Thiếu Kiệt đi dạo một dòng suy nghĩ sắp xếp một số dữ kiện lại cho minh. Việc phát sinh gặp những người brandon Beck làm hấn phải thay đổi những gì mình vừa sắp xếp.
Như việc mới đầu hắn định là sẽ đi với một tháng. Một tuần đầu hắn sẽ ở singapore sắp xếp mọi thứ sau đó đi thụy sĩ đến sau giáng sinh lại về lại singapore để lấy tiền sử dụng đầu tư dự án.
Giờ đây kế hoạch bị thay đổi hắn kẹt lại nơi đây gần hai tuần. Với điều kiện giấy tờ của tất cả tài khoản được chuyển sang định danh của hắn ở thụy sỹ ít nhất cũng một tuần trở về singapore xây dựng toàn bộ sever cũng là một tuần.
Hiện tại phát sinh đầu tư vào đấu trường công lý Thiếu Kiệt phải xắp xếp lại trình tự và quá trình phát sinh hắn nghĩ sẽ phải tốn nhiều thời gian hơn dự định. Chuyện này hắn phải bàn bạc lại với hai người Nhã Oanh với Hà Vi.
Đối với Hà Vi có lẽ thời gian kéo dài cũng không mấy ảnh hưởng tới cô cho lắm nhưng đối với Nhã Oanh thì lại khác, Cô còn phải đi học hàng ngày.
Đây chỉ là theo tính toán của hắn, còn việc phát sinh thời gian trọng lúc hắn ở mỹ với những người Brandon beck vẫn là chưa biết được. Có thể sẽ là hai tuần hoặc hơn. Trong khi đó thời gian hắn xin nghĩ chỉ là một tháng và nếu hắn ở nước ngoài quá lâu những người Ngô Trực lại có sự nghi ngờ nhất định.
Nhìn qua đồng hô cũng gần giữa trưa Thiếu Kiệt mới lấy điện thoại ra nhấn lấy số điện thoại của Hà Vi mà gọi đi. Đợi một lúc lâu mới có tính hiệu nhận cuộc gọi phía bên kia điện thoại truyền đến tiếng nói.
- Có chuyện gì mà gọi em thế Thiếu Kiệt?
- Bên gian hàng ra sao rồi? còn đông người không anh thấy buổi trưa nên gọi điện hỏi em thử.
Thiếu Kiệt thấy Hà Vi bắt máy cũng hỏi cô một chút về tình hình của bên trung tâm triễn lãm như thế nào. Vì hiện tại là buổi trưa mà giờ này thường mọi người vẫn là nghĩ ngơi và ăn uống là nhiều.
- Cũng vắng đi một ít nhưng chắc chiều họ sẽ quay lại đông hơn. Mà chắc anh không chỉ định gọi điện cho em vì việc này thôi đâu nhỉ.
Hà Vi nghe Thiếu Kiệt hỏi thăm tình hình gian hàng cũng trả lời hắn và kèm theo câu hỏi của mình bởi Hà Vi biết phải có việc gì đó cần thiết.
- Anh định nói em với Nhã Oanh về nhà nghĩ ngơi dù sao buổi trưa với chiều không quan trọng mấy cứ để cho bọn người Lý Đồng với bên lãnh sứ quán giúp mình lo, hai em ở đó cũng không có việc gì nhiều. Với lại anh có chuyện muốn bàn với hai người này. gọi cả Trương Hạo và Chu Tường luôn đi. Việc này có liên hệ đến mọi người.
Nghe Thiếu Kiệt nói vậy Hà Vi biết hắn muốn bàn bạc gì đó với mọi người mà việc này khá quan trọng nên đáp lại.
- Ừ để em nói lại với bọn họ rồi về. Ủa mà anh đang ở đâu chứ đâu phải ở nhà phải không.
- Anh đang ở ngoài đường ban nãy có người theo dõi nên dẫn hắn đi vòng vòng chơi. Mà giữa chừng hắn lại bỏ cuộc hay sao đó nên không theo nữa. Nên giờ anh mới gọi cho em nè. Thôi báo mọi người đi anh cũng về nhà mọi người tập trung ở nhà nói chuyện sẽ tốt hơn.
Nói chuyện với Thiếu Kiệt xong Hà Vi cúp máy rồi mới hướng về Lý Đồng nói.
- Lý Đồng anh xem cùng với người của bên lãnh sự quán ở lại xem xét gian hàng. Em với Nhã Oanh, Trương Hạo, Chu Tường về nhà Thiếu Kiệt có việc cần bàn.
- Em cứ yên tâm. Việc ở đây cứ để anh lo cứ về trước đi. Dù sao buổi trưa chiều ở đây cũng không quá đông khách. Không cần phải lo.
Một người bên lãnh sự quán nghe hai người nói vậy cũng cười nhìn về Hà Vi nói.
- Các em yên tâm. Bọn anh ở đây mấy ngày cũng được. Tối nếu không có ai thì để bọn anh ra canh gian hàng cho nhưng với đều kiện cho bọn anh chơi trò chơi là được. Trước chơi trò này toàn phải ngồi gần ý ới với mấy đưa chung một nhóm giờ có chương trình này thoải mái mà nói chỉ cần bên kia trang bị một hệ thống tai nghe có micro là được.
Hà Vi và mọi người đang tập trung lại cũng cười đùa. Nhã Oanh mới lên tiếng nói với người đó.
- Đâu ai cấm các anh chơi. Chỉ cần các anh thích tối ở lại cùng với Thiếu Kiệt thì sẽ được thôi còn không thì anh với những người nào muốn ở lại chơi tối đấy thì cứ lập bảng danh sách ở lại tối. Lúc đó mọi người chia nhóm dễ hơn không phải sao.
- Ý kiến hay à. Được đấy để bọn anh tự hỏi với nhau xem ai ở lại tối. À mà không làm trễ nãi việc của mấy tụi em nữa việc ở đây cứ để bọn anh lo là được rồi.
Thấy thế Nhã Oanh cũng gật đầu hướng mọi người nhóm minh tập trung mà đi. Dù sao sáng giờ cô với Hà Vi phải tốn nhiều sức nhất giờ nghỉ mệt theo lời Thiếu Kiệt cũng là điều nên làm.
Hơn ai hết hai người Nhã Oanh và Hà Vi cũng không ngờ gian hàng của Thiếu Kiệt làm ra thu hút nhiều người nhất và cũng là nơi khách tham quan lưu lại lâu nhất. Ai cũng muốn trải nghiệm một thể loại trò chơi phong cách cũ được làm mới lại.
Một lúc sau khi nhóm người của Hà Vi trên xe taxi về đến nhà thì Thiếu Kiệt đã ở nhà. Cả bốn người vào nhà với cảm giác thấm mệt nhất là với Hà Vi và Nhã Oanh. Đi vào trong nhà Chu Tương thấy Thiếu Kiệt mới lên tiếng hướng Thiếu Kiệt hỏi.
- Em gọi mọi người về có gì không Thiếu Kiệt? Bên đó giao lại cho Lý Đồng sợ anh ta làm không ổn.
- Việc này không sao đâu những người đó đều làm việc theo cách của họ được đào tạo mà. Mọi người ngồi xuống đi em có chuyện muốn bàn.
Nghe Thiếu Kiệt nói vậy mọi người dếu ngồi xuống ghế của mình Thiếu Kiệt đưa cho mỗi người một chai nước lạnh còn chưa mở nắp.
- Theo tình hình cho thấy hiện tại gian hàng của chúng ta là tâm điểm của những gì đang diễn ra tại đây. Chắc chắn sẽ không ít công ty tìm đến. Như thế sẽ phát sinh một số thứ có khả năng sẽ xảy ra. Người chịu trách nhiệm chính là Chu Tường ở đây và Trương Hạo hôm nay Trương Hạo có thể gặp một vài người quen trong triễn lãm. Diển hình các công ty công nghệ phát triển phần cứng vì Trương Hạo là một nhà phân phối nên thế nào cũng bị tiếp cận.
Nghe những lời Thiếu Kiệt nói như thế Chu Tường cũng trầm mặt. Chỉ ích một vài người biết được Thiếu Kiệt là người đứng sau Trương Hạo. Nhìn qua bên ngoài thì như hắn chỉ là người đi theo cùng nhưng mọi quyết định phụ thuộc ở Thiếu Kiệt là rất lớn nếu người nào tinh ý sẽ nhận ra. Thở dài một hơi Chu Tường mới cảm thán nói.
- Xem ra nỗi trội quá cũng không phải là tốt nhỉ. Vậy sắp tới mình phải làm sao Thiếu Kiệt. Nếu tình hình gò bó quá thì như thế nào?
- Trước mắt anh cứ nói với Lý Đồng tìm kiếm vài người PR nữ mình thuê họ theo ngày. Thế vào chỗ Hà Vi và Nhã Oanh. Anh thì vừa tuyển dụng song song vừa làm công tác chọn lựa nhân lực sau này. Hiện tại có thể em sẽ ít xuất hiện ở bên trung tâm triễn lãm lại đợi cho mọi thứ ổn thỏa thì sẽ đi châu âu sớm nhất.
Trầm Ngâm một lúc Hà Vi mới nói với Thiếu Kiệt. Cô cũng biết có một chút phát sinh dựa trên những gì trước mặt và những gì Thiếu Kiệt đang chuẩn bị làm.
- Thiếu Kiệt hình như Thời gian bị phát sinh như thế có sao không? Anh với Nhã Oanh còn phải trở về đi học nữa đấy.
- Ừ việc này anh cũng vừa mới nghĩ đến có thể thời gian sẽ bị kéo dài ít nhất là thêm hai tuần. Hiện tại anh muốn hỏi Nhã Oanh em định về trước hay đi cùng anh luôn. Thời gian học không còn nhiều đâu đấy. Nếu đi về cần phải bổ túc lại hết tốn khá nhiều thời gian của em lắm đấy.
Nhã Oanh nghe thế im lặng một chút rồi mới có quyết định của mình. Cô thấy nếu đi cùng vời Thiếu Kiệt cũng không có việc gì để mình làm chủ yếu là tham quan và đi chơi là nhiều nên gật đầu.
- Vậy để xong hết thời gian nghĩ phép em về nước đi học lại. Dù sao anh cũng đi bàn công việc em đi theo cũng không tiện.
- Ừ vậy hôm đó em với Hà Vi về chung đi anh để em đi một mình về cũng không tốt lắm. Dù sao Hà Vi đi cùng em anh cũng an tâm hơn.
Hà Vi lúc này cũng nhìn Nhã Oanh gật đầu nói.
- Đúng rồi đấy cũng không biết đường về thế nào nếu để một mình bạn đi cũng làm Thiếu Kiệt không tập trung lo mọi thứ được. Lúc đó chỉ cần để Chu Tường bay một chuyến đi cùng Thiếu Kiệt bàn việc là được rồi.
Trương Hạo lúc này nghe thế cũng ngơ ngác hắn nghe thấy mọi người đều sắp xếp mọi thứ. Nếu Chu Tường cũng đi thì hắn ở lại đây một mình cũng không biết làm gì.
- Ấy đâu được để anh một mình ở lại đây như thế không ổn đâu. Anh giao tiếp không tốt lại đâu có hiểu biết gì nhiều về mấy cái này. Ở lại đây cũng không lợi ít gì nữa.
Thiếu Kiệt lúc này mới lắc đầu nói ra những dự định của mình về việc sắp xếp người.
- Theo anh thấy để cho Trương Hạo đi cùng với mình qua Châu âu Chu Tường ở lại đây điều hành các thứ cho tốt. Sau đó Trương Hạo cùng với Nhã Oanh về thẳng nước mình. Anh sẽ đi châu âu xong về đây lộ trình sẽ dài hơn một chút nhưng đủ để hoạt động các thứ.
Chu Tường gật đầu hắn cũng không có gì phải lo lắng chỉ cần làm tốt công việc của mình ở đây là được những sắp xếp còn lại hắn có thể liên hệ với Thiếu Kiệt mà tính toán các bước tiếp theo cũng không thay đổi gì mấy.
- Em thấy Trương Hạo đang là tâm điểm sự chú ý cứ để Trương Hạo lại. Những người liên hệ cậu ta mình sẽ tạo thành một danh sách đề phòng đúng nghĩa. Sau này còn có thể biết được người mình đang đối đầu là ai.
Lời Hà Vi không phải không đúng. Dù sao thì mình phải biết được sắp tới mình sẽ đối phó với những người nào và các công ty ra sao. Nên cô thấy tốt nhất vẫn để lại Trương Hạo. Thiếu Kiệt dù cho có đi Châu Âu một mình nhưng cũng không đến nỗi nào.
- Như thế cũng được. Trương Hạo nếu ở lại cũng là một cách. Nhưng khá hi hữu bởi thằng này không hiểu tiếng anh nên mới chết đấy chứ.
Nghe Thiếu Kiệt nói thế hắn cũng thở dài. Lòng tự nói với chính mình sau kỳ này về hắn sẽ kiếm người bổ túc anh văn giao tiếp của mình để có thể làm được nhiều việc khác. Hôm nay hắn đứng chỉ biết phát tờ rơi từ đầu đến cuối những người đến nói chuyện với hắn hầu hết là những người biết ngôn ngữ của mình.
- Ở lại cũng được còn không thì về nước lo một số công việc đến vài ngày lại qua như thế tạo ra vẻ thần bí cũng được mà cần gì phải ở đây một chỗ.
- Ê lâu lâu mày cũng có suy nghĩ hay đó chú Trương Hạo. Quyết định vậy đi Trương Hạo sẽ đi về hai nới singapore với nước mình để lôi kéo sự chú ý. Sau khi xong triễn lãm thì bắt đầu, hiện tại nhanh chóng nói Lý Đồng sắp xếp thuê người bên công ty quảng cáo đem một vài người nhân viên thời vụ làm việc cho mình. Nếu thấy ổn thì giữ liên lạc lại sau này cần thì dùng đến họ. Giờ thì mọi người đi nghĩ ngơi đi nào.
Thiếu Kiệt chỉnh sửa kế hoạch một chút hắn cũng không muốn lãng phí thời gian nghĩ ngơi của mọi người. Vì ngày đầu tiên chưa có nguồn lực Nhã Oanh với Hà Vi cùng vời mọi người cũng có phần mệt vì phải tiếp xúc với nhiều người kèm theo đó là trả lời hướng dẫn người chơi.
Nên giờ này hằn muốn mọi người nghĩ ngơi tốt nhất chuẩn bị cho cao điểm buổi tôi. Lúc mà mọi người đều được nghĩ ngơi và trung tâm triễn lãm là nơi họ tìm đến để giải trí.