Lục Duệ nâng chén cùng Giản Khiêm Nhất nhẹ nhàng chạm, “Cụng ly.”
Giản Khiêm Nhất đem môi đặt lên chén, bày một tư thế quyến rũ, hướng Lục Duệ ném mị nhãn.
Lục Duệ đối diện chỉ cười không nói, đáy mắt lộ ra chiêu bài ôn nhu chết người.
Bộ dáng này của Lục Duệ, ngược lại khiến Giản Khiêm Nhất vốn muốn câu dẫn Lục Duệ mê hoặc.
“Đến lúc thử vai cậu đến trường quay, thích nhân vật gì cứ chọn.” Lục Duệ nói tiêu soái hào phòng, toàn bộ là bộ dáng Giản Khiêm Nhất muốn cái gì hắn sẽ tận lực đáp ứng.
“Duệ ca anh đối với em tốt như vậy…Em cảm thấy giống như là đang nằm mơ, thời gian chúng ta ở chung ngắn như vậy, cư nhiên có thể được Duệ ca chiếu cố nhiều như vậy, em cảm kích đến nỗi không biết nói như thế nào.” Giản Khiêm Nhất nhìn Lục Duệ, trong mắt thiểm lệ quang, tiếp tục sắm vai Bạch Liên Hoa.
Bởi vì hắn phát hiện Lục Duệ thích bộ dáng này, chỉ cần mình vừa khóc giả bộ nhu nhược, Lục Duệ sẽ dỗ dành.
Sớm biết như vậy, trước kia hắn nên đi thông đồng Lục Duệ, làm gì còn khó khăn như bây giờ.
Lục Duệ hướng Giản Khiêm Nhất cười cười, ôn nhu nói, “Thích hay không thích một người cùng thời gian nhận thức ngắn dài không quan trọng, bằng không làm sao nhiều nhất kiến chung tình như vậy a.”
Lục Duệ dứt lời, Giản Khiêm Nhất liền cảm thấy tim mình đập lỡ một nhịp!
Những lời này của Lục Duệ là có ý gì? Hắn là ám chỉ mình sao?
Dưới bàn, Giản Khiêm Nhất kích động nắm chặt tay, hắn giương mắt nhìn về phía Lục Duệ, nhẹ nhàng mở miệng, “Duệ ca…”
“Như thế nào?” Lục Duệ chọn mi, giả bộ không hiểu nhìn Giản Khiêm Nhất một cái.
Giản Khiêm Nhất lắc lắc đầu nở nụ cười, “Em cảm thấy anh nói đúng.”
Kỳ thật Lục Duệ cũng không có trực tiếp tỏ thái độ có phải thực sự có ý tứ với Giản Khiêm Nhất hay không, nói chuyện cũng ba phải cái nào cũng được.
Nhưng Giản Khiêm Nhất thích Lục Duệ, trong lòng đều có chút biến thái, đương nhiên sẽ đem mọi lời nói của Lục Duệ đều liên tưởng đến phương diện mình thích, trong lòng cảm thấy mình may mắn khi chủ động theo đuổi Lục Duệ.
Sau khi Giản Khiêm Nhất trở về, cao hứng nằm trên giường nghĩ đến từng chi tiết lúc nãy, trên mặt còn mang theo tươi cười ngọt ngào.
Lúc này điện thoại của Giản Khiêm Nhất vang lên.
Giản Khiêm Nhất cầm lấy điện thoại, do dự một lát mới ấn nhận.
“Khiêm, đêm nay em ở chỗ cũ chờ anh.” Thanh âm ái muội của đối phương truyền theo ống nghe đến tai Giản Khiêm Nhất, hắn nhíu mày, không có lập tức trả lời.
Người này là một trong những người trước của hắn, cũng là người giống Lục Duệ nhất.
Công phu trên giường không tồi, Giản Khiêm Nhất cùng hắn rất hợp, bởi vậy mới duy trì quan hệ lâu dài.
Hai người nếu như không có tình huống đặc thù, liền hẹn nhau tối thứ năm mỗi tuần làm một lần.
Đương nhiên dù cho trên giường hợp nhau như thế nào, hắn cũng quy chỉ là một thay thế phẩm của Lục Duệ.
Hiện tại chính mình sắp câu được chính chủ, Giản Khiêm Nhất đương nhiên sẽ không để thời khắc mấu chốt xảy ra vấn đề gì.
Trong lần nói chuyện với nhau lần trước, Lục Duệ tin tưởng hắn thực sự là Bạch Liên Hoa, không tin những tin đồn sinh hoạt cá nhân hỗn loạn của hắn, như vậy mình khẳng định không để cho Lục Duệ biết chuyện này…
Hơn nữa tốt nhất là vĩnh viễn Lục Duệ không biết chuyện này!
“Khiêm? Anh đang nghe em nói không? Ở trường quay không tiện nói chuyện phải không?” Thanh âm của đối phương rất thấp, quan tâm hỏi.
Giản Khiêm Nhất rất nhanh khôi phục lại, thanh âm trầm thấp, “Chúng ta về sau không cần gặp lại đi.”
Đối phương chần chờ vài giây, lúc này mới mở miệng, “Có người mới sao? Ha ha…Không có việc gì, về sau nếu nhớ em thì gọi điện cho em là được.”
Những người như bọn họ đều giống như 419, cũng không tồn tại quan hệ tình yêu chia tay quyến luyến linh tinh gì cả.
Hơn nữa Giản Khiêm Nhất lại nổi danh thay đổi nam nhân còn nhân hơn thay quần áo, hắn nói những lời này, ngoại trừ làm cho người khác có chút mất hứng, còn lại cũng không vấn đề gì.
Hai người không dây dưa liền trực tiếp cúp máy.
Đuổi một người, Giản Khiêm Nhất nhớ tới còn có không ít người hắn bình thường cũng có liên hệ, trong lòng nhanh chóng tính toán giải quyết nhanh, miễn cho Lục Duệ phát hiện ra manh mối.
Lục Duệ cùng Giản Khiêm Nhất ngây người một buổi sáng quả thực muốn đem hắn buồn bực hỏng rồi. Tuy rằng hắn trước kia cũng diễn trò, nhưng là không có cùng Bạch Liên Hoa diễn cũng một chỗ như vậy a.
Đương nhiên đây không phải chuyện buồn bực nhất, buồn bực nhất chính là, sau khi hắn về nhà, phát hiện Cố Diễn cư nhiên không có ở nhà.
Lục Duệ tắm rửa một chút, tiếc nuối không thể lập tức thực hiện trò ác thú vị của mình.
Sau khi tắm xong, Lục Duệ cũng không đến công ty, trực tiếp đến phòng bếp nấu ăn.
Từ khi Cố Diễn khen Lục Duệ rất có thiên phú, Lục Duệ rảnh một chút liền làm một bàn mĩ thực cùng Cố Diễn từ từ ăn.
Lục Duệ ở trong bếp ép buộc một hồi, liền nhận được điện thoại Cố Diễn gọi tới.
Lục Duệ một tay cầm nắp nồi một tay đem điện thoại để tới bên tai, “Mấy giờ về?”
Cố Diễn lúc này đang ngồi trong phòng nghỉ chờ tiếp mục tiếp theo, KiKi mới ra ngoài bàn chút chuyện với đạo diễn, vì thế trong phòng chỉ có cậu cùng Tiểu Miêu.
Tuy rằng trong lòng hiểu được Lục Duệ cùng Giản Khiêm Nhất gặp mặt vì mình, nhưng nghĩ đến Lục Duệ cùng Giản Khiêm Nhất một mình gặp mặt, hơn nữa Giản Khiêm Nhất còn mang tâm tư khác với Lục Duệ, trong lòng Cố Diễn vẫn cảm thấy không thoải mái.
Cả buổi sáng hôm nay cậu đều không yên lòng nghĩ đến chuyện Lục Duệ cùng Giản Khiêm Nhất gặp mặt, hiện tại tính thời gian cũng kém không nhiều, chờ KiKi vừa rời khỏi, Cố Diễn lập tức gọi điện thoại cho Lục Duệ.
Bất quá tất cả tâm tình phiền muộn sau khi nghe thấy âm thanh của Lục Duệ liền toàn bộ tiêu thất.
Trong ống nghe truyền đến thanh âm tu tu tu, Cố Diễn nở nụ cười, cố ý nói dối, “Đại khái hơn chín giờ đi.”
Động tác trên tay Lục Duệ dừng lại, “Sao lại muộn như vậy? không thể trở về sớm hơn được sao?”
“Lịch trình chưa xong a…Hôm nay có mấy tiết mục TV liền.” Cố Diễn tựa lưng vào ghế sau, trên mặt tràn đầy tươi cười.
Tiểu Miêu nghe Cố Diễn nói xong, tưởng mình nhớ nhầm lịch, yên lặng kiểm tra một chút.
Nhìn lại, Tiểu Miêu khẳng định hôm nay chỉ có một tiết mục này, hơn nữa đến năm giờ liền xong.”
Tiểu Miêu nhìn tiểu thiếu gia mặt đầy ngọt ngào, yên lặng sờ sờ cằm mình.
Tiểu thiếu gia hiện nay càng ngày càng tệ a, không biết trở về thiếu gia thu thập cậu như thế nào.
Vốn Cố Diễn muốn nói cho Lục Duệ mình lừa hắn, nhưng cậu vẫn nhịn xuống.
“Anh nấu cơm sao?” Cố Diễn ở bên này đem động tĩnh bên kia nghe rành mạch, cố ý nói.
“Đúng vậy, hôm nay giữa trưa cùng Giản Khiêm Nhất cùng nhau nói chuyện, đều không hảo hảo ăn cơm, kết quả hiện tại trở về làm cơm chiều cũng không có người cùng ăn.”
“Anh cùng Giản thiếu gia không tốt sao?” Cố Diễn nở nụ cười.
“Em cảm thấy thế nào?”
Cố Diễn cười cười, “Nhưng tối nay em chưa về a, vậy ngày mai cùng anh đi, mai em không có gì làm.”
Lục Duệ vội vàng nấu cho Cố Diễn bữa tối tình yêu bị đả kích, nhưng vẫn như trước săn sóc với Cố Diễn, “Buổi tối nhớ ăn cơm, tối trở về ca cho em ăn khuya.”
Nghe được Lục Duệ đối chính mình nói “Ca” tự nhiên trôi chảy như vậy, Cố Diễn mặt có chút nóng lên.
Bởi vì Dung Ngọc, hai người đều không nói lại xưng hô kia.
Hiện tại nghe Lục Duệ nói vậy, có loại cảm giác khác… Có loại sủng nịnh sâu ở bên trong.
Buổi chiều hoàn thành xong chương trình, Cố Diễn liền vội để Tiểu Miêu đưa mình trở về.
Lục Duệ một mình ngồi ở trên sofa chán chết lên mạng, đột nhiên nghe được tiếng bước chân.
Hắn ngẩng đầu liền phát hiện Cố Diễn cư nhiên trở về!
“Em sao lại trở về sớm vậy?” Lục Duệ rõ ràng không nghĩ tới Cố Diễn sẽ trở về.
“Trở về bồi người nào đó ăn cơm a… Anh không phải ở trong điện thoại nói đáng thương như vậy sao?” Cố Diễn cười đi đến bên người Lục Duệ.
Lục Duệ cảm thấy tựa hồ có chút không thích hợp, đang muốn dò hỏi, kết quả bị Cố Diễn nói tiếp.
“Cơm anh làm đâu? Hôm nay giữa trưa cái gì đều chưa ăn, thật đói a.” Cố Diễn sờ sờ bụng mình, nhìn Lục Duệ chớp chớp mắt.
Lục Duệ sững sờ, sau đó vội ho một tiếng, “Cái kia, anh cho người làm lại làm một phần đi, ngày mai anh lại làm cho em.”
Cố Diễn không hiểu, “Sao lại vậy? Em rõ ràng nghe được anh đang nấu cơm a…”
Lục Duệ tránh đi tầm mắt Cố Diễn, hướng phòng bếp nhìn nhìn… Trong lòng yên lặng hối hận mình trước đó xúc động…
Cố Diễn tựa hồ nắm bắt được tin tức gì đó, nhanh chóng hướng phòng bếp chạy tới.
Sau đó, cậu liền thấy được trong thùng rác đều là bán thành phẩm của Lục Duệ, hiện trường có chút đồ sộ…
“Sao lại thế này? Vì cái gì toàn bộ đều đổ?” Cố Diễn bắt đầu tra hỏi Lục Duệ.
“Cái kia… Thời điểm gọi điện thoại với em làm hỏng, em lại nói em sẽ không đến, anh liền không làm nữa…”
Cố Diễn đương nhiên không tin hắn nói chuyện…
Chẳng qua Lục Duệ lập tức đi tới bên người Cố Diễn, vươn tay cánh tay ôm cậu, mang theo cậu hướng phòng ngủ.
“Anh hôm nay đều hi sinh sắc đẹp, em sao lại không quan tâm anh, còn nghĩ ăn làm gì… Anh không quan trọng bằng mấy bàn đồ ăn kia sao?” Lục Duệ nhanh chóng nói sang chuyện khác.
“Hai chuyện này có thể giống nhau sao?” Cố Diễn nở nụ cười, đi theo Lục Duệ hướng về phòng ngủ.
Hai người vừa đi vào phòng, Lục Duệ thuận tay đã đem cửa phòng đóng tốt, nhanh chóng đem Cố Diễn đặt tại trên tường, “Anh hôm nay bị người mặc áo chữ V câu dẫn, em không lo lắng? Hửm?”
Cố Diễn đẩy hắn một phen, “Lục thiếu là vạn nhân mê, em sao lại lo lắng a.”
Nói là nói như vậy, nhưng Cố Diễn khẩu thị tâm phi trong lòng rõ ràng không như vậy,tâm nói Lục Duệ sao lại vạn nhân mê như vậy a.
Lục Duệ tới gần Cố Diễn, chóp mũi chạm vào chóp mũi cậu, thanh âm trở nên trầm thấp, “Người khác đều gọi anh là ca, thực không ngại?”
Lục Duệ vừa nói như vậy, Cố Diễn nghĩ đến trước đó trong điện thoại Lục Duệ buột miệng nói “Ca cho em ăn khuya”.
Đây là chịu Giản Khiêm Nhất ảnh hưởng sao?
Cố Diễn đem Lục Duệ đẩy ra một ít, cười không nổi, “Thích nghe Giản Khiêm Nhất gọi.”
Lục Duệ vừa thấy vui vẻ, “Sinh khí?”
“Không có…” Cố Diễn đem đầu nghiêng đi.
Lục Duệ cười tiến đến hôn khóe miệng Cố Diễn một cái, “Anh không thích nghe hắn gọi, anh thích nghe em kêu, ngoan, kêu một tiếng ca nghe một chút, ca chỉ thương một mình em.”
“Lục Duệ anh thật ác…”