“Không sai, anh ta là một người có bệnh tim, thế nhưng nếu như cậu đứng bên cạnh anh ta, cậu sẽ không nhớ được anh ta là một bệnh nhân, cậu cũng sẽ không cảm thấy Fiennes Đường là một người đàn ông tùy thời đều có thể phát bệnh qua đời.” Ngữ khí của Kino bắt đầu trở nên ôn nhu lại mang theo một loại sùng bái khó hiểu, “Anh ta là người lạc quan như vậy, phấn đấu lại nỗ lực như vậy, so với bất kì người nào đều hiểu làm sao để sinh hoạt tốt nhất.”
“Người như vậy rất hấp dẫn người khác, ai không thích người đem đến cho mình cảm giác sinh cơ bừng bừng? Nói chuyện phiếm cùng anh ta, cậu sẽ cảm thấy sinh hoạt mỗi ngày đều rất đặc sắc, sẽ càng tích cực hướng về phía trước, không thể tưởng tượng được. Tôi ước ao được như anh ta, đố kị anh ta, cũng từng vô duyên vô cớ gây rắc rối cho anh ta, nhưng tôi biết tôi không hận anh ta, tôi chỉ muốn… muốn tiếp cận anh ta.” Khuấy cà phê trong tách, Kino cười khổ, “Bởi vì tôi biết mình vĩnh viễn cũng không thể trở thành một người như anh ta.”
Dùng thân phận một người thứ ba lắng nghe cái nhìn của Kino đối với “cậu”, loại cảm giác này thật kì diệu, Đường Phong cũng thật không ngờ Kino là có loại cảm tình như vậy với cậu, thế nhưng lời nói và việc làm của người kia trong quá khứ cũng quá trẻ con rồi.
“Nghe anh nói như vậy, anh ấy đích thật là một người tốt.” Không chút nào keo kiệt khích lệ mình hai câu, cảm giác rất tốt.
Kino cười ra tiếng: “Không sai, tôi đã từng nghĩ nếu như tôi bị vây ở lập trường của anh ta, là cô nhi bị vứt bỏ, có bệnh tật bẩm sinh, tôi có thể đứng lên hay là bắt đầu oán trời trách đất, nhưng tôi nghĩ tôi rất khó đi đến địa vị kia của Fiennes, chí ít hiện tại tôi cũng chỉ có thể nhìn bóng lưng của anh ta chậm rãi biến mất.”
Cảm giác được khen thật tốt, Đường Phong không ngại khuyến khích vị hậu bối này: “Anh hiện tại cũng là một siêu sao của Hollywood rồi, so với anh ta cũng không kém bao nhiêu.”
Kino lắc đầu liên tục: “Ai có thể so với lão già đã chết kia chứ? Tên kia là diễn viên trời sinh, trời sinh ra là để ăn phần cơm này, rất nhiều năm sau khi người ta nhắc đến anh ta sẽ dùng “một diễn viên vĩ đại” để hình dung, mà loại như chúng ta, chỉ là “ngôi sao rất nổi tiếng”, rất nhanh sẽ bị người thay thế.”
Đường Phong lúc này đã không còn chú ý đến Kino nói cậu là diễn viên vĩ đại như thế nào, cậu chỉ chú ý tới Kino vừa nói cậu là cái gì? Lão già? Ta van ngươi, lúc cậu chết còn chưa đến bốn mươi tuổi, ở tuổi đó là thời gian người đàn ông trở nên thành thục và có mị lực nhất, một chút cũng không có già.
“Tôi không cảm thấy Fiennes là một lão già, ở tuổi của anh ta là thời điểm người đàn ông có mị lực nhất.” ngươi này là cái mao đầu tiểu tử!
Đi xem tạp chí thống kê một trăm người đàn ông thu hút nhất, hầu như hoan phân nửa đều là đàn ông đã hơn 35 tuổi, chỉ có vài tiểu cô nương ở tuổi vị thành niên mới thích mao đầu tiểu tử.
Kino hiếu kỳ nhìn Đường Phong đột nhiên phản kích: “Cậu rất quan tâm anh ta?”
“Anh ấy là thần tượng của tôi.” Tùy tiện tìm cớ.
“Khó trách cậu giống như vậy, nguyên lai cậu mô phỏng theo anh ta.” Kino nói một câu thiếu chút nữa khiến Đường Phong thổ huyết.
Cái gì gọi là mô phỏng theo? Cậu vốn chính là cái dạng nạy được không? Đường Phong do dự có nên đem cà phê còn lại trong tách thưởng cho Kino ở đối diện hay không.
“Tôi vốn chính là cái dạng này.” Ngữ khí có chút nặng nề, rõ ràng không thể nào là vui vẻ.
Kino vội xua tay biểu thị đầu hàng: “Được rồi, xin lỗi, tôi sai rồi, tha thứ cho tôi được không? Đường Phong tuyệt đối là độc nhất vô nhị, không có mô phỏng theo bất cứ người nào.”
Đường Phong đã không còn khí lực để nói lại, này là tính xin lỗi cái gì a, giống như đang dỗ con nít.
Lúc này điện thoại của Kino đột nhiên vang lên, hắn bắt điện thoại rồi nói vài câu, sau đó lấy ra một tờ giấy viết xuống gì đó vừa xin lỗi Đường Phong vừa nói: “Người đại diện tìm tôi có chút việc, tôi phải đi trước, đây là số điện thoại riêng cùng MSN của tôi, nhớ liên hệ với tôi!”
“Hảo.” Đường Phong đồng ý.
“Nhớ kỹ, nhất định phải liên hệ với tôi.” Đại khái là có việc gấp, Kino đem tờ giấy lưu lại liền ly khai.
Thở dài, Đường Phong đang chuẩn bị đưa tay lấy tờ giấy thì đã có người cầm tờ giấy lên, một người đàn ông có mái tóc vàng kim cùng làn da trắng trẻo đứng trước mặt của cậu.