiền những người này đều chấp nhận cho hắn dày vò chỉ cần bỏ ra ít tiền là được. Đối với những người phụ nữ này không hơn gì món đồ chơi với hắn khi nào chơi chán rồi thì kiếm món khác.

- Mày cũng không nên nói anh hai như thế ổng giờ đại diện cả nhà mình trên con đường chính trường. Phải hiểu một điều dù muốn ông cũng phải giữ thể diện cho gia đình. Không phải cư muốn là làm như tao với mày đâu. Mà Không ngờ thằng kia lại về phe mẹ con nhà thằng đó. Mà sao mày không triệt tiêu nó luôn đi để làm gì.

Ngô Nam vừa hằn giọng vừa nói với là Ngô Trực bởi vì chuyện Phùng Kiến Hoa bị bại lộ hắn biết được rất tức giận. Nghĩ tới lần đó mình bị vào tròng chắc cũng do một tay Phùng Kiến Hoa tạo nên việc này cũng làm hắn ghi thù trong lòng cho tới bây giờ.

- Đừng nóng chuyện đâu còn có đó. Không phải cứ muốn là mình làm được có những thứ không phải cứ thấy là làm. Đôi khi phải biết lợi dụng hắn một chút. Em cũng đã cho người do la tin tức. Chẳng có công ty nào cho các bạn hàng của mình đi du lịch cả một tháng. Chỉ có một tuần đã là cao nhất rồi. Nhưng lần này em thả ra tin tức để cho hắn chuẩn bị. Vài ngày sau em sẽ đến đó tiến hành thanh trừ.

Vừa cầm một ly rượu mạnh nhận được từ tay của người phụ nữ của mình Ngô Trực vừa uống một hớp rồi nói ra những gì hắn định làm. Hắn vẫn muốn đến Lưu Minh để làm những việc của hắn.

- Tao thấy việc mày đi lần này cũng phải cẩn thận dù sao hiện tại chỗ đó là điểm nhạy cảm với những người của mình, Không đơn giản là muốn thực hiện là được đâu đấy.

Ngô Nam nghe thế cũng nhắc nhở Ngô Trực dù thời điểm nào thì hắn thấy việc này không phải là việc nên làm. Một mình Ngô Trực đến Lưu Minh tương đối rủi ro. Dù cho em hắn có một ít cơ sở nhỏ nhưng không phải là mức an toàn.

- Anh cứ lo bọn bên đó sẽ không phát hiện đâu. Em sử dụng giờ sinh học bất bình thường. Với lại em đã đến đó như đã báo đâu. đến sớm một chút, làm bất ngờ một chút để cho bọn nó biết người bên mình không phải dễ đối phó. Hơn nữa em vẫn còn một vài đường dây có thể liên hệ. Thằng nhóc Ngô Long cũng có một người bên bọn họ rồi mọi tình hình xem ra nó nắm rất chuẩn.

- Mà chú nói xem tại sao Ngô Long thằng nhóc lại liệu việc này như thần thế. Thằng nhóc con anh hai nó làm những việc mà tao thật không ngờ đấy. Toàn bộ cơ sở bên đó làm như nó nắm rất rõ. Biết thế trước khi đi Lưu Minh tao hỏi nó cho rồi.

Biết được tin tức lần này hầu hết do Ngô Long cung cấp. Ngô Nam bực mình vì nếu là hắn có được những tin tức này ngay từ đầu hắn đã có thể không mất mặt như ngày hôm đó. Nhưng việc tại sao Ngô Long lại biết được và cài người của mình vào trong bộ phận của mẹ con Hoàng Lâm Nhu thì Ngô Nam hoàn toàn không biết.

- Vấn đề này thì bản thân em cũng không rõ. Nếu lần đó không phải bực tức vì gần đây mọi thứ rắc rối. Em kéo nó ra đi quán bar mới nói nó Nghe. Ngày hôm sau nó lôi em dậy sớm. Đưa em những cái thông tin mà em cần thiết với điều kiện tiên quyết phải đối phó cho được thằng nhóc Thiếu Kiệt kia. Em nghĩ là nó đã biết chuyện này lâu hoặc là thằng kia có mối làm ăn gì ngán chân nó. Hỏi kỹ thì nó không nói. Nhưng xem qua hồ sơ của Ngô Long em mới biết được thì ra thằng nhóc Thiếu Kiệt là người chủ thật sự phía sau sàn giao dịch vàng.

- Má nó ẩn giấu sâu thật. Giờ chú mày định làm gì. Theo tao thì mày khỏi cần đi Lưu Minh làm cái gì. Thuê mẹ sát thủ giết thằng oắt con đó thế là xong cần chi phải rườm rà. Vừa sạch tay vừa loại bỏ được uy hiếp.

Ngô Nam lúc này đập cái Ly vừa uống rượu của mình xuống bàn. Bực tức nói ra những điều mà hắn thấy cần thiết việc không muốn dây dưa theo hắn chỉ cần thuê người giết chết Thiếu Kiệt và Hoàng Lâm Nhu thế là xong.

- Không đơn giản như thế đâu. Em cũng định như thế, Nhưng Ngô Long nó lại có ý tưởng cao hơn nhiều. Việc lần này đi chủ yếu lấy trang vàng là một. Đưa người bắt thằng nhóc đó chuyển nhượng hết toàn bộ tài sản của nó. Rồi hủy đi hai chân hai tay cho nó ngồi trên xe lăn muốn sống không được muốn chết không xong. Nghe xong bản thân em thấy thằng cháu mình đúng là có tố chất. Phải để cho thằng nhóc kia thấy cuộc sống của nó là một chuỗi ngày tăm tối như thế mới thú vị.

Nói ra những gì Ngô Long muốn để mình làm thay hắn. Ngô Trực vừa mỉm cười nhìn lý rượu trong tay đung đưa chút rượu sóng sánh của cái ly. Hắn thấy việc để Thiếu Kiệt tàn phế sống cuộc đời còn lại mới đúng là điều thú vị nên làm.

- Được cái này hay đấy! Nó mà chết thì tốt cho nó quá nhỉ. Cứ để sống dỡ chết dỡ như thế lại hay. Chỉ cần như thế con mẹ nó cũng không ngóc đầu lên được. Dám đối kháng với nhà mình thật không biết chữ chết viết như thế nào mà.

- Đó chỉ là kết quả tạm thời. Nghe nói thằng nhóc này có cả ba người con gái. Chỉ cần nó như thế thì bên bọn người Hà Thúc buông bỏ. Con bé của hắc bang em chiếm lấy còn một con của nhân viên hành chính chỉ cần anh thao tác một chút sẽ được hai tay dân lên lúc đó thì tha hồ. Cho nó nhìn bạn gái nó bị người khác chơi cảm giác sẽ như thế nào. Còn con nhỏ Hà Vi thì hơi khó đấy mà thôi bên thằng ông nó cũng không cựa quậy được lâu. Không có bài thì chỉ có nước về vườn dưỡng lão thôi.

Đem những ý nghĩ của mình về những thông tin đã nhận được của Ngô Long. Ngô Trực vừa nói vừa vẽ ra những gì sẽ diễn ra nếu hắn thành công đem Thiếu Kiệt triệt hạ. Những người của Thiếu Kiệt hắn đã có chủ ý của riêng mình. Việc này là qua hồ sơ của Ngô Long làm dấy lên chủ ý của hắn.

- Nghe cũng hay đó. Xem ra anh phải đợi tin tức của chú mày lâu dài rồi. Nhưng mà anh nhắc chú không được chủ quan trong việc này đâu đấy. Chú có kế hoạch của chú. Nhưng mà vốn vào đầm rồng hang hổ. Bọn nó dù sao thế lực liên kết ở Lưu Minh ra tay thì chỉ có thể làm trong âm thâm thôi.

- Anh yên tâm theo như tin tức nhận được hơn hai tuần nữa hoặc có thể là gần tết nguyên đán thằng nhóc mới về. Giờ phá rối kế hoạch của hắn bắn tin như thế này nó phải về đúng ngày. Như vậy thì vẫn còn hơn năm ngày nữa. Ngày kia em đến chuẩn bị mọi thứ. Đến ngày 1 giả vờ như vừa mới xuống máy bay bố cục làm sao cho thằng nhóc đó không nghi ngờ. Nếu mình không biết Phùng Kiến Hoa là người của hắn chắc chắn là sẽ bị lừa thảm. Nhưng mà lần này mình chuẩn bị trước thì khác à.

Ngô Trực nói ra những gì hắn dự định. Việc hắn thấy ngày mai nghĩ ngơi chuẩn bị thật kỷ các thứ trong đêm ngày mai bắt đầu đi Lưu Minh liên hệ với đầu dây bên kia mới là quan trọng. Như thế sẽ nắm bắt tốt hơn tình hình của Thiếu Kiệt.

- Ừ như thế cũng được. Cần anh đưa chú vài người đi qua đó không? có gì bọn nó giúp chú làm việc.

- Anh yên tâm em đã có một nhóm ở nước ngoài về chơi vụ này rồi. Chỉ cần để cho bọn nước ngoài đó ra tay với thằng nhóc Thiếu Kiệt không bằng không cớ. Muốn dây vào em không dễ dàng đâu nhỉ. Với lại bọn nó là người em đang chuyển hàng cho nên chắc chắn bọn nó sẽ làm hết sức.

Ngô Nam từ chối những người của Ngô Trực cho hắn mà thay vào đó hắn đã chuẩn bị một số người để làm chuyện này. Bởi hắn hiện tại không tin tưởng người của anh mình cho lắm Phùng Kiến Hoa đã bị một lần lọt mương nên hắn không muốn là người tiếp theo.

- Ừ như thế cũng được. Không để lại nhân chứng dễ bị lộ làm xong bọn nó rời đi an toàn không liên quan. Tìm cũng không tìm được người. Muốn tra chuyện này bọn Hà Thúc cũng không có chứng cứ. Nhớ làm cho kính kẽ vào. Đừng đề giống anh lần trước, Nghĩ lại mà tức không ngờ thằng chó đó lại phản phúc.

- Cái đó anh không trách được người ta đâu anh ơi. Lợi ích anh cho họ sao nhiều bằng những người kia. Anh ở xa còn thằng đó lại nằm trong lãnh thổ của thằng nhóc. Người ta cũng phải biết càng xa mặt trời càng dễ sống. Thì người của anh cũng vậy nó cũng phải bảo toàn cho nó thôi. Nhưng mà xong chuyện này thì thằng đó cũng xong khỏi lo đi. Chỉ cần kéo ngã được mẹ con thằng đó là mọi chuyện đều xong hết.

Ngô Trực lúc này cũng ung dung phân tích chuyện của Ngô Nam lần trước bị thiệt thòi đem những nguyên lý cơ bản nhất về lợi ích nói rõ tại sao Ngô Nam lại bị Phùng Kiến Hoa phản lại. Hắn thấy việc này đơn thuần là lợi ích mang lại của Ngô Nam không bằng Thiếu Kiệt trong chuyện vận động ở xa tầm tay.

- Ừ mà nói chuyện này mới nhớ thằng nhóc Ngô Long nó hiện tại đang làm gì nữa rồi. Để tao kiếm nó hỏi chút chuyện coi. Mẹ nó thông minh thế mọi chuyện đưa cho nó giải quyết vẫn hơn nhiều thứ chứ. Mày biết chuyện vậy mà không nói anh em được nhờ làm gì phải thần bí.

- Em biết gì. Nó cũng như em thôi, Sáng ngủ tối thức. Công tử ca đúng nghĩa mà, Nhưng không hiểu sao nó lại thông minh thế thôi. Nhưng mà như thế cũng được. Anh không có con trai em thì chẵng muốn lấy vợ sau này để nó quản lý thay anh hai. Anh em mình còn hưởng được chút lợi. Nghe nói dạo này nó đang kiếm người giải mã cho nó cái gì đó. Mà thật bọn người em kiếm chẳng giúp gì được nó mới bực mình.

Ngô Trực từ tốn nói ra tình hình của hắn dù cho nơi này có ba người phụ nữ bên ngoài nhưng hắn biết có cho vàng những người này cũng không dám hé răng. Dù sao thì họ cũng chỉ là món đồ chơi nên họ hiểu phải an phận làm đồ chơi nếu không cái mạng của họ cũng không giữ được. Ngô Nam cau mày một chút rồi gật đầu nói.

- Để anh xem nó cần gì thì anh cho người giúp quan trọng gì đâu thằng Ngô Long nó không đi học thật nhưng gia đình mình có tiền. Thứ gì mà không mua được bằng tiền. Chỉ cần bỏ tiền ra là được nếu trong nước không có thì ra nước ngoài tìm thiếu cha gì cách. Thôi không còn sớm tao đi làm chuyện đại sự cái đây. Sáng mai còn phải lết đi làm cho con vợ tao nó không biết nữa.

Nói rồi Ngô Nam ôm người phụ nữ của mình đang vuốt ve lấy thân hình hắn cười lớn rồi nâng cô ta trong tư thế nằm lên hướng về một phía căn phòng đi tới. Ngô Trực thấy thế nói với người phụ nữ.

- Chăm sóc tốt ông anh của tôi nhé cố phát thanh viên. Như thế thì sau này cô bước xa hơn nhiều.

Vừa nói xong hắn hướng người phụ nữ của mình hôn lấy hai đôi môi chạm với nhau cô gái kia cũng hưởng ứng theo với chiếc lưỡi như một con rắn cố tìm tòi trong miệng Ngô Trực. Trong căn phòng lúc này toát lên một vẽ sắc dục nồng đậm...