Siêu Quậy Trường Học SM (Sun And Moon)

Chương 30




Suy nghĩ của Ken (Phần này viết riêng cho Ken)

Hắn thực sự tức giận, hắn cố tìm Bon để quên đi nó mà Bon lại không phải 1 cô bé ngây thơ như hắn vẫn thường nghĩ. 1 con ác quỷ hám tiền, 1 con bé bề ngoài thiên thần nhưng tâm hồn bẩn thỉu. Hắn tức giận cùng cực, giờ đây hắn chỉ muốn có nó ở bên cạnh hắn chứ không muốn bất kì 1 ai nữa, hắn đã tuyệt vọng quá rồi. Nếu trước đây nó không bảo hắn tìm hạnh phúc mới thì giờ đây hắn cũng không đau khổ vì nó như vậy. Hắn yêu nó rất nhiều nhưng nó luôn trốn tránh hắn, không cho hắn biết được sự thật. Nó khiến hắn đau rất nhiều, hắn luôn tìm những thứ để quên nó nhưng nhận lại vẫn luôn là nỗi nhớ tha thiết không nguôi ngoai. Khi nó trở về hắn đã rất vui nhưng khi biết được nó bị bệnh tim thì hắn càng đau hơn, trong nỗi đau len lỏi sự tức giận vì nó đã không nói cho hắn, rời xa hắn để hắn đau khổ, hắn yêu nó biết bao mà nó đã làm hắn phải chịu 3 năm khổ sở. Giờ đây khi biết sự thật về Bon hắn càng hung dữ hơn, hắn cố để Bon bên cạnh để quên nó mà Bon lại lợi dụng hắn, hắn đã gục ngã rồi. Hắn chỉ mong có nó ở bên cạnh thôi, nó vẫn luôn là thiên thần ngự trị trong tim hắn.

*****

Kino đáng ghét

Sáng hôm sau tại nhà

- ANh 2!!!!!!!!! Dậy! Dậy đi! – Nó chèo lên giường Kino nhảy tưng tưng

- Em làm gì vậy? ANh đang ngủ mà! – Kino chùm chăn lên đầu

- Trật tự đi Saphia! – Hắn và Key cũng lên tiếng

- Dậy! Dậy đi! Còn phải đến công ty nữa kìa! Anh Ken với anh Key cũng dậy đi! – Nó hò

- Không đi đâu! – Cả 3 chàng nhà ta đồng thanh

“Rầm”"Bộp”"Cốp” 1 loạt tiếng động vang lên rất to. Tiếng động không của ai khác ngoài nó, Kino đã khua chân đạp cho nó 1 phát vào người khiến nó mất thăng bằng ngã lăn xuống đất. Nghe thấy tiếng động lạ từ bên ngoài tất cả nhà chạy vào phòng còn 3 chàng bật thẳng dậy. Cảnh tượng đập vào mắt cả nhà bây giờ là cảnh tượng nó ngã lộn nhào dưới đất. Cổ quẹo chống xuống đất cùng với đôi vai, chân hất ngược lên trời và cuối cùng là nằm úp thẳng xuống đất và bất tỉnh hoàn toàn. Cả nhà tá hoá đến đỡ nó dậy

- Saphia! Thiên thần của anh! Anh xin lỗi! Em có sao không? – Kino hốt hoảng lật nó lại rồi vỗ vào mặt nó

- Saphia! Không so chứ! – Hắn trợn mắt lên nhìn nó

- Kino! Tại sao con lại đạp em! – Ông nội gắt

- COn xin lỗi! Con không cố ý! – Kino sợ sệt

- Đưa nó đi bệnh viện xem có làm sao không – Papa của bọn nó

20′ sau tại bệnh viện ông bác sĩ bước ra từ phòng cấp cứu

- Bác sĩ cháu/con/em/nó/chị tôi không sao chứ? – Cả nhà đồng thanh

- Cô bé bị gãy cổ! – Bác sĩ dõng dạc trả lời

- Gãy cổ? – Tập 2

- Do va chạm mạnh xuống đất nên dẫn đến gãy cổ – Bác sĩ đẩy kính

- Vậy không sao rồi chứ? – Tập 3

(Cả nhà đồng tâm quá nhỉ)

- Không sao rồi! Gia đình có thể vào thăm- Bác sĩ

Cả nhà ùa vào phòng bệnh, nó đang được băng cổ và nằm bất động trên giường

- Tất cả là tại con đấy Kino! Đang yên đang lành thì gãy cổ! – Ông nội nhìn cô cháu gái thân yêu mà mắng cho Kino 1 trận

- Con xin lỗi! – Kino cúi đầu

- Ông nội! Đừng mắng anh 2! Là do con bất cẩn! – Nó từ từ mở mắt ra nói với ông

- Con tỉnh rồi! Ông không trách Kino của con đâu! Con đừng lo! – Ông vén tóc cho nó cười trìu mến

Im lặng được 5s thì cả nhà ùa lên hỏi han đủ kiểu khiến nó phải ngột thở đến bơ phờ.

- Kino! Em chia tay với anh!!!!! – Ruby nhìn nó bơ phờ mà gắt lên

- Ơ! Đừng! – Kino hốt hoảng

- Không cần biết! Tôi ghét anh! – Ruby bực

- Mày tính lmà gì vậy Ruby? – Nó chau mày nhìn Ruby

- Kệ tao! Tao không yêu! Tao ghét! Tao chia tay! – Ruby bực

Nó lườm KIno khiến anh lạnh sống lưng rồi nhắm mắt lại.

- Vậy là lại có bi kịch rồi – Đây là suy nghĩ của tất cả mọi người.