Siêu Thần Yêu Nghiệt

Chương 422: Ngươi sẽ nhường ta sao?




Vân Phi Dương từng có một suy nghĩ lớn mật, đó là tu luyện vũ kỹ Ma tộc, bởi vì hắn muốn thể nghiệm tư vị nhập ma.

Đáng tiếc, lúc ấy thân thể hắn đã ngưng tụ Thần lực, không cách nào tu luyện vũ kỹ Ma tộc được, cho nên hắn không thể toại nguyện.

Bị trấn áp vạn năm.

Thần Cách vỡ vụn, hắn đã không còn là Thần.

Tu vi không còn sót lại chút gì, tương đương với làm lại từ đầu, trong thân thể hình thành thuộc tính Linh lực cấp thấp nhất.

Vào lúc này, tu luyện vũ kỹ Ma tộc cũng không có hạn chế, Điền Trạch Phong đã có cấm thuật cùng loại với Ma Kỹ, hắn tự nhiên không bỏ qua!

Cho nên.

Linh Niệm Vân Phi Dương điên cuồng tràn vào thức hải đối phương, tìm kiếm tin tức Cấm thuật, mà hắn đối đãi nam nhân cũng không ôn nhu nữ nhân xinh đẹp cỡ Gia Cát Cẩm.

Linh Niệm ăn mòn, mạnh mẽ xông vào!

Điền Trạch Phong tuy ma hóa mất tự chủ, nhưng tư duy gặp công kích cũng sẽ kích thích linh hồn, khiến hắn thống khổ hét thảm.

- Tên này…

Vân Phi Dương điên cuồng tìm tòi, chợt im lặng, bởi vì trí nhớ đối phương đều có quan hệ với nữ nhân, cơ hồ mỗi ngày tên này đều khoái hoạt trên giường.

Thân là xử nam, mắt thấy nhiêud màn hương diễm như vậy, xém chút không kiềm được mà hãm bên trong thưởng thức một phen.

Tỉnh táo, tỉnh táo.

Còn có chính sự phải làm!

Vân Phi Dương dứt bỏ những trí nhớ khó coi, tiếp tục tìm tòi, rất nhanh đã tìm đến đoạn Cấm Phong Ma Phiến, sau đó ghi nhớ.

Thời gian rất ngắn.

Tên này đã thu hoạch Cấm Điên Cuồng hoàn chỉnh từ trong trí nhớ của Điền Trạch Phong, không thể không nói, hắn thật là yêu nghiệt.

Phải biết.

Cấm thuật ghi chép trên thẻ trúc, người khác không cách nào mô phỏng, muốn tu luyện phải lấy được thẻ tre. Tên này từ trí nhớ người ta học tập cấm thuật, quả thật quá điên cuồng.

Xoát!

Vân Phi Dương thu hồi Linh Niệm, một chưởng đập vào mặt Điền Trạch Phong, nhất thời truyền đến tiếng vang thanh thúy.

- Tỉnh táo lại cho ta!

Hắn hét lớn một tiếng, âm thanh chấn động như sấm.

Bị Linh Niệm ăn mòn, Điền Trạch Phong đang rất thống khổ khẽ giật mình, con ngươi hỗn loạn dần dần trong suốt.

Hưu!

Da thịt hắn khôi phục như ban đầu, biểu lộ dữ tợn trên mặt thu liễm, hiển nhiên đã lấy lại tinh thần từ trạng thái nhập ma.

- Ta làm sao?

Điền Trạch Phong ngây người.

Sau khi ma hóa, hắn đã quên hết chuyện trước kia, nhưng cảm giác toàn đau nhức kịch liệt, mặt nóng bỏng giống như bị người tát một bạt tai.

- Tiểu tử.

Vân Phi Dương lạnh lùng nói:

- Loại cấm thuật tà ác này không phải phàm nhân có thể tu luyện, nếu như không muốn cuối cùng trở thành một cái xác không hồn, tốt nhất đừng thi triển nữa.

Chỗ đáng sợ nhất của vũ kỹ Ma tộc chính là nuốt chửng tâm thần, người không có đại nghị lực, nếu như tự tiện thi triển, sẽ đọa nhập ma đạo, trở thành một cỗ máy giết chóc không có suy nghĩ.

- Ngươi…

Điền Trạch Phong nghe như lọt vào sương mù, ngươi lại nói phàm nhân, làm như ngươi không phải phàm nhân mà là Thần tiên cao cao tại thượng vậy.

- Ta khuyên chân thành, nếu như ngươi không nghe, ta cũng không có cách nào!

Vân Phi Dương nhàn nhạt giơ tay lên, nói:

- Cho nên, ngươi đi xuống đi.

Bành!

Điền Trạch Phong bị đánh bay ra khỏi võ đài.

- Vân Phi Dương, tấn cấp!

Trọng tài tuyên bố.

Mọi người lắc đầu, làm tuyển thủ hạt giống, mà trở thành người đầu tiên bị đào thải, tên này quả không may.

Không có cách nào.

Ai bảo hắn gặp Vân Phi Dương đây.

- Đáng giận!

Điền Trạch Phong phẫn nộ ngã trên mặt đất.

Bất quá.

Nghĩ lại bản thân thi triển cấm thuật rồi đã quên tất cả khi tỉnh táo lại, trong lòng sinh ra hoảng sợ từ trong linh hồn, nhất thời vô cùng sợ hãi.

Chẳng lẽ đúng như tên này nói, loại cấm thuật này không thích hợp cho mình.

Không.

Không thích hợp phàm nhân thi triển!

Vận khí tốt sẽ trở thành Ma tu, nhưng vận khí không tốt sẽ tẩu hỏa nhập ma.

Vận may tốt, cũng chỉ có một phần rất nhỏ thôi.

Trong trí nhớ của Vân Phi Dương, phàm nhân tu luyện vũ kỹ Ma tộc tấn thăng Ma tu, tỉ lệ đại khái khoảng 100 ngàn võ giả mới xuất hiện một người.

Đương nhiên.

Phàm nhân bình thường tuyệt sẽ không tu luyện Ma công.

Nói thật.

Điền Trạch Phong cần phải cảm tạ Vân Phi Dương, nếu như không phải một bạt tai với tiếng thét lên đánh sâu vào linh hồn kéo hắn từ trạng thái nhập ma trở về, sợ rằng hắn càng lún càng sâu.

Sau đó.

Lâm Chỉ Khê, Lương Âm, La Mục cũng lần lượt kết thúc chiến đấu.

Quả nhiên.

Đi đến một bước này, đối thủ đều rất mạnh mẽ.

Ba người tuy thắng lợi, nhưng quá trình lại vô cùng gian nan.

Nhất là La Mục.

Giờ phút này, tên này mặt mũi bầm dập, bị đánh thê thảm mới nghịch tập thành công.

Mười tổ trải qua một phen ác chiến, cuối cùng chọn ra ba người thắng cuộc mỗi tổ, tiếp theo chính là quyết đấu giữa các tổ.

Võ giả Đông Lăng thành ngừng hô hấp, bởi vì tổ thứ nhất có Vân Phi Dương, tổ thứ hai có Lương Âm, hai người có thể gặp nhau a.

Hai tổ quyết đấu, rút thăm quyết định.

Bất quá, hình thức bốc thăm cao cấp hơn mấy vòng trước rất, phía trên màn sáng lớn xuất hiện hình ảnh thành viên tổ thứ nhất và tổ thứ hai, hình ảnh thành viên hai tổ không ngừng lấp lóe.

Đinh!

Cuối cùng, màn sáng ngừng chuyển động, hiện lên phía trên, chính là Vân Phi Dương, hình ảnh của hắn là hình khi hắn đang thi triển Nhất Kiếm Trảm Thương Khung .

- Vân Phi Dương là người thứ nhất xuất chiến!

- Ai sẽ là đối thủ của hắn?

Nhưng vào lúc này, màn sáng lần nữa nhảy lên, sau cùng hình ảnh dần rõ ràng, toàn bộ Đông Lăng thành nhất thời yên tĩnh, bởi vì hiện ra phía trên màn sáng chính là Lương Âm!

Ba người Tổ thứ nhất, đối chiến ba người tổ thứ hai.

Vân Phi Dương có thể bắt cặp với Lương Âm cũng rất bình thường.

- Thật sự sợ cái gì, đến cái đó!

Võ giả Đông Lăng thành trở nên buồn bả.

Diệp Nam Tu cùng mấy người Hắc Mao cũng lắc đầu cười khổ, lão đại cùng nữ nhân của hắn gặp nhau, thế thì còn đánh như thế nào?

- Mẹ ơi.

Vân Phi Dương nhìn thấy phía trên màn sáng hiện ra hình ảnh Lương Âm thi triển vũ kỹ Thiêu Đốt, khóe miệng nhất thời co giật.

- Ai.

Lương Âm thở dài một hơi.

Khi tiến vào vòng thứ ba, nàng đã nghĩ qua, nếu như mình gặp tên này thì nên làm cái gì, không ngờ bây giờ rốt cục phát sinh.

Nàng nhìn Vân Phi Dương, nói:

- Ngươi sẽ nhường ta sao?

- Sẽ.

Vân Phi Dương cười nói.

Nói đùa, nữ nhân của mình, nếu không nhường thì sẽ nhường cho ai.

- Cắt.

Lương Âm bĩu môi.

- Không nên xem thường ta.

Đối chiến giữa tổ cùng tổ được định ra, đối thủ Lâm Chỉ Khê là thiên tài bài danh 16 Quán Quân Bảng, đối thủ La Mục thì là thiên tài bài danh 14.

Phải biết.

Một vòng này tấn cấp chỉ có ba mươi người.

20 tuyển thủ hạt giống, trừ Điền Trạch Phong bị đào thải ra, mười chín người khác đều tấn cấp.

Nói cách khác.

Bốn trăm tuổi trẻ tuấn kiệt tham gia thi đấu thiên tài đến hiện tại có thể lọt vào top ba mươi người chỉ có mười một người.

Bọn họ hải đối mặt cũng với những người dự thi xuất sắc nhất hoặc thiên tài hạt giống để tranh thủ giết vào vòng tiếp theo.

Căn cứ thông lệ lần trước.

Thi đấu thiên tài đến giai đoạn này, thường thường đều là tuyển thủ hạt giống, hầu như toàn bộ những người trên hai mươi vị trí đầu Quán Quân Bảng mới có thể vô địch.

Bất quá.

Vô địch giới này có phải Long Chấn Vũ hoặc Mạc Văn Hiên hay không thì rất nhiều nhiều cũng không dám kết luận vội.

Bởi vì, hiện tại có hai con hắc mã chính là Vân Phi Dương và tên dã nhân vô danh!