Lời của Hoàng Lâm Nhu vừa phát ra Ngọc Nhi sững sờ cô hoàn toàn không nghĩ được tại sao. Cái từ ấy lại xuất hiện ở buổi nói chuyện hai người giữa cô và mẹ Thiếu Kiệt.
Vì cái bí danh này của cô ngày cả Cao Thịnh cũng không biết. Và hơn thế nữa còn từ chính miệng của người luôn luôn kế bên Thiếu Kiệt. Ngọc Nhi lúc này cũng cố gắng bình tĩnh nhìn Hoàng Lâm Nhu mỉm cười giả vờ như không biết.
- Lam Phượng gì cố cháu không hiểu?
Mĩm Cười lắc đầu nhìn Ngọc Nhi Hoàng Lâm Nhu khẻ mĩm cười mới nói.
- Huyết Long sống phượng trọng sinh. Trả thù hận lấy toàn quyền.
Lời của Hoàng Lâm Nhu vừa ra Ngọc Nhi lúc này trán cũng túa ra một ít mỗ hôi phía sau lưng đã ướt đẫm dù cho hiện tại thời tiết khá mát mẽ. bây giờ cô mới không giữ được vẽ bình tĩnh của mình lắm bắp hướng Hoàng Lâm Nhu nói.
- Cô… Cô,,, là người của tổ chức.?
- Có thể nói như vậy nhưng bản thân tam phương chưa đủ để biết đên cô đâu nhỉ. Hai tiểu phượng hoàng của chúng ta đang ở Ngọc Châu hoạt động khá tốt. Ba Kỳ lân cũng đâng đợi huyết long ở Ngọc Châu. Chỉ có Lam Phượng cháu là vẫn chầm chậm không tiến được.
Ngọc Nhi lúc này mới biết bây lâu này bên cạnh mình luôn có một người cấp cao của tổ chức dù không thể nào biết Hoàng Lâm Nhu là gì ở tổ chức nhưng những gì bà nói thì chắc chắn cấp bật sẽ là rất cao. Hoàn toàn không phải một người phụ nữ mà Ngọc Nhi biết qua vẻ ngoài.
Thấy Ngọc Nhi Im lặng không nói được gì Hoàng Lâm Nhu chỉ mĩm cười uống một hớp trà rồi đặt xuồng bàn. Từ tốn nói với Ngọc Nhi.
- Huyết Long trọng sinh rồi. Đợi báo thù thôi. Còn những việc khác thì cháu không cần phải biết đâu cứ bên cạnh Huyết Long rồi một ngày nào đó cháu sẽ biết.
- Ý Cô Thiếu Kiệt là...
Ngọc Nhi lúc này cũng bất ngờ trước những gì mình đã được nghe. Khi mới gia nhập tổ chức này cô thường thắc mắc Huyết Long là người nào, Và người này quyền thế như thế nào mới tạo lập nên một tổ chức có cả trong và ngoài nước như thế này.
Vì trong tổ chức cô chỉ biết có Thanh Lân là cấp trên của mình còn những người khác cô hoàn toàn không biết mặt chỉ biết răng dưới mỗi một cấp kỳ lân là một Phượng được xắp xếp sau này sẽ ở bên cạnh Huyết Long mà cho đến giờ cô hoàn toàn không biết được huyết long là ai.
Cô chỉ biết khi gia đình kia đưa mình vào tổ chức là lúc cô được học những gì liên quan tới Thiếu Kiệt. Về việc tại sao cô lại được vào tổ chức này thì do những người kia thuê dạy dỗ cô.
Vì họ nói nơi đây là nơi đào tạo nên những người bên cạnh các tầng lớp nỗi bật và dường như. Diệp Nhi cũng là người được đào tạo ra từ nơi này.
- Đúng vậy! Huyết Long là Thiếu Kiệt, hiện tại chỉ có mình cháu với cô biết Huyết Long là ai. Đối với những gì nhà Họ Lâm làm với cháu thì cô cũng biết nhưng chưa đến lúc. Họ muốn tiếp cận Thiếu Kiệt để nắm quyền thì chúng ta cứ thuận nước đẫy thuyền là được.
Ngọc Nhi vẫn chưa thôi hết sự bàng hoàng bởi cô không hiểu lắm tại sao Thiếu Kiệt lại là Huyết Long. Hoàng Lâm Nhu lại liên quan tới tổ chức mà cô được đào tạo trên cương vị là một người được gửi đi mà không phải người khác.
- Cháu vẫn không hiểu lắm về chuyện này. Nhưng tại sao Thiếu Kiệt lại liên quan gì đến việc này. Cô làm cháu cứ mơ hồ quá.
- Không có gì là mơ hồ hết mọi thứ từ trước khi Thiếu Kiệt sinh ra đã được chuẩn bị hết rồi. Cháu cứ làm theo kế hoạch là được một ngày nào đó đi theo sự chỉ đạo của tổ chức cháu sẽ biết được lý do của chuyện này. Còn bây giờ thì cháu cứ bên cạnh Thiếu Kiệt đi. Phi Phượng và Minh Phượng sau này Ngọc Châu cháu sẽ gặp.
Hoàng Lâm Nhu lúc này cũng không muốn tiết lộ cho Ngọc Nhi biết gì nhiều. Bản thân bà thấy để cho Ngọc Nhi biết những thông tin này đã là qua nhiều. Sự tiếp nhận của cô bé dù cho đã trãi qua huấn luyện nhưng cũng không thể chấp nhận được toàn bộ trong một lúc.
- Vâng việc này cháu sẽ không để Thiếu Kiệt biết cũng như sẽ hoàn thành đúng chỉ thị tổ chức đã giao.
Dù Ngọc Nhi còn nhiều điều thắc mắt nhưng cô hiểu những việc hôm nay mình biết đã quá nhiều. Mà cô cũng không phải kẻ ngốc cái gì nên hỏi và cái gì không nên hỏi Ngọc Nhi nắm rất rõ điều này.
- Cô vậy đội Lam phượng của cháu sắp tới đây vẫn hoạt động bình thường không thay đổi phải không cô.
Hoàng Lâm Nhu lúc này nghe Ngọc Nhi nói vậy cũng gật đầu nói.
- Đội ngũ của cháu tổng bộ đã biết, vốn là không cần nhưng xem ra đôi khi những người cấp thấp như thế lại hoạt động tốt hơn người của bên mình, cháu cứ cho người triển khai tổ chức sẽ rót tiền xuống.
Ngọc Nhi lúc này cũng gật đầu dưới một chốt Phượng luôn có một thế lực do chính tay người đó tạo lập riêng. Ngọc Nhi thì dựa theo những gì mình có của Xuân Nghĩa Bang mà tạo ra một thế lực ngầm cho mình.
Tất cả những người được chọn trở thành một Phượng chi đều có quyền lực ngang nhau và đem mọi việc được giao cạnh tranh công bằng. Mỗi người có một nhiệm vụ riêng của mình và không thoát khỏi những gì của cấp trên giao cho.
Ngọc Nhi hoàn toàn hiểu rõ điều đó. Dù cho tổ chức có thể đem cô đào tạo đơn giản như bao người được gửi đến nhưng Cô lại được trở thành Lam Phượng của đội ngũ này đơn giản vì Thiếu Kiệt hắn là Huyết Long của tổ chức mà nhà họ Lâm. cái họ cô được mang theo gia đình mà mẹ mình.
- Vâng! tổ chứ nhỏ Lam Phượng của cháu hình thành giờ chỉ còn vũ trang nữa là được. Nhưng có vẽ như cháu đang bị tuột lại khá xa hai chi phượng kia mọi thứ tài chính đều hơn cháu quá nhiều.
- Cái gọi là tài chính đó chỉ là một công cụ thôi. Vận dung tốt cháu sẽ làm được nhiều thứ. Tuy cháu không có lợi thế về tài chính nhưng cái cháu có lại là mối quan hệ với Thiếu Kiệt à. Không phải cháu đã đi trước những người kia một bước dài đó sao.
Hoàng Lâm Nhu lúc này vừa cười nói với Ngọc Nhi dù sao đối với bà hiện tại Ngọc Nhi cũng là người trong nhà. Dù cho mới đầu cô nàng này tiếp cận Thiếu Kiệt qua nhà họ Lâm chỉ định nhưng vì được đào tạo từ nhỏ làm cho tâm lý biến đổi lại muốn toàn tâm toàn ý vì Thiếu Kiệt nên bà cũng cảm thấy thích thú.
- Thôi dù sau cháu cũng cứ làm việc tốt là được rồi còn những chuyện còn lại tổ chức sẽ lo cho cháu.
- Vâng cháu sẽ cố gắng. Nhưng mà cháu hỏi thật cô nhé? sao mà cô có thể bí mật với cả Thiếu Kiệt về những việc này lâu như thế? Cháu chỉ nghĩ nếu tiếp xúc bình thường, Những khi tổ chức liên lạc sẽ để Thiếu Kiệt chú ý. Cháu biết Thiếu Kiệt rất dễ nghi ngờ cho những việc làm và hành động khác thường.
Ngọc Nhi lúc này cũng phân vân điều gì đó mới hướng Hoàng Lâm Nhu về những việc cô muốn biết. Vì bản thân Ngọc Nhi thấy làm sao Hoàng Lâm Nhu có thể giấu Thiếu Kiệt về việc của mình lâu như vậy.
- Chuyện này cũng không phải là việc gì lớn nếu cứ bình thường như mọi ngày thì mọi việc đều sẽ được thôi. Sống cuộc sống như một người thường thì qua mặt được rất nhiều người.
- Nhưng cháu thấy như thế rất khó khăn với những người giống mình. Khi cháu trở lại cuộc sống bình thường cháu đã mất khá nhiều thời gian để hòa nhập với nó.
Nghe Hoàng Lâm Nhu nói ra sự việc đơn giản không giống như những ngày đầu khi cô hoàn thành khóa huấn luyện, trở lại cuộc sông bình thuòng như bao người cô đã phải cô gắng làm quen suốt một thời gian dài.
- Cũng không có gì phải là khó có lẽ thời đại của cô khác còn của cháu khác. Chỉ khác nhau ở thời đại và mục đích vốn có của nó thôi. Giờ thì người năm quyền hành không phải chỉ đơn thuần là quyền lực mà còn là tiền bạc tài chính đổ vào một người. Đơn giản phía sau một người năm quyền bao giờ cũng có đủ một lượng tài chính lớn điều đó không còn giống nhù thời đại của cô. Chỉ cần có quyền hành sẽ có tiền bạc. Còn bây giờ cuộc sống phải có tiền bạc mới có quyền hành khác nhau lắm mà.
Vừa giải thích cho Ngọc Nhi những gì suy nghĩ của mình Hoàng Lâm Nhu cũng đưa ra sự khác biệt giữa hai thời đại mà Ngọc Nhi với bà đã trải qua. Đối với bà nó không phải là mới nhìn thời thế thay đổi là những gì bà đã trải qua và điều đó những người thế hệ sau này của Ngọc Nhi hoàn toàn không nhận ra điều này.
- Xem ra cháu cần phải học hỏi thêm về nhận định một người. Dù như thế nhưng cháu vẫn không hiểu sao tổ chức có từ khá lâu đời mà Thiếu Kiệt chỉ mới bằng tuổi cháu tại sao lại có những câu nói mật hàm cho tới bây giờ.
- Cái này thì cũng không hiểu lắm vì sao lại có nó và cũng không quan tâm lắm. Chỉ biết là nó được lưu truyền trong tổ chức khá lâu và cũng không biết tại sao Thiếu Kiệt lại là Huyết Long. Vấn đề này cô cũng không thể nào giải thích cho cháu được.
Suy ngẫm một lúc Ngọc Nhi mới hướng Hoàng Lâm Nhu hỏi một câu hỏi mà mình cho rằng lúc này là cần thiết nhất.
- Vậy Thiếu Kiệt đúng là con của cô hay là Cô chỉ là người của Tổ Chức đưa vào làm mẹ Thiếu Kiệt?
- Việc này thì cháu yên tâm. Thiếu Kiệt là con của cô không phải như cháu nghĩ đâu. Và cậu nhóc cũng mang trong người dòng máu của Ngô Kỳ.
Ngọc Nhi nghe được câu trả lời của Hoàng Lâm Nhu cũng trầm mặt một lúc. Im lặng nhìn lấy bà như muốn xác nhận đây là sự thật bởi vì Ngọc Nhi biết tổ chức có thể đánh tráo cả những đứa bé. Để cho người có liên hệ với tổ chức vào các gia đình cần thiết mà không gặp trở ngại nào.
- Cháu đừng nhìn cô như vậy. Có thai với Ngô Kỳ là một trong những nhiệm vụ trước khi cô thăng cấp thôi. Nhưng kế hoạch bị phá vì Diệp Nhi xen ngang vào. Không ngờ tổ chức không trách phạt lại biến Thiếu Kiệt thành huyết Long nên cô cũng không hiểu được chuyện gì đã xảy ra đâu.
- Như vậy là vốn là việc có Thiếu Kiệt là theo lệnh của tổ chức đang lý ra việc không thành cô phải phá thai đi. Nhưng cô lại giữ lại Thiếu Kiệt rồi bỗng nhiên anh ấy trở thành Huyết Long. Sao diễn biến này khó hiểu vậy cô.
Hoàng Lâm Nhu lúc này cũng cười lắc đầu nhìn Ngọc Nhi nói.
- Nếu đã khó hiểu thì cần gì hiểu? Cứ làm theo tổ chức là được rồi. mà Minh Phượng là người của cô sau này cháu sẽ gặp nó. Lúc đó cháu với Minh Phượng hoạt động hỗ trợ lẫn nhau là được.
- Vâng đến lúc đó cháu sẽ cùng với Minh Phượng hợp tác để đem nhiệm vụ của tổ chức hoàn thành một cách tốt nhất.
Ngọc Nhi lúc này mới chợt nhớ ra điều gì đó mới hướng Hoàng Lâm Nhu nói.
- Ấy giờ cháu phải ra sân bay đón Trương Hạo. Chắc anh ta đang trên máy bay về đây. Cô có gì giao cho cháu nữa không cháu làm luôn.
- Thôi cứ như bình thường cháu chỉ cần lo những việc của Thiếu Kiệt đưa cho cháu là được chuyện của cô cháu không cần quan tâm đâu. Nhớ ra sân bay đón Trương Hạo về rồi cũng về nhà nghĩ ngơi chút đi, đừng căng thẳng quá phải thư giản Diệp Nhi và người nhà họ Ngô hiện tại muốn đụng tới Thiếu Kiệt cũng không dễ như cháu nghĩ đâu. Đừng để mọi người nghi ngờ qua là được.
Hoàng Lâm Nhu thấy trạng thái cung kính của Ngọc Nhi lúc này cũng nhắc nhở. Bởi bà thấy nếu cô bé cứ như trạng thái như thế này nếu có mặt Thiếu Kiệt sẽ làm hắn nghĩ ngờ không nhỏ.
Ngọc Nhi thì lại khác cô hôm nay tiếp nhận quá nhiều thứ, dù cho thân phận nào của Hoàng Lâm Nhu cũng vẫn lớn hơn cô rất nhiều nên cô hiện tại cũng không biết cư xử sao cho phải.
Nghe được lời nhắt nhở của Hoàng Lâm Nhu Ngọc Nhi lúc này mới gật đầu rời khỏi nhà của Hà Vi. Lên xe đang có Cao Thịnh ngồi bên ngoài thư thái nói chuyện với Khải Huy.
Thấy Ngọc Nhi đi ra Cao Thịnh lúc này cũng tự thân làm tài xế cho cô, Vì hắn thường hay hút thuốc nên Ngọc Nhi không cho hắn vào trong nhà nơi có Hoàng Lâm Nhu và Cô nói chuyện từ đầu đến giờ.
- Thôi ra sân bay đón Trương Hạo thôi. Hôm nay anh ta về đấy. Xem chừng lại có việc của Thiếu kiệt giao cho mọi người làm cũng không chừng.
Vội tạm biệt Khải Huy Cao Thịnh lúc này leo lên xe nghe được những gì Ngọc Nhi nói cũng khẻ gật đầu bắt đầu khởi động xe rời khỏi nhà cả Hà Vi.
Đợi cho Ngọc Nhi rời đi cánh cổng được đóng lại Hoàng Lâm Nhu lúc này mới lấy điện thoại của mình ra hướng một dãy số không có lưu trên điện thoại nhấn cuộc hội thoại gọi đi.
Bên kia điện thoại một âm thanh đơn điệu được vang lên. Rất lâu sau mới có người chấp nhận cuộc gọi.
- Có chuyện gì vậy con gái? Thằng cháu của bố sao rồi?
- Bố hay nhỉ giờ này mới bắt máy! Thiếu Kiệt nó đi châu âu rồi bố đưa người đi bảo vệ cháu của bố đi kia.
Nghe được lời nói của Hoàng Lâm Nhu. Người bên kia cũng cười lớn nói với Bà.
- Con cứ yên tâm. Quốc nội bố không vào được nhưng bên ngoài thì con cứ yên tâm. Nhưng việc ở bên ngoài nhất là Châu Âu là thế lực của mình lớn nhất. Cứ để đó cho thằng nhóc tự phát triển. Trong nước mà không làm được thì sao được gọi là Huyết Long nữa.
- Bố cứ nói thế! được rồi những gì gần đây của Thiếu Kiệt con báo về rồi đấy bố lo mà thu xếp ở nước ngoài mà nó cho chuyện gì con tính sổ với bố.
Hoàng Lâm Nhu lên tiếng đe dọa. Dù trong nhà không có ai khác nhưng âm thanh của bà nói rất nhỏ chỉ đủ để cho người bên kia nghe được sự uy hiếp của mình.
- Biết rồi nõi mãi. Thằng nhóc Thiếu Kiệt nó muốn làm gì nó làm cứ từ từ. Đâu phải con không biết bố thật sự không về được. Hồ sơ của bố xem như là tử trận. Cho dù đổi tên thay họ cũng chỉ làm người khác chú ý. Cứ để nó phát triển đi, bố tin là những dự đoán của mình là đúng. Nếu không hôm đó sẽ không có chuyện bố nuôi con gặp ta đâu nhỉ.
- Bố lúc nào cũng cho mình là đúng. Thôi không nói vơi bố nữa. Dù sao người ta cũng nuôi con gái bố lớn lên. Con nói rồi đấy Thằng nhóc mà có chuyện gì. Con không ngại bại lộ ra tổng bộ bắt bố trả giá đâu.
Nghe Hoàng Lâm Nhu nói những lời như thế người này cũng chỉ cười lớn bên điện thoại. Rồi mới nghiêm nghị đáp lại những lời hăm dọa của cô.
- Con cứ yên tâm. Thiếu Kiệt ở Châu âu thì đừng lo lắng. Mọi chuyện cứ để tổ chức lo. Còn con cứ lo điều hành những nhóm cơ sở của con là được.