“A Việt, em trước tìm một chỗ tránh một chút, hiện tại cửa nhà em đã bị paparazzi phá hỏng, nhớ kỹ, hiện tại ngàn vạn đừng trở về, cũng đừng lên mạng xem tin tức. Chuyện này giao cho chị đến xử lý… Nếu đụng phải phóng viên, liền tránh đi bọn họ…”
Tốc độ nói chuyện của người đại diện Diệc Liễm rất nhanh, cả người hiện ra cảm xúc vô cùng lo lắng.
Cô hiện tại cũng không biết đang ngốc ở địa phương nào, Tô Việt nghe được bên kia truyền tới thanh âm ồn ào thập phần chói tai, cậu suýt nữa nghe không rõ cô rốt cuộc đang nói cái gì…
“Được, đừng lo lắng, em không sao.” Thanh âm của Tô Việt dị thường bình tĩnh, nếu như chỉ nghe thanh âm, trừ bỏ có chút cảm giác rầu rĩ ra, căn bản hoàn toàn không cảm thấy cậu có cái gì bất thường. Nhưng là hiện tại sắc mặt của cậu lại tái nhợt, thân thể hơi hơi phát run, mỗi một câu nói đều tựa hồ dùng hết khí lực toàn thân của cậu.
Sau đó Diệc Liễm tựa hồ lại nói cái gì đó, bởi vì thật sự là rất ồn ào, Tô Việt hoàn toàn nghe không rõ ràng.
Cậu vô lực đưa điện thoại di động rời ra xa tai, tắt máy sau chậm rãi đem nó bỏ vào trong túi áo.
“Tiên sinh, thân thể của ngài không thoải mái sao?” Tiểu cô nương ngồi bên cạnh cậu đưa tay đưa cho cậu một chai nước khoáng.
Sắc mặt người này phi thường trắng xanh, nhưng lại mang theo khẩu trang, cả người thoạt nhìn tựa hồ phi thường thống khổ, đại khái là bị cảm thân thể không thoải mái đi. Nữ hài phát hiện rồi tốt bụng đưa một chai nước khoáng chưa uống cho cậu, người bị cảm mạo nên uống nhiều nước một chút, chỉ là không có nước ấm, nước khoáng cũng chỉ có thể chấp nhận cấp cậu nhuận nhuận miệng.
Tô Việt có chút ngoài ý muốn ngẩng đầu lên, thần sắc phức tạp xem tiểu cô nương trước mặt, thời điểm này như thế nào có khả năng còn có người quan tâm cậu… Chẳng lẽ không phải mọi người đều đang mắng cậu biến thái không biết xấu hổ sao? Do dự một lát, Tô Việt vẫn là nhận lấy, “Cám ơn cô.”
Cậu nghĩ hướng về phía tiểu cô nương cười một cái, nhưng là hiện tại tâm tình cậu thật sự là rất khó cười đi ra. Miễn cưỡng nhẹ nhàng nhếch miệng, khóe miệng gian nan xả ra một cái độ cong nhưng bởi vì khẩu trang mà nụ cười suy yếu kia, đối phương căn bản cũng nhìn không tới.
Tuy rằng nhìn không tới biểu tình của Tô Việt, nhưng là tiểu cô nương lại phát hiện cặp mắt che kín tơ máu của cậu.
Tiều tụy mà tuyệt vọng…
“Anh vẫn tốt chứ?” Tiểu cô nương không nhịn được lại hỏi một câu, không biết vì cái gì, nhìn đôi mắt kia, chính mình tựa hồ cũng cảm nhận được bi thương cùng tuyệt vọng mà người kia truyền đến.
Cậu là gặp được chuyện tình không tốt sao?
Tô Việt lắc lắc đầu, “Tôi tốt lắm, cám ơn cô.”
Lưu lại một câu, Tô Việt đứng dậy rời đi chỗ ngồi.
Lúc này xe giao thông công cộng dừng lại ở trước sân ga, Tô Việt cùng những người khác đi xuống, rất nhanh biến mất ở trong đám người.
Tô Việt là một diễn viên, cậu ở showbiz sờ bò lăn lộn hơn mười năm, làm ba năm diễn viên quần chúng, sáu năm phối hợp diễn… Tham gia vô số điện ảnh truyền hình, ăn qua đau khổ không đếm được, nhưng là những tác phẩm này lại chưa từng có một nhân vật chính nào là của cậu…
Cho nên nói, ở showbiz mười năm này, Tô Việt kỳ thật chỉ là một tiểu minh tinh không hơn không kém…
Có lẽ là trời cao thương hại cậu kiên trì, mười năm dốc sức làm, dưới sự không ngừng cố gắng của Tô Việt, cậu rốt cuộc chờ đến một cơ hội xoay mình, trở thành nhân vật chính của một bộ điện ảnh.
Bộ điện ảnh kia cũng là tối hôm qua mới công chiếu, hưởng ứng tốt ngoài dự đoán của mọi người.
Nhưng là cậu lại vạn vạn không ngờ tới, ở thời điểm chính mình may mắn rốt cuộc hết khổ, đột nhiên lại xảy ra chuyện tình như vậy! Trong nháy mặt đưa cậu từ trên thiên đường đánh xuống địa ngục!
Ba giờ sáng, không biết là ai ở trên mạng tố cáo chuyện cậu là đồng tính luyến, hơn nữa bịa đặt cậu là cái biến thái, thích đồng tính thích 419 thích ăn cỏ non… Theo sau còn tố cáo bằng hữu bên người Tô Việt đều đã từng bị cậu quấy rầy qua, chỉ là ngại mặt mũi, vẫn không trở mặt…
Nếu như chỉ là một cái tố cáo công chúng sẽ không hề hoàn toàn tin tưởng, dù sao nam diễn viên ở trong showbiz rất nhiều người đều bị vấp phải chuyện xấu đồng tính, đại gia cũng biết rất nhiều đều là có người bịa đặt, nhìn một cái là bỏ qua sau đầu không nhớ đến nữa.
Nhưng đáng ghét chính là cái người tố cáo kia cư nhiên công bố mấy chục bức ảnh Tô Việt trần như nhộng trên giường… Có người tinh mắt một chút đều nhìn ra được, ảnh chụp này là bị chụp lúc Tô Việt cùng người ta làm tình, hơn nữa cậu vẫn là bên bị người áp…
Tô Việt tuy rằng là tiểu minh tinh, nhưng nhân vật bình thường tiếp chụp đại bộ phận đều là dương quang trong sáng. Đặc biệt ở phim điện ảnh của cậu hôm qua công chiếu《 Giương cánh Cao Phi 》, cậu xây dựng hình tượng giữ mình trong sạch, nhân vật bất khuất vẫn cố gắng vì giấc mộng dốc sức làm, nhận đến không ít khen ngợi…
Người xem đều thích đem hình tượng trên màn hình định vị thành nhân cách của bản thân diễn viên, cho nên cái người chính trực giống như đại ca nhà bên kia công chúng như thế nào đều không muốn liên hệ người đó cùng với người có sinh hoạt cá nhân phóng đãng hỗn loạn…
Trước sau có một cái chênh lệch rõ ràng như vậy, làm cho người ta bị đả kích quá lớn. Đây đã không phải đơn giản chỉ là giải trí bát quái, mà là tươi sống khiêu chiến điểm mấu chốt đạo đức của mọi người! Cho nên, cơ hồ mọi người, trong lúc nhất thời ấn tượng đối với cậu đều tan biến, hảo cảm là không… Thế cho nên một ngày trước còn tại khen cậu, ngày hôm sau liền đối với cậu chửi ầm lên…
Cơ hồ là trước tiên, tân đạo diễn của một bộ phim cậu đã thỏa thuận tốt gọi điện tới, hung hăng mắng cậu một trận sau đó đá cậu ra khỏi kịch tổ. Hai cái quảng cáo chụp ảnh đại diện cũng vội vàng đuổi cậu đi…
Sự nghiệp Tô Việt mười năm tân tân khổ khổ dốc sức làm, có thể nói ở trong nháy mắt liền bị hủy hoại chỉ trong chốc lát như vậy!
Thời điểm Tô Việt nhìn đến ảnh chụp cả người đều ngây ngẩn…
Có cơ hội chụp ảnh chụp này chỉ có một người.
Gã chính là Ngụy Duyên…
Ngụy Duyên… người cậu khăng khăng một mực đi theo, chuẩn bị phó thác cả đời.
Ở showbiz sờ bò lăn lộn nhiều năm như vậy, Tô Việt gặp qua muôn hình muôn vẻ lại người, bọn họ vĩnh viễn đều là ích lợi tối thượng, cái gọi là chân ái trong cái vòng luẩn quẩn này, kia chính là gạt người.
Cho nên lúc trước khi Ngụy Duyên truy đuổi cậu, cậu căn bản là không hề động tâm.
Nhưng là Ngụy Duyên tựa như vô cùng quyết tâm, ước chừng đuổi theo cậu hơn hai năm, vì truy cậu, vị đại thiếu gia này thậm chí còn chuyển đến kịch tổ có hoàn cảnh thiếu thốn ở cùng cậu mấy tháng.
Một thiếu gia từ nhỏ đã được người đỡ ở trong lòng bàn tay như vậy, siêng năng đuổi theo cậu hai năm nguyện ý vì cậu mà chụi được hoàn cảnh ác liệt của trường quay, mỗi ngày cùng cậu cùng nhau ăn cơm hộp, kể truyện cười cho cậu, bồi cậu quay phim đến khuya…
Nếu như không là thật tâm, gã không tất yếu cùng một cái tiểu minh tinh như mình truy đuổi hai năm, càng không tất yếu làm nhiều như vậy.
Dưới sự tiến công mãnh liệt như vậy, liền tính tâm làm bằng tảng đá cũng bị nhiệt làm tan chảy…huống hồ Tô Việt vốn không phải là người vô tình.
Bị đả động Tô Việt rốt cục đáp ứng Ngụy Duyên, khăng khăng một mực cùng gã cùng một chỗ, cậu ngây thơ nghĩ đến Ngụy Duyên là thật yêu cậu.
Tô Việt căn bản không thể tưởng được có một ngày Ngụy Duyên sẽ đối cậu như vậy!
Bởi vì ảnh chụp tư mật này, trừ bỏ Ngụy Duyên, không ai có thể chụp đến! Gã cư nhiên gạt mình chụp những ảnh chụp không thể chịu nổi như vậy, hiện tại lại truyền lưu ra ngoài lại bị người lấy ra đăng lên mạng, hủy toàn bộ sự nghiệp của cậu, thậm chí là sinh mạng cậu…
Tô Việt muốn giáp mặt hỏi rõ ràng, hỏi một chút Ngụy Duyên vì cái gì muốn đùa giỡn cậu như vậy!
Rơi vào trong cái gièm pha này, Tô Việt từng luôn luôn không có tiếng tăm gì, ngay cả phóng viên đều không quan tâm hiện tại thế nhưng thành đối tượng truy đuổi nhiệt tình của paparazzi, mỗi người đều như là chó sói đói, chặt chẽ nhìn chằm chằm cậu.
Cửa nhà cậu đã bị vây đầy những phóng viên nghe tin mà đến, làm cho Tô Việt có nhà mà không dám về. Mà ở những thành phố khác vẫn như cũ có rất nhiều phóng viên tìm kiếm thân ảnh của cậu… Thời điểm Tô Việt lái xe ở bên ngoài, vẫn đều lo lắng đề phòng…
Một giờ trước, Tô Việt bị một đám paparazzi điên cuồng đuổi theo, rẽ qua vô số ngã rẽ cuối cùng cậu gian nan thoát khỏi bọn họ, trên đường lẩn trốn thiếu chút nữa cậu liền xảy ra tai nạn xe cộ…
Lúc ấy các phóng viên cầm trong tay camera đối với cậu một trận loạn chụp, hận không thể lập tức đưa bộ dáng chật vật không chịu nổi của cậu lúc này hiện ra trước mặt tất cả mọi người, làm cho bọn họ đều nhìn xem biến thái này hiện tại là bộ dáng gì…
Lòng còn sợ hãi, Tô Việt đem xe quăng ở một cái ngõ nhỏ, mang theo một cái khẩu trang thật lớn, đem hơn nửa khuôn mặt của mình đều che… Như vậy, cậu đi ở trên đường cái liền không có nhân nhận ra, thóa mạ cậu…
Nhưng là cậu lại nghĩ sai rồi.
Cậu vừa đi lên xe giao thông công cộng, vài thanh niên ngồi gần cầm báo chí chỉ vào đầu đề phẫn nộ mắng, “Tô Việt cái kia đại biến thái, những bức ảnh tối hôm qua kia thật là ảnh hưởng đến tam quan của ta ~ ”
“Hắn thật đáng ghét a, nhớ tới tối hôm qua ta cư nhiên xem phim điện ảnh của hắn, ta đều nhanh muốn phun… Thật là một hồi ác mộng.”
“Này biến thái cư nhiên còn quấy rầy Khiểm Nhất nhà ta, thật là rất ghê tởm, người như thế nên chết sớm.”
“Đây là có nhiều cơ khát a… Còn chụp cái loại ảnh chụp này cất chứa, quả nhiên đủ biến thái.”
Bọn họ còn nói chút cái gì, Tô Việt đã nghe không rõ ràng…
Cậu dừng bước, bi ai cười cười, đôi mắt khô khan nhìn về phía không trung, sau đó chậm rãi nhắm lại.
Tô Việt giờ phút này nắm trong tay bình nước khoáng tiểu cô nương vừa mới đưa cho cậu, gân xanh trên bàn tay trắng nõn đều xem được rõ ràng.
Hiện tại bình nước khoáng lạnh như băng này là nguồn ấm duy nhất của cậu.
Mấy phút đồng hồ sau, thân thể Tô Việt giật giật, cậu di chuyển đôi chân, chậm rãi ở trong đám người di động…
Cậu nhất định phải đi hỏi rõ ràng, Ngụy Duyên vì cái gì làm như vậy!
Tô Việt có chìa khóa nhà Ngụy Duyên, khi cậu mở ra cửa liền nghe được từng đợt rên rỉ dâm đãng từ phòng ngủ truyền ra…
Một tiếng một tiếng như là châm trát ở trong lòng Tô Việt.
Không biết có phải hay không hai người quá mức vong tình, vẫn là chắc chắn lúc này khẳng định không có người trở về. Cho nên cửa phòng ngủ liền cứ mở to như vậy.
Tô Việt nhìn đến trên chiếc giường lớn kia, hai cỗ thân thể trần trụi dây dưa cùng một chỗ…
“Duyên… Ngạch, a, thật thoải mái… Nhanh. Nhanh lên…”
Cái đùi tuyết trắng gắt gao triền ở trên hông Ngụy Duyên, miệng không kiêng nể gì dâm đãng kêu, hoàn toàn không có vẻ mặt hơi một chút là thẹn thùng đỏ mặt như ngày thường….
Tô Việt đứng ở tại chỗ, mắt lạnh nhìn hết thảy.
Cậu như thế nào cũng không thể tưởng được, cái người ở trên giường kêu hăng say kia, chính là bình thường vẫn đi theo cậu, nhu thuận ghê gớm Thẩm Kim…
Sau khi Thẩm Kim xuất đạo vẫn được Tô Việt chiếu cố, có một lần hắn ở khách sạn bị người đuổi đánh, vẫn là Tô Việt kéo hắn một phen… Từ đó về sau, hắn liền thành tiểu người hầu của Tô Việt, thân thiết kêu hắn Việt ca Việt ca…
Tô Việt cảm thấy mình chính là một tên ngu ngốc, người mà cậu vẫn cho rằng đệ đệ để yêu thương, hiện tại liền cùng người mình yêu nhất ở trước mặt mình trình diễn đông cung sống…
Tô Việt cảm thấy trong miệng một trận tinh ngọt, trong óc cũng ong ong trống rỗng…
Này hết thảy liền giống như nằm mơ, Tô Việt cảm thấy ngực của chính mình không thể thở nổi…
Khó trách Ngụy Duyên muốn hủy cậu, nguyên lai là có tân hoan…
Nhưng là liền tính chia tay, vì cái gì muốn ở trên mạng nói xấu cậu, hủy sự nghiệp cùng thanh danh của cậu!
Tô Việt nắm chặt hai đấm gân xanh nổi lên, nổi giận một quyền đánh vào trên cửa.
Hai người đang thích thú trên giường rốt cuộc phát hiện Tô Việt đang đứng ở cửa.
Thẩm Kim sững sờ, một phen đẩy ra Ngụy Duyên, hoảng sợ nhìn Tô Việt, “Việt… Việt ca…”
Ngụy Duyên nhăn lại, bất mãn nhìn Tô Việt lung lay sắp đổ, “Sao cậu lại trở về.”
Có lẽ là đã khí đến cực hạn, Tô Việt ngược lại là hiện ra rất bình tĩnh, cậu hỏi ngược lại, “Tôi vì cái gì không thể trở về? Không trở lại, tôi làm sao có thể thấy được chuyện này…”
Ngụy Duyên khinh thường cười cười, “Mọi người hợp thì gặp không hợp thì tan, vốn chính là ngoạn ngoạn mà thôi. Hiện tại sinh khí như vậy làm cái gì? Cậu cho rằng tôi theo đuổi cậu hai năm bởi vì tôi thực sự yêu cậu a ha ha, lúc trước chỉ là tôi cá cược với mọi người mà thôi… Tô Việt, cậu quả nhiên đủ thiên chân (ngây thơ) a.”
Biết chân tướng, Tô Việt hung hăng nhìn chằm chằm Ngụy Duyên, “Ngươi quả nhiên là cái vương bát đản!”
Thẩm Kim câu môi cười, lại không có bộ dáng kinh hoảng vừa nãy, hắn trào phúng nhìn Tô Việt, “Mặt anh đủ dày a, hiện tại rõ ràng là thanh danh của anh đặc biệt thối, liền đừng đến hại Ngụy thiếu a… Tôi đều đỏ mặt thay anh.”
“Xuất hiện loại gièm pha này, trừ phi anh có thể trèo lên giường của Lục thiếu, nếu không… Tô Việt, anh đời này đều đừng nghĩ đứng lên!” thiếu niên bình thường vẫn nhu thuận kia bây giờ kiêu ngạo nở nụ cười, không hề cố kỵ đối Tô Việt phóng ra ác ngữ.
Tô Việt còn không kịp nói chuyện, liền bị Ngụy Duyên lôi kéo cánh tay không lưu tình chút nào tha ra ngoài cửa, gã sờ sờ mặt Tô Việt, cười tủm tỉm nói, “Nghe lời, đừng nháo khó coi như vậy, cừu nhân của cậu có rất nhiều, có thời gian nháo chuyện với tôi như vậy không bằng suy nghĩ lại cậu rốt cuộc đã đắc tội với ai. Hiện tại phóng viên cả thế giới đều tìm cậu, đừng tới nơi này của tôi.”
Đùng một tiếng, cửa lớn gắt gao đóng lại…
Một tia ánh sáng cuối cùng trong lòng Tô Việt cũng bị tiêu diệt…
Nguyên lai chính mình vẫn chẳng hay biết gì… hai người cậu thật lòng đối đãi, đều đem cậu trở thành trò cười mà xem.
Ha ha ha ha, Tô Việt, ngươi trước kia thật là mắt bị mù!!
Thất hồn lạc phách Tô Việt cơ hồ là vừa bước ra khu chung cư của Ngụy Duyên, lập tức một đàn paparazzi nghe tin đến liền điên cuồng chạy về phía Tô Việt, làm cho Tô Việt chỉ có thể vô mục đích không ngừng chạy về phía trước…
Cấp tốc bôn chạy Tô Việt cảm thấy hiện tại linh hồn của mình tựa hồ đều không thuộc chính mình…
Gió thổi qua, khóe mắt cậu xẹt qua hai hàng lệ.
Cậu ở trong lòng thề, cậu nhất định không thể khinh địch làm cho người ta lật đổ như vậy, cậu nhất định phải đứng lên!
Phía sau paparazzi theo đuổi không bỏ, khi xuyên qua một cái khu phố, một chiếc ô tô vọt ra hướng về phía Tô Việt đang chạy vội…
Tốc độ thật sự là quá nhanh, Tô Việt căn bản không có cơ hội chạy đi.
Cậu liền trơ mắt nhìn chiếc xe chạy về phía cậu…
Đùng…
Một âm thanh vang dội vang lên, thân thể Tô Việt bị hất lên trên trời cao…