Không như những người khác bất ngờ với Những gì Thiếu Kiệt làm. Chu Tường Hà Vi, Nhã Oanh cứ cười cười bắt đầu hỗ trợ hắn. Thiếu Kiệt cầm cây viết để lên vành lỗ tai mình cầm thước đo chiều cao. rồi chiều ngang của Gian Hàng được dựng khung sắt bốn phía.
Đếm trước mắt còn bao nhiêu nẹp khung để đóng thạch cao bốn phía cho vừa đủ. Thiếu Kiệt ước lượng cùng ghi toàn bộ số liệu ra một tờ giấy.
Nhìn tới những tấm thạch cao đặt trong gian hàng hắn hỏi trương hạo.
- Cái này họ mang đến cho bao nhiêu tấm? ở đây bao gồm hết chưa hay còn nữa.
- Tám tầm như nhau. Đều ngang một mét hai dài hai mét. bọn anh không biết sắp xếp sao với mấy thứ này nên đem về để ở đây. Họ bắt mình ra nhận ở nơi của ban tổ chức.
Gật đâu Thiếu Kiệt nhìn qua sơ lượt cái khung gian hàng. hắn nhíu mày nếu đúng kích thước sẽ phải thiếu một tấm mới đủ sử dụng. Nhưng nếu thi công đem phân bố đều giảm ở hai phần mặt trước thì vẫn là được.
- Họ đưa chỉ đúng tám tấm thôi sao? Như vậy phải thiếu mới đúng. Không lẽ những người khác đều thi công như vậy bỏ đoạn đầu hết sao?
- Anh cũng có hỏi. hôi nãy anh tính chu vi hết rồi cũng thấy thiếu một tấm đi hỏi ban tổ chức thì họ nói số tám thích hợp hơn số chín như thế dễ làm hơn. Còn những người kia thi công làm sao thì anh không biết.
Nghe thế Thiếu Kiệt cũng lắc đầu. Phần lớn một số người quan niệm mê tín thì số tám đọc theo tiếng hoa là bát và đọc lệch đi một tý thì thành phát. Nên theo họ số tám là số phát đat. Nên thường sẽ chọn những con số đi kèm số tám mà làm việc của mình.
- Thôi được rồi nếu ai cũng thế thì em vẫn có cách làm của mình. Cũng tốn nhiều thời gian nhưng vẫn có thể được không đến nỗi nào đi.
Tính toán xong hết Thiếu Kiệt bắt đầu bẻ những thanh nhôm theo đúng kích thước đã đó đanh số thứ tự, Kềm bấm đi những đoạn dư thừa, đợi Lý Đông đem về những đinh vít cần thiết là Thiếu Kiệt làm việc.
Hà Vi với Nhã Oanh Thấy thế bắt đầu ghép nối những thứ Thiếu Kiệt đã làm ở nhà đặt ra một bên. Lúc này Lý Đồng mang theo một túi đinh vít về Thiếu Kiệt bắt đầu dùng những đinh vít đó cố định lại các khung xương nẹp nhôm lại một đầu để cho Chu Tường giữ một tay với lấy cái thước nhôm có một vạch nước cần bằng màu xanh ở giữa kẹp vào cái nẹp mới cố định.
Thiếu Kiệt vừa làm vừa dùng thước đo, các thứ vật dụng, nhìn hắn làm những người thi công ở gần đó cũng lại xem. Thấy hắn một mình làm cái gian hàng những người khác xung quanh hoàn toànkhông biết làm cũng cười cười.
Thường lúc nào thợ chính làm việc cũng có một người thợ phụ đi kèm không cần biết bạn là thợ xây, thợ sơn nước, Thợ mộc, hay thợ làm thạch cao đều phải có một người thợ phụ biết chút ít việc đi theo làm cùng tiến độ mới nhanh.
Nhưng giờ đây những người đó thấy Thiếu Kiệt làm một mình, cũng cho rằng hắn không thể nào hoàn thành được việc đóng gian hàng. Nên đứng một bên xem như trò vui lúc làm việc.
- Làm một mình thì cái này biết khi nào mới xong nhỉ bên này mất cả hai ngày mới làm xong chỗ này chắc tới hôm bắt đầu con đang làm đi.
Thiếu Kiệt lúc này cũng cười nói một câu.
- Làm câu giờ ăn công thì hai ngày thật, nhưng mà làm ăn sản phẩm chỉ trong vòng một tối là xong rồi. không khéo lại mất thời gian, không làm được mấy cái khác.
Nghe Thiếu Kiệt trả lời lại những người đó cũng nhăn mày. Bởi họ đúng là làm ăn lương công nhật càng kéo dài chừng nào họ càng có thêm tiền công ngày đó.
Thiếu Kiệt không trả lời nữa mà hắn chỉ tập trung theo những gì mà hắn đã định hình sẵn trong đầu. Những người kia nghe hắn nói thế tưởng là dân cùng nghề nên cũng trầm mặc xuống.
Đúng là việc đóng thạch cao này nếu ăn sản phẩm đi theo mét vuông thì người nhận thầu phải làm càng nhanh càng tốt. Có người còn tận dụng cả trong đêm để thi công.
Đối với việc đóng thạch cao dạng này Thiếu Kiệt không là nó chỉ mất tầm một buổi để tính toán đi xương cá, nẹp khung các thứ, mà trong buổi tối yên tĩnh thì công việc càng nhanh chóng. Thêm vào việc vẫn liệu có sẵn không phải đi kiếm nơi để mua cũng là một cách.
Đối với Những người đóng thạch cao như thế này họ đến tính toán diện tích sẽ đóng trần hoặc phòng, bao nhiêu báo giá tổng cho người muốn làm, đồng ý thì họ kêu vật tư và các thứ liên quan rồi mới đến thi công.
Thiếu Kiệt nhanh chóng làm những nẹp này dựng lên toan bộ xung quanh. Những tấm thạch cao được hắn để đánh dấu lúc đâu bây giờ đươc những người Chu Tường, Lý Đông và một số người đên phụ của Chung Chí Cường dựng lên.
Thiếu Kiệt cầm máy khoang cầm trong tay những cái vít từng cái từng cái một cố định vào nẹp bắn thẳng vào một các chính xác không sai lêch đến ngay cả những người thợ bên ngoài đang ngồi nghĩ ngơi sau khi xong gian hàng của mình cũng trố mắt nhìn.
Vì đóng đinh vít chỉ nhìn được một mặt phẳng, nên nhiều khi vẫn có độ lệch nhất định. Nẹp cố định cũng chỉ tầm 5cm cho độ rộng tiếp diện với tấm thạch cao. Người thường xuyên tiếp xúc vẫn có người bắn nhầm là chuyện hiển nhiên. Chưa kể đến Thiếu Kiệt ghi nhớ từng chỗ từng chỗ ghép nối một cách tốt nhất.
Trời càng về khuya công việc của Thiếu Kiệt dần một kết thúc. Những bức vách trống trơn được thay bằng những tấm thạch cao trắng xóa.Từng mãnh ghép được kết nối lại với nhau Nhã Oanh với Hà Vi cũng được Thiếu Kiệt nói đi về nghi ngơi.
Những người bên lãnh sự quán cũng thế chỉ còn lại hắn với Chu Tường và Lý Đồng. Ba người vừa gọi vài món đồ ăn khuya sau khi tấm thạch cao cuối cùng được đóng chắc vào. Ngồi xuống nghĩ mời uống một ít nước đá Chu Tường mới nói với Thiếu Kiệt.
- Bây giờ anh hiểu tại sao những người kia không chịu làm cho mình rồi. Em làm như vậy thời gian chỉ trong một buổi tối. Giờ qua ngày mới rồi thì vừa xong vậy là họ chỉ cần bỏ ra 1 buổi để làm là xong thế mà nghe nói ở đây cái nhanh nhất cũng 3 ngày làm anh lo quá trời.
- Đơn giản họ không muốn làm. Vì nếu làm cho anh mà nhanh quá thì những người của gian hàng khác sẽ nói. Thà là để người khác làm những người đó mới không mất chén cơm. Nếu làm cho anh mà nhanh hơn thì gian hàng kia biết họ ăn công của gian hàng đó thì sao.
Thiếu Kiệt cũng hiểu cái khó thấy việc mà không nhận được của những người làm thạch cao ở đây. Họ thường làm theo dạng công trình hợp đồng tiền công mỗi lần thi công đêm lại được nhiều tiền hơn buổi sáng. Nhưng ở ngay chỗ vừa làm như thế này thì không được.
- Mà này Thiếu Kiệt có việc gì em không biết không? Anh thấy những người kia nói em cũng là thợ giỏi gì đấy. Thật cứ nghĩ kỳ này xong rồi chứ.
Lý Đồng mới nhìn Thiếu Kiệt vừa ăn đồ ăn nhanh hắn vừa nói. Chu Tường cũng thế nhiều lần tiếp xúc biết được Thiếu Kiệt có rất nhiều điều thần bí. Vốn hắn nghĩ Thiếu Kiệt chỉ có thể làm những việc trí óc kinh doanh và mấy cái viết mã nguồn này nọ.
- Đừng ngạc nhiên cái em không biết còn nhiều lắm nhưng những việc lao động chân tay thì không cần phải lo em có thể làm được. nhất là những việc thế này. Chu Tường quên là Hoàng Chi Hùng làm gì à. Hắn làm thầu xây dựng không lẽ em không biết được chút gì sao. Nhìn người khác làm mình cũng tự làm được thôi
Thiếu Kiệt thấy hai người thắc mắc như thế cũng đem Hoàng Chí Hùng ra làm bia đỡ đạn cho hắn. Nếu hắn nói hắn đã từng làm qua những công việc này thì ai sẽ tin.
- Vậy mà trước đây không biết. Những người thợ này làm lại như vậy ủa nhưng mà nhớ trần nhà thạch cao thường đâu có mấy cái vết dọc như vậy đâu.
- À cái này cũng đơn giản thôi không phải là không có nhưng mà mọi người không nhìn được thôi. Thương người ta sẽ dùng một lớp keo lưới cố định những đường nối như thế này sau đó kéo bột trét tường lên chà nhám lại một lần nữa cho bằng rồi người sơn nước mới phủ lên một lớp sơn cho trùng với màu của chủ nhà yêu cầu.
Chu Tường lúc này mới định hình được những gì mà người thợ sẽ làm nhưng nghe Thiếu Kiệt nói bột trét tường hắn cũng thắc mắc. Theo hắn chỉ có người ta sử dụng xi măng trắng cho nhà sơn nước thôi.
- Ý em là cái xi măng trắng người ta hay làm nhà trước khi sơn đấy à. Anh thấy người ta gọi là xi măng trắng thôi chứ có gọi bột trét tường gì đâu.
Lắc đầu Thiếu Kiệt thấy được Chu Tường nhầm lẫn giữa xi măng trắng và bột trét tường thi công sơn nước nên mới giải thích.
- Không bột trét tường khác, xi măng trắng khác. Bột trét tường tuy nó giống như nhau nhưng đặc tính lại khác nhau. Bột trét tường sẽ trắng hơn và nhẹ hơn hạt nhỏ hơn. Còn xi măng trắng màu sẽ hơi đục một chút khi pha cùng với nước xi măng trắng có đặc tính của vôi sẽ hút nước nhiều hơn, Xi măng trắng khi khô lại nó có thể không thấm nước thường dùng trám những viên gạch với nhau lại như thế này.
Vừa nói Thiếu Kiệt chỉ vào những rãnh của gạch mem nền nhà. Biết sự khác biệt nhưng Chu tường vẫn không biết tại sao lại sử đụng hai cái riêng biệt nên hỏi tiếp.
- Sao người ta không sử dụng xi măng trắng trét tường cùng được vậy Thiếu Kiệt, sao lại sử dụng bột trét gì đó?
- Bởi hai đặc tính riêng biệt của nó người ta mới phải phân loại ra. Bột tre khi khô lại có thể sử dụng giấy nhám làm mịn bề mặt tường lúc đó lăn sơn đơn giản hơn và đẹp hơn. Còn xi măng trắng khô lại sẽ cứng không chà nhám được mà như thế thì lồi lõm mặt tường không được mịn cũng làm sơn nước không có độ bám.
Vì nói chuyện ngồi nghĩ ngơi cũng khá lâu nên Thiếu Kiệt mới hướng hai người Chu Tường và Lý Đồng nói.
- Thôi bắt đầu gắn logo công ty thương hiệu là được rồi nhanh để còn về nghĩ ngơi. Ngay mai để hai cô nàng nhà chúng ta đi dò hỏi những gian hàng của các hãng sẽ triển lãm vẽ một sơ đồ để biết đối thủ của mình gồm những ai.
Bắt đầu tiếp tục công việc của mình gắn logo công ty và một số vật cần thiết nối dây điện bóng đèn Chung Tường với Lý Đồng phụ giúp hắn một tay. Khi cả ba người đã gắn hết những tấm mika lên những bức vách thạch cao nối điện thử ánh sáng và đèn đã làm thì cũng đã gần sáng. Thiếu Kiệt lúc này ghi một danh sách các công ty cần lưu ý mà hắn muốn biết vào một tờ giấy.
Thu dọn toàn bộ đồ đạc vừa thi công xong. Lý Đồng và Chu Tường dọn dẹp lại gian hàng như chưa từng trải qua một đêm thi công từ chỉ có cái khung thành một gian hàng đúng nghĩa đèn điện đều đầy đủ. Ngay cả những ổ cắm để mở màng hình với kết nối laptop đều được cố định một góc.
Cả ba người với đồ đạc đem theo trở về. Lý Đồng tới nhà Thiếu Kiệt cũng xin phép về nhà nghĩ ngơi. Thiếu Kiệt cùng Chu Tường vào nhà thi Nhã Oanh và Hà Vi đã dậy còn đang chuẩn bị đồ ăn đem qua chỗ gian hàng vì sợ hắn chưa làm xong mà để bụng đói.
Thấy Thiếu Kiệt cùng Chu Tường về đến nhà Nhã Oanh mới chạy tới nói.
- Xong rồi hả Thiếu Kiệt mệt cho bạn nhiều rồi. Mình với Hà Vi vừa mới làm mấy món ăn đơn giản cậu với Chu Tường tắm rữa đi rồi ra ăn hai người cả ngày hôm qua làm nhiều việc rồi.
Thiếu Kiệt cũng gật đầu dù sao hắn thật sự cần tắm qua một lần. Chu Tường lúc này cũng cười cười. Hắn nói với Thiếu Kiệt.
- Thôi anh lên lầu tắm em ở dưới đi dù sao phòng anh cũng ở trên đó. Chứ thật tình khó chịu lắm rồi tay giờ tự nhiên cứ bị tróc da rồi ráp như giấy nhám vậy.
- Ừ cũng được. Như vậy đi tắm một chút ăn uống xong nghĩ ngơi chiều đợi Trương Hạo quay lại bắt đầu làm tiếp.
Hà Vi bây giờ cũng còn vài món đang làm nghe Thiếu Kiệt nói vậy cũng cười cười. Nhã Oanh thì đi dọn lại những hộp mà định để đồ ăn lại mang cho Thiếu Kiệt. Thay vào đó là bày biện chen dĩa ra như một bửa ăn bình thường.
Đợi Thiếu Kiệt và Chu Tường xuống tới. Trên bàn lúc này đã được dọn ra những món ăn còn nghi ngút khói. Hà Vi đợi cả hai ngồi xuống rồi mới nói.
- Thôi mọi người cùng ăn đi. Hôm qua Thiếu Kiệt ăn đồ ăn nhanh không rồi. Đi qua bên này đồ ăn thì nhiều món nhưng đôi khi lại không bằng khẩu vị của nhà mình. Đồ ăn nhanh ăn nhiều quá trong một ngày cũng không tốt lắm.
- Đến lúc cần thi cái nào chả ăn được. Lát nữa em với Nhã Oanh qua bên gian hàng ấy xem những nơi có đặt mấy cái công ty này giúp anh. nhớ vẽ lại sơ đồ quầy hàng cũng được để hôm đó có gì anh còn đi khảo sát những công ty đó thế nào.
Đưa cho Hà Vi một danh sách để cô có thể quan sát hết các công ty hàng đầu trong buổi triển lãm. Thiếu Kiệt muốn biết những công ty này sẽ làm gì trong lần này mà đưa ra các biện pháp tiếp theo.
- Thiếu Kiệt vậy có cần phải chú ý những công ty nào không để em để ý luôn.
Nhã Oanh nói ra cô muốn giúp đỡ Thiếu Kiệt một phần dù sao hôm qua đến giờ Thiếu Kiệt thức trắng làm việc lao động chân tay. Dù con người có khỏe thế nào đi nữa những vẫn không thể quảng những việc nhỏ nhặt khác nên cô muốn giúp Thiếu Kiệt một chút.
- Không cần đâu những công ty anh ghi trong giấy là anh đã chú ý rồi. Triển lãm công nghệ không như hội chợ bình thường. Khi bắt đầu họ mới phô diễn ra những thứ họ đang chuẩn bị.
- Những mà em thắc mắc triển lãm này diễn ra năm ngày như vậy thì mỗi ngày đều có người đến xem mọi người lúc đó phải chia nhau ra để có thể lúc nào cũng có người ở gian hàng đấy Thiếu Kiệt.
Thấy thời gian diễn ra dài ngày không ít mà hiện tại tới lui bên nhóm người của mình chỉ có năm người việc sắp xếp cho những ngày sắp tới là điều cần thiết nên Hà Vi mới hỏi ý kiến của Thiếu Kiệt,
- Cũng không hẳn em với Nhã Oanh chia ra mỗi người một buổi thay thiên với Chu Tường với Trương Hạo còn tối thì anh sẽ canh gian hàng. như thế mọi người đều được nghĩ ngơi mình hiện tại ít người đợi tuyển nhân viên tốt tới lần sau thì sẽ tốt hơn. À hai em lát nữa đi mua vài cái áo thun màu đỏ cho em với cả mọi người. dùng để thay đổi mấy ngày sắp tới. Dù sao logo với mọi thứ đều màu này bọn mình mặt áo thun màu đỏ cũng là điều nên làm
- Ừ như vậy cũng tốt thôi mọi người ăn đi không khéo lại nguội mất. Mấy chuyện này để em với Hà Vi lo được rồi việc của hai anh bây giờ là ăn xong nghĩ ngơi một giấc lấy lại sức khỏe.
Cuộc nói chuyện trong buổi ăn xung quanh việc chuẩn bị cho những ngày triển làm sắp tới Thiếu Kiệt cũng giao cho Hà Vi và Nhã Oanh những công việc đơn giản, Mọi người đều có việc của mình, mọi người đều phân chia công việc và thời gian nghĩ ngơi tốt nhất.