Ánh sáng nhu hòa được chiếu ra từ những chiếc đèn lồng tinh xảo, hai người đàn ông ngồi đối mặt nhau trong một không gian tràn đầy mùi thơm của cây cỏ, trước mặt bày đầy những món ăn tinh xảo.
Đường Phong cơ bản không nói gì, chỉ cúi đầu chậm rãi thưởng thức chất lượng của thức ăn, thỉnh thoảng ngẩng đầu cũng không phải nhìn Charles đẹp trai anh tuấn đối diện mà là nhìn hồ nhân tạo bên cạnh bàn ăn, có mấy con thiên nga đang ngửa đầu thưởng thức mấy bụi cỏ thơm hưởng thụ từng luồng gió mát.
“Đường! Lúc ăn cơm cùng tôi không nên nhìn mấy con vịt thối tha đó! Lẽ nào tôi ở trong mắt của cậu, còn không đẹp bằng mấy con vịt thối tha đó sao?” Charles đột nhiên nhẹ giọng hô lên, biểu thị sự bất mãn của hắn.
Đường Phong chậm rì rì thu hồi đường nhìn, cúi đầu dùng muỗng múc canh uống một ngụm: “Charles, nếu như anh muốn cùng mấy con vịt thối tha tranh giành tình nhân, tôi cũng không có ý kiến.”
“Tranh giành tình nhân? Ha ha ha! Đường thân ái, cậu quả thật là biết nói giỡn, lúc cùng người khác ăn cơm phải nhìn chăm chú vào đối phương mới lễ phép, việc này không hề liên quan tới cái gì đố kị hay ghen tức.” Hiện tại Charles rất muốn ăn thịt thiên nga.
“Được rồi, là tôi quá hài lòng với bản thân rồi.” Không vấn đề gì nhún nhún vai, Đường Phong buông cái muỗng cầm lấy một ly nước trái cây hướng đến bên cạnh hồ nhân tạo, cậu nhắm mắt lộ ra vẻ mặt hưởng thụ, gió nhẹ nhàng thổi tới gương mặt, giống như bàn tay ôn nhu của mẹ.
Cậu cho tới bây giờ chưa từng gặp mẹ ruột của mình, không biết vì sao bọn họ lại đem cậu nhét vào cô nhi viện, nhưng cậu nghĩ bọn họ nhất định có nguyện nhân cùng bất đắc dĩ của bọn họ, Đường Phong vẫn luôn cho là như vậy.
“Hiểu không? Từ trước đến nay tôi luôn cảm thấy hài lòng với bản thân.” Đường Phong cười cười, lưng dựa vào ghế hai chân bắt chéo, tư thế tùy ý lại không mất ưu nhã.
Charles nhìn khuôn mặt nghiêng tinh xảo của chàng trai, gật đầu: “Tôi đã nhìn ra, bất quá cậu đáng giá như vậy, dù sao là nam nhân mà Charles coi trọng sao có thể là người không ưu tú đây?”
Những lời này nghe thế nào cũng là Charles đang tâng bốc bản thân, Đường Phong cong khóe môi, đường nhìn lại rơi vào trên thân những con thiên nga trên mặt hồ: “Charles, anh là một lưu manh tự đại.”
“Tôi có tự đại của tư bản, lưu manh của tôi là thật tình, thừa nhận đi Đường thân ái, kỳ thực cậu thích sự lưu manh của tôi, cậu thoạt nhìn rất thả lỏng tùy ý, nhưng có đôi khi lại có chút già dặn không giống một tên con trai mới hơn hai mươi tuổi mà lại giống một người đàn ông bốn mươi tuổi hơn.” Charles đè thấp thanh âm, ghé vào bên tai chàng trai nói khẽ: “Chỉ có lưu manh như tôi mới đem đến kích thích cho cậu, càng nghĩ càng thấy cơ hôi để chúng ta ở cùng nhau rất lớn.”
Đường Phong nở nụ cười, Cậu nghiêng đầu liếc mắt nhìn Charles, híp mắt trêu tức: “Làm sao anh biết tôi không phải là một người đàn ông bốn mươi tuổi? Anh xem, Đường Phong trước đây cùng tôi hiện tại có phải là hoàn toàn không giống nhau hay không? Đó là bởi vì Đường Phong trước đây lúc rơi xuống biển đã không còn tồn tại rồi.”
“Ha ha, vậy cậu bây giờ là cái gì, thủy quái của biển sâu sao?” Charles nở nụ cười.
Đường Phong gật đầu: “Không sai, tôi là thủy quái dưới đáy biển chiếm lấy thân thể của cậu ấy để đi tới thế giới con người, cho nên anh không nên gần gũi tôi, tôi sẽ hút hết tinh khí của anh, hơn nữa trên thực tế tôi không phải bốn mươi tuổi mà kỳ thật đã bốn trăm tuổi rồi, nguyên bản tôi vừa già vừa xấu, da màu xanh nhăn nheo tràn ngập thứ dích thể màu trắng giống như nước bọt.”
Vừa nói, Đường Phong vừa lộ ra biểu tình có vài phần tà ác, ảnh đế ra tay dĩ nhiên không giống người thường, thoạt nhìn Đường Phong thật sự đã bị yêu quái chiếm thân khiến khí tức tà ác tăng vọt cùng với hình dạng điềm đạm bình thường của cậu phá lệ bất đồng.
Charles nhìn có chút ngây người, một người ở giây trước còn đang ở hình dạng nhàn nhã vui chơi, giây tiếp theo liền biến thành một người tràn ngập khí thế tà ác, nhưng vì sao hắn không cảm thấy sợ hãi hay buồn cười, trái lai cảm thấy Đường Phong như vậy quả thực đẹp đến mức khiến hắn ngây người đây?
“Ngày hôm nay… tôi đã được nhìn thấy một mặt khác của cậu.” Charles nhíu mày, thoạt nhìn có chút uể oải, chàng trai ngồi đối diện hắn đã khôi phục dáng vẻ bình thường, vẻ mặt thanh thản nâng lên ly rượu.
“Tôi cảm thấy mình không xong rồi!” Charles tự tát vào đùi của mình.
“Lần ước hội sau nhớ kỹ không nên chọn tôi.” Đường Phong gật đầu, cậu cũng không trông cậy vào một phen mê sảng của mình mà hù được Charles, đương nhiên nếu có thể thì rất tốt.
“Cậu biết không? Tôi ở cùng với cậu một tháng, thế nhưng ngoại trừ biết cậu ở trên giường rất quyến rũ, thích ở trong bồn tắm xem phim, tôi dĩ nhiên vẫn không biết cậu còn có một mặt như vậy! Điều này làm cho tôi cảm thấy thật uể oải!” Charles nói ra không có câu nào mà Đường Phong muốn nghe, người đàn ông này lại lời thề son sắt nói: “Đường thân ái, làm sao bây giờ, tôi phát hiện mình càng ngày càng thích cậu rồi!”
“Nhớ kỹ xếp hàng…” Đường Phong cười thiêu mi.