Siêu Việt Tài Chính

Chương 286: Black shot




Thiếu Kiệt cùng mọi người bắt đầu vào việc ăn uống. Đối khi cũng trò chuyện một vài việc vui vẽ khá thú vị liên quan những thứ khác. Nhưng buổi tiệt hôm đó không khi khá tốt và không bị làm phiên cũng làm cho mọi người bớt đi một phần nào sự lo lắng của chính mình trong mọi thứ.

Khi buổi tiệc dần kết thúc mọi người trở về đến nhà Thiếu Kiệt thì thấy một vài người đứng trước cửa nhà mình. Nhìn từ xa có một chiếc xe cảnh sát đậu cạnh họ. Xem ra những người này đến cũng đã lâu và cũng bị báo cảnh sát vì là người lạ.

Thiếu Kiệt thầm lắc đầu. Có vẽ như hôm nay không ít chuyện xui xẻo đã diễn ra. Giờ có thêm chuyện gì nữa thì hắn cũng không lo lắng lắm. Taxi dừng lại ngày cạnh xe cảnh sát. Thiếu Kiệt thấy người cảnh sát cũng không phải xa lạ nên bước xuống xe cùng với mọi người. Bây giờ hắn mới lên tiếng nói.

- Cảnh sát Sok Khan có chuyện gì sao hôm nay lại đến đây thế?

Quay lại nhìn Thiếu Kiệt lắc đầu đáp lại lời hắn.

- Cái này tôi phải hỏi cậu mới đúng! Nhưng người này đến đây khá lâu người dân thấy lạ nên gọi điện cho chúng tôi. Họ nói đến đây tìm cậu mà lại không có số điện thoại. Cũng may là cậu về đúng lúc không chúng tôi cũng đưa anh ta đi lên đồn cảnh sát xem sao đấy.

Vừa nói Sok Khan vừa nhìn về những người đang đứng cạnh hắn. Thiếu Kiệt nhìn tới những người này cũng thắc mắc bởi họ không phải người châu á mà là đúng chất châu Âu. Với mái tóc vàng và màu mắt nâu làng da trắng. Thiếu Kiệt hầu như không quen biết với những người này và cũng không biết họ là ai.

Người đàn ông lúc này mới đưa tay hướng Thiếu Kiệt đưa tay đến nói.

- Xin chào cậu tôi là Ver Tigo là người sáng lập nên công ty của mình Vertigo games. Hôm nay đường đột đến đây gặp cậu muốn bàn với cậu một chút chuyện làm ăn. Còn đây là những người của tôi.

Thấy người đàn ông này cũng không có dáng vẽ gì là vô hại những để biết hắn đến bàn với mình chuyện gì thì còn cần phải nói chuyện mới biết được. Mà đứng ngoài đường như thế này cũng không hay.

Sok Khan thấy hai người xem ra như có vẽ muốn bàn chuyện làm ăn cũng hướng Thiếu Kiệt xin phép rời đi. Dù sao hắn cũng chỉ đến đây theo cuộc gọi báo cảnh sát. Điều tra một lúc cũng không thấy gì khả nghi. Cũng đã xác nhận gặp được Thiếu Kiệt thì Sok Khan hắn ở lại cũng không có việc gì.

Vào đến nhà Thiếu Kiệt mời ba người ngồi xuống Hà Vi thì đi pha trà cho mọi người. Thấy họ dường như không có thói quen uống trà của người châu á. Nên Thiếu Kiệt mới hỏi.

- Mấy vị dùng bia hay là cà phê dù sao thói quen thì không thể nào thay đổi được tôi vẫn biết quốc gia châu âu các anh có thói quen dùng bia hoặc cà phê khi bàn việc.

- Ấy thế thì tốt quá. Xem ra cậu cũng là người đi nhiều nơi nên mới biết được thói quen này đi. cậu cho chúng tôi cà phê là được.

Ver Tigo lúc này cũng mừng thầm khi thấy Hà Vi đem lên trà hắn cảm giác không thích hợp lắm với khẩu vị của mình. Giờ Thiếu Kiệt nói là hắn dùng bia hay cà phê cũng đem hắn thoải mái đi một ít.

- Hiện tại ca phê khẩu vị châu á thì không mấy thích hợp đi. Vậy để tôi gọi một ít cà phê ở take away vây. các anh uống ca phê loại nào capuchino nhá loại không caphein đi. với lại tôi nghĩ chắc mấy vị đây cũng có một chút đói vậy gọi một cái pizza cũng ổn nhỉ.

Thiếu Kiệt vừa nhìn mọi người như lấy ý kiến. Thấy ba người đều gật đầu Thiếu kiệt mới nói với Lý Đồng.

- Anh Đồng gọi giúp em những thứ vừa nói với anh biết cửa hàng nào làm nhanh trong vấn đề này tốt hơn bọn em.

Bây giờ Thiếu Kiệt mới ngồi xuống trước mặt ba người nhìn những ngươi trước mặt mình. Thao tác tiếp đãi khách xem như đã xong việc của hắn muốn biết hiện tại là những người này đến gặp hắn vì việc gì nên hướng họ hỏi.

- Trong khi chờ đợi tôi muốn biết mọi người hôm nay muốn tới tìm bọn tôi vì việc gì. Chắc không phải việc nhỏ đi phải để mọi người đợi lâu thế này.

Ver tigo lúc này cũng thở dài một hơi. Lần này bởi bọn hắn chậm chân nên việc gặp Thiếu Kiệt hiện tại cũng là cơ hội cuối cùng cho cuộc triển lãm lần này.

- Chuyện là lần này bọn tôi đến triển lãm lần này cũng xem như là đi trước thời gian nhưng không ngờ lại quá cận ngày khai mạc vì thông tin tới châu âu chúng tôi đã chập dù có lập tức qua tới bên này cũng không kịp.

- Tôi biết là các anh tới đây vì cái triễn lãm nhưng anh nói vòng vo như thế để làm gì? cái quan trọng là anh muốn cái gì kìa.

Thiếu Kiệt thấy ver tigo vòng vo trong chuyện này nên cũng nói thẳng. hắn muốn biết trực tiếp ý định của Ver tigo. Chứ nguyên nhân tìm tới hắn cũng không phải chỉ đơn thuần là kể lể mà phải có một nguyên do chính.

- Việc Lần này muốn đến là nhờ cậu đưa sản phẩm của chúng tôi lên kệ của gian hàng mà cậu đang nắm giữ cậu là công ty phát hành trò chơi chắc chắn sẽ cần trò chơi để phát hành đi. Chúng tôi muốn hợp tác với cậu đưa trò chơi ra thị trường.

Vừa nói một người mở laptop mình ra mở một game trong đó hướng về Thiếu Kiệt. Nhìn thấy Thiếu Kiệt vừa xem trò chơi mà mà người bên cạnh mình vừa mở ra trong máy tính xách tay đem theo Ver tigo mới nói.

- Năm ngoái công ty chúng tôi vừa thành lập hiện tại đây là sản phẩm đầu tiên của công ty chúng tôi muốn thông qua công ty cậu để phát hành trò chơi này. Hi vọng được hợp tác với cậu.

Thiếu Kiệt Bây giờ mỉm cười hắn nhìn bố cục trò chơi không lạ. Dù cho hắn đang thật sự cần một công ty kết hợp cùng hắn trong việc phát hành một game. Nhưng hiện tại hắn không muốn để những người trước mặt này biết được tâm ý của hắn. Nhìn lại Ver tigo Thiếu Kiệt lắc đầu.

- Chắc không phải tự nhiên mà các anh lại đến gặp tôi đi nhỉ. Tôi đang tự hỏi liệu có người nào đó nói cho các anh biết về chúng tôi nên các anh mới đến đây đi.

Thấy Không đơn giản trong việc này chỉ là những người này tự tìm đến với công ty của mình mà chắc chắn phải có người nào đó tác động lên họ. Bởi vì công ty của Thiếu Kiệt hiện tại vừa mới thành lập không một ai biết đến nó là gì. Vậy mà có một nhà làm trò chơi lại đến đây với nhã ý hợp tác điều này chắc hẳn không phải họ biết đến tên tuổi công ty mà là có người nói.

Lưỡng lự một lúc Ver tigo mới thởi dài nói.

- thật sư đúng là chúng tôi được người nói qua gặp cậu xem sao. Người đó không ai khác là người của công ty tencent bởi họ nói trò chơi chúng tôi họ không cần vì họ có một phiên bản giống như thế rồi. Cậu cũng hiểu một nhà phát hành không tung ra hai trò chơi giống nhau bao giờ. Nên chúng tôi mới tìm đến đây.

Thiếu Kiệt vừa thao tác trên máy tình xách tay vừa nhận. Hắn cũng nghe được lời Ver tigo nói hắn mĩm cười vì đây không phải là cuộc giới thiệu đơn thuần là chỉ giúp mà là muốn thử xem hắn có dám nhận một trò chơi theo kiểu cũ như thế này để phát hành hay không.

Bởi nếu hắn nhận có nghĩa là công ty hắn cũng không có tầm nhìn bởi những trò chơi như thế này quá nhiều. Và cũng không thu hút người chơi mấy.

Nhưng cái Thiếu Kiêt cần không phải là những trò chơi phổ biến mà là kinh nghiệm để quản lý trò chơi để sau này đấu thầu. Một tựa game cao cấp hơn. Đưa máy tính xách tay quay trở lại với người của ver tigo Thiếu Kiệt lúc này mới nói.

- Tôi nghĩ các anh cũng đi nhiều nhà phát hành trò chơi trong triển lãm lần này không phải chỉ riêng bọn tôi đúng không nhỉ. Câu trả lời của họ chắc là một game kiểu cũ như thế này cần gì lên online đi. Thật sự đối với thị trường trò chơi hiện nay thì trò chơi này đối với các anh đã quá phổ biến rồi.

Ver tigo cũng xám mặt nhìn hắn bởi lời Thiếu Kiệt nói đúng bất cứ ai cũng đã từng chơi trò chơi này. Cảnh sát và tội phạm, nói chung cách thức chơi vẫn không đổi là cứu con tin phá mìn ở những bản đồ cố định. Nhưng ở đây họ đã thay đổi về cái cách hoạt động và bối cảnh cũng như các bản đồ của riêng mình.

Hắn cũng đã nhận được những câu nói này ở những nhà phát hành lớn khác. Giờ đây Thiếu Kiệt lại nói như thế hắn cảm thấy như thật sự vô vọng. Vốn với ý định công ty phát hành trò chơi mới thành lập sẽ cần một trò chơi để làm nhưng hắn không ngờ Thiếu Kiệt lại chọn lựa như thế này.

- Cậu không thể cân nhắc giùm chúng tôi một chút sao?

- Cân nhắc thì chúng tôi sẽ cân nhắc nếu anh thật sự cải tiến trò chơi này một chút như. nhân vật tôi phạm có thể là thây ma hoặc nhưng thứ tương tự như thế thì chắc có lẽ sẽ được.

Thiếu Kiệt không ngại quăn một cái ý tưởng của mình đã thấy ở kiếp trước dựa trên trò chơi cảnh sát bắt cướp được cải tiến hơn. so với những phiên bản ngày đầu.

- Hay ý tưởng này rất hay! Nhưng mà bọn chúng tôi hiện tại nếu không phát hành được trò chơi thì lấy mà tiếp tục phát triển mới thứ quan trọng.

Ver tigo cũng hào hứng nhưng chợt nhớ đến để thay đổi và bộ xung những thứ Thiếu Kiệt nói không phải là ngày một ngày hai nói xong làm liền được mà phải cần có thời gian các thứ nên cũng không biết làm thế nào.

- Thôi nếu vậy chúng tôi sẽ phát hành trò chơi của các anh với điều kiện lợi nhuận là 30 phần trăm còn nếu muốn cao hơn chúng tôi sẽ không hợp tác. Đây cũng là để các anh nghiên cứu các bản tiếp theo giá trị phát hành dựa theo doanh thu về trò chơi.

Thiếu Kiệt nói như vậy khiên cho ba người cũng đăng đo suy nghĩ một chút. Hiện tại xem như Thiếu Kiệt và công ty của hắn duy nhất đề ra đề nghị này với họ.

Người giao hàng về cà phê và những thứ khác cũng đem đến. Lý Đồng đem mọi thứ đặt lên bàn rồi ra phía sau chơ đợi. Hắn thấy hợp đồng này Thiếu Kiệt đã nắm chắc trong tay rồi.

Càm cốc cà phê được đưa đến Ver tigo lúc này cũng suy nghĩ về những gì Thiếu Kiệt nói. Hắn biết nhà phát hành sẽ kiếm nhiều hơn nhà sản xuất trò chơi nếu chỉ theo dạng hướng phần trăm như thế này.

Việc mua đứt một game là hoàn toàn không thể và khó cho nhà phát hành đưa ra với ba mưới phần trăm doanh thu đạt được đã là rất nhiều đối với nhóm người đang làm việc của họ khá nhiều.

- Các anh cũng biết việc đầu tư máy chủ dịch thuật để đồng bộ với đường truyền ở các quốc gia cũng không dễ đi chưa kể đến trò chơi các anh hiện tại cũng giống như trò chơi đang có mặt trên thị trường. Việc này đem lại cũng không bao nhiêu lợi nhuận. Chúng tôi chi cỏ thể thu về trên những tiền nạp của người chơi để trang bị cho người chơi. Còn người chơi miễn phí thì khá nhiều.

Thiếu Kiệt lúc này đưa ra những gì mà đối với một nhà phát hành trò chơi cần tình toán bởi hắn hiểu Ver Tigo cũng biết điều này. Dù sao một nhà làm trò chơi và một nhà phát hành trò chơi cũng không khác biệt gì nhau lắm.

- Hoặc là các anh có thể về nghiên cứu tiếp và chung ta sau này bàn bạc lại cũng là một cách tốt.

Ver goti lúc này đang năm ở thế yếu tại sao là chịu cảnh phải đi về trong khi đó hi vọng đang mở ra trước mắt hắn không muốn phải để nhóm người mình phải chịu khổ với những gì hắn làm bấy lâu nay. Dù nhà phát hành trò chơi chỉ là dựa theo lợi nhuận có được nhưng đó là tính hiệu khả quan cũng là động lực của bọn người hắn vì cái trò chơi mà họ làm vẫn có một công ty chấp nhận nó.

Nhưng hắn không biết rằng trong khi thương lượng không để cho đối phương biết được điểm yếu của mình trong bất cứ trường hợp nào. Vì gấp rút với những kế hoạch của mình mà hắn đã lộ dấu vết dựa vào việc đó Thiếu Kiệt có thể nắm bắt hắn một các dễ dàng.

- Ấy! Tôi đồng ý với giá trị 30 Phần trăm lợi nhuận của trò chơi. vậy là còn một ngày nữa khai mạc triển lãm bắt đầu chúng ta có cần đợi đến ngay mai ký hợp đồng rồi tiến hành cài đặc trên máy chủ của cậu không?

- Việc này có thể tiến hành ngay hợp đồng thì đơn giản sáng mai sẽ có trong tối nay các ông và cứ cùng với người bọn tôi đem mã nguồn trò chơi cài đặt máy chủ để xem tương thích và quá trình thao tác có lỗi phát sinh gì không.

Nghe Thiếu Kiệt nói như thế Ver tigo cũng mừng thầm đối với hắn dù đây là một cơ hội nhỏ nhưng đem một trò chơi chưa có tên tuổi gì để một nhà phát hành chấp nhận dù là chỉ với nhà phát hành mới được thành lập cũng là điều hắn mong chờ.

Chu Tường lúc này mới đem máy chủ và hệ thống khởi động. Thấy được chương trình Thiếu Kiệt đang chạy Ver tigo cũng giật mình. Bởi nó như một yahoo và được kết nối cả ứng dụng tải trò chơi trên thanh hội thoại. Không còn nằm trong một trang web với những đường dẫn tải về.

- Ấy chương trình này là của công ty các bạn. Như thế những người chơi phải có một tài khoản dựa vào đó mới chơi được cũng như kết nối với bạn bè của mình. Hay đấy như thế kiểm soát được người chơi, hơn nữa mỗi người chỉ chơi được một máy tránh được tình trạng làm quá đông nhân vật cùng chơi tạo cho máy chủ quá tải gây ra lag hay disconnet.

Ver tigo lúc này cũng nói ra suy nghĩ của mình về ứng dụng của hắn đang thấy Chu Tường đang thao tác. Bởi nếu như thế sẽ không gặp tình trạng chơi nhiều nhân vật một máy được mà chỉ chơi ở chế độ toàn màn hình không thể tạo cửa sổ để người chơi hoàn toàn không thể chú ý đến thời gian.

- Đây chỉ là phiên bản đâu tiền như với trò chơi của mọi người đem bản này đi giới thiệu vừa đủ rồi. Còn những vấn đề cần thiết hay tình năng kiểm xoát lỗi mọi người với Chu Tường bàn bạc. Tôi ra đang trước dạo mát một chút cho thoải mái. À mà trò chơi của mọi người có tên là gì thế?

Nghe Thiếu Kiệt hỏi như thế Ver tigo cũng cười cười nói

- Tên trò chơi cũng không có gì bọn tôi thực hiện nó bằng những số tiền của mọi người trong trong nhóm nên gọi là Black Shot.

- Cái tên cũng được nhưng sau này nếu có zombie hay dracula vào trò chơi hoặc một số nhân vật đại diện cho tên gọi này nữa mới đúng là hoàn thiện.

Nghe được tên của trò chơi Thiếu Kiệt cũng cười cười. Đúng vậy Black Shot có nghĩa là quỷ đen. Một tài khoản tiền mặt mà mọi người không biết của một người. Nhưng khi nó đứng riêng làm hai từ riêng biệt là màu đen của súng với động tác bắn. Dù đó là giải thích của riêng hắn còn ý nghĩa của những người này về nó thì Thiếu Kiệt lại không quan tâm mấy.

Dù sao hắn cũng không phải lo đến vấn đề trò chơi sắp tới phải phát hành. Hắn đang buồn ngủ gặp chiếu manh thì làm sao bỏ qua miếng thít này dù cho nó không đem lại lợi nhuận nhiều nhưng khi đã đói muỗi cũng là thịt. Mỡ treo miệng mèo thế này không ăn cũng không phải là hắn.

Đi theo Thiếu Kiệt còn có Lý Đồng. hắn cười cười bước tới song hành với Thiếu Kiệt nói.

- Xem ra hôm nay đối với em không tệ nhỉ. Trần Trung đầu nhập làm người bảo vệ cho công ty lại thêm cái nhóm người làm trò chơi này đến. Xem ra thua hoạch không nhỏ đi.

- Đôi khi vận may không thể lý giải được. Nhưng đó cũng là một phần của thực lực nếu hôm nay không đủ thực lực và chỗ dựa lớn Trần Trung sẽ không như thế. Còn nói nếu không có thực lực để phát hành trò chơi này thì người ta cũng không tìm đến mình. Cuộc đời là như thế nhìn mọi thứ có vẽ như may mắn nhưng ai biết được sau đó là sự nỗ lực của một người hoặc một nhóm người đi.

Vừa nhìn trời vừa nói ra những suy nghĩ của mình để trả lời câu hỏi của Lý Đồng bới hắn thấy cuộc đời này của mình quá nhiều may mắn mà những may mắn này đơn giản vì hắn biết rõ những gì mình đang làm dựa theo những kiến thức có được từ tiền kiếp.

Trước đây không ít truyện vẫn thường nói vận may phụ thuộc vào thực lực hắn hoàn toàn không tin tưởng lắm. Nhưng sống lại hắn mới hiểu hết được tại sao trong bộ truyện đó nhân vật chính luôn may mắn và thuận lợi đôi khi gặp một chút trắc trở nhưng cũng không quá nhiều điều làm khó họ. Bởi vì một điều họ biết trước được những gì đang xảy ra.