Siêu Sao

Chương 294: Bất quá là một người mà thôi




Ngủ đến gần mười một giờ Đường Phong mới tỉnh lại, giấc ngủ bù gần hai giờ, khiến ý thức phá lệ thanh tỉnh, khí tức ấm áp phun ở trên mặt khiến cậu cảm thấy nóng hầm hập, tuy rằng bên tai có thể nghe được tiếng tí tách tí tách của hạt mưa không ngừng va chạm vào cửa sổ.

Thế nhưng trong phòng, vô cùng ấm áp.

Mấy ngày hôm trước thời tiết vẫn luôn rất tốt, ánh nắng tươi sáng lại rực rỡ, hiện tại đột nhiên mưa xuống, phỏng chừng là mưa phùn lạnh lẽo phải kéo dài liên tục vài ngày.

“Tôi ngủ bao lâu?” Mở mắt ra, cậu lập tức thấy được Lục Thiên Thần gần như mặt kề mặt với mình.

Kỳ thực Charles là một người không yên tĩnh được, tuy rằng thỉnh thoảng cũng sẽ cùng cậu ngủ trưa, nhưng đối với Charles hiếu động mà nói, ở trên giường chỉ có thể lẳng lặng nhìn người đàn ông mình yêu thực sự là một chuyện vô cùng thống khổ, lại không muốn đánh thức Đường Phong, còn không bằng chạy ra ngoài xem TV hoặc làm chút điểm tâm ngọt, pha các loại rượu, sau đó thỉnh thoảng chạy về xem Đường Phong ngủ thế nào.

Đường Phong càng thích cùng Lục Thiên Thần và Albert ngủ trưa, Lục Thiên Thần là một người có thể an tĩnh lại, mà Albert thì là một người an tĩnh.

“Không tới hai giờ.” Trên người mặc áo ngủ Đường Phong đưa trước đó, Lục Thiên Thần tiến lên nhẹ nhàng hôn lên trán nam nhân, kỳ thực hắn ở trên máy bay không hề ngủ ngon, tắm rửa xong đi ra phát hiện Đường Phong đã ngủ, liền ngủ cùng cậu một lát.

“Hai người kia đâu?” Đường Phong nâng lên nửa người trên dựa vào ngực Lục Thiên Thần, quét mắt khắp phòng, cũng không thấy Charles cùng Albert.

Tuy rằng những năm gần đây bọn họ vẫn luôn duy trì quan hệ coi như ổn định hòa bình, nhưng có chút cơ bản sẽ không thay đổi, chỉ cần có một ngươi ở lại trong phòng của cậu, trên cơ bản những người khác cho dù ở trong nhà cũng sẽ không đi vào.

Đương nhiên, ngẫu nhiên Lục Thiên Thần cùng Charles sẽ ngủ trưa cùng cậu, nhưng đối với Albert mà nói, vậy đại khái là chuyện không có khả năng xảy ra.

Kỳ thực có đôi khi Đường Phong cũng sẽ suy nghĩ, trong lòng Albert rốt cục là nghĩ thế nào lại tiếp nhận loại quan hệ như hiện tại, lúc mới bắt đầu Charles cùng Lục Thiên Thần còn có thể lục đục với nhau một phen, nhưng ngay từ đầu Albert liền không hề can thiệp đến việc bên cạnh cậu có người khác hay không.

Tính cách của tên kia luôn luôn rất đặc biệt, có vài chỗ rất kì lạ, nhưng có vài chỗ lại bởi vì rời xa thế tục mà trở nên cực kỳ dễ ở chung.

“Xuống lầu đi.” Lục Thiên Thần từ trên giường ngồi dây, có chút cưng chìu mà xoa tóc Đường Phong, “Đi rửa mặt đi, chơi một lát là có thể ăn cơm trưa.”

Đưa mắt nhìn thời tiết lạnh lẽo bên ngoài, Đường Phong vừa cười vừa nói: “Tôi muốn ăn lẩu.”

Tiền Trữ thề, tuy rằng hắn ôm một trái tim chính nghĩa, nhưng làm một cảnh sát quốc tế, lý tưởng cùng mục tiêu của hắn kỳ thực rất đơn giản.

Nói thí dụ như thầm nghĩ có một công việc ổn định còn có tiền lương để cầm, nỗ lực kiếm tiền mua nhà cưới vợ, cùng phần tử tội phạm đấu trí đấu dũng, nhưng “phần tử tội phạm” trong tưởng tượng của hắn chỉ là chút tôm tép thích nhảy nhót lung tung, mà không phải những…lão đại ngồi cạnh hắn lúc này.

Bình tĩnh, phải bình tĩnh!

Chẳng qua là cùng một siêu sao quốc tế, ba người có thân phận phức tạp ăn lẩu mà thôi, cũng không phải chiếc lẩu cuối cùng!

“Rất lạnh sao, xem tay cậu cầm đũa đều run rẩy, quần áo của tôi hẳn là hợp với cậu.” Đường nhìn của Đường Phong rơi vào trên tay cầm đũa của Tiền Trữ, người trẻ tuổi kia gắp một mảnh ngó sen lại nửa ngày đều không gắp được, tay run rẩy vô cùng.

“A, được.” Tiền Trữ yên lặng thu hồi đũa, bên trái hắn là Albert hoàn toàn không để ý tới hắn, bên phải là Lục Thiên Thần lãnh đạm, hai người kia giống như siêu cấp máy lạnh không ngừng thổi gió lạnh, thổi đến hắn lạnh run.

“Anh đi lấy.” Charles ngồi bên cạnh Đường Phong nhanh chóng nhảy dựng lên rồi chạy lên lầu, trong đầu Tiền Trữ chỉ quanh quẩn một câu nói: Charles nham hiểm lấy quần áo cho hắn…Charles nham hiểm lấy quần áo cho hắn…

Đường Phong gắp một khối thịt bò, hỏi: “Vừa rồi các anh nói chuyện gì vậy, nói nghe một chút đi.”

Hiện trường chỉ còn lại đương sự Albert cùng Tiền Trữ, Tiền Trữ gãi gãi đầu: “Chỉ là nghe ngài Charles nói vài chuyện tương đối thú vị.”

Nói thí dụ như lần nào đó Charles cùng cảnh sát quốc tế nước Anh đối đầu, không chỉ lấy hàng hóa đi còn đùa bỡn đối phương một trận, Ivan thiếu chút nữa tức chết tại chỗ v.v…

Tên tuổi của Ivan Tiền Trữ từng nghe thấy, đó vẫn luôn là mục tiêu lý tưởng để hắn phấn đấu, tuy rằng không cho là mình có thể siêu việt đối phương…ít nhất…coi như là một mục tiêu là được rồi.

Kết quả đâu, vừa rồi hắn hình như nghe được Charles cùng Ivan đã từng có một chân, nhưng bởi vì tính cách của Ivan rất không để người thích, cho nên đến bây giờ Ivan vẫn là một người độc thân…

Trời ạ, hắn đã nghe được chuyện đáng sợ gì.

Nhìn bộ dạng khó khăn của Tiền Trữ, Đường Phong cũng không tiếp tục truy vấn, cậu vỗ vỗ vị trí mà Charles vừa ngồi ý bảo đối phương đến đây, thật sự là thấy Tiền Trữ bị kẹp ở giữa Albert cùng Lục Thiên Thần rất tội nghiệp.

Tiền Trữ vội vã lắc đầu, nói giỡn gì vậy, hắn tuy rằng không thông minh tuyệt đỉnh nhưng cũng không phải là ngu ngốc, tuy rằng không rõ Charles cùng Đường Phong có quan hệ thế nào, nhưng vừa rồi Charles là người đầu tiên chạy tới ngồi cạnh Đường Phong, một bộ ai dám cướp vị trí của ta ta liền đạp chết người đó, hiện tại nếu hắn dám chiếm vị trí của Charles, còn không phải bị đối phương dùng mắt trừng chết?

Thấy Tiền Trữ lắc đầu nguầy nguậy, Đường Phong cũng không miễn cưỡng đối phương.

Ăn xong cơm trưa, Tiền Trữ lập tức rút lui, hắn cảm thấy hắn vẫn là ngày khác đi qua sẽ tốt hơn, hoặc cứ vậy mà trở về, báo cáo cấp trên nhiệm vụ không thể hoàn thành, độ khó thực sự quá lớn.

Tuy rằng hắn biết Albert ở ngay bên cạnh, nhưng hắn cũng không cho là mình mở miệng cầu tình là có thể làm cho đối phương thả con trai của một vị quan trên, huống chỉ hắn ngay cả vì sao đối phương bắt con trai của quan trên cũng không biết.

Hiện tại nhớ lại nhiệm vụ này đón rất mơ hồ, rất nhiều chuyện đều không rõ ràng, nhưng cấp trên lại không muốn nói cho hắn biết.

“Chuyện mà cậu nói tôi không có cách nào giúp cậu.” Sau khi ăn xong, Đường Phong đột nhiên nói.

“Ừ.” Tiền Trữ gật đầu, cảm thấy Đường Phong người này không sai, hắn cũng không nên làm khó đối phương.

“Nhưng tôi nghĩ sau này có thể sẽ còn có người tới tìm anh.” Tiền Trữ suy nghĩ một chút rồi nói thêm, chuyện này sẽ không kết thúc đơn giản như vậy.

Đường Phong chỉ là cười cười, nói: “Không sao, cậu trở về đi, nói với thủ trưởng của cậu tôi đối với chuyện này bất lực, nhưng cậu có thể đưa cho ông ấy một tin tức, người kia sẽ nhanh chóng trở lại, tuy rằng đó cũng không phải là công lao của tôi.”

Nghe nghe sao lại cảm thấy có chút phức tạp, Tiền Trữ nhìn Đường Phong, “Cứ cảm thấy đã rước lấy phiền phức cho anh…”

Người chọc phiền phức cũng không phải Tiền Trữ a, Đường Phong cười cười: “Cám ơn sự quan tâm của cậu.”

Bất quá bên cạnh cậu có nhiều người quan tâm cậu như vậy cho nên cậu cũng không cần phải lo lắng cái gì.

“Cứ để hắn đi như vậy?” Lục Thiên Thần cầm một lý nước nóng đưa cho Đường Phong, Đường Phong vẫn còn mặc áo ngủ, phỏng chừng nếu trời cứ mưa như vậy người này sẽ vẫn không đi ra ngoài.

Như vậy cũng tốt, hắn có thể ở cạnh Đường Phong cả ngày, nhưng là hết lần này tới lần khác ba người bọn họ đến cùng một ngày, không cách nào tránh khỏi, bốn người cùng ở dưới một mái hiên.

“Cậu ấy chỉ là một học sinh mới tốt nghiệp, rất nhiều chuyện đều không rõ, ôm ấp chính nghĩa cùng ý thức trách nhiệm lại vô duyên vô cớ bị người đẩy ra.”

Đường Phong cầm lấy ly nước thuận tiện nói cám ơn, may là Tiền Trữ gặp cậu, nếu như là người khác, ví dụ như Charles hoặc Albert, phỏng chừng lúc này không biết Tiền Trữ sẽ ở nơi nào.

“Chuyện này vốn cũng không phải chuyện lớn lao gì.” Đường Phong vừa cười vừa nói.

Bảy năm rồi, vẫn không có ai biết rõ quan hệ giữa bọn họ, nói ví dụ như một vị tổ trưởng của phân bộ cảnh sát quốc tế ở nước Anh, tuy rằng Ivan rất ít xuất hiện, nhưng thỉnh thoảng cũng tới phiền cậu, mỗi khi một trong ba người bạn của cậu chọc phải chuyện không coi là nhỏ, Ivan đều sẽ thuyết giáo cậu.

Thuyết giáo, cậu thực sự không cần nghe người khác thuyết giáo, nghe người khác thuyết giáo là một việc rất khó chịu, cho nên hiện tại Đường Phong cũng rất ít thuyết giáo người khác.

Trong lòng không muốn thôi.

Từ lúc cùng đam người Lục Thiên Thần ở chung, Đường Phong cũng đã dự liệu được cuộc sống sau này của cậu sẽ không quá mức thái bình.

Nếu Albert nói sẽ đi xử lý chuyện này, Đường Phong tin tưởng Albert sẽ xử lý rất tốt, có thể sẽ có chút thủ đoạn nhỏ, nhưng Đường Phong cũng biết, Albert nhất định pahir sử dụng thủ đoạn, vì bảo vệ bản thân Albert, cũng vì bảo hộ đám người bọn họ, vì khiến quan hệ của bọn họ có thể tiếp tục duy trì ổn định tiếp tục kéo dài.

Rời đi Châu Âu về tới tổ chức, Tiền Trữ cho rằng chờ đợi mình là xử phạt đến từ thủ trưởng, dù sao nhiệm vụ của hắn thất bại.

Trên thực tế hắn cũng bị thủ trưởng gọi vào phòng làm việc, sau khi hắn báo cáo cấp trên nhiệm vụ thất bại, sắc mặt của thủ trưởng lập tức trở nên khó coi, trước khi thủ trưởng phát hỏa, Tiền Trữ vội vã đem lời Đường Phong nói với hắn lặp lại một lần.

Sau đó hắn cúi đầu, chuẩn bị ăn mắng.

Thủ trưởng vừa rồi con một bộ tức giận lại thật lâu không nói gì, trầm mặc lan ra bốn phía, Tiền Trữ cũng không dám ngẩng đầu nhìn xem thủ trưởng hiện tại là bộ dạng gì.

Qua một hồi lâu, hắn mới nghe được thủ trưởng thở dài:

“Aiz, cậu đi xuống đi, nhiệm vụ này là bảo mật, không thể nói cho bất kì ai, nếu như để tôi biết cậu tiết lộ cho người khác mảy may, tổ chức cảnh sát quốc tế sẽ không giữ cậu lại.” Ngoài ý muốn là thủ trưởng lại buông tha Tiền Trữ.

“Rõ!” Loại chuyện phải giữ bí mật này Tiền Trữ cũng biết, dù sao nhiệm vụ lần này đối tượng đều là những nhân vật khó lường.

“Còn có, nếu những người khác hỏi cậu mấy ngày nay đi đâu, cậu nói là bởi vì cậu biểu hiện ưu tú được đưa đến Châu Âu du lịch, gặp được Đường Phong, cũng là vô tình gặp phải.” Thủ Trưởng đã nghĩ ra cớ cho Tiền Trữ, “Chúng ta sẽ công bố chuyện này cho những người khác.”

“Rõ!” Tiền Trữ đứng nghiêm, trong lòng nghĩ như vậy cũng không sai a, chí ít nhiệm vụ của hắn thất bại còn có thể thắng được một thưởng cho trên danh nghĩa, tuy rằng hành trình Châu Âu lần này thật sự đủ làm cho hắn kinh hồn táng đảm.

Trở lại bộ đội, các bạn quả nhiêm đều truy hỏi Tiền Trữ mấy ngày nay đi nơi nào, Tiền Trữ lập tức đem cái cơ của thủ trưởng dọn ra, mọi người vừa nghe Tiền Trữ cư nhiên có thể đi Châu Âu du lịch, cả đám đều vô cùng ước ao.

Tới buổi chiều, thủ trưởng quả nhiên tuyên bố bộ đội sẽ có chút phúc lợi, chỉ cần ngươi đủ ưu tú có thể có được cơ hội ra nước ngoài du lịch.

Không ai hoài nghi Tiền Trữ đi Châu Âu là vì chuyện khác, mà Tiền Trữ cũng chỉ có thể đem bí mật này dằn xuống đáy lòng, hắn từng đi Châu Âu, cùng siêu sao ăn cơm, cùng mấy đại nhân vật Châu Âu ngồi trên ghế salon, còn gặp qua tỷ phú Châu Á Lục Thiên Thần.

Ngày đi Châu Âu chỉ dài như vậy, nhưng đối với Tiền Trữ mà nói đã tính là ký ức vô cùng trân quý.

Có đôi khi hắn hồi tưởng lại người cùng chuyện gặp trong mấy ngày nay đều tràn ngập nghi hoặc, hắn nghe người ta nói bình thường có ngôi sao được người bao nuôi, nhưng đây cũng chỉ là quan hệ giao dịch đơn giản.

Vậy còn Đường Phong?

Tiền Trữ không có cách nào đem người nam nhân có khí chất đặc biệt kia liên hệ với hai chữ “giao dịch”, không giống với siêu sao bắn ra mị lực bốn phía trên màn ảnh, Đường Phong trong hiện thực khiến người cảm thấy thoải mái, không có chút cái gí, tính tình cũng tốt, nhưng là có nguyên tắc cùng kiên trì của bản thân.

Hắn không biết Đường Phong cùng đám người Albert là quan hệ thế nào, nhưng mắt của hắn không mù, hắn nhìn ra được cho dù là Albert có danh hiệu “kẻ điên” khi nhìn Đường Phong trong mắt đều là an tĩnh, giống như là dòng sông nhỏ chảy trong rừng phong mùa thu, chậm chạp lắng đọng, trong suốt ấm áp.

Ngoại trừ Albert, còn có Charles cùng Lục Thiên Thần, ánh mắt bọn họ nhìn Đường Pong đều rất nhu hòa.

Trước đó ấn tượng của Tiền Trữ đối với Đường Phong và mấy đại nhân vật kia đều rất phiến diện, dừng lại ở những từ ngữ bên ngoài như “siêu sao” “nhân vật đáng sợ”, tuy rằng hắn ở chung với bọn họ không lâu lắm, thế nhưng hắn đột nhiên cảm thấy, người lợi hại đến đâu rốt cục cũng là một người.

Đều có tình cảm thuộc về riêng mình.

Đây là một đoạn kinh lịch đặc biết khiến Tiền Trữ đối người và chuyện đều có cái nhìn khác biệt.