Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên

Chương 183: Bạn cũ tề tụ (3)




“Tội phạm tấn công à… ⊙▃⊙?!” – Midoriya kinh hãi kêu lên.

“Mau tới xem có chuyện gì xảy ra…!” –Lida sốt sắng hô to.

Cả bọn lập tức trả tiền cà phê, xong rồi ba chân bốn cẳng lao nhanh đến hiện trường vụ việc.

May mắn là vị trí này cách quán cà phê không hề xa.

Khi cả đám tới nơi, thì nhận ra, bầu không khí không giống như tụi nó tưởng tượng. 

Chẳng phải là hoảng hốt, mà là, cực kỳ sôi động mới đúng.

Trước mặt chín người, là một cái lan can ngăn cách hai khu vực, khán đài và sân đấu.

Cái sân đấu này, không khác gì với khu vực địa chấn hồi tụi nó thực tập ở USJ cả.

Một chị phóng viên đội mũ nấm, đang hướng về người trên đỉnh núi, nơi ấy, khói bốc mù mịt, và hô to:

“Xin chúc mừn thí sinh đã hoàn thành bài thi với thời gian là ba mươi ba giây…Xếp hạng số tám!”

Crắc ~~~

“Hả…Kirishima –kun…(0.0)???” 

Midoriya lần nữa ngớ người, thằng nhóc không thể ngờ, bạn mình liên tiếp hết người này đến người khác xuất hiện.

Hitomi thì có chút chết lặng, giờ mà bảo lôi nguyên cả lớp 1-A đều tới thì cậu cũng không ngạc nhiên.

~~~~ “VÀ ĐẾN LƯỢT THÍ SINH KẾ TIẾP…XIN MỜI CẬU…”

“Deku…Cậu hồi nãy là bạn em hả…(o,o)?!”

“Vâng…!”

Midoriya gật đầu, chợt, cảm thấy vai mình bị ai vỗ vỗ, nhìn qua thì thấy Hitomi và Lida đang chọt chọt lưng cậu, một ngón tay chỉ xuống dưới.

Theo đó, hai mắt của Midoriya lướt qua, chợt trợn trừng như muốn lòi hai con ngươi ra, kinh hãi lắp ba lắp bắp, “K…K…Kacc…channn… ⊙▃⊙???”

Người đang bước ra ấy, không ai khác, chính là Bakugo!

“Tội phạm tấn công…Chuẩn bị…~~~~”

“BẮT ĐẦU…!!!”

Lời tuyên bố vừa dứt, Bakugo hai tay chống xuống đất, nổ “Bùm” thật to, cả người tựa như quả tên lửa, bắn về phía những con robot cơ giáp đang lộ diện tại vách đá phía trên.

OÀNH ~~~~ OÀNH ~~~~ OÀNH ….HHHH…hhhh..~~~~

Liên tục tiếng nổ ầm ầm, vang lên từ bao tay của Bakugo, thằng nhóc dùng tốc độ cực nhanh, chỉ cần lướt qua một lần là toàn bộ “tội phạm giả định” đều bị cu cậu phá hủy.

Hiệu suất, quả thật rất cao!

Mà năng lực của Bakugo cũng hết sức cơ động.

Nếu là Kirishima, thì chắc chắn phải mất công bò lên từng chỗ một, vừa tiêu hao thể lực, lại tốn thời gian.

Nhưng quirk của Bakugo, bay hay chạy đều có thể, còn dùng bộc tốc được nữa.

“Chết Đi…iiiii….(ノಠ益ಠ)!”

Bakugo hét lớn, nổ “ĐOÀNG” một cú cuối cùng thật to, tiêu diệt nốt tên tội phạm còn sót lại.

“Quá tuyệt vời…Tuyệt vời…Hoàn thành trong mười bốn giây, chúng ta đã có một nhà quán quân mới rồi…☜(˚▽˚)☞!”

Bịch!

Bakugo nhảy xuống đất, thần tình nghiêm túc, hai mắt nhắm chặt chậm rãi đi về phía trước. Nó đang tận hưởng những lời reo hò đến từ những kẻ khác.

Đấy cũng là một trong những thú vui “tao nhã” của Bakugo, theo Hitomi nhận xét là như vậy. Bởi vì, thằng này chỉ tôn sùng sức mạnh.

Ngoại trừ lúc được tung hô, hiếm khi nào mà thấy nó không đi gây sự với mọi người.

Đặc biệt là Midoriya.

“Ơ kìa…Midoriya đấy hả…(0,0)!?” – giọng của Kirishima vang lên, đưa Bakugo từ chín tầng mây về lại thực tế.

Bakugo:!!! ~~~ Đệch…Sao đi đâu cũng gặp nó vậy…@@@@... 

Oành ~~~

Bakugo phóng thẳng đến lan can chỗ Midoriya, mặt mày dữ tợn, hướng thằng bạn tàn nhang hét lớn: 

“Mày làm cái quái gì ở chỗ này thế hả… ฅ(๑*д*๑)ฅ!”

Hitomi: ((v.v):)))

[Mới nghĩ tào tháo…Tào tháo đã đến…(- -)!]

Midoriya bị Bakugo khí thế hung hãn dọa sợ, cả người lui về sau mấy bước, run lắp nói:

“Đừng làm thế Kacchan….Ở đây nhiều người lắm… ⊙﹏⊙!”

“Dừng con mẹ mày ấy…∑(っ°Д°;)っ!”

“Bakugo –kun…Lập tức thôi ngay hành vi thô lỗ đó ngay…ಠ~ಠ!”

Lida giống như chim mẹ bảo bọc, xông ra che chắn trước Midoriya và Bakugo, nhưng hiển nhiên là càng làm thằng tóc vàng giận dữ hơn.

“Biến đi chỗ khác chơi, thằng mắt kính…(ノಠ益ಠ)!”

“Đừng hòng!”

Melissa đứng một bên, che miệng lại, có vẻ như rất giật mình với sự thô lỗ của Bakugo.

Uraraka vội vàng giải thích:

“Chị biết mà, bọn con trai trong lớp, ai cũng thích là kẻ mạnh nhất hết…Bởi vậy ngày nào cũng chí chóe với nhau, là chuyện bình thường thôi…(^.^)!”

“Nhưng là…Kirishima –kun, và Bakugo –kun đều tới I-Expo sao…(0,0)!?” 

Ashido nhanh nhảu chạy tới hỏi.

“Ờm…thật ra thì có mình Bakugo thôi…Tại vì trong top một, hai và ba hội thao đều được họ mời cả!”

“Hey…Mấy cậu, có muốn thử một chút không…!”

“Thử làm đếch gì nữa…Tao đã đứng nhất rồi…(눈‸눈")|||!” –Bakugo xị mặt nói.

“Ừmmm…đúng zồi đó…⊙﹏⊙!” –Midoriya vội vã hùa theo nói, nhưng Uraraka sau lưng đột nhiên chêm vô một câu, “Chưa thử thì làm sao mà biết được cơ chứ…!”

“Ừ…đúng zồi đó…~~~”

Midoriya vừa trả lời xong, bỗng cảm giác dường như có gì đó sai sai.

Giật mình chợt nhớ đến câu nói của Uraraka, lập tức điếng người.

Quả nhiên, Bakugo còn đang hài lòng với sự nhút nhát của thằng bạn nối khố, tức thì quay ngoắt một trăm tám mươi độ, khuôn mặt gần như đen thui, dí sát gần Midoriya, gầm lên: “Mày ngon thì thể hiện cho bố coi nào, thằng óc chó…(ノಠ益ಠ)!”

Đáng thương Midoriya, đành phải chui vào phòng đăng ký dự thi.

Nhưng nhìn khuôn mặt khấp khởi của cậu chàng, ắt hẳn Midoriya cũng thích vụ này lắm.

“ĐƯỢC RỒI…Một thí sinh mới…Hãy cùng chờ xem màn biểu diễn của cậu ấy nào…!”

[YOSSH…Lên thôi…One For All Full Cowling…(`・ω・´)!]

Cả người Midoriya chợt tỏa ra điện quang sáng chói, thổi một luồng gió mạnh mẽ tựa như áp suc lực lượng đã lâu vậy.

“BẮT ĐẦU!!!”

Ầm~~~

Midoriya cả người hóa thành tia chớp màu xanh lam, thoắt cái đã nhảy qua vố số mỏm đá, lao tới tấn công tội phạm giả định.

[Để giảm thiểu tổn thương…mình nên dùng năm phần trăm thôi…!] –Midoriya âm thầm nghĩ ngợi.

Mà quan sát Midoriya ở đằng xa nhảy nhót, Hitomi có chút khó hiểu.

Rõ ràng, số liệu thống kê của Midoriya, tuyệt chiêu đã đạt đến tám phần trăm. Toàn bộ thể chất đều nhỉnh hơn so với Bakugo.

Tuy nhiên, lúc này thằng bạn tóc đen tốc độ đều chậm đi một mảng lớn, còn yếu hơn Bakugo vài phần.

Có điều, sức mạnh là của Midoriya, quyết định dùng như thế nào là quyền của nó, Hitomi cũng không thể can thiệp được.

Binh ~~~ bốp ~~~ Oành ~~~ oành ~~~ 

Rất nhanh, Midoriya đã xử lý xong xuôi toàn bộ robo giả định.

“TUYỆT ZỜI…Và chúng ta đã có mới Á Quân, hoàn thành trong vòng mười lăm giây…!”

Chị chủ trì như thường lệ hâm nóng nhiệt huyết bằng một tiếng hét. Midoriya vặn người vài vòng rồi đi lên khán đài.

“Chúc mừng nhé, Deku-kun…(^o^)!” –Uraraka hồ hởi vẻ mặt nói.

“Cậu làm tốt lắm…!” – Đây là Lida.

“Midoriya –san thành tích chỉ sau Bakugo –san một hạng…!”

“Nếu cậu thích thì thử một lần xem, Momo…!”

Hitomi hích nhẹ vai cô bé, cổ vũ nói. Nhưng Momol lắc đầu trả lời, “Tớ biết là sức công phá của mình không thể bằng họ được…Flexible Armor 2.0 ít nhất cũng tốn hai mươi giây mới có thể giải quyết hết mớ đó…nên lên hay không cũng chả quan trọng…(-.-)!”

“Ngược lại, Hitomi –kun sao không thử xem… ≧◔◡◔≦!”

“Cái này hả…” –Hitomi chỉ cười không đáp lời, “Mọi người chờ xem thanh niên dưới kia biểu hiện đã rồi tính tiếp!”

“Còn người…???”

Tất cả vô thức quay đầu ngược lại.

Rầm ~~~mmmmm….

Hàn khí bức người đột nhiên tỏa ra, che chắn hết toàn bộ tầm mắt khan giả là một tòa băng điêu khổng lồ đang cuồn cuộn trào dâng, che lấp đi toàn bộ lũ tội phạm giả định cực kỳ nhanh.

Và chủ nhân của thứ đó, không ai khác, ngoài No.2 Hội thao U.A…

“Todoroki –Kunnn…(-’๏_๏’-)???”

Quá rõ ràng, nếu Bakugo đều được mời, thì Todoroki hiển nhiên cũng có thể có mặt ở đây.

Tụi nó ngây thơ quá rồi!

“Một anh chàng đẹp trai ngầu lòi…Và cậu ấy đã soán ngôi quán quân với tiêu chí mười ba giây…Thật là xuất sắc…!!!”

Bakugo: Đếu gì thế…Quán quân của bố…~~~

“Ê…thằng cờ hó lửa băng…mày từ đâu chui ra thế… (ノಠ益ಠ)?!”

“Ồ…Midoriya và mọi người ở đây…!”

Todoroki không thèm bận tâm đến Bakugo, chợt hai con ngươi ro rụt lại, lẩm bẩm “Kizari?!”

“Chúng ta đi được chưa nè…(^0^)!?” – Ashido xoay xoay người vài vòng hỏi, mọi người cũng đông đủ hết rồi đó…!”

“Hitomi…thật sự không muốn thử sao…(• ε •)?” –Momo nhíu nhíu áo bạn trai hỏi.

Hitomi nhìn ra được sự khát vọng trong ánh mắt cô bé, nhưng không phải là dành cho bản thân, mà là cho cậu.

Tựa hồ, so với chính mình, Momo càng mong muốn bạn trài trở nên nổi trội hơn.

“Tốt…vậy tớ đi!”

Hitomi cuối cùng mềm lòng, hung hăng nghĩ bụng … [Đả kích thì đả kích đi, cho mấy thanh niên kia có động lực mà phấn đấu…(▰˘◡˘▰)!”

Hitomi hơi nhùn chân lấy đà, đúng lúc Bakugo và Todoroki định đi lên khan đài, thì cậu thả người, nhẹ nhàng nhảy xuống đất.

“Chị ơi, em cũng tham gia!”

Nghe Hitomi tiếng nói, nguyên bản chuẩn bị rời khỏi khu trò chơi lớp 1-A, lập tức dừng lại, mười mấy đôi con mắt soi thẳng vào Hitomi, chăm chú vô cùng.

“Cậu ấy mạnh lắm sao…Deku-kun (0,0)?!” –Melissa có chút ngạc nhiên, kéo tay áo Midoriya hỏi dò.

“Vâng, cực kỳ mạnh luôn ạ…Em cũng chẳng biết mô tả thế nào nữa…(`・ω・´)…Chị cứ xem đi rồi biết!”

Midoriya nói xong, liền im lặng, tinh thần tập trung chú ý từng cử động của Hitomi.

Ngay khi ấy, tiếng hét của chị chủ trì cũng vang lên, “Sẵn sàng…BẮT ĐẦU…~~~~”