Giai điệu âm nhạc quanh quẩn ở bên tai, trong từng đợt xoay tròn không ngừng thế giới đột nhiên trở nên cách sa bọn họ.
“Này có chút điên cuồng, Charles.” Cười đến mức hai má có chút lên men, Đường Phong thở dài vươn hai tay ôm lấy cánh tay hữu lực của nam nhân, đầu nhẹ nhàng gác lên vai Charles, “ôm chặt tôi.”
“Cậu thích điên cuồng như vậy không?” Charles ôm lấy Đường Phong, ở trong âm nhạc dần nhu hòa mà thu liễm bước nhảy, cho đến khi hai người dán lấy nhau ôm cùng một chỗ.
Gắt gao, ôm.
“Từ ngày đầu tiên khi tôi nhìn thấy anh tôi đã biết, nhân sinh của tôi nhất định là điên cuồng, không an phận, hơn nữa sẽ tràn ngâp kích thích cùng kinh hỉ.” Mà hiện tại cậu cũng có được cuộc sống như vậy, một cuộc sống mà ở đời trước cậu không bao giờ dám tưởng tượng đến.
“Tôi thích cuộc sống hiện tại, mặc dù có chút điên cuồng, nhưng tôi đã chán chường với cuộc sống bất biến lại theo khuôn phép cũ rồi, tôi đã yêu sự điên cuồng của hiện tại, cảm giác bản thân đột nhiên trở nên thật trẻ trung.”Nhẹ nhàng dùng hai má cọ cọ cổ Charles, Đường Phong thấp giọng nỉ non.
Hành động nhỏ bé này lại khiến cho cả người Charles đều hòa tan.
“Bảo bối, cậu vốn rất trẻ trung.” Charles chỉ hận không thể thời thời khắc khắc đem Đường Phong ôm vào trong lòng mình cả ngày hôn đến hôn đi.
Đường Phong không tiếng động cười cười, kỳ thật cậu cũng không còn trẻ, nhưng hiện tại, cậu quả thật rất trẻ tuổi.
Hôm nay là ở sân nhà của Lục Thiên Thần, Đường Phong cũng không có ý chiếm lấy sân nhà nhân gia cướp lấy gia phong của nhân gia, liền cùng Charles rời đi trung ương chạy đến một bên uống rượu.
Trong những khách nhân được Lục Thiên Thần mời đến có một số là Charles quen biết, người quen gặp nhau khó tránh khỏi sẽ ghé vào nhau cùng nhau bắt chuyện, Đường Phong vui vẻ đứng ở một bên nghe người khác nói chuyện phiếm.
Vài người trò chuyện trò chuyện cũng rất dễ dàng đem đề tài xả đến trên người Lục Thiên Thần, mọi người tùy tiện nói, cơ hồ đều phát hiện hai ngày trước mới được mời đến tham gia lễ đính hôn này, bởi vì thời gian quá mức vội vàng, mọi người đều là vội vàng ngồi máy bay chạy đến.
Nhưng là những người ở xa một chút sẽ không có biện pháp chạy đến, chỉ là nhờ người mang lễ vật đến.
Thời gian là ngay lúc bọn người Đường Phong quyết định đi đến Lư Sơn Giang Tây ngày đó, đúng dịp cũng không nên quá mức đúng dịp như vậy, nhưng Lục Thiên Thần không phải là người như vậy, kế hoạch có trăm ngàn chỗ hở, khiến người nhìn không biết là nên khóc hay nên cười.
“Cậu cảm thấy như thế nào?” Tùy tiện hàn huyên trong chốc lát, Đường Phong liền cùng Charles đi đến một bên, hai người thoạt nhìn nói chuyện cũng không quá thân mật nhưng lại vô tình hình thành một đạo tường, người thông minh sẽ không đến quấy rầy bọn họ.
Bất tri bất giác, theo những ngày ở chung, ngay cả khí tràng ở cùng một chỗ cũng đều dần dần cải biến.
Ban đầu không hợp nhau, sau lại mặt hòa nhưng tâm không, cho đến bây giờ rốt cục đứng cùng nhau.
“Hoặc là người ra phương pháp này có chút ngu ngốc, hoặc là…đối phương căn bản không đem chúng ta để vào mắt.” Đường Phong nhún nhún vai, “Thoạt nhìn mặt sau có khả năng lớn hơn một chút.”
Giống như lời nói của vị hôn thê Tiểu An của Lục Thiên Thần, ở trong mắt một số người cho dù Đường Phong có nổi tiếng đến mức nào cũng bất quá là một con hát, mà một ít người cao ngạo thường không quá để ý đến một con hát nho nhỏ cũng sẽ không lãng phí quá nhiều tâm tư.
“Điều này thật khiến người ta tức giận.” Đường Phong lắc lắc đầu, cậu nhưng tin những chuyện buồn cười lại nhàm chán này là do Lục Thiên Thần làm, nhưng hiển nhiên cùng Lục Thiên Thần không thoát được quan hệ, hơn nữa chủ nhân phía sau màn có khả năng là người thân với Lục Thiên Thân, bằng không cũng không có quyền lợi đem lễ đính hôn an bài ở nơi này.
Có quyền lợi an bài địa điểm hôn lễ hơn nữa còn làm ra thiệp mời, Đường Phong không cần nghĩ tiếp cũng biết đó là ai.
“Anh từng gặp cha mẹ của Lục Thiên Thần chưa?” Đường Phong hỏi.
Dù sao cậu cùng Lục Thiên Thần cũng thân mật với nhau một đoạn thời gian, chuyện này có truyền vào trong tay người nhà của Lục Thiên Thần cũng không tính kỳ quái, nếu thật là thân nhân của Lục Thiên Thần thiết kế trò khôi hài này, không hề nghi ngờ là đối phương muốn hạ mã uy với cậu.
Nhưng này xem như cái gì, cậu cùng Lục Thiên Thần rõ ràng đã chấm dứt.
Đại khái đối phương là muốn thử Lục Thiên Thần hoặc là cậu, hoặc là muốn dùng lễ đính hôn nói cho cậu, Lục Thiên Thần cùng cậu đã không còn khả năng.
“Trên thực tế tôi cùng Lục Thiên Thần làm bạn học đại học nhiều năm như vậy, từ trước đến nay tôi chưa từng nghe hắn đề cập qua phụ thân hoặc mẫu thân của hắn, nhưng cậu nhìn xem tính cách lạnh băng như vậy của hắn, tôi nghĩ hết thảy đều có thể có được giải thích hợp lý.” Charles nhún nhún vai, nói “Quan hệ giữa hắn và cha mẹ hắn khẳng định thật không tốt.”
Đường Phong cùng Charles đứng trong chốc lát, không quá lâu một nam nhân trung niên thoạt nhìn như là MC đi lên bục của yến hội, lấy tay vỗ vỗ nhẹ microphone, âm nhạc trong phòng yến hội cũng theo đó mà ngừng lại.
Những người đang nói chuyện phiếm uống rượu cũng nhanh chóng đem mắt hướng về phía bục cao.
“Vô cùng cám ơn mọi người đại giá quang lâm…” Đơn giản là lời dạo đầu bình thường của MC, Đường Phong cũng không quá chú ý nghe, ngược lại là phát hiện bên cạnh Lục Thiên Thần đứng không quá xa bọn họ có thêm một nam nhân trung niên kiên nghị, hai bên tóc mai hơi phiếm bạc, nhưng là người thoạt nhìn cũng không già cả, người này lúc trẻ tuổi nhất định là một nam nhân cực kì anh tuấn.
Khiến cho Đường Phong có ấn tượng khắc sâu đại khái là trên người đối phương có khí chất tương tự như của Lục Thiên Thần, lãnh lẽo cứng rắn mà tràn ngập kiên nghị, nếu nói Lục Thiên Thần là nội liễm, vậy nam nhân trung niên kia chính là khí phách lộ ra ngoài.
Nam nhân này nhất định là phụ thân của Lục Thiên Thần.
Đường Phong có một loại trực giác như vậy, nhất là khi Lục Thiên Thần cùng nam nhân trung niên đứng cạnh nhau thì cảm giác này càng thêm khắc sâu, cậu phảng phất như thấy được Lục Thiên Thần của ba mươi năm sau —- từ một khối băng thăng cấp lên khối điêu khắc bằng đá.
“Kia nhất định là phụ thân của hắn rồi, hai cha con có mặt thối giống nhau.” Charles cùng Đường Phong có ý tưởng giống nhau, “Ha ha, bọn họ là gia tộc mặt thối sao?”
Đường Phong dùng khuỷu tay đụng Charles một chút: “Hắc, đừng nói lung tung.”
Charles nhún nhún vai có vẻ không cho là đúng, nhưng đồng thời cũng nói: “Thân ái, có phụ thân như vậy nhất định thực đáng sợ, so với mẫu thân Linda mĩ lệ khả ái của tôi, cậu nhất định sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn.”
“Lại nói tiếp, là anh cho mẫu thân của anh tới tìm tôi?” Đường Phong nhớ tới.
Charles cười ha ha: “Nàng chỉ là muốn nhìn thấy con dâu của nàng một chút.”
“Sai lầm rồi, hẳn là con rể.” Đường Phong sửa đúng.
“Hanh hanh hanh, là con rể.” Charles ha ha cười liền mở ra hai tay ôm lấy cậu, “Trượng phu thân ái của tôi, cậu đều đã đem tôi ăn sạch, cho nên về sau cậu phải chịu trách nhiệm với tôi, cả đời này tôi cũng sẽ không buông cậu ra.”
Người này cũng dám nói, đêm qua rốt cuộc là ai ăn ai a, không tiết chế.
Đường Phong không khách khí lại tặng cho Charles một khủyu tay.
Sau khi MC nói xong, sau đó Lục Thiên Thần trực tiếp bước lên hai bước lôi kéo vị hôn thê Tiểu An của hắn đi tới trước bục, trên mặt người sau rõ ràng có chút biểu tình sợ hãi rụt rè, cùng ngày hôm qua hạnh phúc mỹ mãn mà Đường Phong nhìn thấy tuyệt không giống nhau.
Này rốt cuộc là lễ đính hôn hay là cái gì? Không khí của toàn bộ yến hội cũng trở nên lanh lẽo cứng rắn.
“Tiểu An có chuyện muốn nói với các vị.” Trực tiếp nói một câu, Lục Thiên Thần liền lấy micro vừa lất từ trong tay MC đưa cho nữ nhân, “Nói cho bọn họ.”
Nam nhân trung niên lãnh rắn bên dưới hơi hơi nhíu mày, nhưng cũng không nói gì hoặc là làm gì, chỉ là lẳng lặng đứng ở một bên nhìn xem.
Tiểu An rõ ràng có chút bị dọa đến, cả người giống như đà điểu rụt đầu không dám nhận lấy micro trong tay Lục Thiên Thần.
“Nói cho bọn họ.” Lời nói giống khi nãy lại lặp lại một lần, không có tăng thêm ngữ khí hay tăng thêm thanh âm, lại làm cho không khí của cả yến hội nhanh chóng đông lại như bị gió lạnh thổi qua.
Giống như sắp khóc ra, Tiểu An run rẩy tiếp nhân micro, nói không rõ lại vừa nghẹn ngào vừa nói: “Tôi…Tôi…”
Vụng trộm nhìn Lục Thiên Thần lạnh như băng bên cạnh, cô gái nháy mắt òa khóc lên, la lớn: “Tôi không đính hôn với anh ta, tôi không kết hôn! Không kết! Hu hu hu…”
Micro rơi xuống lan vài vòng mới dừng lại, MC có chút chân tay luống cuống nhìn Tiểu An vốn nên là nữ nhân hạnh phúc lại lớn tiếng khóc ngã ngồi trên mặt đất.
“Đừng ép tôi, đừng ép tôi nữa, tôi muốn về nhà, muốn về nhà!”
Này thật đúng là một trò khôi hài, Đường Phong ở dưới nhìn xem mà không hiểu ra sao.
“Chậc chậc, nhìn tên Ác Ma kia xem, đem một tiểu cô nương bức thành như vậy,” Charles ôm bả vai Đường Phong, trên mặc lại không có chút thần sắc cảm thấy đối phương đáng thương, ngược lại rất là vui vẻ nói, “Bảo bối, nhớ cách xa người nhà này xa một chút, bọn họ nhìn thế nào cũng là một đám người nhàm chán.”
Rất nhanh liền có người đến nâng Tiểu An xuống, Lục Thiên Thần trấn tĩnh đối mặt hết thảy, mặt hướng mọi người nói: “Cám ơn mọi người đã đến đây, hy vọng mọi người chơi đùa vui vẻ, xin mời các vị cứ thu hồi tiền biếu đi.”
“Quá tốt, tôi có thể giảm đi không ít tiền.” Charles lớn giọng làm cho Lục Thiên Thần hướng bọn họ nhìn qua, giống như cố ý thị uy, Charles nghiêng đầu mỉm cười hôn hai má Đường Phong, ôm nam nhân hướng Lục Thiên Thần cười đến không kiêng nể gì.
Đường Phong rất muốn liếc mắt trắng, một đám nam nhân ngây thơ.
Lục Thiên Thần chỉ nhìn thoáng qua, giống như không chút quan tâm liền xoay người xuống đài, khi đi ngang qua phụ thân liền nói gì đó, sau khi Lục Thiên Thần rời đi không lâu, nam nhân trung niên cũng lập tức rời đi.
“Chúng ta trở về thôi.” Tiếp tục ở lại cũng không có ý tứ gì, Đường Phong nói.
trung thu vui vẻ nha ~~ dù quà tới hơi sớm nhưng mai mọi người đi ăn trung thu hít ùi ta mà post vào ngày mai là lẻ loi thui nên quăng hàng sớm ~~ quà tặng kèm nè ~~ đây là những đoạn trích ra từ trong bản CV [Bá khí tổng tài đích song tính tình nhân] là những truyện kể khá ý nghĩa nên ta trích ra cho các nàng đọc, ai có hứng thú có thể qua Xà Viện down CV, quên, hố này ta sẽ ko đào vì bộ này hơi bị bạo lực + huyết tinh tí, khúc đầu lại ngược lên ngược xuống 1/3 sau đó mới ấm ám vui vẻ, ách, ta ko thích ngược lắm cho nên với truyện mở màn kiểu này ta sẽ ko bao giờ edit dù cho có hay đi chăng nữa ~~ nhà ta tuy ko đến mức phấn hồng phao phao nhưng cũng tuyệt ko mây đen giăng đầy âm u mịt mù đầy chướng khí, chỉ cần ấm áp yên bình như ráng lam chiều là được ~~ ấm áp sủng nịch mới có thể cuốn lấy con sâu lười trong ta a ~~
【 phân thối hay không thối? 】
Một vị nữ sĩ không ngừng mà kể ra chính mình cực khổ, không dứt. Đại sư ngắt lời nàng nói: ngươi có thật nhiều chuyện khổ nha!
Nữ sĩ: người khác tố khổ nhiều nhất yêu cầu ba ngày ba đêm, ta tố khổ yêu cầu ba năm!
Đại sư: khi nào thì khóc?
Nữ sĩ: mấy năm trước.
Đại sư: đây không phải đã là quá khứ sao? Vì cái gì còn nắm chặt không tha đâu? ( ngừng một chút ) lại hỏi: ngươi lôi ra phân thối hay không thối?
Nữ sĩ: đương nhiên thực thối nha!
Đại sư: hiện tại phân ở nơi nào đâu?
Nữ sĩ: kéo hoàn liền hướng rớt.
Đại sư: vì cái gì không đem nó bọc lại đặt ở trên người? Nhìn thấy người mượn đi ra nói cho người khác biết: ta bị thứ này làm cho thối quá?
Nữ sĩ: kia thật ghê tởm!
Đại sư: đúng rồi! Cực khổ cũng là giống nhau, nó đã qua . Hồi ức cùng tố khổ liền giống như đem phân lấy ra hướng người triển lãm, vừa thối chính mình lại thối người khác! Nghe hiểu sao?
Nữ sĩ: nghe hiểu !
Đại sư: kia về sau ngươi còn muốn không cần tố khổ?
Nữ sĩ: từ bỏ!
Đại sư: nhớ kỹ, càng tố khổ càng khổ, càng oán giận càng oán.
Nữ sĩ: ân! …
【 nếu thế nhân đều xuất gia… 】
Một cái đối phật giáo có hứng thú nữ giáo sư đối đại sư nói: nếu thế nhân đều giống như ngươi đều xuất gia, nhân loại còn có thể kéo dài sao?
Giống như không có nghe được vấn đề này, đại sư bình thản mà quan tâm hỏi han: ngươi tiểu hài tử bao nhiêu rồi? Nam hài nữ hài?
Giáo sư: 17 tuổi , nữ hài.
Đại sư: muốn chuẩn bị thi đại học .
Nữ giáo sư: đúng vậy. Đang ở nhà gia tăng ôn tập.
Đại sư: ngươi nhất định hy vọng nàng thi đậu vào một cái hảo đại học đi?
Nữ giáo sư: đúng vậy, muốn khảo liền khảo Bắc Kinh đại học, những thứ khác đại học không có ý gì.
Đại sư: nếu mỗi người đều giống như ngươi tưởng, kia còn có người chủng điền sao? Đại học ở tỉnh khác không là chỉ có đều đóng cửa ?
Nữ giáo sư: …
Đại sư: ngươi chú ý tới chưa, ngươi đã trả lời được vấn đề của chính ngươi?
Nữ giáo sư ( ngạc nhiên ): … !
Đây là của một đứa con 5 tuổi vì muốn hãm hại ba ba nên nó uy hiếp sẽ nói đoạn Tam tự kinh sau đây là do ba ba dạy cho cha của nó biết ~~
ngươi là ai? Muốn làm chi? Biệt khiêng ta, ta sẽ đi, cởi quần áo? Bái quần? Nằm trên giường? Ngươi hôn ta? Còn sờ ta? Tưởng thượng ta? !
Ta không cần! Tử xa chút! Đừng đụng ta! Ta là công! Buông ra nha! Còn không phóng? Ta hô! Không tin? Đừng sờ loạn, đừng hôn ta, đừng cắn ta, không được nha, ngươi chán ghét! Không thể! Cương , làm như thế nào?
Sờ sờ đi, ừ a, cứ như vậy, khoái một ít, dùng sức điểm, thật thoải mái, không được, tưởng bắn nha, không cần đi, biệt ngăn chặn, nhượng ta bắn, được không? Ân nột a, đi ra .
X tiến vào, nhanh một chút, ta nghĩ muốn ~ ừ a, hảo thô a, ngươi điểm nhẹ! Từ từ sẽ đến, đau quá ! Ân tốt lắm, nhanh lên động! X thâm điểm, chậm như vậy, vô năng sao, khoái kỵ ta!
Nha a không, quá nhanh ! Chậm một chút đi, chịu không nổi, thật sự nha, ừ a, sờ nữa sờ, thật thoải mái! Đừng có ngừng! Dùng sức điểm! Hung hăng X! Thỏa mãn ta!
Không được! Ôm chặt ta! Ta nghĩ bắn, khoái cắn ta! Đi ra nha ~ còn chưa đủ, ta còn muốn! Các ngươi tới, đàn P đi, ta thích, đừng nhìn , cùng tiến lên, hung hăng X, biệt thương tiếc, ta không sợ!
Hung hăng X, dùng sức thao, mềm dẻo cường, một đôi nhiều, cũng không sợ! Ta còn muốn! Ừ nột, thật thích a! Không được! Muốn bắn, ừ ha, ta còn muốn, đến SM?
Ta yêu nhất, dùng sức trừu! Dùng sức đánh, ngược ta đi! Thao ta đi! Ừ ha, còn chưa đủ, a Aha, hảo thô a! Ta còn muốn, cùng lên tới, Aha ân, không được, còn muốn đến? Đợi đi, ta chờ ngươi, thân mến, ta yêu ngươi.