Siêu Quậy Học Viện Sun

Chương 17: Hạnh phúc




Kun bế Yun về, trông người Yun ướt sũng. Kun bế Yun lên phòng mình, lục trong tủ ra một bộ váy màu hồng đưa cho Yun:

- Chọn cái khác được không? - Yun nhìn bộ váy mà khó chịu

- Tại sao?

- Tôi không thích màu hồng

- Em muốn mặc hay không?

- Được rồi - Yun nói rồi bỏ vào toilet

Kun ngồi ngoài giường đợi Yun. Khi Yun bước ra, trên người mặc bộ váy màu hồng hai dây, dài tới đầu gối, không hở hang cũng không kín đáo. Kun nhìn cô từ đầu tới chân mà không rời mắt. Yun đỏ mặt cầm cái gối đánh vào mặt anh ta. Kun ngạc nhiên cầm cái gối đánh lại. Cả hai đùa nghịch không nhận ra đã hơn 10h. Yun ngạc nhiên nhìn đồng hồ rồi nhìn chiếc giường:

- Qua phòng cũ ngủ

- À được rồi

Yun ra khỏi phòng Kun, thấy mình nên trả ơn vì hắn ta đã giúp mình nên Yun đã xuống bếp làm một ly coffee capuchino. Sau khi pha xong, Yun mang lên phòng Kun, mở cửa vẫn còn thấy anh đang đọc một cuốn sách cô liền tiến vào:

- Tôi... có làm coffee capuchino cho anh này...

- Tại sao em vẫn làm capuchino?

- Bởi vì uống coffee buổi tối sẽ không tốt cho sức khỏe

- Vậy à? Tôi vẫn còn nhớ những lời ngày xưa khi em pha coffee capuchino cho tôi

**********

- Kun à? Em có pha coffee capuchino cho anh này - Yun chìa ra ly coffee nói

- Tại sao em cứ thích làm capuchino vậy? Anh không thích đồ ngọt đâu

- Bời vì capuchino tượng trưng cho tình yêu chớm nở

**********

- À ờ...

- Xong rồi thì về phòng

- Xí! Làm gì mà đuổi dữ vậy? Làm như tôi thèm ở phòng anh lắm hay sao? - Yun vênh mặt

- Hay nhỉ? Thử thái độ đó lần nữa xem - Kun tiến lại gần Yun

- Anh tính làm gì tôi? - Yun lùi lại

- Làm gì hả? - Kun ép Yun vào tường

*BỐP* Yun đá ngay "chỗ hiểm" của Kun

- Mai Hân... Cô... - Kun đau đớn

- Haha... dám đùa với Mai Hân nhà ta thì chỉ có nước chết

- Đồ osin chết tiệt

- Cái gì cơ?

- Cô là osin của tôi, đừng nói không nhớ nha (OMG!!! T/g quên rồi. Yun: Hay quá ha)

- À à.... thôi tôi về phòng đây bye - Yun nói rồi mở cửa

- Dừng lại cho tôi

- Đừng có mơ. Plè - Yun lè lười rồi chạy về phòng