Siêu Quậy Trường SS (Super Star)

Chương 6




sáng hôm sau, như thường lệ, nó và Kin phải gọi lũ bạn đang ôm chăn như ôm gấu ngủ ngon lành. nhưng vì việc tối qua nên nó bắt anh nó phải nấu bữa sáng cho tụi nó (đừng nghĩ Kin là con trai mà ko bít nấu ăn nhá, nấu cực ngon luôn là đằng khác). sau khi 6 người (trừ nó và Kin) VSCN xong liền ngồi xuống bàn ăn và tiếp tục cãi nhau

- sao đời tôi lại phải lấy kẻ ngu ngốc như tên nào đó chứ - Mindy

- hả, cô nói ai, tôi lấy phải cô là đời tôi coi như xong, con gái gì mà đanh đá - Kevin

- lấy đc tôi là phước lớn cho nhà anh - Mindy

- phước lớn gì? tai họa thì có - Kevin

- anh là đồ ngu ngốc - Mindy

- cô là đồ đanh đá - Kevin

còn bên Key và Candy cũng không khác gì

- trời ơi, tôi có làm điều gì xấu đâu mà phải lấy con quỷ cái hả trời - Key

- thần thánh ơi, chỉ có kẻ làm điều xấu mới phải lấy quỷ, con xinh đẹp tốt bụng (bà này bả đang tự sướng) thế này mà phải lấy heo hả trời - Candy

- cô bảo ai là heo cơ - Key

- bảo anh chứ ai - Candy

- cô......cô......... - Key

- cô..........cô....đây cháu, sao thía - Candy

còn bên Kin và Sandy thì không có gì, yên bình vì cả hai chỉ đang hỏi chuyện nhau

- em là bạn thân của Windy từ bao giờ vậy - Kin

- từ lúc bọn em còn nhỏ á, hồi đó anh không nhớ có 3 đứa trẻ con hay sang chơi hả - Sandy

- à anh nhớ rồi, quên mất, thía có nghĩa là anh bít bọn em từ lúc nhỏ đúng hok - Kin

- vâng - Sandy

và đây, bên ồn ào nhất, chiến tranh khủng nhất

- anh xấu xí thế này mà lấy tôi ý hả - nó

- này, ở trường tôi là hotboy đấy nhá - hắn

- hotboy ý hả, tu luyện thêm vài.................tỉ năm nữa đi, còn anh hợp làm hotdog hơn á - nó

- thế mà có khối đứa theo á - hắn

- tôi đâu có theo anh, những đứa theo anh mắt toàn có tật hết trơn à -nó

- mắt cô mới có tật ý - hắn

- mắt tôi ko có tật mới nhìn thấy rõ anh là hotdog - nó

- cô là đồ cà chớn - hắn

- anh là đồ xấu xí - nó

cuộc chiến của 3 cặp đôi vẫn tiếp diễn nếu như Sandy ko nhìn đồng hồ và hét lên:

- còn 15 phút nữa, nhanh lên k đi muộn bi giờ

thế là 8 con người phóng vèo ra xe của mình, chưa bao giờ nhanh hơn thế. tụi nó và tụi hắn đi trên đường như những tay đua chuyên nghiệp, phóng thì thôi rồi, ai muốn chết đứng đầu xe mà chặn, chỉ cần 5 giây là về gặp tổ tiên luôn. sau 5 phút cả 8 người đã có mặt ở trường, đám nữ sinh thì hét lên kêu tên bọn hắn, còn đám nam sinh tất nhiên kêu tên bọn nó như một đám fan cuồng. nhưng khi bọn nó và bọn hắn bước ra, đám nam sinh và nữ sinh thất vọng kêu trời, bởi vì tại sao bọn nó lại đi với bọn hắn và bọn hắn đi với bọn nó. lúc ấy, tự nhiên có một nữ sinh trông cũng được, mặt xinh (nhưng còn lâu mới bằng bọn nó) cùng hơn 20 đứa đến trước mặt nó (cả trai lẫn gái nhớ) nói:

- bọn mày là ai mà dám đi với 4 anh ý (bọn hắn ý ạ)

- bọn tao là bọn tao - Candy

- tao ko hỏi chuyện đó, tao muốn biết tại sao bọn mày lại dám đi với các anh ý - nhỏ nữ sinh

- sao, mày cấm bọn tao à - Mindy

- nhưng các anh ý là của tao - nhỏ nữ sinh

- mày đánh dấu chủ quyền từ bao giờ vậy - Sandy

- bọn mày.bọn mày....- nhỏ nữ sinh

- hơ, bị cà lăm hả, tội nghiệp - nó bây giờ mới lên tiếng

\"chát\", con nhỏ nữ sinh tát nó một cái (ôi má ơi, con này muốn chết), ngay lập tức Mindy lên tiếng:

- ôi con này chán sống roài

- tát Windy mà sống được thì hơi lạ - Sandy

- sao số con này xui vậy cà - Candy

con nhỏ kia thấy thế tức quá hét lên:

- xông lên, đánh bọn nó cho tao

- về rồi thì phải chơi một lúc mới vào trận chứ nhỉ - nó

hiểu được ý của nó, cả ba bà bạn đồng thanh \"ok\" rồi cả 4 đứa nó mỗi người rút một khẩu súng bạc ra, cười mỉm nói:

- đứa nào vào bọn tao bắn đứa đó nghen, chết ráng chịu

cả trường kinh hãi, học sinh dám mang súng đến trường, cả 3 đứa bọn hắn cũng ngạc nhiên không kém, duy chỉ có Kin là hiểu được cô em nên chẳng tỏ vẻ gì, vẫn bình thản như không. bọn kia tuy cũng sợ hãi nhưng con nhỏ nữ sinh thì vẫn hét:

- xông lên, sợ gì

cả bọn lại xông lên, 4 đứa nó nhếch mép, bóp cò \"đùng\", 4 tiếng súng vang lên, ngay sau đó cả trường rộ lên tiếng cười vì trên người lũ kia toàn sơn màu xanh, đỏ, vàng trông rất rực rỡ. còn bọn nó và bọn hắn cười ngất trên cành quất lun

- hahahaaha, mắc cười quá, nhìn bọn nó kìa - Sandy

- ôi, cầu vồng kìa - Candy

- cười đau bụng quá trùi ui - Mindy

ngay cả nó, một con người lạnh lùng cũng ko thể nào nhịn nổi cười khi thấy bộ dạng của bọn kia, nhưng con nhỏ nữ sinh kia vẫn ko buông, lại tức giận hét bọn kia xông lên:

- dám động đến Mĩ Uyên này hả, xông lên đánh chết bọn nó cho tao

- chẹp, đánh thoai -Mindy

- chơi chán rồi, giờ đánh chứ nhỉ - Candy

- uk, nhào vô - Sandy

khi 3 đứa bạn nó định xông lên thì bị nó giữ lại

- thoai, nhường tui lần này đê, lần sau có gì tui lại nhường mấy bà - nó

- ok, lần sau nhớ là phiên tụi tui nha - 3 đứa kia đồng thanh

- thank kiu - nó

rồi, nó một mình xông lên

- đánh một mình ý hả, cô ta điên chắc - hắn

- yên tâm, ông hơi coi thường em tui à nha - Kin

khi Kin vừa nói dứt câu thì nghe thấy tiếng \"bốp\", \"chát\"......., nó đang đánh bọn kia ko một chút sợ sệt, nó đấm vào bụng một thằng, lại giáng ngay bàn chân vào đầu đứa khác, khi có đứa định đánh lén thì nó huých cả củi trỏ vào mặt làm thằng kia xịt máu, mặt bầm tím. chỉ trong 5 phút, trước ánh mắt kinh ngạc của cả trường (trừ Kin và 3 đứa bạn nó), nó đã xử lí xong hơn 20 đứa, nằm la liệt dưới đất. nhỏ Mĩ Uyên kia, nhìn thấy, biết rằng đã động vào thú dữ thì lập tức hét lên:

- mày đánh được bọn nó nhưng mày cứ chờ đấy, mày biết tập đoàn Vương thị chứ, tao là con gái của chủ tịch tập đoàn Vương thị, tao sẽ trả thù, hâhha

- ê Mindy, vương thị là tập đoàn chuyên về thời trang lớn nhất Việt Nam ý hả - Candy

- đúng đấy, khôn hồn thì quỳ xuống xin lỗi tao đi - Mĩ Uyên

- haha, chuyện cười thế giới - Sandy

- ôi giời, lại đau bụng vì cười rồi - Mindy

- chết mất, ai cứu với, mắc cười quá à - Candy

- chỉ là tập đoàn Vương thị bé như mắt muỗi mà đòi trả thù hả, thoai, ko phải giấu chuyện gia đình nữa đâu, pama cho bọn mình nói kia mà Windy - Sandy

- uk, nói cũng chẳng sao - Candy

- giờ chưa phải lúc, kệ nhỏ đó, nếu còn động đến bọn mình thì nhà nó phá sản là cái chắc, đi thui - nó nói rồi lạnh lùng bước vào trường, 3 đứa bạn và tụi hắn cũng đi theo

.................Hết Chap 6..............