Siêu Thần Yêu Nghiệt

Chương 99: Tấn thăng Vũ Đồ!




Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn:

- ------------------

Đông Lăng học phủ, thậm chí cả Đông Lăng thành đều có uy danh siêu cấp bạo lực cuồng, nhìn thấy phụ thân vậy mà làm nũng như tiểu nữ hài, phong cách thật không đúng!

Bảo Tụng Nhân lắc đầu, nói:

- Nha đầu, ngươi cũng 20 mấy tuổi rồi, thân lại là đạo sư Quý Thủy Đường, có thể chú ý hình tượng hay không?

Bảo Lỵ quệt miệng nói:

- Phụ thân, ngài cũng nói, ta đã 20 mấy rồi, có thể đừng gọi ta nha đầu nữa không?

Uy nghiêm trên mặt Bảo Tụng Nhân tán đi, mỉm cười yêu chiều nói:

- Tốt tốt.

- Ai nha, xíu nữa quên chính sự rồi!

Bảo Lỵ nhớ tới Vân Phi Dương, nói:

- Phụ thân, ta có chút việc, đợi lát nữa đi tìm ngài.

Bảo Tụng Nhân nói:

- Ngươi muốn đi Luyện Võ Tháp, lôi tiểu tử kia ra?

Bảo Lỵ gật gật đầu.

- Hắn trong đó lâu lắm rồi, nếu còn tiếp tục đánh nữa, chỉ sợ muốn sẽ có chuyện không may.

Bảo Tụng Nhân nhìn về phía Khí Mạc, nói:

- Hắn đã tiến vào Chiến Cảnh, không có việc gì đâu.

- Chiến Cảnh!?

Trong đôi mắt đẹp của Bảo Lỵ lóe ra vẻ chấn kinh.

Vạn Thế Đại Lục có rất nhiều cảnh giới kỳ diệu, khác biệt võ đạo cảnh giới, thuộc về một loại tầng thứ võ đạo khác, tỉ như thiên tài tu luyện kiếm thuật, hết sức chăm chú có thể vào kiếm cảnh, Nhân Kiếm Hợp Nhất.

Cái gọi Chiến Cảnh, là một người không ngừng chiến đấu, quên hết mọi thứ, toàn thân tâm đầu nhập vào chiến đấu võ đạo.

Nghe đồn, cường giả Thượng Cổ Thần Giới không biết tên tại Thiên Ma Sát đồ sát 100 ngàn Ma tộc, cũng lĩnh ngộ ra loại cảnh giới võ đạo này.

Sự việc Thần Giới, hậu thế biết rất ít. Trên thực tế, sáng tạo loại cảnh giới này chính là Vân Phi Dương!

Một vạn năm trước, hắn lấy lực lượng một người quét ngang 100 ngàn Ma Quân, xác chết đống như núi, máu chảy thành sông, trận đồ sát kia rung động tâm can, sau cùng bình tĩnh thoát thân trong khi bị thập đại Ma Quân vây quanh.

Trận chiến này, càng lĩnh ngộ ra áo nghĩa Tân Vũ!

Trong thần giới, mỗi khi xuất hiện một cảnh giới mới, chẳng khác nào mở ra một cánh cửa sổ, cảnh giới dung nhập thiên địa pháp tắc, cung cấp cho người tham ngộ. Hậu bối vì kỷ niệm thần tích của vị đại năng này, đặt nó cái tên rất oách —— Chiến Thần Đồ Ma cảnh!

Vạn Thế Đại Lục được Thần Giới chưởng khống, thiên địa pháp tắc ẩn chứa loại cảnh giới này, nhưng bởi vì vị diện quá yếu, thiên tài có thể tìm hiểu ra Chiến Cảnh, nhưng chỉ nhìn trộm được một góc trong băng sơn của Thần Đồ Ma Cảnh mà thôi.

Sau khi nghe phụ thân nói hai chữ Chiến Cảnh, tâm thần Bảo Lỵ rung động, bời vì người có thể lĩnh ngộ ra Chiến Cảnh, tại Vạn Thế Đại Lục có thể đếm được trên đầu ngón tay. Nàng đưa mắt nhìn về phía Khí Mạc, lẩm bẩm.

- Tiểu gia hỏa... Ngươi lại cho ta một đại kinh hỉ rồi!

Đối với Bảo Lỵ, đây là một kinh hỉ ngoài ý liệu, nhưng đối với Vân Phi Dương, hết thảy đều rất tùy ý, dù sao, cảnh giới này do hắn sáng tạo ra, mặc dù bị trấn áp vạn năm, Thần Cách phân mảnh, nhưng này lĩnh ngộ khắc cốt ghi tâm, đến chết không quên!

"Giết giết giết —— "

Trong không gian, Vân Phi Dương tiến vào Chiến Cảnh, nhìn thấy không còn là cọc gỗ, mà là từng đầu Ma Quân mặt mũi hung dữ. Thời khắc đó, hắn phảng phất trở lại vạn năm trước, lần nữa phủ lên Bạch Kim chiến bào, cầm trong tay Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, tại Thiên Ma Sát đồ sát hết thảy...

Thiên Ma Sát Địa áo trắng bay,

Kiếm Vũ Cửu Thiên Chấn thần uy.

Máu nhuộm trời chiều thi thành đống,

Trăm vạn Tà Yêu mệnh không về!

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần -)

...

Vân Phi Dương tiến vào Chiến Cảnh, như người điên, trong đầu chỉ có giết, như thế, một ngày, hai ngày, ba ngày... Cuối cùng đánh giết trong không gian này trọn vẹn nửa tháng!

Trong khoảng thời gian này, học phủ đã trở về bình tĩnh như trước kia.

Chỉ là, lâu lâu có học sinh ngẫu nhiên liếc về phía Khí Mạc, nhìn thấy con số phía trên đã đạt tới 102,000, khóe miệng cứng ngắc cười khổ. Hơn mười vạn chiến tích, tuyệt đối không có đối thủ, đã khiến tất cả như chết lặng.

Từ khi tiến vào Luyện Võ Tháp đến nay đã gần một tháng, trước lập kỷ lục khủng bốại tầng thứ nhất, cho tới bây giờ đã đánh giết số lượng vượt 100 ngàn, Vân Phi Dương lần lượt phá kỷ lục, lần lượt tiến lên độ cao mới, đã sớm kích thích thần kinh của tất cả mọi người đến chết lặng.

"A ha..."

Hắc Mao ghé đầu vào cửa sổ, nhìn con số trên Khí Mạc lại nhiều thêm 1000, lười biếng nói:

- Tu ca, lại đề cao thêm 1000.

"A."

Diệp Nam Tu nâng cằm, buồn ngủ nói:

- Tới... Mọi người cùng nhau chúc mừng Phi Dương ca nào.

"Ba..."

"Ba..."

Quý Thủy Đường truyền ra tiếng vỗ tay mềm yếu bất lực. Có thể thấy được, các bạn học chờ mong Vân Phi Dương phá mất kỷ lục cao nhất, hiện tại cũng triệt để chết lặng.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần -)

...

Đinh đinh đinh ——

Thanh âm đạt kỷ lục mới truyền ra, làm tất cả mọi người tập mãi thành thói quen. Bất quá, đột nhiên tại một ngày nào đó, thanh âm im bặt mà dừng.

- Ừm?

Dù học sinh đang tu luyện, hay đang đi dạo, vân vân… đồng loạt ngẩng đầu nhìn lại, thấy Vân Phi Dương đã rời khỏi không gian không bị giới hạn đánh giết, mà kỷ lục cuối cùng còn dừng lại tại con số —— mười vạn tám ngàn!

Nhìn thấy Vân Phi Dương dừng lại, các học sinh nhao nhao khóc rống. Rốt cục không còn nghe lại âm thanh đinh đinh kia nữa rồi, đã được giải thoát rồi!

Bọn người Cao Viễn Chúc từ phòng họp đi ra, thấy Vân Phi Dương dừng lại, cũng nhao nhao thở một hơi dài nhẹ nhõm, từ khi tiến vào Luyện Võ Tháp, tên này đã ngây ngốc bên trong ba mươi ngày, bực nào yêu nghiệt a.

- Lâm tỷ tỷ, Vân đại ca hắn rốt cục dừng lại.

Mục Oanh nhìn về phía Vân Phi Dương, gương mặt mang theo mỉm cười. Lâm Chỉ Khê thấy chiến tích mười vạn tám ngàn, trong đôi mắt đẹp hiện lên một tia chấn kinh, nhưng rất nhanh bình tĩnh trở lại, nói:

- Hắn muốn đột phá Vũ Đồ.

"A?"

Mục Oanh há to miệng.

Lâm Chỉ Khê nói:

- Oanh Oanh, ngươi cũng không cần thư giãn, tranh thủ đột phá Vũ Lực cửu đoạn trong hôm nay đi.

- Vân.

Mục Oanh gật gật đầu, nói:

- Lâm tỷ tỷ, ta nhất định làm được!

Một tháng qua, nhờ Lâm Chỉ Khê dạy bảo, thực lực Mục Oanh đã từ Vũ Lực lục đoạn, tăng đến bát đoạn, tùy thời có khả năng đột phá, cái tốc độ này cũng không chậm.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần -)

...

Vân Phi Dương đi ra không gian bên ngoài, chợt ngồi xếp bằng xuống.

Giờ phút này hắn giống như Lâm Chỉ Khê nói, chuẩn bị đột phá Vũ Đồ, kinh lịch thời gian dài chém giết, sớm vài ngày trước đã có dấu hiệu đột phá, nhưng một mực đè ép, vì cực hạn nghiền ép thể lực và sức chịu đựng.

Bây giờ, triệt để tinh tàn lực tẫn, hắn mới chính thức bắt đầu trùng kích Vũ Đồ.

- Tới đi.

Vân Phi Dương ổn định tâm thần, bắt đầu vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, sau khi điều tức một canh giờ, trong đan điền bàng bạc Linh lực, chúng nó hình thành một đoàn hình cầu, sau đó theo chủ nhân thao túng, đột nhiên phóng tới Linh Hạch!

"Vù vù —— "

Linh lực đoàn điên cuồng tràn vào Linh Hạch.

Lẽ ra, Vũ Lực đột phá Vũ Đồ, đầu tiên phải ngưng tụ Linh lực ra Linh Hạch, nhưng, Vân Phi Dương sớm đã ngưng tụ ra, cho nên tiết kiệm trình tự, điều phải làm hiện giờ chỉ là lớn mạnh Linh Hạch, khiến nó đột phá bình cảnh, nắm giữ không gian càng lớn.

Linh lực bàng bạc dung nhập vào Linh Hạch.

Đột nhiên, hào quang lấp lóe óng ánh, như một đầu sói đói điên cuồng hấp thu hết thảy.

"Vù vù ——"

Vì Linh lực bàng bạc cùng tinh thuần kích thích, thể tích Linh Hạch từng bước mở rộng, lực lượng Vân Phi Dương tăng cường một chút, cho đến khi thể tích Linh Hạch to hơn trước đó một vòng, ánh sáng mới bắt đầu yếu bớt. Cuối cùng, thực lực Vân Phi Dương cũng đột phá đến…Vũ Đồ!